古诗词

送杨生琰归溧阳

杨维桢

之子吾同姓,相逢已道南。zhī zi wú tóng xìng,xiāng féng yǐ dào nán。
春衣雕白苎,佳树长黄柑。chūn yī diāo bái zhù,jiā shù zhǎng huáng gān。
雨淡潜龙寺,天清漂女潭。yǔ dàn qián lóng sì,tiān qīng piāo nǚ tán。
蒲公读书处,白石有新庵。pú gōng dú shū chù,bái shí yǒu xīn ān。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

大腹儿

杨维桢

大腹儿,腹空侗。dà fù ér,fù kōng dòng。
胡旋舞,疾如风。hú xuán wǔ,jí rú fēng。
君王醉眼大朦胧,乃谓赤心贮中其中。jūn wáng zuì yǎn dà méng lóng,nǎi wèi chì xīn zhù zhōng qí zhōng。
君王宠之恩日厚,宫中洗儿中冓丑。jūn wáng chǒng zhī ēn rì hòu,gōng zhōng xǐ ér zhōng gòu chǒu。
大腹小儿胆如天,不拜君王先拜母。dà fù xiǎo ér dǎn rú tiān,bù bài jūn wáng xiān bài mǔ。
宫门引虎杨与高,范阳虎势日咆哮。gōng mén yǐn hǔ yáng yǔ gāo,fàn yáng hǔ shì rì páo xiāo。
将军可曾斫大腹?帐下却赖猪儿刀。jiāng jūn kě céng zhuó dà fù?zhàng xià què lài zhū ér dāo。

小蓬莱诗

杨维桢

蓬莱在何许?渺在东海虚。péng lái zài hé xǔ?miǎo zài dōng hǎi xū。
其回五千里,上有神人居。qí huí wǔ qiān lǐ,shàng yǒu shén rén jū。
山川异百奥,风俗如三吴。shān chuān yì bǎi ào,fēng sú rú sān wú。
仙官示狡狯,百丈神干躯。xiān guān shì jiǎo kuài,bǎi zhàng shén gàn qū。
世人寻地脉,弱流垫轻壶。shì rén xún dì mài,ruò liú diàn qīng hú。
徒闻羡门往,漫役君房愚。tú wén xiàn mén wǎng,màn yì jūn fáng yú。
孰为灵仙府?乃是尺寸庐。shú wèi líng xiān fǔ?nǎi shì chǐ cùn lú。
燕坐吾玉几,天游我非车。yàn zuò wú yù jǐ,tiān yóu wǒ fēi chē。
挥斥九清表,飘然隘中区。huī chì jiǔ qīng biǎo,piāo rán ài zhōng qū。
岂蓬知大小,□识无真□。qǐ péng zhī dà xiǎo,shí wú zhēn。

杀虎行

杨维桢

夫从军,妾从主。fū cóng jūn,qiè cóng zhǔ。
梦魂犹痛刀箭瘢,况乃全躯饲豺虎。mèng hún yóu tòng dāo jiàn bān,kuàng nǎi quán qū sì chái hǔ。
拔刀誓天天为怒,眼中於菟小于鼠。bá dāo shì tiān tiān wèi nù,yǎn zhōng yú tú xiǎo yú shǔ。
血号虎鬼冤魂语,精光夜贯新阡土。xuè hào hǔ guǐ yuān hún yǔ,jīng guāng yè guàn xīn qiān tǔ。
可怜三世不复仇,泰山之妇何足数。kě lián sān shì bù fù chóu,tài shān zhī fù hé zú shù。

