古诗词

送费梦臣北上并简十八丈

杨维桢

桃花新水涨湖头,今日南风起戍楼。táo huā xīn shuǐ zhǎng hú tóu,jīn rì nán fēng qǐ shù lóu。
云近紫台龙虎气,春回青海凤鳞游。yún jìn zǐ tái lóng hǔ qì,chūn huí qīng hǎi fèng lín yóu。
箫韶美颂从容上,光范长书次第投。xiāo sháo měi sòng cóng róng shàng,guāng fàn zhǎng shū cì dì tóu。
为问湖南名奉使,绿衣骢马正风流。wèi wèn hú nán míng fèng shǐ,lǜ yī cōng mǎ zhèng fēng liú。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

太山高

杨维桢

巍乎高哉,太山之山三万八千丈兮,五岳之伯,万山之宗。wēi hū gāo zāi,tài shān zhī shān sān wàn bā qiān zhàng xī,wǔ yuè zhī bó,wàn shān zhī zōng。
上有云官、霞伯、明星、玉女、金堂、石室高重重。shàng yǒu yún guān xiá bó míng xīng yù nǚ jīn táng shí shì gāo zhòng zhòng。
三十六天第一洞,是为蓬玄太空之上穹。sān shí liù tiān dì yī dòng,shì wèi péng xuán tài kōng zhī shàng qióng。
上帝赐以金箧之玉策,司命下土开群蒙。shàng dì cì yǐ jīn qiè zhī yù cè,sī mìng xià tǔ kāi qún méng。
自从崇伯子,受命告厥功。zì cóng chóng bó zi,shòu mìng gào jué gōng。
至今七十二君,坛壝留遗踪。zhì jīn qī shí èr jūn,tán wěi liú yí zōng。
触石之云可以一朝雨,天下封突起,化作海岛十二金芙蓉。chù shí zhī yún kě yǐ yī cháo yǔ,tiān xià fēng tū qǐ,huà zuò hǎi dǎo shí èr jīn fú róng。
三神尚有刘郎记,五官不受秦皇封。sān shén shàng yǒu liú láng jì,wǔ guān bù shòu qín huáng fēng。
东方有岩名日观,羊角而上千万盘屈,始窥大门小户之天聪。dōng fāng yǒu yán míng rì guān,yáng jiǎo ér shàng qiān wàn pán qū,shǐ kuī dà mén xiǎo hù zhī tiān cōng。
黄河西来如线走其下,齐州九点烟灭蒙。huáng hé xī lái rú xiàn zǒu qí xià,qí zhōu jiǔ diǎn yān miè méng。
秦观见长安,吴观见会稽,周观见洛嵩,圣人登之天下小似东龟蒙。qín guān jiàn zhǎng ān,wú guān jiàn huì jī,zhōu guān jiàn luò sōng,shèng rén dēng zhī tiān xià xiǎo shì dōng guī méng。
夜闻巨灵荡蹋西华峰,流血下染洪河红。yè wén jù líng dàng tà xī huá fēng,liú xuè xià rǎn hóng hé hóng。
嵩高不生帝王佐,常山蛇怪两首而三瞳。sōng gāo bù shēng dì wáng zuǒ,cháng shān shé guài liǎng shǒu ér sān tóng。
天上金乌下倒景,大星僣晓芒角流妖锋。tiān shàng jīn wū xià dào jǐng,dà xīng tiě xiǎo máng jiǎo liú yāo fēng。
铁道人,手持一雌一雄双铁龙。tiě dào rén,shǒu chí yī cí yī xióng shuāng tiě lóng。
骑龙天关叩天语,夜拜日驾五色披祥虹。qí lóng tiān guān kòu tiān yǔ,yè bài rì jià wǔ sè pī xiáng hóng。
天封地禅礼数绝,徵兵三度谣嵩童。tiān fēng dì chán lǐ shù jué,zhēng bīng sān dù yáo sōng tóng。
博陆侯,狄梁公,虞渊取日扶桑东。bó lù hóu,dí liáng gōng,yú yuān qǔ rì fú sāng dōng。
太阳当天天下白,照见地下虮虱金头虫。tài yáng dāng tiān tiān xià bái,zhào jiàn dì xià jǐ shī jīn tóu chóng。
金头虫,如蠛蠓。jīn tóu chóng,rú miè měng。

