古诗词

题春江渔父图

杨维桢

一片青天白鹭前,桃花水泛住家船。yī piàn qīng tiān bái lù qián,táo huā shuǐ fàn zhù jiā chuán。
呼儿去换城中酒,新得槎头缩颈鳊。hū ér qù huàn chéng zhōng jiǔ,xīn dé chá tóu suō jǐng biān。
杨维桢

杨维桢

杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。 杨维桢的作品>>

猜您喜欢

东阿所诗

杨维桢

问君读书所,我所在东阿。wèn jūn dú shū suǒ,wǒ suǒ zài dōng ā。
东阿何所有?水竹荫陂池。dōng ā hé suǒ yǒu?shuǐ zhú yīn bēi chí。
莺羽飞隼雉,长颈鸣家鹅。yīng yǔ fēi sǔn zhì,zhǎng jǐng míng jiā é。
离离原上瓞,濯濯池中荷。lí lí yuán shàng dié,zhuó zhuó chí zhōng hé。
桃源在人世,岂必阳山阿。táo yuán zài rén shì,qǐ bì yáng shān ā。
今日有良会,同志式相过。jīn rì yǒu liáng huì,tóng zhì shì xiāng guò。
撷我园中蔬,具酒旨且多。xié wǒ yuán zhōng shū,jù jiǔ zhǐ qiě duō。
请君考吾磐,和我轩中歌。qǐng jūn kǎo wú pán,hé wǒ xuān zhōng gē。

警枕词

杨维桢

不睡龙,醒复醒,珊瑚圆木摇金铃。bù shuì lóng,xǐng fù xǐng,shān hú yuán mù yáo jīn líng。
五花宝簟芙蓉屏,铜盘雪粉香浅清。wǔ huā bǎo diàn fú róng píng,tóng pán xuě fěn xiāng qiǎn qīng。
楼墙铜弹飞霹雳,夜半更奴起辟易。lóu qiáng tóng dàn fēi pī lì,yè bàn gèng nú qǐ pì yì。
圆木功,无与敌。yuán mù gōng,wú yǔ dí。
吴越封疆平地辟,四世三王安衽席。wú yuè fēng jiāng píng dì pì,sì shì sān wáng ān rèn xí。

击球使

杨维桢

击球场,开选秋,临轩天子为状头。jī qiú chǎng,kāi xuǎn qiū,lín xuān tiān zi wèi zhuàng tóu。
许州敬瑄在榜眼,授官西川第一筹。xǔ zhōu jìng xuān zài bǎng yǎn,shòu guān xī chuān dì yī chóu。
考官惜无石老忧,下第愁杀杨罗牛。kǎo guān xī wú shí lǎo yōu,xià dì chóu shā yáng luó niú。

三阁图

杨维桢

金陵新阁空中起,虎踞龙蟠凤双掎。jīn líng xīn gé kōng zhōng qǐ,hǔ jù lóng pán fèng shuāng jǐ。
沈檀雕柱阚玉螭,丽华吹笙彩云里。shěn tán diāo zhù hǎn yù chī,lì huá chuī shēng cǎi yún lǐ。
水晶帘空滤明月,三十六宫白于水。shuǐ jīng lián kōng lǜ míng yuè,sān shí liù gōng bái yú shuǐ。
红尘巴马四百秋,五城步障五花毬。hóng chén bā mǎ sì bǎi qiū,wǔ chéng bù zhàng wǔ huā qiú。
彩缯山头盖宫殿,山前十二银潢流。cǎi zēng shān tóu gài gōng diàn,shān qián shí èr yín huáng liú。
健娥五百曳锦缆,金莲吐影上下金银州。jiàn é wǔ bǎi yè jǐn lǎn,jīn lián tǔ yǐng shàng xià jīn yín zhōu。
二三狎客混歌舞,中有酒悲泪如雨。èr sān xiá kè hùn gē wǔ,zhōng yǒu jiǔ bēi lèi rú yǔ。
嘉州讽谏三阁图,秦川别幸千花株。jiā zhōu fěng jiàn sān gé tú,qín chuān bié xìng qiān huā zhū。
回鹃队,鸦群呼,夜半卷土昌泸渝。huí juān duì,yā qún hū,yè bàn juǎn tǔ chāng lú yú。
黄茅缚髻口衔璧,草降表,王中书。huáng máo fù jì kǒu xián bì,cǎo jiàng biǎo,wáng zhōng shū。
呜呼,《玉树》声中作唐虏,门外崇韬是擒虎。wū hū,yù shù shēng zhōng zuò táng lǔ,mén wài chóng tāo shì qín hǔ。

半云轩诗

杨维桢

我有山中屋,与云相伴之。wǒ yǒu shān zhōng wū,yǔ yún xiāng bàn zhī。
云去何所去?云归何所归?yún qù hé suǒ qù?yún guī hé suǒ guī?
云静我心住,云动我意飞。yún jìng wǒ xīn zhù,yún dòng wǒ yì fēi。
一动与一静,阴阳互根依。yī dòng yǔ yī jìng,yīn yáng hù gēn yī。
是为古心法,我儒不能非。shì wèi gǔ xīn fǎ,wǒ rú bù néng fēi。

押国宝使

杨维桢

杨仆射,相天子,对泣妻儿不知止。yáng pū shè,xiāng tiān zi,duì qì qī ér bù zhī zhǐ。
砀山之贼着柘黄,金祥殿前送国玺。dàng shān zhī zéi zhe zhè huáng,jīn xiáng diàn qián sòng guó xǐ。
岂不闻谢家傲吏生清风,解玺肯为齐侍中?qǐ bù wén xiè jiā ào lì shēng qīng fēng,jiě xǐ kěn wèi qí shì zhōng?

