古诗词

春晖草

杨维桢

宜男花,春晖草。yí nán huā,chūn huī cǎo。
小草报春晖,叶好花亦好。xiǎo cǎo bào chūn huī,yè hǎo huā yì hǎo。
花上青蚨缀枝满,阿㜷花开春日短。huā shàng qīng fú zhuì zhī mǎn,ā mí huā kāi chūn rì duǎn。
疾风卷地起,劲草偃如麻。jí fēng juǎn dì qǐ,jìn cǎo yǎn rú má。
借问春晖草,漂蓬落谁家。jiè wèn chūn huī cǎo,piāo péng luò shuí jiā。
阖闾城外髑髅台,阿㜷些魂台上来。hé lǘ chéng wài dú lóu tái,ā mí xiē hún tái shàng lái。
宜男草抽花染血,花上之血不可灭。yí nán cǎo chōu huā rǎn xuè,huā shàng zhī xuè bù kě miè。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

小游仙

杨维桢

道人得道轻骨毛,飞渡弱水能千遭。dào rén dé dào qīng gǔ máo,fēi dù ruò shuǐ néng qiān zāo。
明朝挟至两浮岛,卧看沧洲戏六鳌。míng cháo xié zhì liǎng fú dǎo,wò kàn cāng zhōu xì liù áo。

小游仙

杨维桢

青丘书随雷电亡,尚作草木虫鱼荒。qīng qiū shū suí léi diàn wáng,shàng zuò cǎo mù chóng yú huāng。
问渠甲子不能纪,但指绿睛双眼方。wèn qú jiǎ zi bù néng jì,dàn zhǐ lǜ jīng shuāng yǎn fāng。

小游仙

杨维桢

别来已及三百秋,游遍乾坤第十洲。bié lái yǐ jí sān bǎi qiū,yóu biàn qián kūn dì shí zhōu。
不识人家今几世,明朝骑鹤过山头。bù shí rén jiā jīn jǐ shì,míng cháo qí hè guò shān tóu。

小游仙

杨维桢

青玉参差嶰管裁,琯中吹得凤皇来。qīng yù cān chà xiè guǎn cái,guǎn zhōng chuī dé fèng huáng lái。
嬴家楼头缥缈女,底用箫郎筑凤台。yíng jiā lóu tóu piāo miǎo nǚ,dǐ yòng xiāo láng zhù fèng tái。

小游仙

杨维桢

卖药相逢千岁公,蓬莱曾约祖龙东。mài yào xiāng féng qiān suì gōng,péng lái céng yuē zǔ lóng dōng。
空留一两黄金舄,不到蓬莱第一宫。kōng liú yī liǎng huáng jīn xì,bù dào péng lái dì yī gōng。

小游仙

杨维桢

当时笑我去学仙,汝但求金与求田。dāng shí xiào wǒ qù xué xiān,rǔ dàn qiú jīn yǔ qiú tián。
不知昨夜城头鹤,问此无人识墓阡。bù zhī zuó yè chéng tóu hè,wèn cǐ wú rén shí mù qiān。

补梁毗哭金辞

杨维桢

汝金来,我今与汝辞。rǔ jīn lái,wǒ jīn yǔ rǔ cí。
汝辞不犀,能斫我颈,汝液不鸩,能折我肌。rǔ cí bù xī,néng zhuó wǒ jǐng,rǔ yè bù zhèn,néng zhé wǒ jī。
金谷汝剭首,金坞汝焚尸。jīn gǔ rǔ wū shǒu,jīn wù rǔ fén shī。
金兔汝灭族,金牛汝丧师。jīn tù rǔ miè zú,jīn niú rǔ sàng shī。
故我与汝永诀誓,不为安宁贪刺史,宁为齐黔娄鲁荣启期。gù wǒ yǔ rǔ yǒng jué shì,bù wèi ān níng tān cì shǐ,níng wèi qí qián lóu lǔ róng qǐ qī。

补日饮毋苛辞

杨维桢

劝君酒,呼酒来。quàn jūn jiǔ,hū jiǔ lái。
尚方肉食有腊毒,天赐我酒寿君金屈卮。shàng fāng ròu shí yǒu là dú,tiān cì wǒ jiǔ shòu jūn jīn qū zhī。
君不见汉家中郎丝,廷毁丞相斥,嬖儿吴中脱死归。jūn bù jiàn hàn jiā zhōng láng sī,tíng huǐ chéng xiāng chì,bì ér wú zhōng tuō sǐ guī。
阿种者,劝以日饮毋苛斗鸡走狗嘻,不则利剑刺君君莫支。ā zhǒng zhě,quàn yǐ rì yǐn wú kē dòu jī zǒu gǒu xī,bù zé lì jiàn cì jūn jūn mò zhī。
于乎十七客,肩相随,掊生日者弗能知,阿种真好儿。yú hū shí qī kè,jiān xiāng suí,póu shēng rì zhě fú néng zhī,ā zhǒng zhēn hǎo ér。

冰山火突词

杨维桢

冰山不可倚,冰破割尔足。bīng shān bù kě yǐ,bīng pò gē ěr zú。
火突不可附,火燎烂尔肉。huǒ tū bù kě fù,huǒ liáo làn ěr ròu。
君不见魏其侯门下客,独厚灌太仆。jūn bù jiàn wèi qí hóu mén xià kè,dú hòu guàn tài pū。
太仆相引重,势若绳合束。tài pū xiāng yǐn zhòng,shì ruò shéng hé shù。
身服期功更与结欢田相国。shēn fú qī gōng gèng yǔ jié huān tián xiāng guó。
相国席上缚骑兵,首悬东市及支属。xiāng guó xí shàng fù qí bīng,shǒu xuán dōng shì jí zhī shǔ。
魏其侯,尸渭城,东朝有制不可赎。wèi qí hóu,shī wèi chéng,dōng cháo yǒu zhì bù kě shú。

