古诗词

饥不从虎食行

杨维桢

西方有白额虎,东方有苍头狼。xī fāng yǒu bái é hǔ,dōng fāng yǒu cāng tóu láng。
太室为尔宅,孟门为尔场。tài shì wèi ěr zhái,mèng mén wèi ěr chǎng。
饥以人为糗,渴以血为浆。jī yǐ rén wèi qiǔ,kě yǐ xuè wèi jiāng。
食尽食万伥,自矜无对当。shí jǐn shí wàn chāng,zì jīn wú duì dāng。
无数自相啖,相雄不能两强。wú shù zì xiāng dàn,xiāng xióng bù néng liǎng qiáng。
朝食其子,莫食其妃,况弟况兄。cháo shí qí zi,mò shí qí fēi,kuàng dì kuàng xiōng。
党从皆灭,身随之亡。dǎng cóng jiē miè,shēn suí zhī wáng。
惟有慈乌,喜鹊噪其四旁。wéi yǒu cí wū,xǐ què zào qí sì páng。
君不见博浪椎,淮阴胯,两人未遇时,其事足悲咤。jūn bù jiàn bó làng chuí,huái yīn kuà,liǎng rén wèi yù shí,qí shì zú bēi zhà。
饥不从虎食,倦不息狼舍。jī bù cóng hǔ shí,juàn bù xī láng shě。
待时以售,如藏待价。dài shí yǐ shòu,rú cáng dài jià。
刘季得之天下王,项羽失之国不霸。liú jì dé zhī tiān xià wáng,xiàng yǔ shī zhī guó bù bà。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

璚台曲

杨维桢

璚台之山三万八千丈,上有琼台十二高崚嶒。qióng tái zhī shān sān wàn bā qiān zhàng,shàng yǒu qióng tái shí èr gāo léng céng。
草有三秀之英可药疾,树有千岁之实能长生。cǎo yǒu sān xiù zhī yīng kě yào jí,shù yǒu qiān suì zhī shí néng zhǎng shēng。
神人白面长眉青,玉笙吹春双凤鸣。shén rén bái miàn zhǎng méi qīng,yù shēng chuī chūn shuāng fèng míng。
晓然见我惊呼名,授我以灵虚之簧和飞琼。xiǎo rán jiàn wǒ jīng hū míng,shòu wǒ yǐ líng xū zhī huáng hé fēi qióng。
约我一双玉杵臼,重见西态盈。yuē wǒ yī shuāng yù chǔ jiù,zhòng jiàn xī tài yíng。
刚风吹堕白雪精,一念老作河姑星。gāng fēng chuī duò bái xuě jīng,yī niàn lǎo zuò hé gū xīng。
赤城老人在何处,何以遗我九节藤,拄到璚台十二层。chì chéng lǎo rén zài hé chù,hé yǐ yí wǒ jiǔ jié téng,zhǔ dào qióng tái shí èr céng。

罗浮美人

杨维桢

海南天空月皓皓,三山如拳海如沼。hǎi nán tiān kōng yuè hào hào,sān shān rú quán hǎi rú zhǎo。
绿衣歌舞不动尘,海仙骑鱼波袅袅。lǜ yī gē wǔ bù dòng chén,hǎi xiān qí yú bō niǎo niǎo。
翩然而来坐芳草,皎如白月射林杪。piān rán ér lái zuò fāng cǎo,jiǎo rú bái yuè shè lín miǎo。
洗妆不受瘴烟昏,缟袂初逢鸿欲矫。xǐ zhuāng bù shòu zhàng yān hūn,gǎo mèi chū féng hóng yù jiǎo。
手持昆山老人笛,黄鹤新腔知音少。shǒu chí kūn shān lǎo rén dí,huáng hè xīn qiāng zhī yīn shǎo。
江南吹断桃叶肠,雨声夜坐巫山晓。jiāng nán chuī duàn táo yè cháng,yǔ shēng yè zuò wū shān xiǎo。

