古诗词

用顾松江韵复理贰守并柬雪坡刺史

杨维桢

仙客归来隘九州,身骑黄鹤记南游。xiān kè guī lái ài jiǔ zhōu,shēn qí huáng hè jì nán yóu。
乌衣故国江山在,铜柱荒台草木秋。wū yī gù guó jiāng shān zài,tóng zhù huāng tái cǎo mù qiū。
起舞刘琨空有志,登高王粲不胜愁。qǐ wǔ liú kūn kōng yǒu zhì,dēng gāo wáng càn bù shèng chóu。
问君蔗境今何在,祇忆当年顾虎头。wèn jūn zhè jìng jīn hé zài,qí yì dāng nián gù hǔ tóu。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

奔月卮歌

杨维桢

神犀然光射方诸,海水拆裂双明珠。shén xī rán guāng shè fāng zhū,hǎi shuǐ chāi liè shuāng míng zhū。
大珠飞上玉兔臼,小珠亦奔银蟾蜍。dà zhū fēi shàng yù tù jiù,xiǎo zhū yì bēn yín chán chú。
千年太阴鍊成魄,岂识妖蟆吞啖厄。qiān nián tài yīn liàn chéng pò,qǐ shí yāo má tūn dàn è。
刳胎乃堕欢伯计,玉斧椎开桃扇核。kū tāi nǎi duò huān bó jì,yù fǔ chuí kāi táo shàn hé。
茅山外史海上来,拾得海月称奇哉。máo shān wài shǐ hǎi shàng lái,shí dé hǎi yuè chēng qí zāi。
按剑或为龙鬼夺,掷手自戏仙人杯。àn jiàn huò wèi lóng guǐ duó,zhì shǒu zì xì xiān rén bēi。
雄雷雌电绕丹屋,顾兔清光吞在腹。xióng léi cí diàn rào dān wū,gù tù qīng guāng tūn zài fù。
醒来不记墨淋漓,尘世随风散珠玉。xǐng lái bù jì mò lín lí,chén shì suí fēng sàn zhū yù。
铁崖仙客气如虹,金桥银桥游月宫。tiě yá xiān kè qì rú hóng,jīn qiáo yín qiáo yóu yuè gōng。
素娥饮以白玉醴,羽衣起舞千芙蓉。sù é yǐn yǐ bái yù lǐ,yǔ yī qǐ wǔ qiān fú róng。
居然月宫化鲛室,坐见月中清泪滴。jū rán yuè gōng huà jiāo shì,zuò jiàn yuè zhōng qīng lèi dī。
我方醉卧玉兔傍,但觅大魁酌天浆。wǒ fāng zuì wò yù tù bàng,dàn mì dà kuí zhuó tiān jiāng。
不用白兔长生药,不用千年不死方。bù yòng bái tù zhǎng shēng yào,bù yòng qiān nián bù sǐ fāng。

箫杖歌

杨维桢

空心劲草琅玕节,瘦如笔枝赤如铁。kōng xīn jìn cǎo láng gān jié,shòu rú bǐ zhī chì rú tiě。
壶公手中曾掷之,黄公石上飞星裂。hú gōng shǒu zhōng céng zhì zhī,huáng gōng shí shàng fēi xīng liè。
玑天道人双眼青,见之不减九节藤。jī tiān dào rén shuāng yǎn qīng,jiàn zhī bù jiǎn jiǔ jié téng。
神丁未窥混沌窍,中有万壑铜龙声。shén dīng wèi kuī hùn dùn qiào,zhōng yǒu wàn hè tóng lóng shēng。
道人亲凿崆峒玉,九漏玲珑尺度足。dào rén qīn záo kōng dòng yù,jiǔ lòu líng lóng chǐ dù zú。
黑蛇飞来膝上横,道人手中啸鸾鹄。hēi shé fēi lái xī shàng héng,dào rén shǒu zhōng xiào luán gǔ。
自言奇音不敢作,寒星堕地风折岳。zì yán qí yīn bù gǎn zuò,hán xīng duò dì fēng zhé yuè。
去年台山解虎斗,今年狼山敲豸角。qù nián tái shān jiě hǔ dòu,jīn nián láng shān qiāo zhì jiǎo。
铁崖相见洞庭东,腰间笛佩苍精龙。tiě yá xiāng jiàn dòng tíng dōng,yāo jiān dí pèi cāng jīng lóng。
湘江雨脚吹雌风,相呼道人木上座,杖陂水拔须眉峰。xiāng jiāng yǔ jiǎo chuī cí fēng,xiāng hū dào rén mù shàng zuò,zhàng bēi shuǐ bá xū méi fēng。

