古诗词

宫词十二首

杨维桢

鸡人报晓五门开,卤簿千官泊虎台。jī rén bào xiǎo wǔ mén kāi,lǔ bù qiān guān pō hǔ tái。
天上鴐鹅先有信,九重鸾驾上都回。tiān shàng gē é xiān yǒu xìn,jiǔ zhòng luán jià shàng dōu huí。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

商人妻

杨维桢

商人妻,身栖栖,家住湘累湘水西。shāng rén qī,shēn qī qī,jiā zhù xiāng lèi xiāng shuǐ xī。
君王昨夜杀无罪,良人白日归黄泥。jūn wáng zuó yè shā wú zuì,liáng rén bái rì guī huáng ní。
妾非野鸳鸯,生死双凤皇。qiè fēi yě yuān yāng,shēng sǐ shuāng fèng huáng。
书寄回文锦,臂缠红守宫。shū jì huí wén jǐn,bì chán hóng shǒu gōng。
良人为我死,我为雌雉经。liáng rén wèi wǒ sǐ,wǒ wèi cí zhì jīng。
于乎司马后,真犬羊,甘奉巾栉穹庐王。yú hū sī mǎ hòu,zhēn quǎn yáng,gān fèng jīn zhì qióng lú wáng。

银瓶女

杨维桢

岳家父,国之城,秦家奴,城之倾。yuè jiā fù,guó zhī chéng,qín jiā nú,chéng zhī qīng。
皇天不灵,杀我父与兄。huáng tiān bù líng,shā wǒ fù yǔ xiōng。
嗟我银瓶,为我父缇萦。jiē wǒ yín píng,wèi wǒ fù tí yíng。
生不赎父,死不如无生。shēng bù shú fù,sǐ bù rú wú shēng。
千尺水,一尺瓶,瓶中之水精卫鸣。qiān chǐ shuǐ,yī chǐ píng,píng zhōng zhī shuǐ jīng wèi míng。

雨雪曲

杨维桢

天苍苍,地茫茫,二月三月雪滂滂。tiān cāng cāng,dì máng máng,èr yuè sān yuè xuě pāng pāng。
雨我黄竹湿衣裳,天子不在黄竹乡。yǔ wǒ huáng zhú shī yī shang,tiān zi bù zài huáng zhú xiāng。
天苍苍,地茫茫,武照儿,高冠大履据堂皇,唐家臣子三月以为祥。tiān cāng cāng,dì máng máng,wǔ zhào ér,gāo guān dà lǚ jù táng huáng,táng jiā chén zi sān yuè yǐ wèi xiáng。

陇头水

杨维桢

陇头水,交河津,东行九回坂,西通月氏东达秦。lǒng tóu shuǐ,jiāo hé jīn,dōng xíng jiǔ huí bǎn,xī tōng yuè shì dōng dá qín。
贰师将,汉家杰,手摩龙泉七星灭。èr shī jiāng,hàn jiā jié,shǒu mó lóng quán qī xīng miè。
此身未报主君仇,衅妻再铸千金钩,精诚岂识征夫侯。cǐ shēn wèi bào zhǔ jūn chóu,xìn qī zài zhù qiān jīn gōu,jīng chéng qǐ shí zhēng fū hóu。

折杨柳

杨维桢

折杨柳,杨柳不可折,杨柳条,十丈长,与君系马青丝缰。zhé yáng liǔ,yáng liǔ bù kě zhé,yáng liǔ tiáo,shí zhàng zhǎng,yǔ jūn xì mǎ qīng sī jiāng。
阏支妇,剖黄鼠,劝君饮马乳。è zhī fù,pōu huáng shǔ,quàn jūn yǐn mǎ rǔ。
杨柳声,作人语,杨柳枝,作人舞。yáng liǔ shēng,zuò rén yǔ,yáng liǔ zhī,zuò rén wǔ。

