古诗词

北仙吕·一半儿

尤侗

清和天气晓寒余,客梦江干赋索居,风动琐□绿满除。qīng hé tiān qì xiǎo hán yú,kè mèng jiāng gàn fù suǒ jū,fēng dòng suǒ lǜ mǎn chú。
漫摊书,一半儿斜阳一半儿雨。màn tān shū,yī bàn ér xié yáng yī bàn ér yǔ。
尤侗

尤侗

尤侗(1618年-1704年)明末清初著名诗人、戏曲家,曾被顺治誉为“真才子”;康熙誉为“老名士”。字展成,一字同人,早年自号三中子,又号悔庵,晚号良斋、西堂老人、鹤栖老人、梅花道人等,苏州府长洲(今江苏省苏州市)人。于康熙十八年(1679)举博学鸿儒,授翰林院检讨,参与修《明史》,分撰列传300余篇、《艺文志》5卷,二十二年告老归家。四十二年康熙南巡,得晋官号为侍讲,享年八十七岁。侗天才富赡,诗多新警之思,杂以谐谑,每一篇出,传诵遍人口,著述颇丰,有《西堂全集》。 尤侗的作品>>

猜您喜欢

江城子·春思

尤侗

花朝去了又春分。huā cháo qù le yòu chūn fēn。
草如茵,柳烟新。cǎo rú yīn,liǔ yān xīn。
油壁青骢,争踏武陵春。yóu bì qīng cōng,zhēng tà wǔ líng chūn。
绣暮罗衣香过处,人不见,插红裙。xiù mù luó yī xiāng guò chù,rén bù jiàn,chā hóng qún。
纱窗寒雨最难闻。shā chuāng hán yǔ zuì nán wén。
冷炉薰,淡芳樽。lěng lú xūn,dàn fāng zūn。
闲病闲愁,独对旧东君。xián bìng xián chóu,dú duì jiù dōng jūn。
日暮卷帘南北望,魂欲化,楚山云。rì mù juǎn lián nán běi wàng,hún yù huà,chǔ shān yún。

满江红·春闺

尤侗

玉懒香颓,支瘦腕、行行立立。yù lǎn xiāng tuí,zhī shòu wàn xíng xíng lì lì。
颇藜枕、鹧鸪屏外,衬花茵席。pǒ lí zhěn zhè gū píng wài,chèn huā yīn xí。
行雨梦飞巫峡上,随风笑踏江南陌。xíng yǔ mèng fēi wū xiá shàng,suí fēng xiào tà jiāng nán mò。
恨高楼、故故恼人眠,吹长笛。hèn gāo lóu gù gù nǎo rén mián,chuī zhǎng dí。
揽衣起,斜阳侧。lǎn yī qǐ,xié yáng cè。
临宝镜,修山额。lín bǎo jìng,xiū shān é。
沾芙蓉粉汗,倩郎温拭。zhān fú róng fěn hàn,qiàn láng wēn shì。
罗带小开锦翡翠,云鬟斜插金鸂鶒。luó dài xiǎo kāi jǐn fěi cuì,yún huán xié chā jīn xī chì。
倚香奁、一晌晚妆成,西窗黑。yǐ xiāng lián yī shǎng wǎn zhuāng chéng,xī chuāng hēi。

菩萨蛮·为陆次云题万年冰,

尤侗

几时海上凌波去。jǐ shí hǎi shàng líng bō qù。
碧云宫里偷冰柱。bì yún gōng lǐ tōu bīng zhù。
携向玉台中。xié xiàng yù tái zhōng。
光争琥珀红。guāng zhēng hǔ pò hóng。
长安多热客。zhǎng ān duō rè kè。
把玩清心骨。bǎ wán qīng xīn gǔ。
若问是何名。ruò wèn shì hé míng。
多年一老兵。duō nián yī lǎo bīng。

