古诗词

题郭熙雪晴松石平远图为张季野作是日同读杜诗

方回

书贵瘦硬少陵语,岂止评书端为诗。shū guì shòu yìng shǎo líng yǔ,qǐ zhǐ píng shū duān wèi shī。
五百年间会此意,画师汾阳老阿熙。wǔ bǎi nián jiān huì cǐ yì,huà shī fén yáng lǎo ā xī。
嵬诗琐画世一轨,肉腴骨弱精神痴。wéi shī suǒ huà shì yī guǐ,ròu yú gǔ ruò jīng shén chī。
明窗共读杜集竟,两幅雪霁叉横披。míng chuāng gòng dú dù jí jìng,liǎng fú xuě jì chā héng pī。
前幅长松何所似,铁干皴涩撑霜皮。qián fú zhǎng sōng hé suǒ shì,tiě gàn cūn sè chēng shuāng pí。
其下怪石卧狻兕,突兀崷崒凝冰嘶。qí xià guài shí wò suān sì,tū wù qiú zú níng bīng sī。
后幅澌远渐迤逦,一往不知其几里。hòu fú sī yuǎn jiàn yí lǐ,yī wǎng bù zhī qí jǐ lǐ。
目力已尽势未尽,平者是沙流者水。mù lì yǐ jǐn shì wèi jǐn,píng zhě shì shā liú zhě shuǐ。
人物如指或如蚁,戴笠骑驴者谁子。rén wù rú zhǐ huò rú yǐ,dài lì qí lǘ zhě shuí zi。
顾此定是觅句翁,羸仆缩首襆冻耳。gù cǐ dìng shì mì jù wēng,léi pū suō shǒu fú dòng ěr。
欲渡未渡溪坂间,啐野寒乌忽惊起。yù dù wèi dù xī bǎn jiān,cuì yě hán wū hū jīng qǐ。
自非布置夺鬼神,焉能挥扫到骨髓。zì fēi bù zhì duó guǐ shén,yān néng huī sǎo dào gǔ suǐ。
郭生此画出自古心胸,亦如工部百世诗中龙。guō shēng cǐ huà chū zì gǔ xīn xiōng,yì rú gōng bù bǎi shì shī zhōng lóng。
清癯劲峭谢妩媚,略无一点沾春风。qīng qú jìn qiào xiè wǔ mèi,lüè wú yī diǎn zhān chūn fēng。
市门丹青纷俗工,为人涂抹杏花红。shì mén dān qīng fēn sú gōng,wèi rén tú mǒ xìng huā hóng。
老夫神交此石与此松,留眼雪天送飞鸿。lǎo fū shén jiāo cǐ shí yǔ cǐ sōng,liú yǎn xuě tiān sòng fēi hóng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

始晴至城东别墅二首

方回

逾月黄梅雨,河流屡溢涯。yú yuè huáng méi yǔ,hé liú lǚ yì yá。
蚁宫危智伯,萤烛困栾巴。yǐ gōng wēi zhì bó,yíng zhú kùn luán bā。
忽喜迎初日,犹嫌见早霞。hū xǐ yíng chū rì,yóu xián jiàn zǎo xiá。
淡晴城外路,缓马过荷花。dàn qíng chéng wài lù,huǎn mǎ guò hé huā。

始晴至城东别墅二首

方回

不堪一月雨,才得一朝晴。bù kān yī yuè yǔ,cái dé yī cháo qíng。
涨水声犹悍,初蝉语未成。zhǎng shuǐ shēng yóu hàn,chū chán yǔ wèi chéng。
目专便旷野,身偶出荒城。mù zhuān biàn kuàng yě,shēn ǒu chū huāng chéng。
无客仍无酒,林塘觉更清。wú kè réng wú jiǔ,lín táng jué gèng qīng。

红云亭即事五首

方回

一行城外路,事事胜城中。yī xíng chéng wài lù,shì shì shèng chéng zhōng。
是处稻争绿,谁家莲忽红。shì chù dào zhēng lǜ,shuí jiā lián hū hóng。
深篱幽户闭,小水暗渠通。shēn lí yōu hù bì,xiǎo shuǐ àn qú tōng。
独坐谋诗句,何人识此翁。dú zuò móu shī jù,hé rén shí cǐ wēng。

红云亭即事五首

方回

游观不在大,但取意疏恢。yóu guān bù zài dà,dàn qǔ yì shū huī。
积雨欣初霁,闲人偶独来。jī yǔ xīn chū jì,xián rén ǒu dú lái。
目随新句转,萍殿去凫开。mù suí xīn jù zhuǎn,píng diàn qù fú kāi。
无酒胜于酒,移时再茗杯。wú jiǔ shèng yú jiǔ,yí shí zài míng bēi。

红云亭即事五首

方回

三十馀年事,千纷复万纭。sān shí yú nián shì,qiān fēn fù wàn yún。
战尘飞白羽,花事梦红云。zhàn chén fēi bái yǔ,huā shì mèng hóng yún。
园契更为主,州符阅几君。yuán qì gèng wèi zhǔ,zhōu fú yuè jǐ jūn。
池声送今古,犹似旧时闻。chí shēng sòng jīn gǔ,yóu shì jiù shí wén。

