古诗词

览古四十二首

杨维桢

成都卖卜士,大易先天心。chéng dōu mài bo shì,dà yì xiān tiān xīn。
弟子一区宅,桑榆有馀阴。dì zi yī qū zhái,sāng yú yǒu yú yīn。
何为天禄阁,忘身几陆沈。hé wèi tiān lù gé,wàng shēn jǐ lù shěn。
门前载酒者,奇字时相寻。mén qián zài jiǔ zhě,qí zì shí xiāng xún。
为谢门前客,从今传酒箴。wèi xiè mén qián kè,cóng jīn chuán jiǔ zhēn。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

四景宫词

杨维桢

露下金盘湿星斗,池上乌啼千尺柳。lù xià jīn pán shī xīng dòu,chí shàng wū tí qiān chǐ liǔ。
秋题未写桐叶笺,春妆尚带桃花酒。qiū tí wèi xiě tóng yè jiān,chūn zhuāng shàng dài táo huā jiǔ。
十二帘开乞巧楼,小队金针穿好手。shí èr lián kāi qǐ qiǎo lóu,xiǎo duì jīn zhēn chuān hǎo shǒu。
长生殿里记恩私,夜半牵衣挂楼后。zhǎng shēng diàn lǐ jì ēn sī,yè bàn qiān yī guà lóu hòu。

四景宫词

杨维桢

黛螺新赐量成斗,画眉日画青青柳。dài luó xīn cì liàng chéng dòu,huà méi rì huà qīng qīng liǔ。
长得君王一笑看,眠文不敢朝欣酒。zhǎng dé jūn wáng yī xiào kàn,mián wén bù gǎn cháo xīn jiǔ。
盘珠夜制衮龙衣,红冰笋软呵纤手。pán zhū yè zhì gǔn lóng yī,hóng bīng sǔn ruǎn hē xiān shǒu。
坐听灯人报晓筹,二十五声寒点后。zuò tīng dēng rén bào xiǎo chóu,èr shí wǔ shēng hán diǎn hòu。

题开元王孙挟弹图

杨维桢

开元少年意气雄,任侠不数陈孟公。kāi yuán shǎo nián yì qì xióng,rèn xiá bù shù chén mèng gōng。
文犀束带鹄被小,骄马飒踏如飞龙。wén xī shù dài gǔ bèi xiǎo,jiāo mǎ sà tà rú fēi lóng。
侧身仰望目瞿瞿,为有流莺在高树。cè shēn yǎng wàng mù qú qú,wèi yǒu liú yīng zài gāo shù。
两骑联翩未敢前,看送金丸落飞羽。liǎng qí lián piān wèi gǎn qián,kàn sòng jīn wán luò fēi yǔ。
白头乌啄延秋门,渔阳尘起天地昏。bái tóu wū zhuó yán qiū mén,yú yáng chén qǐ tiān dì hūn。
珊瑚宝玦散原野,空令野客哀王孙。shān hú bǎo jué sàn yuán yě,kōng lìng yě kè āi wáng sūn。
平原公子五色笔,俗史庸工俱辟易。píng yuán gōng zi wǔ sè bǐ,sú shǐ yōng gōng jù pì yì。
写成图画鉴兴衰,未必奢淫不亡国。xiě chéng tú huà jiàn xīng shuāi,wèi bì shē yín bù wáng guó。

苏先生挽者辞叙

杨维桢

飘飘苏仙公,浩气凌八表。piāo piāo sū xiān gōng,hào qì líng bā biǎo。
游戏浊世来,眼底古今了。yóu xì zhuó shì lái,yǎn dǐ gǔ jīn le。
却上食□台,下视燕支沼。què shàng shí tái,xià shì yàn zhī zhǎo。
遗书警世人,翩若鹜鸿矫。yí shū jǐng shì rén,piān ruò wù hóng jiǎo。
双雷苍翠开,清约随空杪。shuāng léi cāng cuì kāi,qīng yuē suí kōng miǎo。
高楼旧时月,照我梦皦皦。gāo lóu jiù shí yuè,zhào wǒ mèng jiǎo jiǎo。
见尔林屋天,屋天夜知晓。jiàn ěr lín wū tiān,wū tiān yè zhī xiǎo。

