古诗词

览古四十二首

杨维桢

郭黁精术数,知晋必亡秦。guō nún jīng shù shù,zhī jìn bì wáng qín。
逃秦远归晋,追兵杀亡臣。táo qín yuǎn guī jìn,zhuī bīng shā wáng chén。
洛阳牛背叟,读书孝其亲。luò yáng niú bèi sǒu,dú shū xiào qí qīn。
凉州未经破,先归忽如神。liáng zhōu wèi jīng pò,xiān guī hū rú shén。
术人不灵已,哲士固全身。shù rén bù líng yǐ,zhé shì gù quán shēn。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

杵歌七首

杨维桢

南城不日似云高,城脚愁侵八月涛。nán chéng bù rì shì yún gāo,chéng jiǎo chóu qīn bā yuè tāo。
射得潮头向西去,钱王铁箭泰山牢。shè dé cháo tóu xiàng xī qù,qián wáng tiě jiàn tài shān láo。

杵歌七首

杨维桢

攻城不怕齐神武,玉璧堪支百万兵。gōng chéng bù pà qí shén wǔ,yù bì kān zhī bǎi wàn bīng。
不是南朝夸玉璧,关西南子是长城。bù shì nán cháo kuā yù bì,guān xī nán zi shì zhǎng chéng。

胭脂井

杨维桢

井无水,荒龙椅。jǐng wú shuǐ,huāng lóng yǐ。
不得如,巴马子。bù dé rú,bā mǎ zi。
仰天夜见黄姑星,水底喽喽话红鬼。yǎng tiān yè jiàn huáng gū xīng,shuǐ dǐ lóu lóu huà hóng guǐ。
井中之人不徇死,宫人斜在雷塘趾。jǐng zhōng zhī rén bù xùn sǐ,gōng rén xié zài léi táng zhǐ。

江西饶歌二章其一龙兴平

杨维桢

繄龙兴,藩西江,土昄章,国骏庞。yī lóng xīng,fān xī jiāng,tǔ bǎn zhāng,guó jùn páng。
江有砥柱,胡为鸿流降。jiāng yǒu dǐ zhù,hú wèi hóng liú jiàng。
剿蛮效尤,蟊贼内讧,三台映太微,国士俱无双。jiǎo mán xiào yóu,máo zéi nèi hòng,sān tái yìng tài wēi,guó shì jù wú shuāng。
王旅啴啴钲鼓摐,天威震赫群凶愯,八郡望风咸来降。wáng lǚ chǎn chǎn zhēng gǔ chuāng,tiān wēi zhèn hè qún xiōng sǒng,bā jùn wàng fēng xián lái jiàng。
武功既成毋从从,圣人南面殿万邦。wǔ gōng jì chéng wú cóng cóng,shèng rén nán miàn diàn wàn bāng。

江西饶歌二章其一龙兴平

杨维桢

维白金有章,维国之光。wéi bái jīn yǒu zhāng,wéi guó zhī guāng。
九鼎既峙,翕元化以张。jiǔ dǐng jì zhì,xī yuán huà yǐ zhāng。
大治范金,吐景耀铓。dà zhì fàn jīn,tǔ jǐng yào máng。
蟠螭细龟,鸾翥凤翔。pán chī xì guī,luán zhù fèng xiáng。
官臣实司之,植我皇纲。guān chén shí sī zhī,zhí wǒ huáng gāng。
孰亟且藏,启发祯祥。shú jí qiě cáng,qǐ fā zhēn xiáng。
操絜系政柄,繄德是将。cāo jié xì zhèng bǐng,yī dé shì jiāng。
符节允合,人文昌荡。fú jié yǔn hé,rén wén chāng dàng。
攘凶顽,时乃康。rǎng xiōng wán,shí nǎi kāng。
与国咸休,万年膺天庆。yǔ guó xián xiū,wàn nián yīng tiān qìng。