李夫人

杨维桢

绝代一佳人,美色如洛妃。jué dài yī jiā rén,měi sè rú luò fēi。
春月为作眉上彀,秋水为作眼中波。chūn yuè wèi zuò méi shàng gòu,qiū shuǐ wèi zuò yǎn zhōng bō。
歌琼蕤,舞玉枝,君王有情不自持。gē qióng ruí,wǔ yù zhī,jūn wáng yǒu qíng bù zì chí。
玉枝一夜摧,琼蕤一朝落,君王之心何以乐。yù zhī yī yè cuī,qióng ruí yī cháo luò,jūn wáng zhī xīn hé yǐ lè。
若有人兮有若无,来迟迟兮去促促。ruò yǒu rén xī yǒu ruò wú,lái chí chí xī qù cù cù。
夫容叶上清露结,晴光倒射金虹灭。fū róng yè shàng qīng lù jié,qíng guāng dào shè jīn hóng miè。
山为雨,海为雨,何得分明梦中语。shān wèi yǔ,hǎi wèi yǔ,hé dé fēn míng mèng zhōng yǔ。
落蛾影灭百子池,灵风一阵彩云飞。luò é yǐng miè bǎi zi chí,líng fēng yī zhèn cǎi yún fēi。

望洞庭

杨维桢

琼田三万六千顷,七十二朵青莲开。qióng tián sān wàn liù qiān qǐng,qī shí èr duǒ qīng lián kāi。
道人铁精持在手,啸引紫凤朝蓬莱。dào rén tiě jīng chí zài shǒu,xiào yǐn zǐ fèng cháo péng lái。
龙子卧抱明月胎,须臾化作桃花腮。lóng zi wò bào míng yuè tāi,xū yú huà zuò táo huā sāi。
嗟尔云槎子,何处忽飞来。jiē ěr yún chá zi,hé chù hū fēi lái。
蓬莱之浅今几尺,黄河之清今几回。péng lái zhī qiǎn jīn jǐ chǐ,huáng hé zhī qīng jīn jǐ huí。
云槎子,云是江上来,但知东方生,卖药五湖上,不知张使者,北犯七斗魁。yún chá zi,yún shì jiāng shàng lái,dàn zhī dōng fāng shēng,mài yào wǔ hú shàng,bù zhī zhāng shǐ zhě,běi fàn qī dòu kuí。
云槎子,吾与尔何哉,任公钓竿在东海,潮压桐江江上台。yún chá zi,wú yǔ ěr hé zāi,rèn gōng diào gān zài dōng hǎi,cháo yā tóng jiāng jiāng shàng tái。

石桥篇

杨维桢

飞精石为室,万岁藏不得。fēi jīng shí wèi shì,wàn suì cáng bù dé。
忽然混沌破,石鲸横百尺。hū rán hùn dùn pò,shí jīng héng bǎi chǐ。
山头方广开,金策凌空来。shān tóu fāng guǎng kāi,jīn cè líng kōng lái。
白猷双眼穴,长跪不能越。bái yóu shuāng yǎn xué,zhǎng guì bù néng yuè。
痴儿唾落饥蛟涎,新鬼旧鬼悲人天。chī ér tuò luò jī jiāo xián,xīn guǐ jiù guǐ bēi rén tiān。
蹋石梁,拜石饼,五百凌霄在心影,过去过来弹指顷。tà shí liáng,bài shí bǐng,wǔ bǎi líng xiāo zài xīn yǐng,guò qù guò lái dàn zhǐ qǐng。
乌乎石梁折,石饼崩,人间方见方广影。wū hū shí liáng zhé,shí bǐng bēng,rén jiān fāng jiàn fāng guǎng yǐng。

