古诗词

折逃屋

杨维桢

折逃屋,屋基生秬黍。zhé táo wū,wū jī shēng jù shǔ。
农拔稆黍,投砾与鹉。nóng bá lǚ shǔ,tóu lì yǔ wǔ。
五种不敢入土,孔谦竿尺到田所。wǔ zhǒng bù gǎn rù tǔ,kǒng qiān gān chǐ dào tián suǒ。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

钟离春

杨维桢

钟离春,臼头深目凹鼻唇,皮肤若烟面如尘。zhōng lí chūn,jiù tóu shēn mù āo bí chún,pí fū ruò yān miàn rú chén。
手有五色之彩线,为君补衮成天文。shǒu yǒu wǔ sè zhī cǎi xiàn,wèi jūn bǔ gǔn chéng tiān wén。
渐台之君荒且忮,明朝夷台作平地。jiàn tái zhī jūn huāng qiě zhì,míng cháo yí tái zuò píng dì。
太子择日正储位,钟离在宫齐国治。tài zi zé rì zhèng chǔ wèi,zhōng lí zài gōng qí guó zhì。

荆钗曲

杨维桢

扶风女,行如有㜪,貌如钟离春。fú fēng nǚ,xíng rú yǒu shēn,mào rú zhōng lí chūn。
三十不肯嫁,独识五噫君。sān shí bù kěn jià,dú shí wǔ yī jūn。
荆钗服终身,井臼操必亲。jīng chāi fú zhōng shēn,jǐng jiù cāo bì qīn。
举案上食如大宾。jǔ àn shàng shí rú dà bīn。
如何会稽守,糟糠告去如市人。rú hé huì jī shǒu,zāo kāng gào qù rú shì rén。

筚篥吟

杨维桢

春风吹船下扬州,夜听?声江月流。chūn fēng chuī chuán xià yáng zhōu,yè tīng suì shēng jiāng yuè liú。
故宫摇落杨柳秋,客子于邑山阳愁。gù gōng yáo luò yáng liǔ qiū,kè zi yú yì shān yáng chóu。
明朝此声不可求,乃知朔客杜宽者,手持悲篥寻南游。míng cháo cǐ shēng bù kě qiú,nǎi zhī shuò kè dù kuān zhě,shǒu chí bēi lì xún nán yóu。
胡笳拍中愁未休,龟兹角筦亲编收。hú jiā pāi zhōng chóu wèi xiū,guī zī jiǎo guǎn qīn biān shōu。
王门历尽及五侯,翩然鸿飞不可留。wáng mén lì jǐn jí wǔ hóu,piān rán hóng fēi bù kě liú。
笛材既访柯椽锼,更协鸣凤昆仑丘。dí cái jì fǎng kē chuán sōu,gèng xié míng fèng kūn lún qiū。
卷芦易地鸣陇头,城南思妇歌牵牛。juǎn lú yì dì míng lǒng tóu,chéng nán sī fù gē qiān niú。
欲绝未绝一缕抽,划然石裂千丈湫。yù jué wèi jué yī lǚ chōu,huà rán shí liè qiān zhàng jiǎo。
叫噪鹅鹤飞蛟虬,洞庭之水天东浮。jiào zào é hè fēi jiāo qiú,dòng tíng zhī shuǐ tiān dōng fú。
杜宽杜宽艺绝优,艺隐岂比闵张俦。dù kuān dù kuān yì jué yōu,yì yǐn qǐ bǐ mǐn zhāng chóu。
为君贳美酒,不惜千金裘。wèi jūn shì měi jiǔ,bù xī qiān jīn qiú。
和我君山镆邪?,与尔同登黄鹤楼。hé wǒ jūn shān mò xié suì,yǔ ěr tóng dēng huáng hè lóu。