五父

杨维桢

灵武储君奋潜邸,飞龙小儿乘势起。líng wǔ chǔ jūn fèn qián dǐ,fēi lóng xiǎo ér chéng shì qǐ。
大权世袭脱靴翁,从此门生视天子。dà quán shì xí tuō xuē wēng,cóng cǐ mén shēng shì tiān zi。
李五父,黄门郎,中书狡计死张后,西内禁兵移上皇。lǐ wǔ fù,huáng mén láng,zhōng shū jiǎo jì sǐ zhāng hòu,xī nèi jìn bīng yí shàng huáng。
李五父,唐之悖。lǐ wǔ fù,táng zhī bèi。
天阙不正市曹诛,半夜盗儿偷首骨。tiān quē bù zhèng shì cáo zhū,bàn yè dào ér tōu shǒu gǔ。
呜呼,门生不忍丑,尸磔赐葬隆恩酬定策。wū hū,mén shēng bù rěn chǒu,shī zhé cì zàng lóng ēn chóu dìng cè。

花门行

杨维桢

大唐宇宙非金瓯,黄头奚儿蟆作虬。dà táng yǔ zhòu fēi jīn ōu,huáng tóu xī ér má zuò qiú。
跳梁河陇翻九土,惊呼夜半呼延秋。tiào liáng hé lǒng fān jiǔ tǔ,jīng hū yè bàn hū yán qiū。
朔方健儿袖双手,战马伤春舞杨柳。shuò fāng jiàn ér xiù shuāng shǒu,zhàn mǎ shāng chūn wǔ yáng liǔ。
当时天骄不借兵,渭阙黄旗仆来久。dāng shí tiān jiāo bù jiè bīng,wèi quē huáng qí pū lái jiǔ。
快哉健鹘随手招,渡河万匹疾如猋。kuài zāi jiàn gǔ suí shǒu zhāo,dù hé wàn pǐ jí rú biāo。
白羽若月筋簳骄,弯弓仰天落胡旄。bái yǔ ruò yuè jīn gǎn jiāo,wān gōng yǎng tiān luò hú máo。
吁嗟健鹘有如许,邀我索花固其所。xū jiē jiàn gǔ yǒu rú xǔ,yāo wǒ suǒ huā gù qí suǒ。
明年西下崆峒兵,壮士重忧折天柱。míng nián xī xià kōng dòng bīng,zhuàng shì zhòng yōu zhé tiān zhù。
折天柱,唐无人,引狼殪虎狼非麟。zhé tiān zhù,táng wú rén,yǐn láng yì hǔ láng fēi lín。
空令汉女嫁非匹,穹庐夜夜愁寒云。kōng lìng hàn nǚ jià fēi pǐ,qióng lú yè yè chóu hán yún。

小游仙二十首其一十七

杨维桢

青旄节卫翠云拼,按部东行过赤城。qīng máo jié wèi cuì yún pīn,àn bù dōng xíng guò chì chéng。
天家令急不敢住,折得七花归饭龙。tiān jiā lìng jí bù gǎn zhù,zhé dé qī huā guī fàn lóng。

五湖宅诗

杨维桢

太虚兮吾序,八荒兮吾隅。tài xū xī wú xù,bā huāng xī wú yú。
居丹台之广居兮,吾不知宅之所如!jū dān tái zhī guǎng jū xī,wú bù zhī zhái zhī suǒ rú!