皇娲补天谣

杨维桢

盘皇开天露天丑,夜半天星堕天狗。pán huáng kāi tiān lù tiān chǒu,yè bàn tiān xīng duò tiān gǒu。
璇枢缺坏奔星斗,轮鸡环兔愁飞走。xuán shū quē huài bēn xīng dòu,lún jī huán tù chóu fēi zǒu。
圣娲巧手炼奇石,飞廉鼓鞴虞渊赤。shèng wā qiǎo shǒu liàn qí shí,fēi lián gǔ bèi yú yuān chì。
红丝穿饼补天穿,太虚一碧玻璃色。hóng sī chuān bǐng bǔ tiān chuān,tài xū yī bì bō lí sè。
辐旋毂转四极正,高盖九重悬水镜。fú xuán gǔ zhuǎn sì jí zhèng,gāo gài jiǔ zhòng xuán shuǐ jìng。
三光不凋河不泄,天上神仙宅金阙。sān guāng bù diāo hé bù xiè,tiān shàng shén xiān zhái jīn quē。
当时坤母亦在傍,下拾残灰补地裂。dāng shí kūn mǔ yì zài bàng,xià shí cán huī bǔ dì liè。

邯郸美人

杨维桢

邯郸市上美人家,美人小袜青月牙,绣靴对著平头鸦。hán dān shì shàng měi rén jiā,měi rén xiǎo wà qīng yuè yá,xiù xuē duì zhù píng tóu yā。
平头鸦,蹋场下,包银壶,驮细马。píng tóu yā,tà chǎng xià,bāo yín hú,tuó xì mǎ。

邯郸美人

杨维桢

裙翻柳脚垂青空,水花吹乱秋芙蓉,须臾气喘如渴虹。qún fān liǔ jiǎo chuí qīng kōng,shuǐ huā chuī luàn qiū fú róng,xū yú qì chuǎn rú kě hóng。
如渴虹,索银瘿,转辘轳,饮金井。rú kě hóng,suǒ yín yǐng,zhuǎn lù lú,yǐn jīn jǐng。

龙王嫁女词

杨维桢

小龙啼春大龙恼,海田雨落成沙炮。xiǎo lóng tí chūn dà lóng nǎo,hǎi tián yǔ luò chéng shā pào。
天吴擘山成海道,鳞车鱼马纷来到。tiān wú bāi shān chéng hǎi dào,lín chē yú mǎ fēn lái dào。
鸣鞘声隐佩锵琅,璚姬玉女桃花妆。míng qiào shēng yǐn pèi qiāng láng,qióng jī yù nǚ táo huā zhuāng。
贝宫美人笄十八,新嫁南山白石郎。bèi gōng měi rén jī shí bā,xīn jià nán shān bái shí láng。
西来态盈庆春婿,结子蟠桃不论岁。xī lái tài yíng qìng chūn xù,jié zi pán táo bù lùn suì。
秋深寄字湖龙姑,兰香庙下一双鱼。qiū shēn jì zì hú lóng gū,lán xiāng miào xià yī shuāng yú。

修月匠歌

杨维桢

天公弄丸七宝钿,脆如琉璃拆如线。tiān gōng nòng wán qī bǎo diàn,cuì rú liú lí chāi rú xiàn。
月中斤人八万户,敕赐仙厨琼屑饭。yuè zhōng jīn rén bā wàn hù,chì cì xiān chú qióng xiè fàn。
什什伍伍入杳冥,妙手持天轻欲旋。shén shén wǔ wǔ rù yǎo míng,miào shǒu chí tiān qīng yù xuán。
千斤宝斧运化钧,混沌皮开精魄见。qiān jīn bǎo fǔ yùn huà jūn,hùn dùn pí kāi jīng pò jiàn。
羿家奔娥太轻脱,须臾蹋破莲花瓣。yì jiā bēn é tài qīng tuō,xū yú tà pò lián huā bàn。
十二山河影碎中,轮郭重完冰一片。shí èr shān hé yǐng suì zhōng,lún guō zhòng wán bīng yī piàn。
缥缈长悬玉臼飞,坚牢永结妖蟆患。piāo miǎo zhǎng xuán yù jiù fēi,jiān láo yǒng jié yāo má huàn。
封辞何用虮虱臣,功成万古蒙天眷。fēng cí hé yòng jǐ shī chén,gōng chéng wàn gǔ méng tiān juàn。
一归兰路不知年,兔子花开三万遍。yī guī lán lù bù zhī nián,tù zi huā kāi sān wàn biàn。