杭州龙翔宫重建辞

杨维桢

五马渡江一马龙,东邸观阙森开张。wǔ mǎ dù jiāng yī mǎ lóng,dōng dǐ guān quē sēn kāi zhāng。
穆将祀余感生皇,渡以瞟怒威灵仰。mù jiāng sì yú gǎn shēng huáng,dù yǐ piǎo nù wēi líng yǎng。
十一景纬生寒芒,天人南下南斗傍。shí yī jǐng wěi shēng hán máng,tiān rén nán xià nán dòu bàng。
朝与龙飞暮龙翔,翠蓬三度黄尘扬。cháo yǔ lóng fēi mù lóng xiáng,cuì péng sān dù huáng chén yáng。
灵宫特立天中央,湖眉海眼东西望。líng gōng tè lì tiān zhōng yāng,hú méi hǎi yǎn dōng xī wàng。
地柱不顷天乳长,黄须仙伯古冠裳。dì zhù bù qǐng tiān rǔ zhǎng,huáng xū xiān bó gǔ guān shang。
龙脑宝藏声琅琅,上清净扫赤尾蜉。lóng nǎo bǎo cáng shēng láng láng,shàng qīng jìng sǎo chì wěi fú。
六龙在天天下昌,山君海孤纷来王。liù lóng zài tiān tiān xià chāng,shān jūn hǎi gū fēn lái wáng。
南极上寿日重光。nán jí shàng shòu rì zhòng guāng。

松月轩

杨维桢

丈人爱青松,手植西门内。zhàng rén ài qīng sōng,shǒu zhí xī mén nèi。
风声度玉笙,林影翻朱鹭。fēng shēng dù yù shēng,lín yǐng fān zhū lù。
仙鬼夜读骚,衣客秋吟句。xiān guǐ yè dú sāo,yī kè qiū yín jù。
丈人燕坐余,海月生东树。zhàng rén yàn zuò yú,hǎi yuè shēng dōng shù。

老客妇谣

杨维桢

老客妇,老客妇,行年七十又一九。lǎo kè fù,lǎo kè fù,xíng nián qī shí yòu yī jiǔ。
少年嫁夫甚分明,夫死犹存旧箕帚。shǎo nián jià fū shén fēn míng,fū sǐ yóu cún jiù jī zhǒu。
南山阿妹北山姨,劝我再嫁我力辞。nán shān ā mèi běi shān yí,quàn wǒ zài jià wǒ lì cí。
涉江采莲,上山采蘼。shè jiāng cǎi lián,shàng shān cǎi mí。
采莲采蘼,可以疗饥。cǎi lián cǎi mí,kě yǐ liáo jī。
夜来道过娼门首,娼门萧然惊老丑。yè lái dào guò chāng mén shǒu,chāng mén xiāo rán jīng lǎo chǒu。
老丑自有能养身,万两黄金在纤手。lǎo chǒu zì yǒu néng yǎng shēn,wàn liǎng huáng jīn zài xiān shǒu。
上天织得云锦章,绣成愿补舜衣裳。shàng tiān zhī dé yún jǐn zhāng,xiù chéng yuàn bǔ shùn yī shang。
舜衣裳,为妾佩,古意扬清光,辨妾不是邯郸娼。shùn yī shang,wèi qiè pèi,gǔ yì yáng qīng guāng,biàn qiè bù shì hán dān chāng。

青虫

杨维桢

青衣虫,平生读书孝与忠,天子赐第蓬莱宫。qīng yī chóng,píng shēng dú shū xiào yǔ zhōng,tiān zi cì dì péng lái gōng。
东归执笔琼台阙,劝进天平犯天戎。dōng guī zhí bǐ qióng tái quē,quàn jìn tiān píng fàn tiān róng。
青衣虫,献策海岛计亦穷,刘家军师邮汝容。qīng yī chóng,xiàn cè hǎi dǎo jì yì qióng,liú jiā jūn shī yóu rǔ róng。
青衣虫,悔不为白头蠹老死文字中。qīng yī chóng,huǐ bù wèi bái tóu dù lǎo sǐ wén zì zhōng。

姚家有牙将

杨维桢

姚家有牙将,腰佩双青萍。yáo jiā yǒu yá jiāng,yāo pèi shuāng qīng píng。
追行长乐驿,夜杀程务盈。zhuī xíng zhǎng lè yì,yè shā chéng wù yíng。
作表雪主罪,仗脸随自刑。zuò biǎo xuě zhǔ zuì,zhàng liǎn suí zì xíng。
我歌古义烈,岂愧宫门刭?wǒ gē gǔ yì liè,qǐ kuì gōng mén jǐng?