赋拱北楼呈相君

杨维桢

伍子山头宋旧宫,龙楼改观倍蜚声。wǔ zi shān tóu sòng jiù gōng,lóng lóu gǎi guān bèi fēi shēng。
天连高柱星辰北,地控穷荒岛{山叙}东。tiān lián gāo zhù xīng chén běi,dì kòng qióng huāng dǎo shān xù dōng。
凤引短箫悲落日,鹤归华表语秋风。fèng yǐn duǎn xiāo bēi luò rì,hè guī huá biǎo yǔ qiū fēng。
玉龙一曲千宫晓,江汉朝宗万国同。yù lóng yī qū qiān gōng xiǎo,jiāng hàn cháo zōng wàn guó tóng。

绿阴亭诗

杨维桢

公子迈流俗,澹然薄世荣。gōng zi mài liú sú,dàn rán báo shì róng。
华亭入幽邃,永日有馀清。huá tíng rù yōu suì,yǒng rì yǒu yú qīng。
高梧罗前庭,修竹被两楹。gāo wú luó qián tíng,xiū zhú bèi liǎng yíng。
重阴閟清昼,好鸟时一鸣。zhòng yīn bì qīng zhòu,hǎo niǎo shí yī míng。
佳辰展芳燕,良会欣合并。jiā chén zhǎn fāng yàn,liáng huì xīn hé bìng。
清歌发绮席,鼓瑟更吹笙。qīng gē fā qǐ xí,gǔ sè gèng chuī shēng。
群公尽词客,列座敬尘缨。qún gōng jǐn cí kè,liè zuò jìng chén yīng。
言笑遂真性,觞咏畅幽情。yán xiào suì zhēn xìng,shāng yǒng chàng yōu qíng。
清阴与日转,不知月东生。qīng yīn yǔ rì zhuǎn,bù zhī yuè dōng shēng。

送赵季文都水书吏考满诗

杨维桢

勾吴水为国,桑田水相争。gōu wú shuǐ wèi guó,sāng tián shuǐ xiāng zhēng。
水大连陂湖,水小吞泖泾。shuǐ dà lián bēi hú,shuǐ xiǎo tūn mǎo jīng。
高庐或凡垫,下土孰容耕。gāo lú huò fán diàn,xià tǔ shú róng gēng。
吴萌罹患久,都水置司平。wú méng lí huàn jiǔ,dōu shuǐ zhì sī píng。
治水亦多术,害去利始兴。zhì shuǐ yì duō shù,hài qù lì shǐ xīng。
侃侃赵公子,为吏有能声。kǎn kǎn zhào gōng zi,wèi lì yǒu néng shēng。
弃流截高岸,芜塞开通塍。qì liú jié gāo àn,wú sāi kāi tōng chéng。
都府资治画,课最上农卿。dōu fǔ zī zhì huà,kè zuì shàng nóng qīng。
迁官到州县,穑事话田更。qiān guān dào zhōu xiàn,sè shì huà tián gèng。
推此泽物志,圣化相流行。tuī cǐ zé wù zhì,shèng huà xiāng liú xíng。

投来使

杨维桢

读书不负万乘君,焉敢挟策干侯门。dú shū bù fù wàn chéng jūn,yān gǎn xié cè gàn hóu mén。
极目姑苏暮云暗,濯足洞庭秋水浑。jí mù gū sū mù yún àn,zhuó zú dòng tíng qiū shuǐ hún。
千金不意市骏骨,一饭岂期哀王孙。qiān jīn bù yì shì jùn gǔ,yī fàn qǐ qī āi wáng sūn。
我今拂袖且归去,高卧桐江烟水村。wǒ jīn fú xiù qiě guī qù,gāo wò tóng jiāng yān shuǐ cūn。