五湖游

杨维桢

鸱夷湖上水仙舟,舟中仙人十二楼。chī yí hú shàng shuǐ xiān zhōu,zhōu zhōng xiān rén shí èr lóu。
桃花春水连天浮,七十二黛吹落天外如青沤。táo huā chūn shuǐ lián tiān fú,qī shí èr dài chuī luò tiān wài rú qīng ōu。
道人谪世三千秋,手把一枝青玉虬。dào rén zhé shì sān qiān qiū,shǒu bǎ yī zhī qīng yù qiú。
东扶海日红桑樛,海风约住吴王洲。dōng fú hǎi rì hóng sāng jiū,hǎi fēng yuē zhù wú wáng zhōu。
吴王洲前校水战,水犀十万如浮鸥。wú wáng zhōu qián xiào shuǐ zhàn,shuǐ xī shí wàn rú fú ōu。
水声一夜入台沼,麋鹿已无台上游。shuǐ shēng yī yè rù tái zhǎo,mí lù yǐ wú tái shàng yóu。
歌吴歈,舞吴钩,招鸱夷兮狎阳侯。gē wú yú,wǔ wú gōu,zhāo chī yí xī xiá yáng hóu。
楼船不须到蓬丘,西施郑旦坐两头。lóu chuán bù xū dào péng qiū,xī shī zhèng dàn zuò liǎng tóu。
道人卧舟吹铁笛,仰看青天天倒流。dào rén wò zhōu chuī tiě dí,yǎng kàn qīng tiān tiān dào liú。
商老人,橘几弈,东方生,桃几偷。shāng lǎo rén,jú jǐ yì,dōng fāng shēng,táo jǐ tōu。
精卫塞海成瓯窭,海荡邙山漂髑髅,胡为不饮成春愁。jīng wèi sāi hǎi chéng ōu jù,hǎi dàng máng shān piāo dú lóu,hú wèi bù yǐn chéng chūn chóu。

苕山水歌

杨维桢

苕山如画云,苕水如篆文。sháo shān rú huà yún,sháo shuǐ rú zhuàn wén。
使君画船山水里,荡漾朝晖与夕曛。shǐ jūn huà chuán shān shuǐ lǐ,dàng yàng cháo huī yǔ xī xūn。
中流棹歌惊水鸭,捷如竞渡千人军。zhōng liú zhào gē jīng shuǐ yā,jié rú jìng dù qiān rén jūn。
渡头刘阮郎,清唱烟中闻。dù tóu liú ruǎn láng,qīng chàng yān zhōng wén。
为设胡麻饭,招手越罗鼢。wèi shè hú má fàn,zhāo shǒu yuè luó fén。
既到车山口,还过?水濆。jì dào chē shān kǒu,hái guò è shuǐ fén。
东盛㘰前折杨柳,西庄漾下纫香芹。dōng shèng zhēn qián zhé yáng liǔ,xī zhuāng yàng xià rèn xiāng qín。
东村击鼓送将醉,西村吹笛迎馀醺。dōng cūn jī gǔ sòng jiāng zuì,xī cūn chuī dí yíng yú xūn。
三日新妇拜使君,野花山叶斑斓裙。sān rì xīn fù bài shǐ jūn,yě huā shān yè bān lán qún。
使君本是龙门客,宫衫脱锦披黄斤。shǐ jūn běn shì lóng mén kè,gōng shān tuō jǐn pī huáng jīn。
愿住吴侬山水国,不入中朝鸾鹄群。yuàn zhù wú nóng shān shuǐ guó,bù rù zhōng cháo luán gǔ qún。
酒酣更呼酒,挽衣劝使君。jiǔ hān gèng hū jiǔ,wǎn yī quàn shǐ jūn。
游丝蜻蜓日款款,野花蛱蝶春纷纷。yóu sī qīng tíng rì kuǎn kuǎn,yě huā jiá dié chūn fēn fēn。
君不见城南风起寒食近,老农火耕陈帝坟。jūn bù jiàn chéng nán fēng qǐ hán shí jìn,lǎo nóng huǒ gēng chén dì fén。

庐山瀑布谣

杨维桢

银河忽如瓠子决,泻诸五老之峰前。yín hé hū rú hù zi jué,xiè zhū wǔ lǎo zhī fēng qián。
我疑天仙织素练,素练脱轴垂青天。wǒ yí tiān xiān zhī sù liàn,sù liàn tuō zhóu chuí qīng tiān。
便欲手把并州剪,剪取一幅玻璃烟。biàn yù shǒu bǎ bìng zhōu jiǎn,jiǎn qǔ yī fú bō lí yān。
相逢云石子,有似捉月仙。xiāng féng yún shí zi,yǒu shì zhuō yuè xiān。
酒喉无耐夜渴甚,骑鲸吸海枯桑田。jiǔ hóu wú nài yè kě shén,qí jīng xī hǎi kū sāng tián。
居然化作十万丈,玉虹倒挂清泠渊。jū rán huà zuò shí wàn zhàng,yù hóng dào guà qīng líng yuān。

