古诗词

秋夜述古

明本

蛩声唧唧,雁声呖呖。qióng shēng jī jī,yàn shēng lì lì。
病叶落空阶,清籁鸣空隙。bìng yè luò kōng jiē,qīng lài míng kōng xì。
客来叩我白云房,三绕禅床振金锡。kè lái kòu wǒ bái yún fáng,sān rào chán chuáng zhèn jīn xī。
玄音落落不覆藏,更加一语成狼藉。xuán yīn luò luò bù fù cáng,gèng jiā yī yǔ chéng láng jí。
拟来此处寻声迹,万里秋风有何极。nǐ lái cǐ chù xún shēng jì,wàn lǐ qiū fēng yǒu hé jí。
丈夫何事不肯休,直欲参天起荆棘。zhàng fū hé shì bù kěn xiū,zhí yù cān tiān qǐ jīng jí。
九载少林穷的的,一宿曹溪浮逼逼。jiǔ zài shǎo lín qióng de de,yī sù cáo xī fú bī bī。
偃溪流水香严击,切忌随他那边觅。yǎn xī liú shuǐ xiāng yán jī,qiè jì suí tā nà biān mì。
良由眼听与心闻,疾燄过风俱莫及。liáng yóu yǎn tīng yǔ xīn wén,jí yàn guò fēng jù mò jí。
威音那畔空劫前,底事何曾异今日。wēi yīn nà pàn kōng jié qián,dǐ shì hé céng yì jīn rì。
幻住道人都不识,柴扉昼掩千山碧。huàn zhù dào rén dōu bù shí,chái fēi zhòu yǎn qiān shān bì。
寒莎叶底露沈沈,烟外数声牛背笛。hán shā yè dǐ lù shěn shěn,yān wài shù shēng niú bèi dí。
客既无言我亦休,横眠一觉青茅席。kè jì wú yán wǒ yì xiū,héng mián yī jué qīng máo xí。
梦里忽闻萧骚淅沥何处生?觉来元是山雨四阎声滴滴。mèng lǐ hū wén xiāo sāo xī lì hé chù shēng?jué lái yuán shì shān yǔ sì yán shēng dī dī。

明本

明本(1263—1323),元朝僧人。俗姓孙,号中峰,法号智觉,西天目山住持,钱塘(今杭州)人。明本从小喜欢佛事,稍通文墨就诵经不止,常伴灯诵到深夜。24岁赴天目山,受道于禅宗寺,白天劳作,夜晚孜孜不倦诵经学道,遂成高僧。仁宗曾赐号“广慧禅师”,并赐谥“普应国师”。憩止处曰幻住山房。 明本的作品>>

猜您喜欢

颂古七首

明本

醉乘白鹤登银阙,梦跨青鸾入绛宫。zuì chéng bái hè dēng yín quē,mèng kuà qīng luán rù jiàng gōng。
酒醒眼开俱不见,一川桃李自春风。jiǔ xǐng yǎn kāi jù bù jiàn,yī chuān táo lǐ zì chūn fēng。

颂古七首

明本

白玉琢成西子骨,黄金铸就伍员心。bái yù zuó chéng xī zi gǔ,huáng jīn zhù jiù wǔ yuán xīn。
莲宫人醉歌声咽,月落吴江泪满襟。lián gōng rén zuì gē shēng yàn,yuè luò wú jiāng lèi mǎn jīn。

颂古七首

明本

斧烂柯销局未阑,天风吹鹤下瑶坛。fǔ làn kē xiāo jú wèi lán,tiān fēng chuī hè xià yáo tán。
满盘黑白轻翻转,袖拂苍梧玉佩寒。mǎn pán hēi bái qīng fān zhuǎn,xiù fú cāng wú yù pèi hán。

颂古七首

明本

天生富贵称雄才,织翠华裾拥不开。tiān shēng fù guì chēng xióng cái,zhī cuì huá jū yōng bù kāi。
一簇管弦声未绝,醉扶公子上楼台。yī cù guǎn xián shēng wèi jué,zuì fú gōng zi shàng lóu tái。