舟中连雨

尤侗

漏天何日了,高卧尺篷孤。lòu tiān hé rì le,gāo wò chǐ péng gū。
但听水呜咽,不知山有无。dàn tīng shuǐ wū yàn,bù zhī shān yǒu wú。
春心黏柳絮,客梦冷菰蒲。chūn xīn nián liǔ xù,kè mèng lěng gū pú。
却羡溪边叟,纶竿入画图。què xiàn xī biān sǒu,lún gān rù huà tú。

重阳登高

尤侗

最是高难问,青天隔九重。zuì shì gāo nán wèn,qīng tiān gé jiǔ zhòng。
亭皋一搔首,风雨满千峰。tíng gāo yī sāo shǒu,fēng yǔ mǎn qiān fēng。
野色生新黍,秋声入暮钟。yě sè shēng xīn shǔ,qiū shēng rù mù zhōng。
十年摇落意,泽畔老芙蓉。shí nián yáo luò yì,zé pàn lǎo fú róng。

由君山入黄山

尤侗

君山行尽是黄山,山脊中分大石湾。jūn shān xíng jǐn shì huáng shān,shān jí zhōng fēn dà shí wān。
帆影忽来千树里,江声若出万峰间。fān yǐng hū lái qiān shù lǐ,jiāng shēng ruò chū wàn fēng jiān。
水云自起羁愁合,野鸟高飞客思闲。shuǐ yún zì qǐ jī chóu hé,yě niǎo gāo fēi kè sī xián。
临去尚劳回首望,美人日暮绾湘鬟。lín qù shàng láo huí shǒu wàng,měi rén rì mù wǎn xiāng huán。

秋怀

尤侗

独倚西楼第一栏,秋风吹绽葛衣寒。dú yǐ xī lóu dì yī lán,qiū fēng chuī zhàn gé yī hán。
青山几点叶初落,白雁数声星欲残。qīng shān jǐ diǎn yè chū luò,bái yàn shù shēng xīng yù cán。
镫火草虫人叹息,池塘夜雨梦阑珊。dèng huǒ cǎo chóng rén tàn xī,chí táng yè yǔ mèng lán shān。
眼前何限难平事,看了吴钩不敢弹。yǎn qián hé xiàn nán píng shì,kàn le wú gōu bù gǎn dàn。

秋怀

尤侗

一井青山下晚汀,萧萧蒲柳望秋零。yī jǐng qīng shān xià wǎn tīng,xiāo xiāo pú liǔ wàng qiū líng。
十三楼上人吹笛,五丈原前夜落星。shí sān lóu shàng rén chuī dí,wǔ zhàng yuán qián yè luò xīng。
渔棹绕残深浅渡,雁行排过短长亭。yú zhào rào cán shēn qiǎn dù,yàn xíng pái guò duǎn zhǎng tíng。
闲来行乐无余事,删得茶经又酒经。xián lái xíng lè wú yú shì,shān dé chá jīng yòu jiǔ jīng。

汪涵夫使君招同张公选范赤生泛舟秦淮感旧有作

尤侗

一篙春水绿平桥,兰艇相将逐暮潮。yī gāo chūn shuǐ lǜ píng qiáo,lán tǐng xiāng jiāng zhú mù cháo。
河畔柳枝新系马,渡头桃叶旧吹箫。hé pàn liǔ zhī xīn xì mǎ,dù tóu táo yè jiù chuī xiāo。
六朝金粉愁烟没,二月莺花苦雨消。liù cháo jīn fěn chóu yān méi,èr yuè yīng huā kǔ yǔ xiāo。
凭仗酒樽能壮客,未容问答老渔樵。píng zhàng jiǔ zūn néng zhuàng kè,wèi róng wèn dá lǎo yú qiáo。