花游曲

杨维桢

三月十日春蒙蒙,满江花雨湿东风。sān yuè shí rì chūn méng méng,mǎn jiāng huā yǔ shī dōng fēng。
美人盈盈烟雨里,唱彻湖烟与湖水。měi rén yíng yíng yān yǔ lǐ,chàng chè hú yān yǔ hú shuǐ。
水天虹女忽当门,午光穿漏海霞裙。shuǐ tiān hóng nǚ hū dāng mén,wǔ guāng chuān lòu hǎi xiá qún。
美人凌空蹑飞步,步上山头小真墓。měi rén líng kōng niè fēi bù,bù shàng shān tóu xiǎo zhēn mù。
华阳老仙海上来,五湖吐纳掌中杯。huá yáng lǎo xiān hǎi shàng lái,wǔ hú tǔ nà zhǎng zhōng bēi。
宝山枯禅开茗碗,木鲸吼罢催花板。bǎo shān kū chán kāi míng wǎn,mù jīng hǒu bà cuī huā bǎn。
老仙醉笔石阑西,一片飞花落粉题。lǎo xiān zuì bǐ shí lán xī,yī piàn fēi huā luò fěn tí。
蓬莱宫中花报使,花信明朝二十四。péng lái gōng zhōng huā bào shǐ,huā xìn míng cháo èr shí sì。
老仙更试蜀麻笺,写尽春愁子夜篇。lǎo xiān gèng shì shǔ má jiān,xiě jǐn chūn chóu zi yè piān。

古愤

杨维桢

阴阴璞玉抱,幽幽雌剑鸣。yīn yīn pú yù bào,yōu yōu cí jiàn míng。
玉屈有时白,剑孤有时并。yù qū yǒu shí bái,jiàn gū yǒu shí bìng。
如何妾玉身,长抱珉石名。rú hé qiè yù shēn,zhǎng bào mín shí míng。
如何妾剑身,指为妖铁精。rú hé qiè jiàn shēn,zhǐ wèi yāo tiě jīng。
天乎如有情,蚀月为妾明。tiān hū rú yǒu qíng,shí yuè wèi qiè míng。
地乎如有情,河水为妾清。dì hū rú yǒu qíng,hé shuǐ wèi qiè qīng。

采菱曲

杨维桢

若下清塘好,清塘胜若耶。ruò xià qīng táng hǎo,qīng táng shèng ruò yé。
鸳鸯飞镜浦,鸂?睡银沙。yuān yāng fēi jìng pǔ,xī shuì yín shā。
两桨夹螳臂,双榔交犬牙。liǎng jiǎng jiā táng bì,shuāng láng jiāo quǎn yá。
照波还自惜,艳色似荷花。zhào bō hái zì xī,yàn sè shì hé huā。
袖惹红萍湿,裙牵翠蔓斜。xiù rě hóng píng shī,qún qiān cuì màn xié。
大堤东过客,背面在蒹葭。dà dī dōng guò kè,bèi miàn zài jiān jiā。
日落江风起,清歌杂笑哇。rì luò jiāng fēng qǐ,qīng gē zá xiào wa。

春芳曲

杨维桢

春容不再芳,春华不再扬。chūn róng bù zài fāng,chūn huá bù zài yáng。
我欲倩游丝,花前系春阳。wǒ yù qiàn yóu sī,huā qián xì chūn yáng。
春阳不可系,游丝徒尔长。chūn yáng bù kě xì,yóu sī tú ěr zhǎng。
飞来双蛱蝶,缀我罗衣裳。fēi lái shuāng jiá dié,zhuì wǒ luó yī shang。
顿足起与舞,上下随春狂。dùn zú qǐ yǔ wǔ,shàng xià suí chūn kuáng。

要离冢

杨维桢

金昌亭下路,春草没荒丘。jīn chāng tíng xià lù,chūn cǎo méi huāng qiū。
云是要离冢,令人生古愁。yún shì yào lí zhǒng,lìng rén shēng gǔ chóu。
侏儿三尺干,不佩双吴钩。zhū ér sān chǐ gàn,bù pèi shuāng wú gōu。
中包猛士胆,白日照高秋。zhōng bāo měng shì dǎn,bái rì zhào gāo qiū。
忍死屠骨肉,视身若蜉蝣。rěn sǐ tú gǔ ròu,shì shēn ruò fú yóu。
荆轲不了恨,庆忌成身谋。jīng kē bù le hèn,qìng jì chéng shēn móu。
如何五噫客,死与尔同仇。rú hé wǔ yī kè,sǐ yǔ ěr tóng chóu。