古诗词

次韵谢黎制干

方回

寿垂登八十,落笔尚凌云。shòu chuí dēng bā shí,luò bǐ shàng líng yún。
阅世千帆过,观人一鉴分。yuè shì qiān fān guò,guān rén yī jiàn fēn。
黑知须未染,红觉貌如醺。hēi zhī xū wèi rǎn,hóng jué mào rú xūn。
勿谓先生老,非熊或遇文。wù wèi xiān shēng lǎo,fēi xióng huò yù wén。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

除夕前大雨雪立春已八日

方回

行园似觉褐袍单,拣好梅枝子细看。xíng yuán shì jué hè páo dān,jiǎn hǎo méi zhī zi xì kàn。
节近年年多雨雪,客来草草治杯盘。jié jìn nián nián duō yǔ xuě,kè lái cǎo cǎo zhì bēi pán。
故知更事无如老,岂谓交春便不寒。gù zhī gèng shì wú rú lǎo,qǐ wèi jiāo chūn biàn bù hán。
气数已回终是好,明朝红日上云端。qì shù yǐ huí zhōng shì hǎo,míng cháo hóng rì shàng yún duān。

除夕前一日记事

方回

残腊先班隔岁春,匆匆五十九年人。cán là xiān bān gé suì chūn,cōng cōng wǔ shí jiǔ nián rén。
一朝一暮即除夜,万是万非馀病身。yī cháo yī mù jí chú yè,wàn shì wàn fēi yú bìng shēn。
老子附炉无奈痒,小儿索纸卒难嗔。lǎo zi fù lú wú nài yǎng,xiǎo ér suǒ zhǐ zú nán chēn。
仆衫婢粉犹闲事,欠馈时官欠饮邻。pū shān bì fěn yóu xián shì,qiàn kuì shí guān qiàn yǐn lín。

钱塘人来

方回

宿收家信醉慵开,早报潮船泊岸隈。sù shōu jiā xìn zuì yōng kāi,zǎo bào cháo chuán pō àn wēi。
钓濑儿将诗箧至,钱塘人索酒钱来。diào lài ér jiāng shī qiè zhì,qián táng rén suǒ jiǔ qián lái。
道途奔走动千里,时节挨排聊一杯。dào tú bēn zǒu dòng qiān lǐ,shí jié āi pái liáo yī bēi。
新岁雪晴看吾圃,歙城亦有马城梅。xīn suì xuě qíng kàn wú pǔ,shè chéng yì yǒu mǎ chéng méi。

岁除

方回

亲情邻里喜归来,依旧柴门僻处开。qīn qíng lín lǐ xǐ guī lái,yī jiù chái mén pì chù kāi。
纵是桃符无可笔,未妨菜饼亦堪杯。zòng shì táo fú wú kě bǐ,wèi fáng cài bǐng yì kān bēi。
著宽毛褐观残雪,洗古铜壶浸老梅。zhù kuān máo hè guān cán xuě,xǐ gǔ tóng hú jìn lǎo méi。
贺客明朝有诗客,踏青同与眺春台。hè kè míng cháo yǒu shī kè,tà qīng tóng yǔ tiào chūn tái。

郡送桃符戏书

方回

狂颇如豪拙似痴,人难忍者我能之。kuáng pǒ rú háo zhuō shì chī,rén nán rěn zhě wǒ néng zhī。
六旬老境三椽屋,四海虚名万首诗。liù xún lǎo jìng sān chuán wū,sì hǎi xū míng wàn shǒu shī。
不惜黄金偿酒债,犹将白发缀花枝。bù xī huáng jīn cháng jiǔ zhài,yóu jiāng bái fā zhuì huā zhī。
儿孙十辈谁家有,心事唯应造物知。ér sūn shí bèi shuí jiā yǒu,xīn shì wéi yīng zào wù zhī。

乙酉元日

方回

摩挲老面受春风,肯为吹将鬓雪融。mó sā lǎo miàn shòu chūn fēng,kěn wèi chuī jiāng bìn xuě róng。
自合居乡充父老,尚堪开学教儿童。zì hé jū xiāng chōng fù lǎo,shàng kān kāi xué jiào ér tóng。
官身历险元如梦,诗律从宽渐不工。guān shēn lì xiǎn yuán rú mèng,shī lǜ cóng kuān jiàn bù gōng。
有菜可羹花可赏,未妨日日酒频中。yǒu cài kě gēng huā kě shǎng,wèi fáng rì rì jiǔ pín zhōng。

次韵刘元辉元日

方回

九十日春已十日,清晨闲步小园中。jiǔ shí rì chūn yǐ shí rì,qīng chén xián bù xiǎo yuán zhōng。
池痕欲涨去年水,柳色渐回东畔风。chí hén yù zhǎng qù nián shuǐ,liǔ sè jiàn huí dōng pàn fēng。
砥道歌游全似梦,专盘生化本无穷。dǐ dào gē yóu quán shì mèng,zhuān pán shēng huà běn wú qióng。
阴晴寒暖频占相,世事唯宜岁事丰。yīn qíng hán nuǎn pín zhàn xiāng,shì shì wéi yí suì shì fēng。

