古诗词

漂母辞

杨维桢

诸母漂泗滨,一母眼中识穷人。zhū mǔ piāo sì bīn,yī mǔ yǎn zhōng shí qióng rén。
盘有馀馂及汝王孙,竟我漂食逾兼旬。pán yǒu yú jùn jí rǔ wáng sūn,jìng wǒ piāo shí yú jiān xún。
王孙封王,报母以千金。wáng sūn fēng wáng,bào mǔ yǐ qiān jīn。
丈夫养贤,不如漂仁。zhàng fū yǎng xián,bù rú piāo rén。
又岂知钟室妒妇杀功臣,过客酹墓千千春。yòu qǐ zhī zhōng shì dù fù shā gōng chén,guò kè lèi mù qiān qiān chūn。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

大健儿

杨维桢

燉煌有力士,自称大健儿。dùn huáng yǒu lì shì,zì chēng dà jiàn ér。
气吞黄狼纛,义扶白鹊旗。qì tūn huáng láng dào,yì fú bái què qí。
李家春宫子,去逐春宫起。lǐ jiā chūn gōng zi,qù zhú chūn gōng qǐ。
海池敌虬髯,不议真天子。hǎi chí dí qiú rán,bù yì zhēn tiān zi。
天子亲评三大将,鸭绿归来肆骄宕。tiān zi qīn píng sān dà jiāng,yā lǜ guī lái sì jiāo dàng。
快刀不斫两牝妖,躄足甘为群鼠葬。kuài dāo bù zhuó liǎng pìn yāo,bì zú gān wèi qún shǔ zàng。
老荆盗弄金乌丸,手持血日梦中还。lǎo jīng dào nòng jīn wū wán,shǒu chí xuè rì mèng zhōng hái。
何如短衣疋马射猛虎,老死不出终南山。hé rú duǎn yī pǐ mǎ shè měng hǔ,lǎo sǐ bù chū zhōng nán shān。

芝云堂分韵得对字

杨维桢

穷冬积繁阴,快雨不破块。qióng dōng jī fán yīn,kuài yǔ bù pò kuài。
问途玉山下,系船桃溪汇。wèn tú yù shān xià,xì chuán táo xī huì。
主人闻客来,把酒欣相徕。zhǔ rén wén kè lái,bǎ jiǔ xīn xiāng lái。
窈窕双歌声,婵娟两眉黛。yǎo tiǎo shuāng gē shēng,chán juān liǎng méi dài。
谈笑方云云,妍媸各成态。tán xiào fāng yún yún,yán chī gè chéng tài。
忆昔献策时,目炯重瞳对。yì xī xiàn cè shí,mù jiǒng zhòng tóng duì。
下马宴琼林,宫花出西内。xià mǎ yàn qióng lín,gōng huā chū xī nèi。
俯仰三十年,同袍几人在。fǔ yǎng sān shí nián,tóng páo jǐ rén zài。
明当理行舟,天远征鸿背。míng dāng lǐ xíng zhōu,tiān yuǎn zhēng hóng bèi。
那能事烦剧,晓出星犹戴。nà néng shì fán jù,xiǎo chū xīng yóu dài。
行当谢冠冕,归荷山阳耒。xíng dāng xiè guān miǎn,guī hé shān yáng lěi。

湖光山色楼

杨维桢

仙家十二楼,俯瞰芙蓉渚。xiān jiā shí èr lóu,fǔ kàn fú róng zhǔ。
象田耕玉烟,龙气生珠雨。xiàng tián gēng yù yān,lóng qì shēng zhū yǔ。
凤麟远水接空蒙,小瀛夜折蓬莱股。fèng lín yuǎn shuǐ jiē kōng méng,xiǎo yíng yè zhé péng lái gǔ。
兰台美人能楚语,十三雁急孤鸾舞。lán tái měi rén néng chǔ yǔ,shí sān yàn jí gū luán wǔ。
仙人醉骑黄鹤来,酣挥落日使倒回。xiān rén zuì qí huáng hè lái,hān huī luò rì shǐ dào huí。
剪取璚田一棱归,满天铁笛走春雷。jiǎn qǔ qióng tián yī léng guī,mǎn tiān tiě dí zǒu chūn léi。