题王粲登楼图

杨维桢

临洮水涸铜人毁,西园青青草千里。lín táo shuǐ hé tóng rén huǐ,xī yuán qīng qīng cǎo qiān lǐ。
秦川公子走乱离,瘦马疲童面如鬼。qín chuān gōng zi zǒu luàn lí,shòu mǎ pí tóng miàn rú guǐ。
俊君威名跨海南,虎视走鹿何眈眈。jùn jūn wēi míng kuà hǎi nán,hǔ shì zǒu lù hé dān dān。
可怜膝下尽豚犬,谁复大厦收楩楠?kě lián xī xià jǐn tún quǎn,shuí fù dà shà shōu pián nán?
落月楼头髀空拊,目断神州隔风雨。luò yuè lóu tóu bì kōng fǔ,mù duàn shén zhōu gé fēng yǔ。
平生不识大耳公,座上客归丞相府。píng shēng bù shí dà ěr gōng,zuò shàng kè guī chéng xiāng fǔ。
春深铜雀眼中蒿,揽涕尚复思登高。chūn shēn tóng què yǎn zhōng hāo,lǎn tì shàng fù sī dēng gāo。
江山破碎非旧土,版图何日还金刀。jiāng shān pò suì fēi jiù tǔ,bǎn tú hé rì hái jīn dāo。
荆台高楼已荆棘,丹青写赋工何益。jīng tái gāo lóu yǐ jīng jí,dān qīng xiě fù gōng hé yì。
君不见袁家有客能骂贼,将军头风重草檄。jūn bù jiàn yuán jiā yǒu kè néng mà zéi,jiāng jūn tóu fēng zhòng cǎo xí。

孔北海

杨维桢

孔北海,辟一隅。kǒng běi hǎi,pì yī yú。
座客日高谈,论未闻,谈庙谟。zuò kè rì gāo tán,lùn wèi wén,tán miào mó。
弥生本独士,罪书空累予。mí shēng běn dú shì,zuì shū kōng lèi yǔ。
在生承祖亦清俊,献策未为疏。zài shēng chéng zǔ yì qīng jùn,xiàn cè wèi wèi shū。
言不听,何取诛?孔北海,儒亦迂。yán bù tīng,hé qǔ zhū?kǒng běi hǎi,rú yì yū。
郑玄何取尊乡闾,妻孥已属青州牧,流矢几前犹读书。zhèng xuán hé qǔ zūn xiāng lǘ,qī nú yǐ shǔ qīng zhōu mù,liú shǐ jǐ qián yóu dú shū。

方丈室辞

杨维桢

东万山之罗络兮,恒赤城之盘纡。dōng wàn shān zhī luó luò xī,héng chì chéng zhī pán yū。
琼台方古郁以出没兮,聚仙佛之所庐。qióng tái fāng gǔ yù yǐ chū méi xī,jù xiān fú zhī suǒ lú。
东海之嵬岸兮,架金梁之凌虚。dōng hǎi zhī wéi àn xī,jià jīn liáng zhī líng xū。
裒灵修之播迁兮,来仙伯以导舆。póu líng xiū zhī bō qiān xī,lái xiān bó yǐ dǎo yú。
赤子兮如鱼,纷望思兮鼎湖。chì zi xī rú yú,fēn wàng sī xī dǐng hú。
嗟山川其如昨兮,眇风景其愁予。jiē shān chuān qí rú zuó xī,miǎo fēng jǐng qí chóu yǔ。
望海屋兮渠渠,挽飞飙兮以为车。wàng hǎi wū xī qú qú,wǎn fēi biāo xī yǐ wèi chē。
上下风雨兮出入太初,下视弱水兮黄尘满区。shàng xià fēng yǔ xī chū rù tài chū,xià shì ruò shuǐ xī huáng chén mǎn qū。
仙耶释耶?吾不知何谁兮,羌从汝兮归诸。xiān yé shì yé?wú bù zhī hé shuí xī,qiāng cóng rǔ xī guī zhū。

木斋诗

杨维桢

七日混沌离,穿凿争七窍。qī rì hùn dùn lí,chuān záo zhēng qī qiào。
硕果一失仁,百体俱弗肖。shuò guǒ yī shī rén,bǎi tǐ jù fú xiào。
巧诈日横生,售朴至深溺。qiǎo zhà rì héng shēng,shòu pǔ zhì shēn nì。
圣人忧世心,世变若愿燎。shèng rén yōu shì xīn,shì biàn ruò yuàn liáo。
安得至木资?与世作津桥。ān dé zhì mù zī?yǔ shì zuò jīn qiáo。
学斋取木名,众巧不同调。xué zhāi qǔ mù míng,zhòng qiǎo bù tóng diào。
回愚与参鲁,入室得道要。huí yú yǔ cān lǔ,rù shì dé dào yào。
岂是灰槁人,灭心比灭爝。qǐ shì huī gǎo rén,miè xīn bǐ miè jué。
君看记须鸡,人方诋不鹞。jūn kàn jì xū jī,rén fāng dǐ bù yào。