童男取寡妇

杨维桢

童男齿十六,寡妇六六年。tóng nán chǐ shí liù,guǎ fù liù liù nián。
俯就寡妇妃,还受壮女怜。fǔ jiù guǎ fù fēi,hái shòu zhuàng nǚ lián。
壮女拊膺,蹋地呼天。zhuàng nǚ fǔ yīng,tà dì hū tiān。
俾妻鬼夫,宁作生口,老死不传。bǐ qī guǐ fū,níng zuò shēng kǒu,lǎo sǐ bù chuán。
火风起,烧野田。huǒ fēng qǐ,shāo yě tián。
野鸭逐胡雁,胡能牵连飞上天。yě yā zhú hú yàn,hú néng qiān lián fēi shàng tiān。

上陵者篇

杨维桢

步出城西关,松柏郁盘盘。bù chū chéng xī guān,sōng bǎi yù pán pán。
道逢上陵者,手指西陵田。dào féng shàng líng zhě,shǒu zhǐ xī líng tián。
借问葬者谁,大将葬衣冠。jiè wèn zàng zhě shuí,dà jiāng zàng yī guān。
大将非战死,军中答刺罕。dà jiāng fēi zhàn sǐ,jūn zhōng dá cì hǎn。
健儿啖人鲊,无骨赐桐棺。jiàn ér dàn rén zhǎ,wú gǔ cì tóng guān。

三妇词

杨维桢

大妇善主馈,甘旨出中厨。dà fù shàn zhǔ kuì,gān zhǐ chū zhōng chú。
中妇善调筝,清歌似罗敷。zhōng fù shàn diào zhēng,qīng gē shì luó fū。
小妇似小乔,中夜读兵书。xiǎo fù shì xiǎo qiáo,zhōng yè dú bīng shū。
丈人不复乐,起起去防胡。zhàng rén bù fù lè,qǐ qǐ qù fáng hú。

饥不从虎食行

杨维桢

西方有白额虎,东方有苍头狼。xī fāng yǒu bái é hǔ,dōng fāng yǒu cāng tóu láng。
太室为尔宅,孟门为尔场。tài shì wèi ěr zhái,mèng mén wèi ěr chǎng。
饥以人为糗,渴以血为浆。jī yǐ rén wèi qiǔ,kě yǐ xuè wèi jiāng。
食尽食万伥,自矜无对当。shí jǐn shí wàn chāng,zì jīn wú duì dāng。
无数自相啖,相雄不能两强。wú shù zì xiāng dàn,xiāng xióng bù néng liǎng qiáng。
朝食其子,莫食其妃,况弟况兄。cháo shí qí zi,mò shí qí fēi,kuàng dì kuàng xiōng。
党从皆灭,身随之亡。dǎng cóng jiē miè,shēn suí zhī wáng。
惟有慈乌,喜鹊噪其四旁。wéi yǒu cí wū,xǐ què zào qí sì páng。
君不见博浪椎,淮阴胯,两人未遇时,其事足悲咤。jūn bù jiàn bó làng chuí,huái yīn kuà,liǎng rén wèi yù shí,qí shì zú bēi zhà。
饥不从虎食,倦不息狼舍。jī bù cóng hǔ shí,juàn bù xī láng shě。
待时以售,如藏待价。dài shí yǐ shòu,rú cáng dài jià。
刘季得之天下王,项羽失之国不霸。liú jì dé zhī tiān xià wáng,xiàng yǔ shī zhī guó bù bà。

丈人乌

杨维桢

丈人乌,飞入丈人庐,聒聒鸣座隅。zhàng rén wū,fēi rù zhàng rén lú,guā guā míng zuò yú。
国人怪尔乌,告凶不告喜,丈人爱尔乌,献忠不献谀。guó rén guài ěr wū,gào xiōng bù gào xǐ,zhàng rén ài ěr wū,xiàn zhōng bù xiàn yú。
命尔曰忠乌,尔噪介推屋,介推不受禄。mìng ěr yuē zhōng wū,ěr zào jiè tuī wū,jiè tuī bù shòu lù。
尔噪慕容城,慕容危受兵。ěr zào mù róng chéng,mù róng wēi shòu bīng。
维北有鹗,觜不啄恶。wéi běi yǒu è,zī bù zhuó è。
维南有豸,角不触罪。wéi nán yǒu zhì,jiǎo bù chù zuì。
永言忠乌,誓死直弗谀。yǒng yán zhōng wū,shì sǐ zhí fú yú。
展矣丈人,克刚克仁。zhǎn yǐ zhàng rén,kè gāng kè rén。
惟刚惟仁,下有直臣。wéi gāng wéi rén,xià yǒu zhí chén。
惟直臣是容,人莫不谷,我又曷凶。wéi zhí chén shì róng,rén mò bù gǔ,wǒ yòu hé xiōng。
君子作诗,惟以告忠。jūn zi zuò shī,wéi yǐ gào zhōng。