正月十日始晴

方回

穗历桃符漫告新,漆肌蓬鬓转成陈。suì lì táo fú màn gào xīn,qī jī péng bìn zhuǎn chéng chén。
暮年多病全无赖,积雨初晴略似春。mù nián duō bìng quán wú lài,jī yǔ chū qíng lüè shì chūn。
香火荒山犹古庙,兵戈故国仅遗民。xiāng huǒ huāng shān yóu gǔ miào,bīng gē gù guó jǐn yí mín。
承平旧俗吾能忆,差胜如今一辈人。chéng píng jiù sú wú néng yì,chà shèng rú jīn yī bèi rén。

元夕晴

方回

渐暖风烟添软媚,新晴草木眩光晶。jiàn nuǎn fēng yān tiān ruǎn mèi,xīn qíng cǎo mù xuàn guāng jīng。
天回地转春犹在,物是人非意自惊。tiān huí dì zhuǎn chūn yóu zài,wù shì rén fēi yì zì jīng。
晚辈未宜欺老病,早年犹及见升平。wǎn bèi wèi yí qī lǎo bìng,zǎo nián yóu jí jiàn shēng píng。
山城旧与钱塘似,灯火笙歌彻五更。shān chéng jiù yǔ qián táng shì,dēng huǒ shēng gē chè wǔ gèng。

约客未至偶书

方回

一半溪梅点绿苔,妖红移向小桃开。yī bàn xī méi diǎn lǜ tái,yāo hóng yí xiàng xiǎo táo kāi。
稍晴欲暖春犹嫩,解赏能吟客肯来。shāo qíng yù nuǎn chūn yóu nèn,jiě shǎng néng yín kè kěn lái。
少顷焉知千万古,吾曹难少两三杯。shǎo qǐng yān zhī qiān wàn gǔ,wú cáo nán shǎo liǎng sān bēi。
嘶骢未到柴门静,蛱蝶双飞去又回。sī cōng wèi dào chái mén jìng,jiá dié shuāng fēi qù yòu huí。

葺圃

方回

山水清音屡见招,经丘寻壑尚逍遥。shān shuǐ qīng yīn lǚ jiàn zhāo,jīng qiū xún hè shàng xiāo yáo。
宅门南北双桐木,篱径高低万菊苗。zhái mén nán běi shuāng tóng mù,lí jìng gāo dī wàn jú miáo。
特创小亭观藓石,待穿枯沼架茅桥。tè chuàng xiǎo tíng guān xiǎn shí,dài chuān kū zhǎo jià máo qiáo。
忽思万事皆虚幻,何苦空将百虑焦。hū sī wàn shì jiē xū huàn,hé kǔ kōng jiāng bǎi lǜ jiāo。

春晴

方回

饕风虐雪到家林,才喜春晴春已深。tāo fēng nüè xuě dào jiā lín,cái xǐ chūn qíng chūn yǐ shēn。
花片纷纷飞蝶乱,树阴渐渐早蝉吟。huā piàn fēn fēn fēi dié luàn,shù yīn jiàn jiàn zǎo chán yín。
贫宁不仕元知命,老尚能诗懒用心。pín níng bù shì yuán zhī mìng,lǎo shàng néng shī lǎn yòng xīn。
忽喜客来对棋局,旋沽村酒与同斟。hū xǐ kè lái duì qí jú,xuán gū cūn jiǔ yǔ tóng zhēn。

一笑

方回

棘为篱落板为扉,堂上春山碧四围。jí wèi lí luò bǎn wèi fēi,táng shàng chūn shān bì sì wéi。
前后相承花百种,往来自在燕双飞。qián hòu xiāng chéng huā bǎi zhǒng,wǎng lái zì zài yàn shuāng fēi。
卖田不耻因偿债,耽酒无厌更典衣。mài tián bù chǐ yīn cháng zhài,dān jiǔ wú yàn gèng diǎn yī。
人道家贫诗却富,先生一笑久忘机。rén dào jiā pín shī què fù,xiān shēng yī xiào jiǔ wàng jī。

频醉

方回

红尘谪堕侍晨仙,屈指明年六十年。hóng chén zhé duò shì chén xiān,qū zhǐ míng nián liù shí nián。
身后不营埋骨地,春来频醉赏花天。shēn hòu bù yíng mái gǔ dì,chūn lái pín zuì shǎng huā tiān。
屡闻汉相诛东市,深羡周农服下田。lǚ wén hàn xiāng zhū dōng shì,shēn xiàn zhōu nóng fú xià tián。
烜赫岂如常寂静,山中幸有酒如泉。xuǎn hè qǐ rú cháng jì jìng,shān zhōng xìng yǒu jiǔ rú quán。

春日俳体

方回

气至时来物不违,小园闲步见天机。qì zhì shí lái wù bù wéi,xiǎo yuán xián bù jiàn tiān jī。
荷钱欲出鸣蛙出,柳絮才飞乳燕飞。hé qián yù chū míng wā chū,liǔ xù cái fēi rǔ yàn fēi。
屋少地宽何不可,家贫春好未全非。wū shǎo dì kuān hé bù kě,jiā pín chūn hǎo wèi quán fēi。
莫欺白发浑如雪,杯到犹能疾手挥。mò qī bái fā hún rú xuě,bēi dào yóu néng jí shǒu huī。