古诗词

四月二十二日别江州谢送者

方回

出城烦送客,童稚亦相随。chū chéng fán sòng kè,tóng zhì yì xiāng suí。
貌比初来老,行因共语迟。mào bǐ chū lái lǎo,xíng yīn gòng yǔ chí。
桥边分手后,马上转头时。qiáo biān fēn shǒu hòu,mǎ shàng zhuǎn tóu shí。
欲识阳关曲,唯须诵此诗。yù shí yáng guān qū,wéi xū sòng cǐ shī。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

二十七日又大雪凡半月

方回

茂林枯树总模糊,半月檐声乍有无。mào lín kū shù zǒng mó hú,bàn yuè yán shēng zhà yǒu wú。
天鼓北风神转王,地穷南海瘴全苏。tiān gǔ běi fēng shén zhuǎn wáng,dì qióng nán hǎi zhàng quán sū。
战鼙戍角夜烽火,旅棹征鞍朝道途。zhàn pí shù jiǎo yè fēng huǒ,lǚ zhào zhēng ān cháo dào tú。
辛苦一生亦奇绝,暮年犹许画寒炉。xīn kǔ yī shēng yì qí jué,mù nián yóu xǔ huà hán lú。

二十八日残雪不消怀旧

方回

老眼今犹见雪明,几番绝景慰生平。lǎo yǎn jīn yóu jiàn xuě míng,jǐ fān jué jǐng wèi shēng píng。
三高祠畔吴江棹,百战军前鄂汉城。sān gāo cí pàn wú jiāng zhào,bǎi zhàn jūn qián è hàn chéng。
颠沛艰难垂欲死,登临慷慨谩多情。diān pèi jiān nán chuí yù sǐ,dēng lín kāng kǎi mán duō qíng。
骆驼乳紫青貂暖,老矣无由再玉京。luò tuó rǔ zǐ qīng diāo nuǎn,lǎo yǐ wú yóu zài yù jīng。

二十九日岁除

方回

六十年前幼学儿,端平明日改嘉熙。liù shí nián qián yòu xué ér,duān píng míng rì gǎi jiā xī。
黟川亡妹来归日,歙陇先君改葬时。yī chuān wáng mèi lái guī rì,shè lǒng xiān jūn gǎi zàng shí。
学问文章成画饼,科名官爵著饶棋。xué wèn wén zhāng chéng huà bǐng,kē míng guān jué zhù ráo qí。
细思未觉家声坠,能忍穷人不是痴。xì sī wèi jué jiā shēng zhuì,néng rěn qióng rén bù shì chī。

丁酉元日年七十一

方回

晚节诗如白乐天,每逢元日有新篇。wǎn jié shī rú bái lè tiān,měi féng yuán rì yǒu xīn piān。
九胪唱第今三纪,七帙开端又一年。jiǔ lú chàng dì jīn sān jì,qī zhì kāi duān yòu yī nián。
风雪五更怜过马,儿孙百指望归船。fēng xuě wǔ gèng lián guò mǎ,ér sūn bǎi zhǐ wàng guī chuán。
老身穷健无烦恼,犹倚文章卖酒钱。lǎo shēn qióng jiàn wú fán nǎo,yóu yǐ wén zhāng mài jiǔ qián。

丁酉元日年七十一

方回

扶胥湾口铁山头,汗漫空为万里游。fú xū wān kǒu tiě shān tóu,hàn màn kōng wèi wàn lǐ yóu。
一第仅如晁济北,万诗堪继陆严州。yī dì jǐn rú cháo jì běi,wàn shī kān jì lù yán zhōu。
可用老扶灵寿杖,也曾亲到结邻楼。kě yòng lǎo fú líng shòu zhàng,yě céng qīn dào jié lín lóu。
馀生无所求于世,今世何人识故侯。yú shēng wú suǒ qiú yú shì,jīn shì hé rén shí gù hóu。

元日感事

方回

羞将白发见青春,世事何关虮虱臣。xiū jiāng bái fā jiàn qīng chūn,shì shì hé guān jǐ shī chén。
去就时难千里梦,是非论定百年身。qù jiù shí nán qiān lǐ mèng,shì fēi lùn dìng bǎi nián shēn。
偶然不死由天地,尚可无惭对鬼神。ǒu rán bù sǐ yóu tiān dì,shàng kě wú cán duì guǐ shén。
敢问名垂汉唐史,萧曹房杜本何人。gǎn wèn míng chuí hàn táng shǐ,xiāo cáo fáng dù běn hé rén。

送孙君文还桐庐二首

方回

谈笑丁年取甲科,一官潦倒鬓今皤。tán xiào dīng nián qǔ jiǎ kē,yī guān lǎo dào bìn jīn pó。
飞腾尚觉声名在,枯槁其如骨相何。fēi téng shàng jué shēng míng zài,kū gǎo qí rú gǔ xiāng hé。
舌鼓风雷无与敌,胸吞海岳未为多。shé gǔ fēng léi wú yǔ dí,xiōng tūn hǎi yuè wèi wèi duō。
向来一纪桐江上,殊欠先生共切磨。xiàng lái yī jì tóng jiāng shàng,shū qiàn xiān shēng gòng qiè mó。