崆峒子浑沦歌

杨维桢

贞州道人郑崆峒,自言得道金公之棘栗蓬。zhēn zhōu dào rén zhèng kōng dòng,zì yán dé dào jīn gōng zhī jí lì péng。
归来因号混沦子,不识盘皇破壳之雌雄。guī lái yīn hào hùn lún zi,bù shí pán huáng pò ké zhī cí xióng。
有物先天鼻天祖,一画天作公,再画地作母,浑沦一破不可补。yǒu wù xiān tiān bí tiān zǔ,yī huà tiān zuò gōng,zài huà dì zuò mǔ,hún lún yī pò bù kě bǔ。
羿妻合得七宝丸,岁费斧斤三万户。yì qī hé dé qī bǎo wán,suì fèi fǔ jīn sān wàn hù。
道人浑沦人弗知,窃笑李下华㒹儿。dào rén hún lún rén fú zhī,qiè xiào lǐ xià huá ér。
有时中天弄金月,散作万水圆琉璃。yǒu shí zhōng tiān nòng jīn yuè,sàn zuò wàn shuǐ yuán liú lí。
浑天圜,太极圈,曰器曰道何纷然。hún tiān huán,tài jí quān,yuē qì yuē dào hé fēn rán。
而况投阁子,五千重草玄。ér kuàng tóu gé zi,wǔ qiān zhòng cǎo xuán。
于乎浑沦子,尔之生兮曷以始,尔之死兮曷以止。yú hū hún lún zi,ěr zhī shēng xī hé yǐ shǐ,ěr zhī sǐ xī hé yǐ zhǐ。
九九八十一曼纪,浑沦不生亦不死。jiǔ jiǔ bā shí yī màn jì,hún lún bù shēng yì bù sǐ。

真仙谣

杨维桢

停君歌,住尔咢,听我歌莫莫。tíng jūn gē,zhù ěr è,tīng wǒ gē mò mò。
后天有死,长生可学。hòu tiān yǒu sǐ,zhǎng shēng kě xué。
瓶收七豕,纸剪双鹤。píng shōu qī shǐ,zhǐ jiǎn shuāng hè。
盆花顷刻开,屏女相唯诺。pén huā qǐng kè kāi,píng nǚ xiāng wéi nuò。
痴仙狡狯弗之觉,去寻王屋二子讲太朴。chī xiān jiǎo kuài fú zhī jué,qù xún wáng wū èr zi jiǎng tài pǔ。
丹海乌,沈冰壑。dān hǎi wū,shěn bīng hè。
黄河丸,裂火暴。huáng hé wán,liè huǒ bào。
于乎后天一死长生不可学。yú hū hòu tiān yī sǐ zhǎng shēng bù kě xué。
西华倾,东海涸,问我在何处,手持天根不盈握。xī huá qīng,dōng hǎi hé,wèn wǒ zài hé chù,shǒu chí tiān gēn bù yíng wò。
浩劫万万劫,始胸之天,几褪黄卵壳。hào jié wàn wàn jié,shǐ xiōng zhī tiān,jǐ tuì huáng luǎn ké。

独酌谣

杨维桢

我约月槎客,去向月宫游。wǒ yuē yuè chá kè,qù xiàng yuè gōng yóu。
试辨月中物,山河之倒影,大树之阎浮。shì biàn yuè zhōng wù,shān hé zhī dào yǐng,dà shù zhī yán fú。
羿妻不死到今几甲子,山夷海突还纪宫中筹。yì qī bù sǐ dào jīn jǐ jiǎ zi,shān yí hǎi tū hái jì gōng zhōng chóu。
吾闻九州之外更九州,君房曼倩不能周。wú wén jiǔ zhōu zhī wài gèng jiǔ zhōu,jūn fáng màn qiàn bù néng zhōu。
岂无汤桀与轩尤,迭蛮迭触寻戈矛,久安长治安得万岁而千秋。qǐ wú tāng jié yǔ xuān yóu,dié mán dié chù xún gē máo,jiǔ ān zhǎng zhì ān dé wàn suì ér qiān qiū。
君不见沙丘鲍、乌江猴,白门兔、荆州牛,锦䙀老羯、金床小蠕,邗沟又筑汪芒丘。jūn bù jiàn shā qiū bào wū jiāng hóu,bái mén tù jīng zhōu niú,jǐn běng lǎo jié jīn chuáng xiǎo rú,hán gōu yòu zhù wāng máng qiū。
泪亦不能为之堕,心亦胡能生许愁。lèi yì bù néng wèi zhī duò,xīn yì hú néng shēng xǔ chóu。
采石袍,赤壁舟。cǎi shí páo,chì bì zhōu。
古人不与今月在,古月还为今人留,呼酒重登黄鹤楼。gǔ rén bù yǔ jīn yuè zài,gǔ yuè hái wèi jīn rén liú,hū jiǔ zhòng dēng huáng hè lóu。