送贡侍郎和籴还朝兼柬李治书同年二首其二

杨维桢

吏部论思冠六曹,采言还后采时髦。lì bù lùn sī guān liù cáo,cǎi yán hái hòu cǎi shí máo。
不才何用麒麟揎,奇略须收虎豹韬。bù cái hé yòng qí lín xuān,qí lüè xū shōu hǔ bào tāo。
无奈关梁长扰扰,可堪州县正嗷嗷。wú nài guān liáng zhǎng rǎo rǎo,kě kān zhōu xiàn zhèng áo áo。
乌台若见同袍李,为说扬雄老赋骚。wū tái ruò jiàn tóng páo lǐ,wèi shuō yáng xióng lǎo fù sāo。

和杨参政完者题省府壁韵

杨维桢

将军三军共甘苦,将军之度吞百川。jiāng jūn sān jūn gòng gān kǔ,jiāng jūn zhī dù tūn bǎi chuān。
楼兰矫制嗤介子,定远破虏铭燕然。lóu lán jiǎo zhì chī jiè zi,dìng yuǎn pò lǔ míng yàn rán。
相君劝酒春如海,壮士吹笳秋满天。xiāng jūn quàn jiǔ chūn rú hǎi,zhuàng shì chuī jiā qiū mǎn tiān。
谤书不解惑明主,将军努力安三边。bàng shū bù jiě huò míng zhǔ,jiāng jūn nǔ lì ān sān biān。

承枢札致祭羊公太傅庙有作率舜章同赋

杨维桢

岘山山头一片石,可应文墨解沾襟。xiàn shān shān tóu yī piàn shí,kě yīng wén mò jiě zhān jīn。
轻裘缓带神长在,深谷高陵迹自陈。qīng qiú huǎn dài shén zhǎng zài,shēn gǔ gāo líng jì zì chén。
南夏山川非故国,睦州香火说遗民。nán xià shān chuān fēi gù guó,mù zhōu xiāng huǒ shuō yí mín。
惟君独念平吴后,千载丹青忆老臣。wéi jūn dú niàn píng wú hòu,qiān zài dān qīng yì lǎo chén。

雉朝飞

杨维桢

雉朝飞,一雄挟一雌,雄死雌誓黄泥归。zhì cháo fēi,yī xióng xié yī cí,xióng sǐ cí shì huáng ní guī。
卫女嫁齐子,未及夫与妻。wèi nǚ jià qí zi,wèi jí fū yǔ qī。
青缡绾素结,一死与之齐。qīng lí wǎn sù jié,yī sǐ yǔ zhī qí。
人言卫女荡且离,乌得冢中有雉飞?rén yán wèi nǚ dàng qiě lí,wū dé zhǒng zhōng yǒu zhì fēi?
琴声鼓之闻者悲。qín shēng gǔ zhī wén zhě bēi。

题缪生佚写林塘图和倪元镇韵

杨维桢

清流带古郭,中有射鸭堂。qīng liú dài gǔ guō,zhōng yǒu shè yā táng。
苔衣画壁涧,石台花雨香。tái yī huà bì jiàn,shí tái huā yǔ xiāng。
之子弄孤翰,相见竹梧苍。zhī zi nòng gū hàn,xiāng jiàn zhú wú cāng。
思幽天机发,虑清尘梦忘。sī yōu tiān jī fā,lǜ qīng chén mèng wàng。
会须琴堂夜,共宿破山房。huì xū qín táng yè,gòng sù pò shān fáng。

