古诗词

四月二十二日别江州谢送者

方回

出城烦送客,童稚亦相随。chū chéng fán sòng kè,tóng zhì yì xiāng suí。
貌比初来老,行因共语迟。mào bǐ chū lái lǎo,xíng yīn gòng yǔ chí。
桥边分手后,马上转头时。qiáo biān fēn shǒu hòu,mǎ shàng zhuǎn tóu shí。
欲识阳关曲,唯须诵此诗。yù shí yáng guān qū,wéi xū sòng cǐ shī。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

六十五春寒吟七首

方回

当是平生取数多,穷途无力战群魔。dāng shì píng shēng qǔ shù duō,qióng tú wú lì zhàn qún mó。
二千石滥知州事,三十年羞进士科。èr qiān shí làn zhī zhōu shì,sān shí nián xiū jìn shì kē。
人老决难重少壮,春寒毕竟渐晴和。rén lǎo jué nán zhòng shǎo zhuàng,chūn hán bì jìng jiàn qíng hé。
筹来算往终无益,且傍残梅作醉歌。chóu lái suàn wǎng zhōng wú yì,qiě bàng cán méi zuò zuì gē。

六十五春寒吟七首

方回

老眼闲中子细看,天公作剧故多端。lǎo yǎn xián zhōng zi xì kàn,tiān gōng zuò jù gù duō duān。
雪占岁稔何曾稔,雨作春寒断是寒。xuě zhàn suì rěn hé céng rěn,yǔ zuò chūn hán duàn shì hán。
酒尽闷多欢笑少,花开折易长成难。jiǔ jǐn mèn duō huān xiào shǎo,huā kāi zhé yì zhǎng chéng nán。
暮年不喜金仙说,到此心才悟六观。mù nián bù xǐ jīn xiān shuō,dào cǐ xīn cái wù liù guān。

六十五春寒吟七首

方回

病骨春寒欠酒浇,关山满眼雁程遥。bìng gǔ chūn hán qiàn jiǔ jiāo,guān shān mǎn yǎn yàn chéng yáo。
有人恨过江淹赋,何处魂堪宋玉招。yǒu rén hèn guò jiāng yān fù,hé chù hún kān sòng yù zhāo。
六十五翁来日短,百千万事迅风飘。liù shí wǔ wēng lái rì duǎn,bǎi qiān wàn shì xùn fēng piāo。
平生知己惊俱尽,一影穷山伴寂寥。píng shēng zhī jǐ jīng jù jǐn,yī yǐng qióng shān bàn jì liáo。

六十五春寒吟七首

方回

清晓林禽百种鸣,春寒渐暖变新声。qīng xiǎo lín qín bǎi zhǒng míng,chūn hán jiàn nuǎn biàn xīn shēng。
向阳死草青先茁,解冻枯池绿再生。xiàng yáng sǐ cǎo qīng xiān zhuó,jiě dòng kū chí lǜ zài shēng。
太子四门何足怪,麻姑三海自堪惊。tài zi sì mén hé zú guài,má gū sān hǎi zì kān jīng。
回头最念儿童辈,不识灯宵旧太平。huí tóu zuì niàn ér tóng bèi,bù shí dēng xiāo jiù tài píng。

六十五春寒吟七首

方回

性癖耽吟本不工,平生竟复坐诗穷。xìng pǐ dān yín běn bù gōng,píng shēng jìng fù zuò shī qióng。
状头浪说三千字,举手行为七十翁。zhuàng tóu làng shuō sān qiān zì,jǔ shǒu xíng wèi qī shí wēng。
夜永自怜灯是伴,春寒最苦酒难中。yè yǒng zì lián dēng shì bàn,chūn hán zuì kǔ jiǔ nán zhōng。
王侯蝼蚁终同尽,便出阳神也落空。wáng hóu lóu yǐ zhōng tóng jǐn,biàn chū yáng shén yě luò kōng。

六十五春寒吟七首

方回

知旧惊嗟踵丧亡,劣容此老据藜床。zhī jiù jīng jiē zhǒng sàng wáng,liè róng cǐ lǎo jù lí chuáng。
六旬有五犹穷健,百拙无双但醉狂。liù xún yǒu wǔ yóu qióng jiàn,bǎi zhuō wú shuāng dàn zuì kuáng。
莳菜连畦终岁饱,种梅匝屋满家香。shí cài lián qí zhōng suì bǎo,zhǒng méi zā wū mǎn jiā xiāng。
不须苦怨春寒恶,榾柮炉边味最长。bù xū kǔ yuàn chūn hán è,gǔ duò lú biān wèi zuì zhǎng。

送紫阳王山长俊甫如武林五首

方回

乾淳以后学无师,嘉绍厌厌士气衰。qián chún yǐ hòu xué wú shī,jiā shào yàn yàn shì qì shuāi。
何等淫辞南岳稿,不祥妖谶晚唐诗。hé děng yín cí nán yuè gǎo,bù xiáng yāo chèn wǎn táng shī。
三风盍遣郑声放,一日忽惊周鼎移。sān fēng hé qiǎn zhèng shēng fàng,yī rì hū jīng zhōu dǐng yí。
欧九登庸柳七弃,昭陵曾筑太平基。ōu jiǔ dēng yōng liǔ qī qì,zhāo líng céng zhù tài píng jī。