张公洞

杨维桢

正月八日记游仙,三十六天洞灵洞。zhèng yuè bā rì jì yóu xiān,sān shí liù tiān dòng líng dòng。
洞中窗户夜不扃,地底风雷日相哄。dòng zhōng chuāng hù yè bù jiōng,dì dǐ fēng léi rì xiāng hǒng。
巉巉灵骨谁手凿,纳纳虚谺曷时澒。chán chán líng gǔ shuí shǒu záo,nà nà xū xiā hé shí hòng。
龙巅虎卧络薜萝,委盖垂旃挂鸾凤。lóng diān hǔ wò luò bì luó,wěi gài chuí zhān guà luán fèng。
茎高玉屑陈金盘,洼陷琼浆流码瓮。jīng gāo yù xiè chén jīn pán,wā xiàn qióng jiāng liú mǎ wèng。
元田鸦色白于鸥,丹室蛇光红似蝀。yuán tián yā sè bái yú ōu,dān shì shé guāng hóng shì dōng。
石函绿字紫泥封,玄圃琼华青子种。shí hán lǜ zì zǐ ní fēng,xuán pǔ qióng huá qīng zi zhǒng。
白骡有迹蹋石田,金虎无声饮银汞。bái luó yǒu jì tà shí tián,jīn hǔ wú shēng yǐn yín gǒng。
樵柯已烂商四朋,蕊辇初过茅二仲。qiáo kē yǐ làn shāng sì péng,ruǐ niǎn chū guò máo èr zhòng。
牛车望气待著书,螺女行厨时进供。niú chē wàng qì dài zhù shū,luó nǚ xíng chú shí jìn gōng。
胡麻流饭阮郎来,林屋刺船毛父通。hú má liú fàn ruǎn láng lái,lín wū cì chuán máo fù tōng。
王生石髓随手坚,吴客求珠空耳缝。wáng shēng shí suǐ suí shǒu jiān,wú kè qiú zhū kōng ěr fèng。
九灵太妙苞气母,五岳真图特儿弄。jiǔ líng tài miào bāo qì mǔ,wǔ yuè zhēn tú tè ér nòng。
书传丹篆亦何须,石化黄金本无用。shū chuán dān zhuàn yì hé xū,shí huà huáng jīn běn wú yòng。
玉盆濯发天鸡鸣,铁笛穿空神马鞚。yù pén zhuó fā tiān jī míng,tiě dí chuān kōng shén mǎ kòng。
符行律令鬼承呵,声出脑宫龙听颂。fú xíng lǜ lìng guǐ chéng hē,shēng chū nǎo gōng lóng tīng sòng。
未应片石隔仙凡,溪上桃花自迎送。wèi yīng piàn shí gé xiān fán,xī shàng táo huā zì yíng sòng。

登华顶峰

杨维桢

铁崖仙人来自西崆峒,琼林宴罢随天风。tiě yá xiān rén lái zì xī kōng dòng,qióng lín yàn bà suí tiān fēng。
天风散珠玉,乃在华顶峰。tiān fēng sàn zhū yù,nǎi zài huá dǐng fēng。
拔地一万八千丈,但见琼台瑶阙巀嶪撑青空。bá dì yī wàn bā qiān zhàng,dàn jiàn qióng tái yáo quē jié yè chēng qīng kōng。
长松倚天不盈尺,桃花水与银河通。zhǎng sōng yǐ tiān bù yíng chǐ,táo huā shuǐ yǔ yín hé tōng。
老仙独睨万物表,炯如秋水开夫容。lǎo xiān dú nì wàn wù biǎo,jiǒng rú qiū shuǐ kāi fū róng。
火乌夜半吐东海,石桥飞渡天门龙。huǒ wū yè bàn tǔ dōng hǎi,shí qiáo fēi dù tiān mén lóng。
九重启金钥,千楹立彩虹。jiǔ zhòng qǐ jīn yào,qiān yíng lì cǎi hóng。
列仙夹仗冰雪容,中有晨肇双郎之窈窕,珊珊杂佩摇玲珑。liè xiān jiā zhàng bīng xuě róng,zhōng yǒu chén zhào shuāng láng zhī yǎo tiǎo,shān shān zá pèi yáo líng lóng。
胡麻饭初熟,上案双玉童。hú má fàn chū shú,shàng àn shuāng yù tóng。
翩然迎老仙,笑语风云从。piān rán yíng lǎo xiān,xiào yǔ fēng yún cóng。
冰桃琥珀碗,霞液玻瓈钟。bīng táo hǔ pò wǎn,xiá yè bō lí zhōng。
陶然一醉三千霜,酡颜相映扶桑红。táo rán yī zuì sān qiān shuāng,tuó yán xiāng yìng fú sāng hóng。
归来笠泽成小隐,林屋洞访浮丘翁。guī lái lì zé chéng xiǎo yǐn,lín wū dòng fǎng fú qiū wēng。
下视东蒙尘土蒙,蓬科万冢眠英雄。xià shì dōng méng chén tǔ méng,péng kē wàn zhǒng mián yīng xióng。

贸丝词

杨维桢

鸣鸠毋止棘,止棘为摧薪。míng jiū wú zhǐ jí,zhǐ jí wèi cuī xīn。
女子毋贸丝,贸丝为弃人。nǚ zi wú mào sī,mào sī wèi qì rén。
相逢誓作同穴亲,大礼如一失,结发不终身。xiāng féng shì zuò tóng xué qīn,dà lǐ rú yī shī,jié fā bù zhōng shēn。
外为狂夫暴,内为兄弟哂。wài wèi kuáng fū bào,nèi wèi xiōng dì shěn。
寄语贸丝女,卜语不可信,况乃卜非真。jì yǔ mào sī nǚ,bo yǔ bù kě xìn,kuàng nǎi bo fēi zhēn。