甲申腊月廿五日初度

杨维桢

去年生旦吴山雪,我食无鱼客弹铗。qù nián shēng dàn wú shān xuě,wǒ shí wú yú kè dàn jiá。
今年生旦逢立春,座上簪花写春帖。jīn nián shēng dàn féng lì chūn,zuò shàng zān huā xiě chūn tiē。
主人锦筵相为开,烹羊炰羔作春杯。zhǔ rén jǐn yán xiāng wèi kāi,pēng yáng páo gāo zuò chūn bēi。
柳车昨夜送穷去,羯鼓今日迎春来。liǔ chē zuó yè sòng qióng qù,jié gǔ jīn rì yíng chūn lái。
家人祝词心转急,富贵今年当五十。jiā rén zhù cí xīn zhuǎn jí,fù guì jīn nián dāng wǔ shí。
男儿富贵绝可怜,年少光阴胡可及。nán ér fù guì jué kě lián,nián shǎo guāng yīn hú kě jí。
大姬白题作胡舞,小姬吴歈歌《白苎》。dà jī bái tí zuò hú wǔ,xiǎo jī wú yú gē bái zhù。
丹穴锦毛飞凤凰,海树红芽语鹦鹉。dān xué jǐn máo fēi fèng huáng,hǎi shù hóng yá yǔ yīng wǔ。
两家公子与玉觞,酒酣起把双银艡。liǎng jiā gōng zi yǔ yù shāng,jiǔ hān qǐ bǎ shuāng yín dāng。
胸吞笠泽三万顷,气卷渴鲸千丈长。xiōng tūn lì zé sān wàn qǐng,qì juǎn kě jīng qiān zhàng zhǎng。
座中有客吾宗老,玉山不受春风倒。zuò zhōng yǒu kè wú zōng lǎo,yù shān bù shòu chūn fēng dào。
歌词自作风格高,合乐莺声一时好。gē cí zì zuò fēng gé gāo,hé lè yīng shēng yī shí hǎo。
夜如何其且秉烛,主人奉欢为不足。yè rú hé qí qiě bǐng zhú,zhǔ rén fèng huān wèi bù zú。
主人交谊晚谁似,四海弟兄同骨肉。zhǔ rén jiāo yì wǎn shuí shì,sì hǎi dì xiōng tóng gǔ ròu。
我歌醉歌君击缶,金抟琵琶勿停手。wǒ gē zuì gē jūn jī fǒu,jīn tuán pí pá wù tíng shǒu。
洞庭君献橘双头,饮以洞庭春色酒,轮云世事知何有。dòng tíng jūn xiàn jú shuāng tóu,yǐn yǐ dòng tíng chūn sè jiǔ,lún yún shì shì zhī hé yǒu。

题并笛图

杨维桢

北溟苍蟠赤有只,何年飞入昭阳里。běi míng cāng pán chì yǒu zhǐ,hé nián fēi rù zhāo yáng lǐ。
王母抱其首,至尊抚其尾,爱之不啻如己子。wáng mǔ bào qí shǒu,zhì zūn fǔ qí wěi,ài zhī bù chì rú jǐ zi。
时复娇嘶作宫徵,宁王窃弄至尊喜。shí fù jiāo sī zuò gōng zhēng,níng wáng qiè nòng zhì zūn xǐ。
一朝踊跃不可收,化作万丈长黄虬。yī cháo yǒng yuè bù kě shōu,huà zuò wàn zhàng zhǎng huáng qiú。
腾怒□觞昆仑丘,五城欲崩河倒流。téng nù shāng kūn lún qiū,wǔ chéng yù bēng hé dào liú。
老优方作《霓裳》舞,朔风忽动渔阳鼓。lǎo yōu fāng zuò ní shang wǔ,shuò fēng hū dòng yú yáng gǔ。
鼓声殷殷来朝阳,六龙西狩剑阁长。gǔ shēng yīn yīn lái cháo yáng,liù lóng xī shòu jiàn gé zhǎng。
欢乐极兮成悲伤,马嵬坡下尘土香。huān lè jí xī chéng bēi shāng,mǎ wéi pō xià chén tǔ xiāng。
玉奴弦索花奴鼓,阉奴节腔浑奴舞。yù nú xián suǒ huā nú gǔ,yān nú jié qiāng hún nú wǔ。
阿环自品玉玲珑,御手移游亲按谱。ā huán zì pǐn yù líng lóng,yù shǒu yí yóu qīn àn pǔ。
风生龙爪玉星香,露湿鞍唇金缕长。fēng shēng lóng zhǎo yù xīng xiāng,lù shī ān chún jīn lǚ zhǎng。
莫倚花深人不见,李摹擪笛傍宫墙。mò yǐ huā shēn rén bù jiàn,lǐ mó yè dí bàng gōng qiáng。