李卿琵琶引

杨维桢

李卿李卿乐中仙,玉京侍宴三十年。lǐ qīng lǐ qīng lè zhōng xiān,yù jīng shì yàn sān shí nián。
自言弦声绝人世,乐谱亲向钧天传。zì yán xián shēng jué rén shì,lè pǔ qīn xiàng jūn tiān chuán。
今年东游到吴下,三尺檀龙为予把。jīn nián dōng yóu dào wú xià,sān chǐ tán lóng wèi yǔ bǎ。
胸中自有天际意,眼中独恨知音寡。xiōng zhōng zì yǒu tiān jì yì,yǎn zhōng dú hèn zhī yīn guǎ。
一声如裂帛,再拨清冰拆。yī shēng rú liè bó,zài bō qīng bīng chāi。
蛮娃作歌语突兀,李卿之音更明白。mán wá zuò gē yǔ tū wù,lǐ qīng zhī yīn gèng míng bái。
玉连锁,郁轮袍,吕家池榭弹清宵。yù lián suǒ,yù lún páo,lǚ jiā chí xiè dàn qīng xiāo。
花前快倒长生瓢,坐看青天移斗杓。huā qián kuài dào zhǎng shēng piáo,zuò kàn qīng tiān yí dòu biāo。
铁笛道人酒未醺,烦君展铁拨,再轧鹍鸡筋。tiě dí dào rén jiǔ wèi xūn,fán jūn zhǎn tiě bō,zài yà kūn jī jīn。
我闻仁庙十年春,驾前乐师张老淳。wǒ wén rén miào shí nián chūn,jià qián lè shī zhāng lǎo chún。
赐筝岳柱金龙龈,仪凤少卿三品恩。cì zhēng yuè zhù jīn lóng kěn,yí fèng shǎo qīng sān pǐn ēn。
张后复有李,国工须致身。zhāng hòu fù yǒu lǐ,guó gōng xū zhì shēn。
酒酣奉砚呼南春,为卿作歌惊鬼神。jiǔ hān fèng yàn hū nán chūn,wèi qīng zuò gē jīng guǐ shén。

张猩猩胡琴引

杨维桢

张猩猩,嗜酒复嗜音。zhāng xīng xīng,shì jiǔ fù shì yīn。
春云小宫鹦鹉吟,猩猩帐底轧胡琴。chūn yún xiǎo gōng yīng wǔ yín,xīng xīng zhàng dǐ yà hú qín。
一双银丝紫龙口,泻下骊珠三百斗。yī shuāng yín sī zǐ lóng kǒu,xiè xià lí zhū sān bǎi dòu。
划焉火豆爆绝弦,尚觉莺声在杨柳。huà yān huǒ dòu bào jué xián,shàng jué yīng shēng zài yáng liǔ。
神弦梦入鬼工秋,湘山摇江江倒流。shén xián mèng rù guǐ gōng qiū,xiāng shān yáo jiāng jiāng dào liú。
玉兔为尔停月臼,飞鱼为尔跃神舟。yù tù wèi ěr tíng yuè jiù,fēi yú wèi ěr yuè shén zhōu。
西来天官坐栲栳,羌丝啁啁听者恼。xī lái tiān guān zuò kǎo lǎo,qiāng sī zhāo zhāo tīng zhě nǎo。
张猩一曲独当筵,乞与五花金线袄。zhāng xīng yī qū dú dāng yán,qǐ yǔ wǔ huā jīn xiàn ǎo。
春风残丝二十年,江南相见落花天。chūn fēng cán sī èr shí nián,jiāng nán xiāng jiàn luò huā tiān。
道人春梦飞蝴蝶,手弄金瓢合簧叶。dào rén chūn mèng fēi hú dié,shǒu nòng jīn piáo hé huáng yè。
张猩猩,手如雨,面如霞,劝尔更尽双叵罗。zhāng xīng xīng,shǒu rú yǔ,miàn rú xiá,quàn ěr gèng jǐn shuāng pǒ luó。
白头吴娥年少歌,金刚悲啼奈乐何。bái tóu wú é nián shǎo gē,jīn gāng bēi tí nài lè hé。

周郎玉笙谣

杨维桢

周郎学仙吹玉笙,玉笙吹得丹山七十二凤之和鸣。zhōu láng xué xiān chuī yù shēng,yù shēng chuī dé dān shān qī shí èr fèng zhī hé míng。
曾侍瑶池阿母宴,座中调笑董双成。céng shì yáo chí ā mǔ yàn,zuò zhōng diào xiào dǒng shuāng chéng。
谪向人间赤松洞,洞口桃花苦迎送。zhé xiàng rén jiān chì sōng dòng,dòng kǒu táo huā kǔ yíng sòng。
南寻二女湘水头,十三哀弦不成弄。nán xún èr nǚ xiāng shuǐ tóu,shí sān āi xián bù chéng nòng。
西洞庭,东洞庭,相逢铁笛铜龙精。xī dòng tíng,dōng dòng tíng,xiāng féng tiě dí tóng lóng jīng。
从此吹春玉台上,丛霄不许谢玄卿。cóng cǐ chuī chūn yù tái shàng,cóng xiāo bù xǔ xiè xuán qīng。

蹋鞠篇

杨维桢

江南女儿花娟娟,五花绣出葵花圆,蹋花上下双文鸳。jiāng nán nǚ ér huā juān juān,wǔ huā xiù chū kuí huā yuán,tà huā shàng xià shuāng wén yuān。
双文鸳,玉连琐。shuāng wén yuān,yù lián suǒ。
髻斜斜,马初堕。jì xié xié,mǎ chū duò。