用韵复云松老人华阳巾歌

杨维桢

君不见獬豸不识字,高柱削铁坚,白简孰辨贤不贤?jūn bù jiàn xiè zhì bù shí zì,gāo zhù xuē tiě jiān,bái jiǎn shú biàn xián bù xián?
又不见鵔鸃偏尚武,高屋压虎肩,五兵不理长酣眠。yòu bù jiàn jùn yí piān shàng wǔ,gāo wū yā hǔ jiān,wǔ bīng bù lǐ zhǎng hān mián。
铁崖老狂者,强项如董宣。tiě yá lǎo kuáng zhě,qiáng xiàng rú dǒng xuān。
小巾制子夏,正要江东传。xiǎo jīn zhì zi xià,zhèng yào jiāng dōng chuán。
人间绯紫揎,已蜕风中蝉,脱巾漉酒东篱边。rén jiān fēi zǐ xuān,yǐ tuì fēng zhōng chán,tuō jīn lù jiǔ dōng lí biān。
吴淞老褐来贺我,倒冠共醉春风前。wú sōng lǎo hè lái hè wǒ,dào guān gòng zuì chūn fēng qián。
我歌此歌君拍手,东壶西阆开洞天,洞天之鹤为我双回旋。wǒ gē cǐ gē jūn pāi shǒu,dōng hú xī láng kāi dòng tiān,dòng tiān zhī hè wèi wǒ shuāng huí xuán。

次韵省郎蔡彦文观潮长歌录呈吴兴贰守云间先生

杨维桢

舞海凤,跳天吴,八月十八壮观天下无。wǔ hǎi fèng,tiào tiān wú,bā yuè shí bā zhuàng guān tiān xià wú。
蓬婆之山突兀眼前见,有如祖龙万铎来东驱。péng pó zhī shān tū wù yǎn qián jiàn,yǒu rú zǔ lóng wàn duó lái dōng qū。
婆留一箭气相敌,强弩不用三千夫。pó liú yī jiàn qì xiāng dí,qiáng nǔ bù yòng sān qiān fū。
云蜃成楼不可斩,火铁摇识谁能屠。yún shèn chéng lóu bù kě zhǎn,huǒ tiě yáo shí shuí néng tú。
招潮小儿不畏死,面螯蹋浪心何粗。zhāo cháo xiǎo ér bù wèi sǐ,miàn áo tà làng xīn hé cū。
榑桑烂,若木枯,革瓢古愤无时苏。fú sāng làn,ruò mù kū,gé piáo gǔ fèn wú shí sū。
东维子,惊相呼,长风破浪未归去,一叶欲事寰瀛图。dōng wéi zi,jīng xiāng hū,zhǎng fēng pò làng wèi guī qù,yī yè yù shì huán yíng tú。
冯谁之,一疋素,中有万里河汉乘吾桴。féng shuí zhī,yī pǐ sù,zhōng yǒu wàn lǐ hé hàn chéng wú fú。

宿瘤词

杨维桢

采桑女,项如罂。cǎi sāng nǚ,xiàng rú yīng。
受教采桑,不受教观大王。shòu jiào cǎi sāng,bù shòu jiào guān dà wáng。
大王聘之居中房,旧衣不换新衣裳。dà wáng pìn zhī jū zhōng fáng,jiù yī bù huàn xīn yī shang。
采桑女,项如罂。cǎi sāng nǚ,xiàng rú yīng。
宫中掩口笑喤喤,尧舜桀纣陈兴亡,中宫笑口惭且惶。gōng zhōng yǎn kǒu xiào huáng huáng,yáo shùn jié zhòu chén xīng wáng,zhōng gōng xiào kǒu cán qiě huáng。
服后服,正后宫,卑宫室,亲蚕桑。fú hòu fú,zhèng hòu gōng,bēi gōng shì,qīn cán sāng。
减弋猎,斥优倡。jiǎn yì liè,chì yōu chàng。
诸侯玉帛走东方,王上帝号声煌煌。zhū hóu yù bó zǒu dōng fāng,wáng shàng dì hào shēng huáng huáng。

题清閟堂雪蕉图

杨维桢

洛阳城中雪冥冥,袁家竹屋如箳篂。luò yáng chéng zhōng xuě míng míng,yuán jiā zhú wū rú píng xīng。
老人僵卧木偶形,不知太守来扣扃。lǎo rén jiāng wò mù ǒu xíng,bù zhī tài shǒu lái kòu jiōng。
辋川画得洛阳亭,千载好事图方屏。wǎng chuān huà dé luò yáng tíng,qiān zài hǎo shì tú fāng píng。
寒林脱叶风寥泠,胡为见此芭蕉青。hán lín tuō yè fēng liáo líng,hú wèi jiàn cǐ bā jiāo qīng。
花房倒抽玉胆瓶,盐华乱点青鸾翎。huā fáng dào chōu yù dǎn píng,yán huá luàn diǎn qīng luán líng。
阶前老石如秃丁,银瘤玉瘿鲨星星。jiē qián lǎo shí rú tū dīng,yín liú yù yǐng shā xīng xīng。
呜呼妙笔王右丞,陨霜不杀讥麟经。wū hū miào bǐ wáng yòu chéng,yǔn shuāng bù shā jī lín jīng。
右丞执政身彤廷,燮理无乃迷天刑。yòu chéng zhí zhèng shēn tóng tíng,xiè lǐ wú nǎi mí tiān xíng。
胡笳一声吹羯腥,血沥劲草啼精灵。hú jiā yī shēng chuī jié xīng,xuè lì jìn cǎo tí jīng líng。
呜呼尔身如蕉不如蓂,凝碧池上先秋零。wū hū ěr shēn rú jiāo bù rú míng,níng bì chí shàng xiān qiū líng。

