古诗词

独游塘头五首

方回

诗必城之外,胡为不出城。shī bì chéng zhī wài,hú wèi bù chū chéng。
渐逢人少处,初听水流声。jiàn féng rén shǎo chù,chū tīng shuǐ liú shēng。
异卉栀香酽,纤梢笋粉明。yì huì zhī xiāng yàn,xiān shāo sǔn fěn míng。
是中亦堪隐,浪出误平生。shì zhōng yì kān yǐn,làng chū wù píng shēng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

寓杭久无诗长至后偶赋怀归五首呈仁近仲实

方回

严滩合问紫阳津,误簉西湖寂寞滨。yán tān hé wèn zǐ yáng jīn,wù zào xī hú jì mò bīn。
老子通身唯是骨,梅梢作意为谁春。lǎo zi tōng shēn wéi shì gǔ,méi shāo zuò yì wèi shuí chūn。
饱更世故全如梦,惯忍霜寒最益人。bǎo gèng shì gù quán rú mèng,guàn rěn shuāng hán zuì yì rén。
莫笑龙钟开七帙,含珠何限已成尘。mò xiào lóng zhōng kāi qī zhì,hán zhū hé xiàn yǐ chéng chén。

寓杭久无诗长至后偶赋怀归五首呈仁近仲实

方回

天应知我厌驱驰,故遣虺隤掩敝帷。tiān yīng zhī wǒ yàn qū chí,gù qiǎn huī tuí yǎn bì wéi。
一纪穷愁严濑梦,三年长至武林诗。yī jì qióng chóu yán lài mèng,sān nián zhǎng zhì wǔ lín shī。
山深无事尚堪隐,岁暮不归何所为。shān shēn wú shì shàng kān yǐn,suì mù bù guī hé suǒ wèi。
此世与身总非昔,可能杯酒答深悲。cǐ shì yǔ shēn zǒng fēi xī,kě néng bēi jiǔ dá shēn bēi。

寓杭久无诗长至后偶赋怀归五首呈仁近仲实

方回

同云欲雪暮天阴,浊酒楼头手自斟。tóng yún yù xuě mù tiān yīn,zhuó jiǔ lóu tóu shǒu zì zhēn。
漫仕偶尝叨五马,倦游何止丧千金。màn shì ǒu cháng dāo wǔ mǎ,juàn yóu hé zhǐ sàng qiān jīn。
尽捐寓宅偿逋负,仅保残书伴啸吟。jǐn juān yù zhái cháng bū fù,jǐn bǎo cán shū bàn xiào yín。
从此日长夜应短,未妨微耐晓寒侵。cóng cǐ rì zhǎng yè yīng duǎn,wèi fáng wēi nài xiǎo hán qīn。

寓杭久无诗长至后偶赋怀归五首呈仁近仲实

方回

荒城夜悄不闻更,小阁藏灯暗复明。huāng chéng yè qiāo bù wén gèng,xiǎo gé cáng dēng àn fù míng。
酒已半消诗未就,雪应欲下雨微鸣。jiǔ yǐ bàn xiāo shī wèi jiù,xuě yīng yù xià yǔ wēi míng。
漫欣短晷回长至,转觉前修愧后生。màn xīn duǎn guǐ huí zhǎng zhì,zhuǎn jué qián xiū kuì hòu shēng。
归与儿曹煮春荠,故应有味胜鼋羹。guī yǔ ér cáo zhǔ chūn jì,gù yīng yǒu wèi shèng yuán gēng。

寓杭久无诗长至后偶赋怀归五首呈仁近仲实

方回

酒朋诗友遍人寰,大半雕零丧乱间。jiǔ péng shī yǒu biàn rén huán,dà bàn diāo líng sàng luàn jiān。
野曝尚分黄道日,春耕欲老紫阳山。yě pù shàng fēn huáng dào rì,chūn gēng yù lǎo zǐ yáng shān。
少年多病岂知寿,晚节忍穷才得闲。shǎo nián duō bìng qǐ zhī shòu,wǎn jié rěn qióng cái dé xián。
身隐乱云万重外,谁能书札问柴关。shēn yǐn luàn yún wàn zhòng wài,shuí néng shū zhá wèn chái guān。

次韵仁近见和怀归五首

方回

诸公合沓据天津,往事微茫问汉滨。zhū gōng hé dá jù tiān jīn,wǎng shì wēi máng wèn hàn bīn。
老病腐儒无可意,雪霜死草有重春。lǎo bìng fǔ rú wú kě yì,xuě shuāng sǐ cǎo yǒu zhòng chūn。
散花不复来天女,中酒焉能致圣人。sàn huā bù fù lái tiān nǚ,zhōng jiǔ yān néng zhì shèng rén。
谁且生尘赋罗袜,吾家已恐甑生尘。shuí qiě shēng chén fù luó wà,wú jiā yǐ kǒng zèng shēng chén。

次韵仁近见和怀归五首

方回

轮蹄追想禁街驰,尚有君平卖卜帷。lún tí zhuī xiǎng jìn jiē chí,shàng yǒu jūn píng mài bo wéi。
遁世久忘三接卦,怀人空赋八哀诗。dùn shì jiǔ wàng sān jiē guà,huái rén kōng fù bā āi shī。
敛华就实嗟何及,悟往知来尚可为。liǎn huá jiù shí jiē hé jí,wù wǎng zhī lái shàng kě wèi。
归去井梧应好在,白头江令自堪悲。guī qù jǐng wú yīng hǎo zài,bái tóu jiāng lìng zì kān bēi。