赤堇篇

杨维桢

吴钩父悖子,楚耶臣逆君。wú gōu fù bèi zi,chǔ yé chén nì jūn。
曷比赤堇精,新铸双龙文。hé bǐ chì jǐn jīng,xīn zhù shuāng lóng wén。
作世无价宝,三卿无足论。zuò shì wú jià bǎo,sān qīng wú zú lùn。
倚天落旄头,仰日裂飞云。yǐ tiān luò máo tóu,yǎng rì liè fēi yún。
一怒安天下,持以奉至尊。yī nù ān tiān xià,chí yǐ fèng zhì zūn。

吴城怨

杨维桢

吴兵夜入郢,小弟骄父兄。wú bīng yè rù yǐng,xiǎo dì jiāo fù xiōng。
弯弓射天日,辇土筑长城。wān gōng shè tiān rì,niǎn tǔ zhù zhǎng chéng。
长城筑未竟,客主老蛮荆。zhǎng chéng zhù wèi jìng,kè zhǔ lǎo mán jīng。

陈帝宅

杨维桢

荒城陈帝宅,故殿吴王居。huāng chéng chén dì zhái,gù diàn wú wáng jū。
曲池无锢石,老树有遗株。qū chí wú gù shí,lǎo shù yǒu yí zhū。
高堂易梵宇,白足走钟鱼。gāo táng yì fàn yǔ,bái zú zǒu zhōng yú。
未知万代后,兴废又何如。wèi zhī wàn dài hòu,xīng fèi yòu hé rú。

雉城曲

杨维桢

荡舟横塘去,塘上野鸳鸯。dàng zhōu héng táng qù,táng shàng yě yuān yāng。
鸳鸯忽飞去,相见双女郎。yuān yāng hū fēi qù,xiāng jiàn shuāng nǚ láng。
齐唱雉城曲,共制夫容裳。qí chàng zhì chéng qū,gòng zhì fū róng shang。
手洗藕花露,劝君荷叶囊。shǒu xǐ ǒu huā lù,quàn jūn hé yè náng。
何以报永好,解佩双明珰。hé yǐ bào yǒng hǎo,jiě pèi shuāng míng dāng。
妾住雉城里,不是雉城倡。qiè zhù zhì chéng lǐ,bù shì zhì chéng chàng。

采桑词

杨维桢

吴蚕孕金蛾,吴娘中夜起。wú cán yùn jīn é,wú niáng zhōng yè qǐ。
明朝南陌头,采桑鬓不理。míng cháo nán mò tóu,cǎi sāng bìn bù lǐ。
使君从何来,调妾桑中憙。shǐ jūn cóng hé lái,diào qiè sāng zhōng xī。
不识秋胡妻,误认金楼子。bù shí qiū hú qī,wù rèn jīn lóu zi。

海客行

杨维桢

海客朱雀航,下有五凤房。hǎi kè zhū què háng,xià yǒu wǔ fèng fáng。
三月发长干,六月下淮扬。sān yuè fā zhǎng gàn,liù yuè xià huái yáng。
青丝牵白日,罗幕西风凉。qīng sī qiān bái rì,luó mù xī fēng liáng。
大姬劝金露,小姬弹空桑。dà jī quàn jīn lù,xiǎo jī dàn kōng sāng。
中姬执药馔,调冰浣肝肠。zhōng jī zhí yào zhuàn,diào bīng huàn gān cháng。
海客睡不起,明晏赛神羊。hǎi kè shuì bù qǐ,míng yàn sài shén yáng。

主家词

杨维桢

主家宴新客,内屋深罗帷。zhǔ jiā yàn xīn kè,nèi wū shēn luó wéi。
贵戚金与史,长者陶与猗。guì qī jīn yǔ shǐ,zhǎng zhě táo yǔ yī。
美人间中坐,玉质缕金衣。měi rén jiān zhōng zuò,yù zhì lǚ jīn yī。
歌声上碧落,不放青云飞。gē shēng shàng bì luò,bù fàng qīng yún fēi。
杯行白莲掌,酒饮黄桐脂。bēi xíng bái lián zhǎng,jiǔ yǐn huáng tóng zhī。
门下有书客,弹铗歌朝饥。mén xià yǒu shū kè,dàn jiá gē cháo jī。