颂古七首

明本

三冬枯木遇春阳,翠萼寒英喷古香。sān dōng kū mù yù chūn yáng,cuì è hán yīng pēn gǔ xiāng。
雪鬓老婆情未瞥,冷看花树哭檀郎。xuě bìn lǎo pó qíng wèi piē,lěng kàn huā shù kū tán láng。

颂古七首

明本

叶卷西风树树寒,乱蛩吟砌梦初残。yè juǎn xī fēng shù shù hán,luàn qióng yín qì mèng chū cán。
情怀自是不堪听,又把琵琶月下弹。qíng huái zì shì bù kān tīng,yòu bǎ pí pá yuè xià dàn。

颂古七首

明本

赤脚波斯叩海门,黑风吹浪暗昏昏。chì jiǎo bō sī kòu hǎi mén,hēi fēng chuī làng àn hūn hūn。
三更掣断青霞锁,笑看骊龙戏子孙。sān gèng chè duàn qīng xiá suǒ,xiào kàn lí lóng xì zi sūn。

双髻峰有怀

明本

双髻云深古道危,不来夜半叩柴扉。shuāng jì yún shēn gǔ dào wēi,bù lái yè bàn kòu chái fēi。
六年底事成遗恨,寂寞空山啼子规。liù nián dǐ shì chéng yí hèn,jì mò kōng shān tí zi guī。

次韵酬李仲思宰相

明本

晴云万叠裹群山,厓瀑千寻落树间。qíng yún wàn dié guǒ qún shān,yá pù qiān xún luò shù jiān。
定里惊传王驾至,只应来夺老僧闲。dìng lǐ jīng chuán wáng jià zhì,zhǐ yīng lái duó lǎo sēng xián。

客中闻讣

明本

讣音遗我客床头,话到轮回鬼亦愁。fù yīn yí wǒ kè chuáng tóu,huà dào lún huí guǐ yì chóu。
肉眼未空今古梦,满天霜月晒枯髅。ròu yǎn wèi kōng jīn gǔ mèng,mǎn tiān shuāng yuè shài kū lóu。

次韵酬冯海粟待制

明本

无言童子拂香台,报道长沙学士来。wú yán tóng zi fú xiāng tái,bào dào zhǎng shā xué shì lái。
烂煮橘皮砂罐冷,几年生意喜潜回。làn zhǔ jú pí shā guàn lěng,jǐ nián shēng yì xǐ qián huí。

道话

明本

团团相聚火炉头,商略沩山水牯牛。tuán tuán xiāng jù huǒ lú tóu,shāng lüè wéi shān shuǐ gǔ niú。
一语忽投人拍手,满天霜月下西楼。yī yǔ hū tóu rén pāi shǒu,mǎn tiān shuāng yuè xià xī lóu。

偶成

明本

檐头密布蜘蛛网,砌下高堆曲蟮泥。yán tóu mì bù zhī zhū wǎng,qì xià gāo duī qū shàn ní。
达磨眼睛浑不顾,寻常读作一联诗。dá mó yǎn jīng hún bù gù,xún cháng dú zuò yī lián shī。

省庵

明本

一声幽鸟到窗前,白发老僧惊昼眠。yī shēng yōu niǎo dào chuāng qián,bái fā lǎo sēng jīng zhòu mián。
走下竹床开两眼,方知屋外有青天。zǒu xià zhú chuáng kāi liǎng yǎn,fāng zhī wū wài yǒu qīng tiān。

忆梅

明本

夜分明月是扬州,尚有春风在树头。yè fēn míng yuè shì yáng zhōu,shàng yǒu chūn fēng zài shù tóu。
莫怪当年何水部,岁寒心事与谁愁?mò guài dāng nián hé shuǐ bù,suì hán xīn shì yǔ shuí chóu?
77123456