鼠制虎

杨维桢

河之虎,莫孰御。hé zhī hǔ,mò shú yù。
河之鼠,亦莫余敢侮。hé zhī shǔ,yì mò yú gǎn wǔ。
虎一怒,鼠无生,鼠一怒,制虎死河浒。hǔ yī nù,shǔ wú shēng,shǔ yī nù,zhì hǔ sǐ hé hǔ。
浮云蔽青天,火风卷后土,孰识鼠冤苦。fú yún bì qīng tiān,huǒ fēng juǎn hòu tǔ,shú shí shǔ yuān kǔ。
鼠冤苦,诉诸河伯府,河伯为我告天,不生此河虎。shǔ yuān kǔ,sù zhū hé bó fǔ,hé bó wèi wǒ gào tiān,bù shēng cǐ hé hǔ。

墙燕

杨维桢

墙里燕,不出墙,墙外旗竿如插樯。qiáng lǐ yàn,bù chū qiáng,qiáng wài qí gān rú chā qiáng。
墙里燕,飞出墙,不使枉杀墙外百万黄口鸧。qiáng lǐ yàn,fēi chū qiáng,bù shǐ wǎng shā qiáng wài bǎi wàn huáng kǒu cāng。
墙里燕,何堂堂,垂名夬,称燕王。qiáng lǐ yàn,hé táng táng,chuí míng guài,chēng yàn wáng。

君马黄

杨维桢

君马黄,当风嘶路旁。jūn mǎ huáng,dāng fēng sī lù páng。
关山不惮远,君命重有将。guān shān bù dàn yuǎn,jūn mìng zhòng yǒu jiāng。
大剑带陆离,千里歌载驰。dà jiàn dài lù lí,qiān lǐ gē zài chí。
路幽川谷陕,日宴行者饥。lù yōu chuān gǔ shǎn,rì yàn xíng zhě jī。
下马知马劳,上马忧马迟。xià mǎ zhī mǎ láo,shàng mǎ yōu mǎ chí。
马迟竟何罪,君命不可违。mǎ chí jìng hé zuì,jūn mìng bù kě wéi。

吴宫燕

杨维桢

吴宫燕,秋复春。wú gōng yàn,qiū fù chūn。
饥食玉山粒,渴饮玉池津。jī shí yù shān lì,kě yǐn yù chí jīn。
木魅吹火,火及尔巢焚尔身。mù mèi chuī huǒ,huǒ jí ěr cháo fén ěr shēn。
不知青雀子,飞去衔红巾。bù zhī qīng què zi,fēi qù xián hóng jīn。

借南狸

杨维桢

北狸不捕鼠,为鼠欺。běi lí bù bǔ shǔ,wèi shǔ qī。
鼠作妖,人立豕啼。shǔ zuò yāo,rén lì shǐ tí。
媪责狸不职,借南狸,假虎威。ǎo zé lí bù zhí,jiè nán lí,jiǎ hǔ wēi。
鼠未捕,翻我屋上瓦,倒我厨中盆与罍。shǔ wèi bǔ,fān wǒ wū shàng wǎ,dào wǒ chú zhōng pén yǔ léi。
食饱求媪,雌雄匹之。shí bǎo qiú ǎo,cí xióng pǐ zhī。
咋死媪,狸与鼠同嬉,乌乎媪小不忍,大祸遗。zǎ sǐ ǎo,lí yǔ shǔ tóng xī,wū hū ǎo xiǎo bù rěn,dà huò yí。