至建宁送朱素书往汀州

尤侗

细雨钱塘共放舟,残镫浊酒几淹留。xì yǔ qián táng gòng fàng zhōu,cán dèng zhuó jiǔ jǐ yān liú。
日扶短竹穿危岭,夜拥寒衾枕急流。rì fú duǎn zhú chuān wēi lǐng,yè yōng hán qīn zhěn jí liú。
山鬼路深花窈窕,土人语杂鸟钩辀。shān guǐ lù shēn huā yǎo tiǎo,tǔ rén yǔ zá niǎo gōu zhōu。
送君更上临汀去,春水平添万里愁。sòng jūn gèng shàng lín tīng qù,chūn shuǐ píng tiān wàn lǐ chóu。

客思

尤侗

梵刹新凉起薜萝,征衣萧瑟问如何。fàn shā xīn liáng qǐ bì luó,zhēng yī xiāo sè wèn rú hé。
四山古木弹声急,一夜西风蛩语多。sì shān gǔ mù dàn shēng jí,yī yè xī fēng qióng yǔ duō。
芳草似啼垂玉露,美人有梦隔银河。fāng cǎo shì tí chuí yù lù,měi rén yǒu mèng gé yín hé。
闲将客思题梧叶,翘首天南无雁过。xián jiāng kè sī tí wú yè,qiào shǒu tiān nán wú yàn guò。

送宋牧仲榷使赣州

尤侗

帝京云物睹阳回,赋别登临宋玉才。dì jīng yún wù dǔ yáng huí,fù bié dēng lín sòng yù cái。
征棹正随寒雁去,放衙应及早梅开。zhēng zhào zhèng suí hán yàn qù,fàng yá yīng jí zǎo méi kāi。
金娥升处留妆阁,木客吟成乞酒杯。jīn é shēng chù liú zhuāng gé,mù kè yín chéng qǐ jiǔ bēi。
身在江湖心魏阙,青春还上郁孤台。shēn zài jiāng hú xīn wèi quē,qīng chūn hái shàng yù gū tái。

送邵村归维扬子长归吴门

尤侗

《骊驹》满路送君归,我独临歧赋《式微》。lí jū mǎn lù sòng jūn guī,wǒ dú lín qí fù shì wēi。
斜日一鞭随猎骑,大江双桨渡渔矶。xié rì yī biān suí liè qí,dà jiāng shuāng jiǎng dù yú jī。
月明隋苑闻箫吹,枫落吴宫看燕飞。yuè míng suí yuàn wén xiāo chuī,fēng luò wú gōng kàn yàn fēi。
踯躅京华成底事,故乡东望欲沾衣。zhí zhú jīng huá chéng dǐ shì,gù xiāng dōng wàng yù zhān yī。

题张德符方瓢册

尤侗

韩愈高文传李汉,扬雄奇字付侯芭。hán yù gāo wén chuán lǐ hàn,yáng xióng qí zì fù hóu bā。
谁知江夏先生集,又出清河公子家。shuí zhī jiāng xià xiān shēng jí,yòu chū qīng hé gōng zi jiā。
三径松风常放鹤,一帘谷雨自煎茶。sān jìng sōng fēng cháng fàng hè,yī lián gǔ yǔ zì jiān chá。
此中图画堪招隐,莫问门前白鼻騧。cǐ zhōng tú huà kān zhāo yǐn,mò wèn mén qián bái bí guā。

赠高淳吴季舒

尤侗

江左高人吴季舒,蓬蒿满径闭门居。jiāng zuǒ gāo rén wú jì shū,péng hāo mǎn jìng bì mén jū。
十年自著《幽通赋》,四海相传《却聘书》。shí nián zì zhù yōu tōng fù,sì hǎi xiāng chuán què pìn shū。
淮水观镫名藉甚,隋堤折柳意何如。huái shuǐ guān dèng míng jí shén,suí dī zhé liǔ yì hé rú。
风尘澒洞霜华晚,归去淳湖老钓鱼。fēng chén hòng dòng shuāng huá wǎn,guī qù chún hú lǎo diào yú。