六客诗

杨维桢

有客有客来洞庭,驾罔象兮骖奔鲸。yǒu kè yǒu kè lái dòng tíng,jià wǎng xiàng xī cān bēn jīng。
千家含景双龙精,玲珑七窍罗天星。qiān jiā hán jǐng shuāng lóng jīng,líng lóng qī qiào luó tiān xīng。
莫邪出匣铿有声,一鸣一止三千龄。mò xié chū xiá kēng yǒu shēng,yī míng yī zhǐ sān qiān líng。

六客诗

杨维桢

有客有客来西域,龙高昂兮颈雌霓。yǒu kè yǒu kè lái xī yù,lóng gāo áng xī jǐng cí ní。
腹如巴蚺凤非翼,口牙夜光集月魄。fù rú bā rán fèng fēi yì,kǒu yá yè guāng jí yuè pò。
奇声劈山椎霹雳,道人因之写胸臆。qí shēng pī shān chuí pī lì,dào rén yīn zhī xiě xiōng yì。

六客诗

杨维桢

有客有客来象山,渡青海,飞龙湾。yǒu kè yǒu kè lái xiàng shān,dù qīng hǎi,fēi lóng wān。
陪道主,登玉坛;péi dào zhǔ,dēng yù tán;
吐星宿,呈琅玕。tǔ xīng sù,chéng láng gān。
出入爪甲冰雪寒。chū rù zhǎo jiǎ bīng xuě hán。
号鬼母,惊神肝,一声吹裂虎豹关。hào guǐ mǔ,jīng shén gān,yī shēng chuī liè hǔ bào guān。

六客诗

杨维桢

有客有客来文山,如金如铁坚非顽。yǒu kè yǒu kè lái wén shān,rú jīn rú tiě jiān fēi wán。
文山颓,不可攀,留尔亦足消群奸。wén shān tuí,bù kě pān,liú ěr yì zú xiāo qún jiān。
静以安,方以直;带苍玉,佩文石,文星灿然守玄默。jìng yǐ ān,fāng yǐ zhí;dài cāng yù,pèi wén shí,wén xīng càn rán shǒu xuán mò。

六客诗

杨维桢

有客有客来赤城,碧梧风裁光珑玲。yǒu kè yǒu kè lái chì chéng,bì wú fēng cái guāng lóng líng。
音含太古文七星,直如赤丝清如冰。yīn hán tài gǔ wén qī xīng,zhí rú chì sī qīng rú bīng。
洗秋壑,鸣秋声,金舂玉应和以平。xǐ qiū hè,míng qiū shēng,jīn chōng yù yīng hé yǐ píng。

六客诗

杨维桢

有客有客来滈池,皤然其腹蠢以痴。yǒu kè yǒu kè lái hào chí,pó rán qí fù chǔn yǐ chī。
曾太古,春风知,至今面肉凝如脂。céng tài gǔ,chūn fēng zhī,zhì jīn miàn ròu níng rú zhī。
祖龙朽腐不足奇,和风自活千年枝。zǔ lóng xiǔ fǔ bù zú qí,hé fēng zì huó qiān nián zhī。

大暑宴朱氏玉井香赋诗

杨维桢

朱公神仙人,冰雪照肺腑。zhū gōng shén xiān rén,bīng xuě zhào fèi fǔ。
祖帑阅羽化,祖书在册府。zǔ tǎng yuè yǔ huà,zǔ shū zài cè fǔ。
门掩一亩宫,虹梁跨风渚。mén yǎn yī mǔ gōng,hóng liáng kuà fēng zhǔ。
乔木八九株,梧桐杂槐榉。qiáo mù bā jiǔ zhū,wú tóng zá huái jǔ。
中有玉井香,银云洒零雨。zhōng yǒu yù jǐng xiāng,yín yún sǎ líng yǔ。
俗士不必来,佳朋来不拒。sú shì bù bì lái,jiā péng lái bù jù。
煮茶不无童,谋酒自有妇。zhǔ chá bù wú tóng,móu jiǔ zì yǒu fù。
核破玉刃霜,筒卷金茎露。hé pò yù rèn shuāng,tǒng juǎn jīn jīng lù。
方响歌洞仙,自题舞魔女。fāng xiǎng gē dòng xiān,zì tí wǔ mó nǚ。
梧溪斥琴操,海岳订画谱。wú xī chì qín cāo,hǎi yuè dìng huà pǔ。
棹歌发复留,冰花凉欲语。zhào gē fā fù liú,bīng huā liáng yù yǔ。
焉知人间世,大火虐如虎。yān zhī rén jiān shì,dà huǒ nüè rú hǔ。