大树歌为冯渊如赋

杨维桢

东柯溪头三大树,水深土厚崖石牢。dōng kē xī tóu sān dà shù,shuǐ shēn tǔ hòu yá shí láo。
一株石茶粲冬花,红若火镜镕冰涛。yī zhū shí chá càn dōng huā,hóng ruò huǒ jìng róng bīng tāo。
两株老桧挺霜干,青如连弁翘双鳌。liǎng zhū lǎo guì tǐng shuāng gàn,qīng rú lián biàn qiào shuāng áo。
不知人间富贵楦青紫,草亡木卒纷如毛。bù zhī rén jiān fù guì xuàn qīng zǐ,cǎo wáng mù zú fēn rú máo。
汉家根株历千岁,当时大将夸人豪。hàn jiā gēn zhū lì qiān suì,dāng shí dà jiāng kuā rén háo。
只今子孙仗大义,昧始尚薄巾车劳。zhǐ jīn zi sūn zhàng dà yì,mèi shǐ shàng báo jīn chē láo。
三槐风云庆有待,二荆汤火死已逃。sān huái fēng yún qìng yǒu dài,èr jīng tāng huǒ sǐ yǐ táo。
金鸦倒立海底景,白凤夜燄风中膏。jīn yā dào lì hǎi dǐ jǐng,bái fèng yè yàn fēng zhōng gāo。
蟠柯骨露黑石虎,奇干手接苍山猱。pán kē gǔ lù hēi shí hǔ,qí gàn shǒu jiē cāng shān náo。
恶氛西起白日翳,恍惚大将排旌旄。è fēn xī qǐ bái rì yì,huǎng hū dà jiāng pái jīng máo。
东柯东柯济时具,岂无兵家文武韬。dōng kē dōng kē jì shí jù,qǐ wú bīng jiā wén wǔ tāo。
摩挲大树日酣卧,不肯即伪从鞬櫜。mó sā dà shù rì hān wò,bù kěn jí wěi cóng jiān gāo。
始知后皇受命乞独正,神明扶植冰霜操。shǐ zhī hòu huáng shòu mìng qǐ dú zhèng,shén míng fú zhí bīng shuāng cāo。
我来饮我中山醪,脱巾挂树三花高。wǒ lái yǐn wǒ zhōng shān láo,tuō jīn guà shù sān huā gāo。
大槐太守梦楚国,大梅美人临汉皋。dà huái tài shǒu mèng chǔ guó,dà méi měi rén lín hàn gāo。
大槲老雄侍我酒,长筝亦即金丝槽。dà hú lǎo xióng shì wǒ jiǔ,zhǎng zhēng yì jí jīn sī cáo。
醉歌写入嘉树传,窃比《橘颂》骚人骚。zuì gē xiě rù jiā shù chuán,qiè bǐ jú sòng sāo rén sāo。

梁家守藏奴

杨维桢

将军椒房亲,跋扈阚如虎。jiāng jūn jiāo fáng qīn,bá hù hǎn rú hǔ。
嗟嗟孙家儿,岂识鸢肩主。jiē jiē sūn jiā ér,qǐ shí yuān jiān zhǔ。
有司夜捕帑,藏婢及人母。yǒu sī yè bǔ tǎng,cáng bì jí rén mǔ。
紫金与白珠,没入将军府。zǐ jīn yǔ bái zhū,méi rù jiāng jūn fǔ。
吁嗟乎,梁家婢,何太苦。xū jiē hū,liáng jiā bì,hé tài kǔ。
不知将军妻,秦宫妇。bù zhī jiāng jūn qī,qín gōng fù。
三主六君七贵人,明日飞花乱红雨。sān zhǔ liù jūn qī guì rén,míng rì fēi huā luàn hóng yǔ。