蹋鞠篇

杨维桢

金鞭齐停马上郎,落花旋风打毬场,绣轮掷过东家墙。jīn biān qí tíng mǎ shàng láng,luò huā xuán fēng dǎ qiú chǎng,xiù lún zhì guò dōng jiā qiáng。
东家墙,噪双燕。dōng jiā qiáng,zào shuāng yàn。
平头奴,摇便面。píng tóu nú,yáo biàn miàn。

上元夫人

杨维桢

仙人在世间,招之还可来。xiān rén zài shì jiān,zhāo zhī hái kě lái。
何用三韩外,楼船访蓬莱。hé yòng sān hán wài,lóu chuán fǎng péng lái。
飒然精爽合,偕入东华台。sà rán jīng shuǎng hé,xié rù dōng huá tái。
怖我以蛇虎,令我心死灰。bù wǒ yǐ shé hǔ,lìng wǒ xīn sǐ huī。
叔卿忽见鄙,瑶池仍复回。shū qīng hū jiàn bǐ,yáo chí réng fù huí。
已遗滈池璧,尚献新垣杯。yǐ yí hào chí bì,shàng xiàn xīn yuán bēi。
金棺不炼骨,空令后人猜。jīn guān bù liàn gǔ,kōng lìng hòu rén cāi。
君不见易招天上三天母,难脱人间五性胎。jūn bù jiàn yì zhāo tiān shàng sān tiān mǔ,nán tuō rén jiān wǔ xìng tāi。

毛女

杨维桢

沙丘腥风吹腐龙,华阴毛女藏双鱼。shā qiū xīng fēng chuī fǔ lóng,huá yīn máo nǚ cáng shuāng yú。
宫中雨露不可食,餐松啖柏留春容。gōng zhōng yǔ lù bù kě shí,cān sōng dàn bǎi liú chūn róng。
桃花流水迷红雾,十二峰头度朝莫。táo huā liú shuǐ mí hóng wù,shí èr fēng tóu dù cháo mò。
自是婵娟有仙骨,入海徐郎岂知故。zì shì chán juān yǒu xiān gǔ,rù hǎi xú láng qǐ zhī gù。
衣沐雨,鬟栉风,槲叶楚楚山花红。yī mù yǔ,huán zhì fēng,hú yè chǔ chǔ shān huā hóng。
秦楼旧镜掩明月,咸阳目送双飞鸿。qín lóu jiù jìng yǎn míng yuè,xián yáng mù sòng shuāng fēi hóng。

篯铿词

杨维桢

殷有贤大夫,黄发眉双白。yīn yǒu xián dà fū,huáng fā méi shuāng bái。
男女欲不绝,饮食谷不辟。nán nǚ yù bù jué,yǐn shí gǔ bù pì。
四十九室家,五十二嗣息。sì shí jiǔ shì jiā,wǔ shí èr sì xī。
岂是山泽癯,咽漱炼精魄。qǐ shì shān zé qú,yàn shù liàn jīng pò。
广成至道本自然,有人得之同寿域。guǎng chéng zhì dào běn zì rán,yǒu rén dé zhī tóng shòu yù。
君不见孔子窃比我老彭,老彭之寿称以德。jūn bù jiàn kǒng zi qiè bǐ wǒ lǎo péng,lǎo péng zhī shòu chēng yǐ dé。

大唐钟山进士歌

杨维桢

睛如猫,须如茅,乌靴白简鸭色袍。jīng rú māo,xū rú máo,wū xuē bái jiǎn yā sè páo。
元是钟山老馗唐进士,感君之赐何以酬君劳。yuán shì zhōng shān lǎo kuí táng jìn shì,gǎn jūn zhī cì hé yǐ chóu jūn láo。
虽生不得禄,誓死为鬼豪。suī shēng bù dé lù,shì sǐ wèi guǐ háo。
老馗血食岂敢饕,宫中饱食有祅耗,擘而啖之如啖螯。lǎo kuí xuè shí qǐ gǎn tāo,gōng zhōng bǎo shí yǒu yāo hào,bāi ér dàn zhī rú dàn áo。
乌乎若人使立朝,殿前秉笏山动摇。wū hū ruò rén shǐ lì cháo,diàn qián bǐng hù shān dòng yáo。
衔花有大耗,窃笛有大祅,肯使白昼见之而不枭。xián huā yǒu dà hào,qiè dí yǒu dà yāo,kěn shǐ bái zhòu jiàn zhī ér bù xiāo。
尔祅尔耗,根深蒂牢。ěr yāo ěr hào,gēn shēn dì láo。
君王养之,既吝且骄。jūn wáng yǎng zhī,jì lìn qiě jiāo。
跳河蹴陇,翻天之杓。tiào hé cù lǒng,fān tiān zhī biāo。
乌乎老馗胡可招,乌乎老馗胡可招。wū hū lǎo kuí hú kě zhāo,wū hū lǎo kuí hú kě zhāo。