送薛推官诗

杨维桢

有渊有清,又静且平。yǒu yuān yǒu qīng,yòu jìng qiě píng。
有照斯应,有挠有澄。yǒu zhào sī yīng,yǒu náo yǒu chéng。
我有疑臬,伊谁质之。wǒ yǒu yí niè,yī shuí zhì zhī。
我有枉罚,伊谁出之。wǒ yǒu wǎng fá,yī shuí chū zhī。
孰夺我美,心如失之。shú duó wǒ měi,xīn rú shī zhī。
虽夺我美,其用则迩。suī duó wǒ měi,qí yòng zé ěr。
何以用之,骢马御史。hé yǐ yòng zhī,cōng mǎ yù shǐ。
虽骢马史,群吏之师,四方之纪。suī cōng mǎ shǐ,qún lì zhī shī,sì fāng zhī jì。

寿岂诗

杨维桢

有桥有谖,云有桥洋。yǒu qiáo yǒu xuān,yún yǒu qiáo yáng。
洋在堂之,阳岂弟君。yáng zài táng zhī,yáng qǐ dì jūn。
子令德不,爽文文如。zi lìng dé bù,shuǎng wén wén rú。
璊璁衡其,锵酌以旨。mén cōng héng qí,qiāng zhuó yǐ zhǐ。
酒以燕乐,我父兄瞿。jiǔ yǐ yàn lè,wǒ fù xiōng qú。
叔孝友寿,岂孔臧有。shū xiào yǒu shòu,qǐ kǒng zāng yǒu。
谖奕奕在,堂之北岂。xuān yì yì zài,táng zhī běi qǐ。
弟君子令,德有赫饮。dì jūn zi lìng,dé yǒu hè yǐn。
御我族以,及我宾客。yù wǒ zú yǐ,jí wǒ bīn kè。
瞿叔岂弟,斑裳赤舄。qú shū qǐ dì,bān shang chì xì。
寿具乐康,由尔令德。shòu jù lè kāng,yóu ěr lìng dé。

公无渡河

杨维桢

公无渡河,河水深兮不见泥。gōng wú dù hé,hé shuǐ shēn xī bù jiàn ní。
公身非水犀,乌风黑浪欲何济。gōng shēn fēi shuǐ xī,wū fēng hēi làng yù hé jì。
公不能济,横帆在河西。gōng bù néng jì,héng fān zài hé xī。
青头少妇泣血啼,有年不死将谁齐。qīng tóu shǎo fù qì xuè tí,yǒu nián bù sǐ jiāng shuí qí。
公死河灵伯,妾死河灵妻。gōng sǐ hé líng bó,qiè sǐ hé líng qī。

桓山鸟

杨维桢

桓山鸟,鸣声一何悲。huán shān niǎo,míng shēng yī hé bēi。
严父戒二子,分财无嫡支。yán fù jiè èr zi,fēn cái wú dí zhī。
父死未葬命一遗,两枝荆华摧一枝。fù sǐ wèi zàng mìng yī yí,liǎng zhī jīng huá cuī yī zhī。
呜呼桓山鸟,鸣声实堪悲。wū hū huán shān niǎo,míng shēng shí kān bēi。
死隔别,生流离,百鸟闻之为嗟嗞。sǐ gé bié,shēng liú lí,bǎi niǎo wén zhī wèi jiē zī。

乌夜啼

杨维桢

茏葱高树青门西,夜夜栖乌来上啼。lóng cōng gāo shù qīng mén xī,yè yè qī wū lái shàng tí。
报君凶,报君喜,愿君高树成连理。bào jūn xiōng,bào jūn xǐ,yuàn jūn gāo shù chéng lián lǐ。
啼乌夜夜八九子,莫使君家高树移,乌生八九乌散飞。tí wū yè yè bā jiǔ zi,mò shǐ jūn jiā gāo shù yí,wū shēng bā jiǔ wū sàn fēi。