老姑投国玺

杨维桢

梁山崩,六百年后符命兴,五将十侯至宰衡。liáng shān bēng,liù bǎi nián hòu fú mìng xīng,wǔ jiāng shí hóu zhì zǎi héng。
改汉腊,颁新正。gǎi hàn là,bān xīn zhèng。
五威符命走天下,侯王稽首厥角崩。wǔ wēi fú mìng zǒu tiān xià,hóu wáng jī shǒu jué jiǎo bēng。
老姑亦去号改新母,称置酒未央宫,谁为朱虚按剑行酒令。lǎo gū yì qù hào gǎi xīn mǔ,chēng zhì jiǔ wèi yāng gōng,shuí wèi zhū xū àn jiàn xíng jiǔ lìng。
吁嗟长乐孺子玺不得,渭陵殉葬藏幽扃。xū jiē zhǎng lè rú zi xǐ bù dé,wèi líng xùn zàng cáng yōu jiōng。

曹大家

杨维桢

曹大家,博文善著书。cáo dà jiā,bó wén shàn zhù shū。
著书岂独识闺壸,祸辙使我元舅归先庐。zhù shū qǐ dú shí guī kǔn,huò zhé shǐ wǒ yuán jiù guī xiān lú。
大家大家丈夫妇,如何我兄固,不能劝元舅,白首同归死囹圄。dà jiā dà jiā zhàng fū fù,rú hé wǒ xiōng gù,bù néng quàn yuán jiù,bái shǒu tóng guī sǐ líng yǔ。
太后母,新野君薨邓骘乞行服。tài hòu mǔ,xīn yě jūn hōng dèng zhì qǐ xíng fú。

唐姬饮酒歌

杨维桢

皇天倾,后地颓,王降庶兮汉祚衰。huáng tiān qīng,hòu dì tuí,wáng jiàng shù xī hàn zuò shuāi。
王作黄泉兮誓相随,王死胡用吾身随。wáng zuò huáng quán xī shì xiāng suí,wáng sǐ hú yòng wú shēn suí。

辛家女

杨维桢

辛家女,父书曾,读春秋经,岂比高家二女夜读兵。xīn jiā nǚ,fù shū céng,dú chūn qiū jīng,qǐ bǐ gāo jiā èr nǚ yè dú bīng。
辛老人,古遗直。xīn lǎo rén,gǔ yí zhí。
议郎云言一一关社稷,吁嗟英言光父则。yì láng yún yán yī yī guān shè jì,xū jiē yīng yán guāng fù zé。
抱颈郎君器如斗,魏祚得之那可久。bào jǐng láng jūn qì rú dòu,wèi zuò dé zhī nà kě jiǔ。
卞夫人,绝左右,未若英言贤可后。biàn fū rén,jué zuǒ yòu,wèi ruò yīng yán xián kě hòu。

王氏女

杨维桢

王氏女,始州人,羌中老虎旁企地,朝接长安莫聚南山群,庞家大将不敢嗔。wáng shì nǚ,shǐ zhōu rén,qiāng zhōng lǎo hǔ páng qǐ dì,cháo jiē zhǎng ān mò jù nán shān qún,páng jiā dà jiāng bù gǎn chēn。
王氏女,在虎口,上马与联辔,下马与饮酒。wáng shì nǚ,zài hǔ kǒu,shàng mǎ yǔ lián pèi,xià mǎ yǔ yǐn jiǔ。
老虎卧酣上马走,拔刀杀虎如杀狗。lǎo hǔ wò hān shàng mǎ zǒu,bá dāo shā hǔ rú shā gǒu。
王氏女,真奇勋,锡以崇义号夫人,不数李家娘子军。wáng shì nǚ,zhēn qí xūn,xī yǐ chóng yì hào fū rén,bù shù lǐ jiā niáng zi jūn。

乔家妾

杨维桢

石家有绿珠,乔家有碧玉。shí jiā yǒu lǜ zhū,qiáo jiā yǒu bì yù。
颜色上春花,节操冬贞木。yán sè shàng chūn huā,jié cāo dōng zhēn mù。
金谷楼,鹦鹉井,一双白璧沈倒影。jīn gǔ lóu,yīng wǔ jǐng,yī shuāng bái bì shěn dào yǐng。