送紫阳王山长俊甫如武林五首

方回

纷纷肉食笑儒冠,赖有吾徒耐岁寒。fēn fēn ròu shí xiào rú guān,lài yǒu wú tú nài suì hán。
心远要期来哲共,眼高不受俗书瞒。xīn yuǎn yào qī lái zhé gòng,yǎn gāo bù shòu sú shū mán。
樽前笑语窥胸次,灯下工夫见笔端。zūn qián xiào yǔ kuī xiōng cì,dēng xià gōng fū jiàn bǐ duān。
好向故都求益友,归时敢作去时看。hǎo xiàng gù dōu qiú yì yǒu,guī shí gǎn zuò qù shí kàn。

送紫阳王山长俊甫如武林五首

方回

战鼙征骑汹人寰,此道烟昏雾晦间。zhàn pí zhēng qí xiōng rén huán,cǐ dào yān hūn wù huì jiān。
万世难磨朱氏学,一官来管紫阳山。wàn shì nán mó zhū shì xué,yī guān lái guǎn zǐ yáng shān。
穷冬硕果何曾食,沧海明珠不再还。qióng dōng shuò guǒ hé céng shí,cāng hǎi míng zhū bù zài hái。
能作春霆启幽蛰,终身我亦巷瓢颜。néng zuò chūn tíng qǐ yōu zhé,zhōng shēn wǒ yì xiàng piáo yán。

送紫阳王山长俊甫如武林五首

方回

儒风扫地久堪哀,谁与前朝养祸胎。rú fēng sǎo dì jiǔ kān āi,shuí yǔ qián cháo yǎng huò tāi。
真魏无年乔郑寿,杜游不作董丁来。zhēn wèi wú nián qiáo zhèng shòu,dù yóu bù zuò dǒng dīng lái。
游魂葛岭人方醉,转盼陈桥业遽灰。yóu hún gé lǐng rén fāng zuì,zhuǎn pàn chén qiáo yè jù huī。
赖是紫阳书尚在,不随迁鼎委蒿莱。lài shì zǐ yáng shū shàng zài,bù suí qiān dǐng wěi hāo lái。

送紫阳王山长俊甫如武林五首

方回

钱塘湖上试经过,便似秦淮玉树歌。qián táng hú shàng shì jīng guò,biàn shì qín huái yù shù gē。
突兀楼台新佛刹,依稀灯火旧沙河。tū wù lóu tái xīn fú shā,yī xī dēng huǒ jiù shā hé。
士皆戎服骈鞍马,女尚宫妆拂黛蛾。shì jiē róng fú pián ān mǎ,nǚ shàng gōng zhuāng fú dài é。
我欲同君理轻棹,苏堤呼酒酹东坡。wǒ yù tóng jūn lǐ qīng zhào,sū dī hū jiǔ lèi dōng pō。

寄赵宾旸二首

方回

秀亭山下旧吾庐,十二年邻长者居。xiù tíng shān xià jiù wú lú,shí èr nián lín zhǎng zhě jū。
近别复经三换历,相疏不寄一行书。jìn bié fù jīng sān huàn lì,xiāng shū bù jì yī xíng shū。
诸郎已了婚姻未,所至堪怜盗贼馀。zhū láng yǐ le hūn yīn wèi,suǒ zhì kān lián dào zéi yú。
老我种瓜生事拙,想君更苦食无鱼。lǎo wǒ zhǒng guā shēng shì zhuō,xiǎng jūn gèng kǔ shí wú yú。

寄赵宾旸二首

方回

才疏意广道难行,深入穷山隐姓名。cái shū yì guǎng dào nán xíng,shēn rù qióng shān yǐn xìng míng。
自分一瓢终陋巷,谁知五马昔专城。zì fēn yī piáo zhōng lòu xiàng,shuí zhī wǔ mǎ xī zhuān chéng。
去年是处兴兵甲,此老无人问死生。qù nián shì chù xīng bīng jiǎ,cǐ lǎo wú rén wèn sǐ shēng。
忽忆杜微今七十,寄声聊见不忘情。hū yì dù wēi jīn qī shí,jì shēng liáo jiàn bù wàng qíng。

寄题桐君祠

方回

问姓云何但指桐,桐孙终古与无穷。wèn xìng yún hé dàn zhǐ tóng,tóng sūn zhōng gǔ yǔ wú qióng。
遥知学出神农氏,独欠书传太史公。yáo zhī xué chū shén nóng shì,dú qiàn shū chuán tài shǐ gōng。
可用有名留世上,定应不死在山中。kě yòng yǒu míng liú shì shàng,dìng yīng bù sǐ zài shān zhōng。
休官老守惭高致,政恐犹难立下风。xiū guān lǎo shǒu cán gāo zhì,zhèng kǒng yóu nán lì xià fēng。

徐制准挽辞

方回

纷纭钟鼎误公卿,孰与山林保令名。fēn yún zhōng dǐng wù gōng qīng,shú yǔ shān lín bǎo lìng míng。
不共鹄袍争举业,早令熊辔绍诗声。bù gòng gǔ páo zhēng jǔ yè,zǎo lìng xióng pèi shào shī shēng。
人间倏忽惊兴废,物外从容了死生。rén jiān shū hū jīng xīng fèi,wù wài cóng róng le sǐ shēng。
何限貂蝉无葬地,一丘风月自佳城。hé xiàn diāo chán wú zàng dì,yī qiū fēng yuè zì jiā chéng。