宦官妾妇词

杨维桢

君不见天宝时,云雨丧师君不知。jūn bù jiàn tiān bǎo shí,yún yǔ sàng shī jūn bù zhī。
宦官高力士,独为君言之。huàn guān gāo lì shì,dú wèi jūn yán zhī。
力士忧国岂可卑?又不见,建炎春,盗炎真州君不闻。lì shì yōu guó qǐ kě bēi?yòu bù jiàn,jiàn yán chūn,dào yán zhēn zhōu jūn bù wén。
宦官郤成章,上疏疵大臣。huàn guān xì chéng zhāng,shàng shū cī dà chén。
成章忧君君反嗔。chéng zhāng yōu jūn jūn fǎn chēn。
于乎,咸淳师相势绝伦,襄樊蔽匿谁敢云?yú hū,xián chún shī xiāng shì jué lún,xiāng fán bì nì shuí gǎn yún?
漏语一杀宫中嫔。lòu yǔ yī shā gōng zhōng pín。

春草轩

杨维桢

草生西堂下,沱水含清漪。cǎo shēng xī táng xià,tuó shuǐ hán qīng yī。
皓发在堂上,游子今已归。hào fā zài táng shàng,yóu zi jīn yǐ guī。
大儿佩紫绶,小儿著绯衣。dà ér pèi zǐ shòu,xiǎo ér zhù fēi yī。
严君亲受礼,慈母旧断机。yán jūn qīn shòu lǐ,cí mǔ jiù duàn jī。
春草承雨露,惟恐朝日晞。chūn cǎo chéng yǔ lù,wéi kǒng cháo rì xī。
愿持此日意,永报一春晖。yuàn chí cǐ rì yì,yǒng bào yī chūn huī。

送邓炼师祁雨歌

杨维桢

东海水,枯沃焦,神工无处寻天瓢。dōng hǎi shuǐ,kū wò jiāo,shén gōng wú chù xún tiān piáo。
松陵太平守,闵民苦疾呼。sōng líng tài píng shǒu,mǐn mín kǔ jí hū。
邓师诛寇妖,诛跛妖,役丁甲,蚩尤鼓风旗倒搜,插龙龙走白龙潭,迅霆夜擘干将匣。dèng shī zhū kòu yāo,zhū bǒ yāo,yì dīng jiǎ,chī yóu gǔ fēng qí dào sōu,chā lóng lóng zǒu bái lóng tán,xùn tíng yè bāi gàn jiāng xiá。
于乎县令不积薪,将军不拜井。yú hū xiàn lìng bù jī xīn,jiāng jūn bù bài jǐng。
炉烟一穗达丹诚,三日甘霖云万顷。lú yān yī suì dá dān chéng,sān rì gān lín yún wàn qǐng。
君不见漕家粮船星火急,瓜州渡头河水涩。jūn bù jiàn cáo jiā liáng chuán xīng huǒ jí,guā zhōu dù tóu hé shuǐ sè。
苍天苍天不悔祸,海民尽作枯鱼泣。cāng tiān cāng tiān bù huǐ huò,hǎi mín jǐn zuò kū yú qì。
邓师鬼工烦叱诃,稻田粒粒真珠多。dèng shī guǐ gōng fán chì hē,dào tián lì lì zhēn zhū duō。
松陵太守报新政,和气化作击壤尧民歌。sōng líng tài shǒu bào xīn zhèng,hé qì huà zuò jī rǎng yáo mín gē。

送司农丞杭公还京诗

杨维桢

十年农星晦无光,太史昨夜占五潢。shí nián nóng xīng huì wú guāng,tài shǐ zuó yè zhàn wǔ huáng。
国家大本重谷禄,曰奎曰胃明天仓。guó jiā dà běn zhòng gǔ lù,yuē kuí yuē wèi míng tiān cāng。
中书垣次大司农,署秩列九卿,尊大府,春耕藉亩冬藏冰,六十五官八九扈。zhōng shū yuán cì dà sī nóng,shǔ zhì liè jiǔ qīng,zūn dà fǔ,chūn gēng jí mǔ dōng cáng bīng,liù shí wǔ guān bā jiǔ hù。
杭公均输少卿属,赋足国家民亦足。háng gōng jūn shū shǎo qīng shǔ,fù zú guó jiā mín yì zú。
农田漕运一时了,文如锦绣人如玉。nóng tián cáo yùn yī shí le,wén rú jǐn xiù rén rú yù。
归来奏仪帝曰俞,诏书宽大赐民租。guī lái zòu yí dì yuē yú,zhào shū kuān dà cì mín zū。
太平治象今日见,不用再讲贞元宰相均田图。tài píng zhì xiàng jīn rì jiàn,bù yòng zài jiǎng zhēn yuán zǎi xiāng jūn tián tú。