次韵仁近见和怀归五首

方回

日短晴窗顷刻阴,乾坤万虑入孤斟。rì duǎn qíng chuāng qǐng kè yīn,qián kūn wàn lǜ rù gū zhēn。
故交剩见车逢笠,初学谁羞屋画金。gù jiāo shèng jiàn chē féng lì,chū xué shuí xiū wū huà jīn。
菱镜岂堪朝幌觑,茗炉聊伴夜瓶吟。líng jìng qǐ kān cháo huǎng qù,míng lú liáo bàn yè píng yín。
生平不倚心如铁,似觉难禁世故侵。shēng píng bù yǐ xīn rú tiě,shì jué nán jìn shì gù qīn。

次韵仁近见和怀归五首

方回

万险千艰历历更,是非他日仗谁明。wàn xiǎn qiān jiān lì lì gèng,shì fēi tā rì zhàng shuí míng。
著书何用心徒苦,攲枕无眠耳自鸣。zhù shū hé yòng xīn tú kǔ,qī zhěn wú mián ěr zì míng。
劫火不虞逃厄运,浮沤亦复任残生。jié huǒ bù yú táo è yùn,fú ōu yì fù rèn cán shēng。
说与稗官应末减,堂厨初未识鱼羹。shuō yǔ bài guān yīng mò jiǎn,táng chú chū wèi shí yú gēng。

次韵仁近见和怀归五首

方回

端能何地脱尘寰,万壑松风梦寐间。duān néng hé dì tuō chén huán,wàn hè sōng fēng mèng mèi jiān。
无限三槐仍九棘,孰知东国与西山。wú xiàn sān huái réng jiǔ jí,shú zhī dōng guó yǔ xī shān。
声名赫奕终非福,滋味悠长莫若闲。shēng míng hè yì zhōng fēi fú,zī wèi yōu zhǎng mò ruò xián。
马足车轮不到处,陶门惟有昼常关。mǎ zú chē lún bù dào chù,táo mén wéi yǒu zhòu cháng guān。

上元立春

方回

华灯彩胜两逢迎,美景良辰未易并。huá dēng cǎi shèng liǎng féng yíng,měi jǐng liáng chén wèi yì bìng。
花信风初回肃杀,柳梢月岂异承平。huā xìn fēng chū huí sù shā,liǔ shāo yuè qǐ yì chéng píng。
神鳌观阙山何在,旅雁汀洲水复生。shén áo guān quē shān hé zài,lǚ yàn tīng zhōu shuǐ fù shēng。
可待紫姑问休咎,买牛西崦课儿耕。kě dài zǐ gū wèn xiū jiù,mǎi niú xī yān kè ér gēng。

寄伯宣尚书士常吏侍二首

方回

林下休官已七年,新闻偶到白云边。lín xià xiū guān yǐ qī nián,xīn wén ǒu dào bái yún biān。
一时人物归司命,二老儒臣筦吏铨。yī shí rén wù guī sī mìng,èr lǎo rú chén guǎn lì quán。
严子钓台跧旧隐,山公启事玷群贤。yán zi diào tái quán jiù yǐn,shān gōng qǐ shì diàn qún xián。
驱驰力尽心徒在,聊信归鸿寄短篇。qū chí lì jǐn xīn tú zài,liáo xìn guī hóng jì duǎn piān。

寄伯宣尚书士常吏侍二首

方回

贫与身仇病作魔,春来为况复如何。pín yǔ shēn chóu bìng zuò mó,chūn lái wèi kuàng fù rú hé。
梅花未了桃花动,诗债犹稀酒债多。méi huā wèi le táo huā dòng,shī zhài yóu xī jiǔ zhài duō。
剩喜故人跻要路,稍令闲客藉馀波。shèng xǐ gù rén jī yào lù,shāo lìng xián kè jí yú bō。
吏廉岁稔兵氛寝,是处江湖可一蓑。lì lián suì rěn bīng fēn qǐn,shì chù jiāng hú kě yī suō。

闰二月十六日清明

方回

日日楼头柳色浓,年年为客负春风。rì rì lóu tóu liǔ sè nóng,nián nián wèi kè fù chūn fēng。
莺花时节兵还动,诗酒生涯老更穷。yīng huā shí jié bīng hái dòng,shī jiǔ shēng yá lǎo gèng qióng。
逆料未来犹有几,悬知所过即成空。nì liào wèi lái yóu yǒu jǐ,xuán zhī suǒ guò jí chéng kōng。
故乡寒食浇松处,亦想儿曹念乃翁。gù xiāng hán shí jiāo sōng chù,yì xiǎng ér cáo niàn nǎi wēng。

春思

方回

枯树重看发刺桐,似闻陌上已残红。kū shù zhòng kàn fā cì tóng,shì wén mò shàng yǐ cán hóng。
多端世故干戈后,大好春光老病中。duō duān shì gù gàn gē hòu,dà hǎo chūn guāng lǎo bìng zhōng。
万户独难侯李广,两生宁肯圣孙通。wàn hù dú nán hóu lǐ guǎng,liǎng shēng níng kěn shèng sūn tōng。
画楼著燕朱帘卷,别有冥冥物外鸿。huà lóu zhù yàn zhū lián juǎn,bié yǒu míng míng wù wài hóng。