送孙君文还桐庐二首

方回

时违运往岂无才,老气峥嵘隘九垓。shí wéi yùn wǎng qǐ wú cái,lǎo qì zhēng róng ài jiǔ gāi。
漫仕有声徐偃国,赋归不愧子陵台。màn shì yǒu shēng xú yǎn guó,fù guī bù kuì zi líng tái。
相逢苦雨泥双屐,可及晴湖泛一杯。xiāng féng kǔ yǔ ní shuāng jī,kě jí qíng hú fàn yī bēi。
忽又趁潮上桐濑,山中春笋正堪煨。hū yòu chèn cháo shàng tóng lài,shān zhōng chūn sǔn zhèng kān wēi。

题一家清雅集送植芸胡直内

方回

累朝科第总名臣,四世能诗才二人。lèi cháo kē dì zǒng míng chén,sì shì néng shī cái èr rén。
参透雄深兼雅健,锻成俊逸更清新。cān tòu xióng shēn jiān yǎ jiàn,duàn chéng jùn yì gèng qīng xīn。
马班翁季羞前躅,王谢云仍踵后尘。mǎ bān wēng jì xiū qián zhú,wáng xiè yún réng zhǒng hòu chén。
颇恨昔叨桐濑守,未能绣梓励儒绅。pǒ hèn xī dāo tóng lài shǒu,wèi néng xiù zǐ lì rú shēn。

送刘叔有还古鼎

方回

我尝飞过洞庭湖,但有青天地欲无。wǒ cháng fēi guò dòng tíng hú,dàn yǒu qīng tiān dì yù wú。
出峡蜀人趋鼎澧,溯江荆阃救巴渝。chū xiá shǔ rén qū dǐng lǐ,sù jiāng jīng kǔn jiù bā yú。
飘零诗酒全如梦,流落兵戈剩此躯。piāo líng shī jiǔ quán rú mèng,liú luò bīng gē shèng cǐ qū。
今日升平归去好,泛洲应有橘千株。jīn rì shēng píng guī qù hǎo,fàn zhōu yīng yǒu jú qiān zhū。

送刘叔有还古鼎

方回

题诗曾到古桃川,回首惊嗟四十年。tí shī céng dào gǔ táo chuān,huí shǒu jīng jiē sì shí nián。
画省郎官领宾客,白须道士似神仙。huà shěng láng guān lǐng bīn kè,bái xū dào shì shì shén xiān。
合城围解江流沸,鄂渚兵豗广徼穿。hé chéng wéi jiě jiāng liú fèi,è zhǔ bīng huī guǎng jiǎo chuān。
此处与公已相识,时筹前事一茫然。cǐ chù yǔ gōng yǐ xiāng shí,shí chóu qián shì yī máng rán。

丁酉生日二首

方回

今年五月冷非常,拥袖无聊一老尪。jīn nián wǔ yuè lěng fēi cháng,yōng xiù wú liáo yī lǎo wāng。
应俗但宜司马好,全生不必次公狂。yīng sú dàn yí sī mǎ hǎo,quán shēng bù bì cì gōng kuáng。
绛人甲子差相近,皇考庚寅暗自伤。jiàng rén jiǎ zi chà xiāng jìn,huáng kǎo gēng yín àn zì shāng。
病酒客楼听泥屐,愁边更用雨淋浪。bìng jiǔ kè lóu tīng ní jī,chóu biān gèng yòng yǔ lín làng。

丁酉生日二首

方回

未苏残醉茗频煨,夙荷诸公载酒来。wèi sū cán zuì míng pín wēi,sù hé zhū gōng zài jiǔ lái。
照镜所存唯雪鬓,典衣已尽况银杯。zhào jìng suǒ cún wéi xuě bìn,diǎn yī yǐ jǐn kuàng yín bēi。
色婴单豹偶然耳,带索启期焉怨哉。sè yīng dān bào ǒu rán ěr,dài suǒ qǐ qī yān yuàn zāi。
弱水元无三万里,此心安处是蓬莱。ruò shuǐ yuán wú sān wàn lǐ,cǐ xīn ān chù shì péng lái。

生日又二首

方回

畏途偶许玩馀生,晚节尤难保令名。wèi tú ǒu xǔ wán yú shēng,wǎn jié yóu nán bǎo lìng míng。
一秃翁真韩长孺,五男儿可晋渊明。yī tū wēng zhēn hán zhǎng rú,wǔ nán ér kě jìn yuān míng。
凄风开户绵重著,漏雨溅床酒懒倾。qī fēng kāi hù mián zhòng zhù,lòu yǔ jiàn chuáng jiǔ lǎn qīng。
俗事沓来败人意,且须坚坐待天晴。sú shì dá lái bài rén yì,qiě xū jiān zuò dài tiān qíng。

生日又二首

方回

岂料生逾七十年,孩提脱死瘴乡烟。qǐ liào shēng yú qī shí nián,hái tí tuō sǐ zhàng xiāng yān。
未能汤饼觞朋友,只合炉香拜祖先。wèi néng tāng bǐng shāng péng yǒu,zhǐ hé lú xiāng bài zǔ xiān。
养性有书知道理,夺胎无药学神仙。yǎng xìng yǒu shū zhī dào lǐ,duó tāi wú yào xué shén xiān。
天都峰下旧茅屋,消得严滩十日船。tiān dōu fēng xià jiù máo wū,xiāo dé yán tān shí rì chuán。