虞美人行

杨维桢

拔山将军气如虎,神骓如龙蹋天下。bá shān jiāng jūn qì rú hǔ,shén zhuī rú lóng tà tiān xià。
将军战败歌楚歌,美人一死能自许。jiāng jūn zhàn bài gē chǔ gē,měi rén yī sǐ néng zì xǔ。
苍皇伏剑答危主,不为野雉随仇虏。cāng huáng fú jiàn dá wēi zhǔ,bù wèi yě zhì suí chóu lǔ。
江边碧血吹青雨,化作春芳悲汉土。jiāng biān bì xuè chuī qīng yǔ,huà zuò chūn fāng bēi hàn tǔ。

六宫戏婴图

杨维桢

黄云复壁椒涂苏,银床水喷金蟾蜍。huáng yún fù bì jiāo tú sū,yín chuáng shuǐ pēn jīn chán chú。
宜男草生二月初,燕燕求友乌将雏。yí nán cǎo shēng èr yuè chū,yàn yàn qiú yǒu wū jiāng chú。
芙蓉花冠金结缕,飘飘尽是瑶台侣。fú róng huā guān jīn jié lǚ,piāo piāo jǐn shì yáo tái lǚ。
宫中个个承主恩,岂复君王梦神女。gōng zhōng gè gè chéng zhǔ ēn,qǐ fù jūn wáng mèng shén nǚ。
栴檀小殿吹天香,新兴髻子换宫妆。zhān tán xiǎo diàn chuī tiān xiāng,xīn xīng jì zi huàn gōng zhuāng。
中有一人类虢国,净洗脂粉青眉长。zhōng yǒu yī rén lèi guó guó,jìng xǐ zhī fěn qīng méi zhǎng。
百子图开翠屏底,戏弄孲孲未生齿。bǎi zi tú kāi cuì píng dǐ,xì nòng yā yā wèi shēng chǐ。
侍奴两两舁锦䙀,不是唐家绿衣子。shì nú liǎng liǎng yú jǐn běng,bù shì táng jiā lǜ yī zi。
兰汤浴罢春昼长,金盘特泻荔枝浆。lán tāng yù bà chūn zhòu zhǎng,jīn pán tè xiè lì zhī jiāng。
雕笼翠哥手擎出,为爱解语通心肠。diāo lóng cuì gē shǒu qíng chū,wèi ài jiě yǔ tōng xīn cháng。
宣州长史耽春思,工画伤春欠春意。xuān zhōu zhǎng shǐ dān chūn sī,gōng huà shāng chūn qiàn chūn yì。
吴兴弟子广王风,六宫猫犬无相忌。wú xīng dì zi guǎng wáng fēng,liù gōng māo quǎn wú xiāng jì。
君不见玉钗淫鼋戕汉孤,作歌请献螽斯图。jūn bù jiàn yù chāi yín yuán qiāng hàn gū,zuò gē qǐng xiàn zhōng sī tú。

崔小燕嫁辞

杨维桢

阖闾城中三月春,流莺水边啼向人。hé lǘ chéng zhōng sān yuè chūn,liú yīng shuǐ biān tí xiàng rén。
崔家姊妹双燕子,踏青小靴红鹤觜。cuī jiā zǐ mèi shuāng yàn zi,tà qīng xiǎo xuē hóng hè zī。
飞花和雨着衣裳,早装小娣嫁文央。fēi huā hé yǔ zhe yī shang,zǎo zhuāng xiǎo dì jià wén yāng。
离歌苦惜春光好,去去轻舟隔江岛。lí gē kǔ xī chūn guāng hǎo,qù qù qīng zhōu gé jiāng dǎo。
东人西人相合离,为君欢乐为君悲。dōng rén xī rén xiāng hé lí,wèi jūn huān lè wèi jūn bēi。

琵琶怨

杨维桢

蜀丝鸳鸯织锦绦,逻檀凤皇斫金槽。shǔ sī yuān yāng zhī jǐn tāo,luó tán fèng huáng zhuó jīn cáo。
弦抽瓮茧五色毫,双成十指声嘈嘈。xián chōu wèng jiǎn wǔ sè háo,shuāng chéng shí zhǐ shēng cáo cáo。
冢头青草天山雪,眼中红冰嵬下血。zhǒng tóu qīng cǎo tiān shān xuě,yǎn zhōng hóng bīng wéi xià xuè。
哀弦凄断感精烈,池上蕤宾跃方铁。āi xián qī duàn gǎn jīng liè,chí shàng ruí bīn yuè fāng tiě。