古诗词

奉题子昂骝马图

杨维桢

西家骁骑骁如龙,鼻端生火耳生风。xī jiā xiāo qí xiāo rú lóng,bí duān shēng huǒ ěr shēng fēng。
东家老段老且蹇,有如征南矍铄翁。dōng jiā lǎo duàn lǎo qiě jiǎn,yǒu rú zhēng nán jué shuò wēng。
西家公子夸远服,千里之行一日速。xī jiā gōng zi kuā yuǎn fú,qiān lǐ zhī xíng yī rì sù。
东家主人役老段,不取骁腾取驯伏。dōng jiā zhǔ rén yì lǎo duàn,bù qǔ xiāo téng qǔ xùn fú。
主人公子性各殊,爱骁爱段知何如?若将夔蚿较足下,胡敢并辔争齐驱。zhǔ rén gōng zi xìng gè shū,ài xiāo ài duàn zhī hé rú?ruò jiāng kuí xián jiào zú xià,hú gǎn bìng pèi zhēng qí qū。
朝明西家蹄一蹶,解鞍折臂中道歇。cháo míng xī jiā tí yī jué,jiě ān zhé bì zhōng dào xiē。
道傍仰首鸣向天,䠥躠风尘愁跛鳖。dào bàng yǎng shǒu míng xiàng tiān,bié sǎ fēng chén chóu bǒ biē。
坐令公子心火然,顾瞻老段行在前。zuò lìng gōng zi xīn huǒ rán,gù zhān lǎo duàn xíng zài qián。
乌乎世步谁后先?东家莫厌迟迟鞭。wū hū shì bù shuí hòu xiān?dōng jiā mò yàn chí chí biān。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

吴下竹枝歌

杨维桢

马上郎君双结椎,百花洲下买花枝。mǎ shàng láng jūn shuāng jié chuí,bǎi huā zhōu xià mǎi huā zhī。
罟罛冠子高一尺,能唱黄莺舞雁儿。gǔ gū guān zi gāo yī chǐ,néng chàng huáng yīng wǔ yàn ér。

吴下竹枝歌

杨维桢

《白翎鹊操》手双弹,舞罢胡笳十八般。bái líng què cāo shǒu shuāng dàn,wǔ bà hú jiā shí bā bān。
银马杓中劝郎酒,看郎色似赤瑛盘。yín mǎ biāo zhōng quàn láng jiǔ,kàn láng sè shì chì yīng pán。

吴下竹枝歌

杨维桢

骑马当轩鹄觜靴,西风马上鼓琵琶。qí mǎ dāng xuān gǔ zī xuē,xī fēng mǎ shàng gǔ pí pá。
内家队里新通籍,不是南州百姓家。nèi jiā duì lǐ xīn tōng jí,bù shì nán zhōu bǎi xìng jiā。

吴下竹枝歌

杨维桢

小娃十岁唱桑中,尽道吴风似郑风。xiǎo wá shí suì chàng sāng zhōng,jǐn dào wú fēng shì zhèng fēng。
不信柳娘身不嫁,真珠长络守宫红。bù xìn liǔ niáng shēn bù jià,zhēn zhū zhǎng luò shǒu gōng hóng。

海乡竹枝歌

杨维桢

潮来潮退白洋沙,白洋女儿把锄耙。cháo lái cháo tuì bái yáng shā,bái yáng nǚ ér bǎ chú bà。
苦海熬乾是何日?免得侬来爬雪沙。kǔ hǎi áo qián shì hé rì?miǎn dé nóng lái pá xuě shā。

海乡竹枝歌

杨维桢

门前海坍到竹篱,阶前腥臊蟛子肥。mén qián hǎi tān dào zhú lí,jiē qián xīng sāo péng zi féi。
孲?三岁未识父,郎在海东何日归。yā yá sān suì wèi shí fù,láng zài hǎi dōng hé rì guī。

海乡竹枝歌

杨维桢

海头风吹杨白花,海头女儿《杨白歌》。hǎi tóu fēng chuī yáng bái huā,hǎi tóu nǚ ér yáng bái gē。
杨花满头作盐舞,不与斤两添铜铊。yáng huā mǎn tóu zuò yán wǔ,bù yǔ jīn liǎng tiān tóng tā。