梁父吟

杨维桢

步出齐城门,上陟独乐峰。bù chū qí chéng mén,shàng zhì dú lè fēng。
梁父昂雉堞,荡阴夷鬣封。liáng fù áng zhì dié,dàng yīn yí liè fēng。
齐国杀三士,杵臼不能雄。qí guó shā sān shì,chǔ jiù bù néng xióng。
所以《梁父吟》,感叹长笑翁。suǒ yǐ liáng fù yín,gǎn tàn zhǎng xiào wēng。
吁嗟长笑翁,相汉起伏龙。xū jiē zhǎng xiào wēng,xiāng hàn qǐ fú lóng。
关张比疆冶,将相俱和同。guān zhāng bǐ jiāng yě,jiāng xiāng jù hé tóng。
上帝弃炎祚,将星堕营中。shàng dì qì yán zuò,jiāng xīng duò yíng zhōng。
抱膝和《梁父》,《梁父》生悲风。bào xī hé liáng fù,liáng fù shēng bēi fēng。

王孝子祥

杨维桢

王孝子,魏三公。wáng xiào zi,wèi sān gōng。
雀入幕,鲤入冰。què rù mù,lǐ rù bīng。
孝子可移臣子忠,而况三老北面天子尊辟雍。xiào zi kě yí chén zi zhōng,ér kuàng sān lǎo běi miàn tiān zi zūn pì yōng。
何司徒,荀仆射,九锡王前相率拜。hé sī tú,xún pū shè,jiǔ xī wáng qián xiāng lǜ bài。
孝子龙钟亦长揖,爵级同升在三太。xiào zi lóng zhōng yì zhǎng yī,jué jí tóng shēng zài sān tài。
三太何足尊,不若犍为李孝孙。sān tài hé zú zūn,bù ruò jiān wèi lǐ xiào sūn。

孔巢父

杨维桢

孔巢父,竹溪流。kǒng cháo fù,zhú xī liú。
竹溪之水可饮牛,胡为去干肉食谋。zhú xī zhī shuǐ kě yǐn niú,hú wèi qù gàn ròu shí móu。
孔巢父,盍归来?河北虎幸毙,河中虎方威。kǒng cháo fù,hé guī lái?hé běi hǔ xìng bì,hé zhōng hǔ fāng wēi。
孔巢父,不归去。kǒng cháo fù,bù guī qù。
十年东海迷烟雾,钓竿空负珊瑚树。shí nián dōng hǎi mí yān wù,diào gān kōng fù shān hú shù。

东阿所诗

杨维桢

问君读书所,我所在东阿。wèn jūn dú shū suǒ,wǒ suǒ zài dōng ā。
东阿何所有?水竹荫陂池。dōng ā hé suǒ yǒu?shuǐ zhú yīn bēi chí。
莺羽飞隼雉,长颈鸣家鹅。yīng yǔ fēi sǔn zhì,zhǎng jǐng míng jiā é。
离离原上瓞,濯濯池中荷。lí lí yuán shàng dié,zhuó zhuó chí zhōng hé。
桃源在人世,岂必阳山阿。táo yuán zài rén shì,qǐ bì yáng shān ā。
今日有良会,同志式相过。jīn rì yǒu liáng huì,tóng zhì shì xiāng guò。
撷我园中蔬,具酒旨且多。xié wǒ yuán zhōng shū,jù jiǔ zhǐ qiě duō。
请君考吾磐,和我轩中歌。qǐng jūn kǎo wú pán,hé wǒ xuān zhōng gē。