武氏剪甲词

杨维桢

武彟女、文皇妃,弱兼厥嗣雄其夫。wǔ yuē nǚ wén huáng fēi,ruò jiān jué sì xióng qí fū。
立周七庙,灭唐诸孤。lì zhōu qī miào,miè táng zhū gū。
身服衮冕,执镇圭郊,祀上帝圜丘之墟。shēn fú gǔn miǎn,zhí zhèn guī jiāo,sì shàng dì huán qiū zhī xū。
于乎黜牝晨之僣,洗麀聚之污。yú hū chù pìn chén zhī tiě,xǐ yōu jù zhī wū。
复子厥辟,退老椒庐,何用拜洛受图。fù zi jué pì,tuì lǎo jiāo lú,hé yòng bài luò shòu tú。
禅少室,颂天枢。chán shǎo shì,sòng tiān shū。
虽不剪甲,神其吐诸。suī bù jiǎn jiǎ,shén qí tǔ zhū。

安乐公主画眉歌

杨维桢

铜鼓二鼓星如雪,帐底春云梦初熟。tóng gǔ èr gǔ xīng rú xuě,zhàng dǐ chūn yún mèng chū shú。
羽林千骑开杀声,画眉画眉天未明。yǔ lín qiān qí kāi shā shēng,huà méi huà méi tiān wèi míng。
结龙蟠,飞鸾舞,镜中人,皇太女。jié lóng pán,fēi luán wǔ,jìng zhōng rén,huáng tài nǚ。
画眉不鉴长发尼,画眉画眉将何为。huà méi bù jiàn zhǎng fā ní,huà méi huà méi jiāng hé wèi。
墨书未罢斜封旨,血浸三郎三尺水。mò shū wèi bà xié fēng zhǐ,xuè jìn sān láng sān chǐ shuǐ。

桑条韦

杨维桢

桑条韦,著翚衣,开茧馆,缫蚕丝,顺阴配阳立坤仪。sāng tiáo wéi,zhù huī yī,kāi jiǎn guǎn,sāo cán sī,shùn yīn pèi yáng lì kūn yí。
胡为乎,牝乘雄,黥面牝,雏飞笼,小鹦折翅栖桑中。hú wèi hū,pìn chéng xióng,qíng miàn pìn,chú fēi lóng,xiǎo yīng zhé chì qī sāng zhōng。
天子不敢令,墨敕行斜封。tiān zi bù gǎn lìng,mò chì xíng xié fēng。
执法不敢言,宫苑夺农功。zhí fǎ bù gǎn yán,gōng yuàn duó nóng gōng。
隆庆池,相王府,云气成龙亦成虎。lóng qìng chí,xiāng wáng fǔ,yún qì chéng lóng yì chéng hǔ。
手提三尺正天纲,一夜天星落红雨。shǒu tí sān chǐ zhèng tiān gāng,yī yè tiān xīng luò hóng yǔ。
桑条韦,枝已折,叶已稀,上阳不可宅,飞骑不可归。sāng tiáo wéi,zhī yǐ zhé,yè yǐ xī,shàng yáng bù kě zhái,fēi qí bù kě guī。
天戈取血不衅鼓,全祭定陵陵上土。tiān gē qǔ xuè bù xìn gǔ,quán jì dìng líng líng shàng tǔ。
通化门前衰布奴,小白竿头画眉女。tōng huà mén qián shuāi bù nú,xiǎo bái gān tóu huà méi nǚ。

朱延寿妻

杨维桢

夜闻目眚子,肺腑变仇雠。yè wén mù shěng zi,fèi fǔ biàn chóu chóu。
英英朱氏妇,烈气横斗牛。yīng yīng zhū shì fù,liè qì héng dòu niú。
百口同日死,一燎焚高楼。bǎi kǒu tóng rì sǐ,yī liáo fén gāo lóu。
伯姬录尔卒,谁执唐春秋。bó jī lù ěr zú,shuí zhí táng chūn qiū。

王承纲女

杨维桢

王客女,春花面,璞玉躯,青年已许东家夫。wáng kè nǚ,chūn huā miàn,pú yù qū,qīng nián yǐ xǔ dōng jiā fū。
如何君王乱礼法,合欢重绾双罗襦。rú hé jūn wáng luàn lǐ fǎ,hé huān zhòng wǎn shuāng luó rú。
感君恩,侍君酒,但念高堂父与母。gǎn jūn ēn,shì jūn jiǔ,dàn niàn gāo táng fù yǔ mǔ。
愿君知妾心,使妾东家奉箕帚。yuàn jūn zhī qiè xīn,shǐ qiè dōng jiā fèng jī zhǒu。
君一怒,父万里。jūn yī nù,fù wàn lǐ。
魂飞鸾刀逐父死,不殉牵羊秦国鬼。hún fēi luán dāo zhú fù sǐ,bù xùn qiān yáng qín guó guǐ。