大人词

杨维桢

有大人,曰铁牛。yǒu dà rén,yuē tiě niú。
绛人甲子不能记,曾识庖牺兽尾而蓬头。jiàng rén jiǎ zi bù néng jì,céng shí páo xī shòu wěi ér péng tóu。
见炼石之女补天漏,涿鹿之帝杀蚩尤。jiàn liàn shí zhī nǚ bǔ tiān lòu,zhuō lù zhī dì shā chī yóu。
上与伊周相幼主,下与孔孟游列侯。shàng yǔ yī zhōu xiāng yòu zhǔ,xià yǔ kǒng mèng yóu liè hóu。
衣不异,粮不休,男女欲不绝,黄白术不修。yī bù yì,liáng bù xiū,nán nǚ yù bù jué,huáng bái shù bù xiū。
其身备万物,成春秋。qí shēn bèi wàn wù,chéng chūn qiū。
故能后天身不老,挥斥八极隘九州。gù néng hòu tiān shēn bù lǎo,huī chì bā jí ài jiǔ zhōu。
太上君,西化人,自谓出于无始劫,荡乎宇宙如虚舟,其生为浮死为休。tài shàng jūn,xī huà rén,zì wèi chū yú wú shǐ jié,dàng hū yǔ zhòu rú xū zhōu,qí shēng wèi fú sǐ wèi xiū。
安知大人自消息,天子不能子,王公不能俦,下顾二子真蜉蝣。ān zhī dà rén zì xiāo xī,tiān zi bù néng zi,wáng gōng bù néng chóu,xià gù èr zi zhēn fú yóu。

道人歌

杨维桢

道人飞来朗风岑,玄都上下三青禽。dào rén fēi lái lǎng fēng cén,xuán dōu shàng xià sān qīng qín。
榑桑已作青海断,鳌丘又逐罗浮沉。fú sāng yǐ zuò qīng hǎi duàn,áo qiū yòu zhú luó fú chén。
初见蜍精生月腹,前身捣药㜑娑阴。chū jiàn chú jīng shēng yuè fù,qián shēn dǎo yào fú suō yīn。
还仙服食终恍惚,天上仙骸成积林。hái xiān fú shí zhōng huǎng hū,tiān shàng xiān hái chéng jī lín。
手持女娲百炼笛,笛中吹破天地心。shǒu chí nǚ wā bǎi liàn dí,dí zhōng chuī pò tiān dì xīn。
天地心,何高深,八千岁,无知音。tiān dì xīn,hé gāo shēn,bā qiān suì,wú zhī yīn。

梦游沧海歌

杨维桢

东海之东去国十万里,其洲名沧洲。dōng hǎi zhī dōng qù guó shí wàn lǐ,qí zhōu míng cāng zhōu。
地方五百里,上有璚涛玉浪,出没九岫如罗浮。dì fāng wǔ bǎi lǐ,shàng yǒu qióng tāo yù làng,chū méi jiǔ xiù rú luó fú。
风光长如二三月,琪花玉树不识人间秋。fēng guāng zhǎng rú èr sān yuè,qí huā yù shù bù shí rén jiān qiū。
人鸟戏天鹿,昆吾鸣天球。rén niǎo xì tiān lù,kūn wú míng tiān qiú。
橘子如斗,莲叶如舟。jú zi rú dòu,lián yè rú zhōu。
白凤如鸡,红鳞如牛。bái fèng rú jī,hóng lín rú niú。
青瞳绿发紫绮裘,日夕洲上相嬉游。qīng tóng lǜ fā zǐ qǐ qiú,rì xī zhōu shàng xiāng xī yóu。
铁崖道人隘九州,凌风一舸来东沤。tiě yá dào rén ài jiǔ zhōu,líng fēng yī gě lái dōng ōu。
始青天开月如雪,锦袍着以黄金楼。shǐ qīng tiān kāi yuè rú xuě,jǐn páo zhe yǐ huáng jīn lóu。
楼中仙人睨物表,瑶笙引鹤缑山头。lóu zhōng xiān rén nì wù biǎo,yáo shēng yǐn hè gōu shān tóu。
戏弄玉如意,击碎珊瑚钩。xì nòng yù rú yì,jī suì shān hú gōu。
相招元处士,浩歌海西流。xiāng zhāo yuán chù shì,hào gē hǎi xī liú。
长梯上摘七十二朵之青菡萏,玉龙呼耕三万六千顷之昆仑丘。zhǎng tī shàng zhāi qī shí èr duǒ zhī qīng hàn dàn,yù lóng hū gēng sān wàn liù qiān qǐng zhī kūn lún qiū。
黄河清浅眼中见,海屋老人为我添新筹。huáng hé qīng qiǎn yǎn zhōng jiàn,hǎi wū lǎo rén wèi wǒ tiān xīn chóu。