海乡竹枝歌

杨维桢

颜面似墨双脚赪,当官脱裤受黄荆。yán miàn shì mò shuāng jiǎo chēng,dāng guān tuō kù shòu huáng jīng。
生女宁当嫁盘瓠,誓莫近嫁东家亭。shēng nǚ níng dāng jià pán hù,shì mò jìn jià dōng jiā tíng。

题逸乐子卷

杨维桢

烟水风尘外,先生一草堂。yān shuǐ fēng chén wài,xiān shēng yī cǎo táng。
干时无战策,却老有丹方。gàn shí wú zhàn cè,què lǎo yǒu dān fāng。
蒲叶钞书短,松花酿酒香。pú yè chāo shū duǎn,sōng huā niàng jiǔ xiāng。
有时歌欸乃,小艇在沧浪。yǒu shí gē āi nǎi,xiǎo tǐng zài cāng làng。

夜坐

杨维桢

日落群动息,张灯坐草堂。rì luò qún dòng xī,zhāng dēng zuò cǎo táng。
浮生百年事,清坐一炉香。fú shēng bǎi nián shì,qīng zuò yī lú xiāng。
谋拙邻人叹,幽栖世虑忘。móu zhuō lín rén tàn,yōu qī shì lǜ wàng。
吟诗不知寐,华月自流光。yín shī bù zhī mèi,huá yuè zì liú guāng。

舟过黄店

杨维桢

水会鱼盐市,霜清蟹稻天。shuǐ huì yú yán shì,shuāng qīng xiè dào tiān。
高桥十字港,新刹四边田。gāo qiáo shí zì gǎng,xīn shā sì biān tián。
树老乌银荚,花开白玉莲。shù lǎo wū yín jiá,huā kāi bái yù lián。
老翁夸乐岁,斗米直三钱。lǎo wēng kuā lè suì,dòu mǐ zhí sān qián。

题米芾小景

杨维桢

烟雾林梢出,苍翠望中分。yān wù lín shāo chū,cāng cuì wàng zhōng fēn。
山溜杂人语,溪云乱鹤群。shān liū zá rén yǔ,xī yún luàn hè qún。
石梁逢释子,岩屋隐徵君。shí liáng féng shì zi,yán wū yǐn zhēng jūn。
皴皵谁家笔,披图有篆文。cūn què shuí jiā bǐ,pī tú yǒu zhuàn wén。

留题毗山松风竹月亭

杨维桢

荡舟北郭外,华表见新亭。dàng zhōu běi guō wài,huá biǎo jiàn xīn tíng。
水作游龙势,山为偃月形。shuǐ zuò yóu lóng shì,shān wèi yǎn yuè xíng。
怪松蟠水赤,高竹上山青。guài sōng pán shuǐ chì,gāo zhú shàng shān qīng。
一束生刍意,千秋地下灵。yī shù shēng chú yì,qiān qiū dì xià líng。

题边鲁生梨花双燕图

杨维桢

燕燕两于飞,璚楼暮雨微。yàn yàn liǎng yú fēi,qióng lóu mù yǔ wēi。
春风歌《白雪》,夜月梦乌衣。chūn fēng gē bái xuě,yè yuè mèng wū yī。
对语寄宫树,营巢接禁闱。duì yǔ jì gōng shù,yíng cháo jiē jìn wéi。
江南花事晚,疑是苦思归。jiāng nán huā shì wǎn,yí shì kǔ sī guī。

送曹生之京

杨维桢

十载辞京国,常怀玉笋班。shí zài cí jīng guó,cháng huái yù sǔn bān。
凤麟游璧水,虎豹启天关。fèng lín yóu bì shuǐ,hǔ bào qǐ tiān guān。
海树分秦雨,江云隔楚山。hǎi shù fēn qín yǔ,jiāng yún gé chǔ shān。
壮游须努力,况子正红颜。zhuàng yóu xū nǔ lì,kuàng zi zhèng hóng yán。
7551234567»