红云亭即事五首

方回

江湖垂老死,天地忽风尘。jiāng hú chuí lǎo sǐ,tiān dì hū fēng chén。
岂不多华屋,何曾属主人。qǐ bù duō huá wū,hé céng shǔ zhǔ rén。
此亭聊着眼,数口仅容身。cǐ tíng liáo zhe yǎn,shù kǒu jǐn róng shēn。
鸡犬桑麻里,侯王愧小民。jī quǎn sāng má lǐ,hóu wáng kuì xiǎo mín。

红云亭即事五首

方回

池塘通涧水,篱落护柴门。chí táng tōng jiàn shuǐ,lí luò hù chái mén。
昔在承平日,谁知化育恩。xī zài chéng píng rì,shuí zhī huà yù ēn。
艰危多死徙,侥幸或生存。jiān wēi duō sǐ xǐ,jiǎo xìng huò shēng cún。
予亦间关久,频来憩此村。yǔ yì jiān guān jiǔ,pín lái qì cǐ cūn。

水亭待孙元京遇之归途

方回

独向水亭坐,未闻诗友来。dú xiàng shuǐ tíng zuò,wèi wén shī yǒu lái。
入城还偶遇,下马与同回。rù chéng hái ǒu yù,xià mǎ yǔ tóng huí。
各已泥双屦,终难致一杯。gè yǐ ní shuāng jù,zhōng nán zhì yī bēi。
菰蒲偃微雨,忽见野莲开。gū pú yǎn wēi yǔ,hū jiàn yě lián kāi。

小楼

方回

乾坤今古事,尽在倚栏间。qián kūn jīn gǔ shì,jǐn zài yǐ lán jiān。
初上似登塔,忽高都见山。chū shàng shì dēng tǎ,hū gāo dōu jiàn shān。
醉眸天共远,吟思暮忘还。zuì móu tiān gòng yuǎn,yín sī mù wàng hái。
城市如岩壑,谁能共此闲。chéng shì rú yán hè,shuí néng gòng cǐ xián。

秋暑家多病者

方回

酷暑端何物,穷居值此辰。kù shǔ duān hé wù,qióng jū zhí cǐ chén。
交秋六七月,连病两三人。jiāo qiū liù qī yuè,lián bìng liǎng sān rén。
虚屈名医至,深怜老子贫。xū qū míng yī zhì,shēn lián lǎo zi pín。
婢慵吾亦愧,煮药缺乌薪。bì yōng wú yì kuì,zhǔ yào quē wū xīn。

早起煮药

方回

五更钟已动,起步望中庭。wǔ gèng zhōng yǐ dòng,qǐ bù wàng zhōng tíng。
东壁忽闻雨,西窗犹见星。dōng bì hū wén yǔ,xī chuāng yóu jiàn xīng。
□□燃小灶,汲水净空瓶。rán xiǎo zào,jí shuǐ jìng kōng píng。
儿子归来好,年来乏使令。ér zi guī lái hǎo,nián lái fá shǐ lìng。

叹笑

方回

意外无忧恼,予心岂厌贫。yì wài wú yōu nǎo,yǔ xīn qǐ yàn pín。
索钱纷债主,赊药愧医人。suǒ qián fēn zhài zhǔ,shē yào kuì yī rén。
坐丧高标尽,时惊俗态新。zuò sàng gāo biāo jǐn,shí jīng sú tài xīn。
残书亦懒读,满架付埃尘。cán shū yì lǎn dú,mǎn jià fù āi chén。

送曹鼎臣君铸二首

方回

上下房曹氏,尝从谱系知。shàng xià fáng cáo shì,cháng cóng pǔ xì zhī。
科名凡几榜,家世例能诗。kē míng fán jǐ bǎng,jiā shì lì néng shī。
文献风流在,才猷仕宦宜。wén xiàn fēng liú zài,cái yóu shì huàn yí。
速须旁郡禄,归慰老亲思。sù xū páng jùn lù,guī wèi lǎo qīn sī。

送曹鼎臣君铸二首

方回

气骨今年改,除纶定不难。qì gǔ jīn nián gǎi,chú lún dìng bù nán。
勿言官职小,足庇户门寒。wù yán guān zhí xiǎo,zú bì hù mén hán。
楚雨禾犹绿,燕霜树已丹。chǔ yǔ hé yóu lǜ,yàn shuāng shù yǐ dān。
故人如见问,家尚寄严滩。gù rén rú jiàn wèn,jiā shàng jì yán tān。

秋到

方回

秋到山居僻,贫无异味尝。qiū dào shān jū pì,pín wú yì wèi cháng。
擘黄新栗嫩,炊白早籼香。bāi huáng xīn lì nèn,chuī bái zǎo xiān xiāng。
渐减家人病,徐添夜气凉。jiàn jiǎn jiā rén bìng,xú tiān yè qì liáng。
凭谁理荒秽,篱落菊苗长。píng shuí lǐ huāng huì,lí luò jú miáo zhǎng。