月氏王头饮器歌

杨维桢

黑风吹瓠瓠不流,冒顿夜断强王头。hēi fēng chuī hù hù bù liú,mào dùn yè duàn qiáng wáng tóu。
黄金留犁搅玉斗,一饮一石酥驼秋。huáng jīn liú lí jiǎo yù dòu,yī yǐn yī shí sū tuó qiū。
眼红啽呓生血聚,汗滴石楼湿青雨。yǎn hóng án yì shēng xuè jù,hàn dī shí lóu shī qīng yǔ。
鬼妻扣骨骨欲应,精禽飞来作人语。guǐ qī kòu gǔ gǔ yù yīng,jīng qín fēi lái zuò rén yǔ。
黄云压日日欲颓,将军回首李陵台。huáng yún yā rì rì yù tuí,jiāng jūn huí shǒu lǐ líng tái。
君不见汉家西风凋细柳,老上单于夸好手,棘门胡卢可盛酒。jūn bù jiàn hàn jiā xī fēng diāo xì liǔ,lǎo shàng dān yú kuā hǎo shǒu,jí mén hú lú kě shèng jiǔ。

楚国两贤妇

杨维桢

楚国两贤妇,妇夫莱与舆。chǔ guó liǎng xián fù,fù fū lái yǔ yú。
宁随夫婿馌牛下,不愿夫婿专城居。níng suí fū xù yè niú xià,bù yuàn fū xù zhuān chéng jū。
投畚却车驾,挈器采樵苏。tóu běn què chē jià,qiè qì cǎi qiáo sū。
呜呼今丈夫弃耕贪禄,粟万钟养孥。wū hū jīn zhàng fū qì gēng tān lù,sù wàn zhōng yǎng nú。
孥未养,身受醯菹祸及其夫,永为二妇笑鄙夫。nú wèi yǎng,shēn shòu xī jū huò jí qí fū,yǒng wèi èr fù xiào bǐ fū。

楚妃曲

杨维桢

朝游田,云梦薮,莫游田,云梦薮。cháo yóu tián,yún mèng sǒu,mò yóu tián,yún mèng sǒu。
樊姬谏,不售矢,不食田中兽。fán jī jiàn,bù shòu shǐ,bù shí tián zhōng shòu。
妾愿王,王寿考。qiè yuàn wáng,wáng shòu kǎo。
猎贤才,开伯道。liè xián cái,kāi bó dào。
楚国夔龙孙叔儿,非麟非虎非熊罴。chǔ guó kuí lóng sūn shū ér,fēi lín fēi hǔ fēi xióng pí。
虞丘子,真狐狸。yú qiū zi,zhēn hú lí。

慈鸡田

杨维桢

秦下令,购魏孤。qín xià lìng,gòu wèi gū。
匿孤罪,族俱屠。nì gū zuì,zú jù tú。
嗟慈鸡,独哺雏。jiē cí jī,dú bǔ chú。
秦令毒,毒如狐。qín lìng dú,dú rú hú。
慈鸡知有雏,不知有狐搏我躯。cí jī zhī yǒu chú,bù zhī yǒu hú bó wǒ qū。

牝鸡雄

杨维桢

牝鸡雄,秦氏熊。pìn jī xióng,qín shì xióng。
吴王入楚妻,后宫牝鸡雄。wú wáng rù chǔ qī,hòu gōng pìn jī xióng。
把剑夜啸生悲风,夫亡子遁谁适从。bǎ jiàn yè xiào shēng bēi fēng,fū wáng zi dùn shuí shì cóng。
人言秦鸡解逐凤,不知牝逐孤飞龙。rén yán qín jī jiě zhú fèng,bù zhī pìn zhú gū fēi lóng。

秦女休行

杨维桢

秦氏有烈女,自名为女休。qín shì yǒu liè nǚ,zì míng wèi nǚ xiū。
左手执白扬刀,右手把乌龙殳。zuǒ shǒu zhí bái yáng dāo,yòu shǒu bǎ wū lóng shū。
年十五,妻燕王,夫燕王,陷无辜。nián shí wǔ,qī yàn wáng,fū yàn wáng,xiàn wú gū。
取仇西山上,杀人白昼衢。qǔ chóu xī shān shàng,shā rén bái zhòu qú。
关吏不敢睚眦,司败莫孰何。guān lì bù gǎn yá zì,sī bài mò shú hé。
于手杀人者杀,创人者创。yú shǒu shā rén zhě shā,chuàng rén zhě chuàng。
女休岂敢避法走藏,累嫂与兄使县吏解章。nǚ xiū qǐ gǎn bì fǎ zǒu cáng,lèi sǎo yǔ xiōng shǐ xiàn lì jiě zhāng。
女休自归罪,丞相列坐东南床。nǚ xiū zì guī zuì,chéng xiāng liè zuò dōng nán chuáng。
丞卿议罪拘文法故常。chéng qīng yì zuì jū wén fǎ gù cháng。
牵曳东市头,法刀利如霜。qiān yè dōng shì tóu,fǎ dāo lì rú shuāng。
刀未下,金鸡衔赦出法场。dāo wèi xià,jīn jī xián shè chū fǎ chǎng。
百男尽短一女长,嗟嗟女休真女郎。bǎi nán jǐn duǎn yī nǚ zhǎng,jiē jiē nǚ xiū zhēn nǚ láng。
丈夫堂堂掩面事仇女,休视之如妾妇女娼。zhàng fū táng táng yǎn miàn shì chóu nǚ,xiū shì zhī rú qiè fù nǚ chāng。