古诗词

金人击毬图

杨维桢

靺鞨国,鹘产仇,赤药半吐妖狐愁。mò hé guó,gǔ chǎn chóu,chì yào bàn tǔ yāo hú chóu。
夹山丈雪走髑髅,黄羊紫酪薰神州。jiā shān zhàng xuě zǒu dú lóu,huáng yáng zǐ lào xūn shén zhōu。
丽春堂前春正好,胭脂妆花绒剪草。lì chūn táng qián chūn zhèng hǎo,yān zhī zhuāng huā róng jiǎn cǎo。
君王自作击毬戏,说与郎君莫相恼。jūn wáng zì zuò jī qiú xì,shuō yǔ láng jūn mò xiāng nǎo。
蜚虎帜,蟠龙裘,乌纱顶换银兜鍪。fēi hǔ zhì,pán lóng qiú,wū shā dǐng huàn yín dōu móu。
四垂带绾双白月,玉脑紧贴金笼头。sì chuí dài wǎn shuāng bái yuè,yù nǎo jǐn tiē jīn lóng tóu。
袒臂交肩捷过鸟,铁棒旋身电光绕。tǎn bì jiāo jiān jié guò niǎo,tiě bàng xuán shēn diàn guāng rào。
一阵欢声扫地来,火珠迸落双华表。yī zhèn huān shēng sǎo dì lái,huǒ zhū bèng luò shuāng huá biǎo。
盲骨天人赤龙须,火伍要与常人殊。máng gǔ tiān rén chì lóng xū,huǒ wǔ yào yǔ cháng rén shū。
画工俗笔不可摹,谩作十国朝王图。huà gōng sú bǐ bù kě mó,mán zuò shí guó cháo wáng tú。
于乎五国城,一丸土,不为羊哥封国户。yú hū wǔ guó chéng,yī wán tǔ,bù wèi yáng gē fēng guó hù。
麒麟脱地地一裂,千古毬场吊禾黍。qí lín tuō dì dì yī liè,qiān gǔ qiú chǎng diào hé shǔ。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

剑客篇

杨维桢

昨夜征西去,西兵尽倒戈。zuó yè zhēng xī qù,xī bīng jǐn dào gē。
丈夫学剑术,何用效荆轲。zhàng fū xué jiàn shù,hé yòng xiào jīng kē。

放麑词

杨维桢

母麑急麑子,猎父视如伤。mǔ ní jí ní zi,liè fù shì rú shāng。
太子奔城父,千秋忆奋扬。tài zi bēn chéng fù,qiān qiū yì fèn yáng。

摘瓜词

杨维桢

黄台八瓜熟,瓜熟瓞绵绵。huáng tái bā guā shú,guā shú dié mián mián。
惟有大瓜好,狐来瓜已穿。wéi yǒu dà guā hǎo,hú lái guā yǐ chuān。

朱厓令女

杨维桢

关朱争两死,两死独谁当。guān zhū zhēng liǎng sǐ,liǎng sǐ dú shuí dāng。
关吏不垂泣,青天应雨霜。guān lì bù chuí qì,qīng tiān yīng yǔ shuāng。

妲己图

杨维桢

小白竿头血,新图入汉庭。xiǎo bái gān tóu xuè,xīn tú rù hàn tíng。
宫中双燕子,齐作牝鸡鸣。gōng zhōng shuāng yàn zi,qí zuò pìn jī míng。

雌雄曲

杨维桢

妾夫晓出塞,妾夜驰孤忠。qiè fū xiǎo chū sāi,qiè yè chí gū zhōng。
誓作干将剑,一死双雌雄。shì zuò gàn jiāng jiàn,yī sǐ shuāng cí xióng。

三阁词

杨维桢

江南龙虎气,楼阁照金银。jiāng nán lóng hǔ qì,lóu gé zhào jīn yín。
望见长安道,不知尘污人。wàng jiàn zhǎng ān dào,bù zhī chén wū rén。

三阁词

杨维桢

璧月几时缺,玉枝几时枯。bì yuè jǐ shí quē,yù zhī jǐ shí kū。
阁中连理伴,夜笑素娥孤。gé zhōng lián lǐ bàn,yè xiào sù é gū。

三阁词

杨维桢

脂塘乾辱水,璧月破清秋。zhī táng qián rǔ shuǐ,bì yuè pò qīng qiū。
五佞诛新国,江郎尚黑头。wǔ nìng zhū xīn guó,jiāng láng shàng hēi tóu。

朱邸曲

杨维桢

朱邸连云起,高甍荫大逵。zhū dǐ lián yún qǐ,gāo méng yīn dà kuí。
要贤能置驿,独觅郑当时。yào xián néng zhì yì,dú mì zhèng dāng shí。

高楼曲

杨维桢

高楼有独妇,白昼弹空桑。gāo lóu yǒu dú fù,bái zhòu dàn kōng sāng。
门前谁下马,不是五楼倡。mén qián shuí xià mǎ,bù shì wǔ lóu chàng。

珊瑚鞭

杨维桢

侬出青桑下,郎来渌水边。nóng chū qīng sāng xià,láng lái lù shuǐ biān。
相看成自语,马脱珊瑚鞭。xiāng kàn chéng zì yǔ,mǎ tuō shān hú biān。

浣女词

杨维桢

处女溪边浣,使君溪上游。chù nǚ xī biān huàn,shǐ jūn xī shàng yóu。
使君来乞饮,瓢弃在沙头。shǐ jūn lái qǐ yǐn,piáo qì zài shā tóu。

绩妇词

杨维桢

蟋蟀入秋堂,青缸夜未央。xī shuài rù qiū táng,qīng gāng yè wèi yāng。
李吾今夜恶,东壁灭馀光。lǐ wú jīn yè è,dōng bì miè yú guāng。

织妇曲

杨维桢

盈盈白面娥,新丝织扇罗。yíng yíng bái miàn é,xīn sī zhī shàn luó。
当机不应客,掷地碎金梭。dāng jī bù yīng kè,zhì dì suì jīn suō。