古诗词

灵隐寺行呈伏虎岩

方回

蓬莱水浅尘几扬,历劫不动此道场。péng lái shuǐ qiǎn chén jǐ yáng,lì jié bù dòng cǐ dào chǎng。
黄金何年佛氏土,白云自古仙人乡。huáng jīn hé nián fú shì tǔ,bái yún zì gǔ xiān rén xiāng。
吾故不能知鸿荒,尝闻许由避陶唐。wú gù bù néng zhī hóng huāng,cháng wén xǔ yóu bì táo táng。
南巡会稽忆夏后,西渡浙水传秦皇。nán xún huì jī yì xià hòu,xī dù zhè shuǐ chuán qín huáng。
欲镌文字示万世,想曾摩挲崖藓苍。yù juān wén zì shì wàn shì,xiǎng céng mó sā yá xiǎn cāng。
君臣岂不亦一到,父老失记书传亡。jūn chén qǐ bù yì yī dào,fù lǎo shī jì shū chuán wáng。
思莼人归乱聪勒,衣锦军起诛宏昌。sī chún rén guī luàn cōng lēi,yī jǐn jūn qǐ zhū hóng chāng。
教士四万虏吴友,子弟八千从项梁。jiào shì sì wàn lǔ wú yǒu,zi dì bā qiān cóng xiàng liáng。
锋攒镝飞沸如汤,冷泉之冷常冰霜。fēng zǎn dī fēi fèi rú tāng,lěng quán zhī lěng cháng bīng shuāng。
风涛汹地保恬静,火云爇天饶清凉。fēng tāo xiōng dì bǎo tián jìng,huǒ yún ruò tiān ráo qīng liáng。
寺门奇石万鬼凿,霹雳穿洞龙腾骧。sì mén qí shí wàn guǐ záo,pī lì chuān dòng lóng téng xiāng。
偃如未射李广虎,突如乍叱初平羊。yǎn rú wèi shè lǐ guǎng hǔ,tū rú zhà chì chū píng yáng。
漫山钜竹不知数,百围屹立松杉樟。màn shān jù zhú bù zhī shù,bǎi wéi yì lì sōng shān zhāng。
野猿攫果就人手,山客贸薪充日粮。yě yuán jué guǒ jiù rén shǒu,shān kè mào xīn chōng rì liáng。
艳浮凡俗花卉绝,毒螫狞恶虫豸藏。yàn fú fán sú huā huì jué,dú shì níng è chóng zhì cáng。
竺峰飞来夜著翅,桂子堕落秋飘香。zhú fēng fēi lái yè zhù chì,guì zi duò luò qiū piāo xiāng。
睹史陀宫足仿佛,摩罗耶山非渺茫。dǔ shǐ tuó gōng zú fǎng fú,mó luó yé shān fēi miǎo máng。
色究竟界扫蜃气,给孤独园堪雁行。sè jiū jìng jiè sǎo shèn qì,gěi gū dú yuán kān yàn xíng。
游屐屡破壁疥落,优波度筹千万强。yóu jī lǚ pò bì jiè luò,yōu bō dù chóu qiān wàn qiáng。
老树一株卧涧上,向来未有如许长。lǎo shù yī zhū wò jiàn shàng,xiàng lái wèi yǒu rú xǔ zhǎng。
有能直上北高塔,一览弱水穷扶桑。yǒu néng zhí shàng běi gāo tǎ,yī lǎn ruò shuǐ qióng fú sāng。
织女机边拂衫袖,老人星外来帆樯。zhī nǚ jī biān fú shān xiù,lǎo rén xīng wài lái fān qiáng。
金碧殿阁钟鱼廊,饱饘燠衲丛蜂房。jīn bì diàn gé zhōng yú láng,bǎo zhān yù nà cóng fēng fáng。
毗卢遮那明正遍,散脂修摩森护防。pí lú zhē nà míng zhèng biàn,sàn zhī xiū mó sēn hù fáng。
长明灯笼照十方,胸中亦复作是光。zhǎng míng dēng lóng zhào shí fāng,xiōng zhōng yì fù zuò shì guāng。
纤蝇么蚋不到处,三千大千禅那床。xiān yíng me ruì bù dào chù,sān qiān dà qiān chán nà chuáng。
游戏伽陀祇夜章,岂无一人骆宾王。yóu xì gā tuó qí yè zhāng,qǐ wú yī rén luò bīn wáng。
摩诃师子今僧王,一奋迅失千狐狼。mó hē shī zi jīn sēng wáng,yī fèn xùn shī qiān hú láng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

呈孟君复能静使君二首

方回

细玩包瓜以杞爻,俊人肯与秃翁交。xì wán bāo guā yǐ qǐ yáo,jùn rén kěn yǔ tū wēng jiāo。
公侯复始须廊庙,尔汝忘形未草茅。gōng hóu fù shǐ xū láng miào,ěr rǔ wàng xíng wèi cǎo máo。
各诵新诗针遇芥,相期古道漆投胶。gè sòng xīn shī zhēn yù jiè,xiāng qī gǔ dào qī tóu jiāo。
一樽百尺楼头酒,玄白无心赋解嘲。yī zūn bǎi chǐ lóu tóu jiǔ,xuán bái wú xīn fù jiě cháo。

呈孟君复能静使君二首

方回

乃祖麒麟第一人,乃孙今代笔如神。nǎi zǔ qí lín dì yī rén,nǎi sūn jīn dài bǐ rú shén。
三迁孟子慈闱教,十二甘罗相阀身。sān qiān mèng zi cí wéi jiào,shí èr gān luó xiāng fá shēn。
海内豪吟公与我,花边痛饮夏连春。hǎi nèi háo yín gōng yǔ wǒ,huā biān tòng yǐn xià lián chūn。
浮生倏忽关山隔,数步过桥莫厌频。fú shēng shū hū guān shān gé,shù bù guò qiáo mò yàn pín。

用前韵酬孟君复二首

方回

吞若虞翻梦里爻,古人不死与神交。tūn ruò yú fān mèng lǐ yáo,gǔ rén bù sǐ yǔ shén jiāo。
成名永保传青简,临事终当藉白茅。chéng míng yǒng bǎo chuán qīng jiǎn,lín shì zhōng dāng jí bái máo。
足可一瓢居陋巷,岂堪二膳养东胶。zú kě yī piáo jū lòu xiàng,qǐ kān èr shàn yǎng dōng jiāo。
龟藏六用泥中乐,未信时人蝘蜓嘲。guī cáng liù yòng ní zhōng lè,wèi xìn shí rén yǎn tíng cháo。

用前韵酬孟君复二首

方回

眼空敢谓世无人,松菟相依似有神。yǎn kōng gǎn wèi shì wú rén,sōng tú xiāng yī shì yǒu shén。
邂逅十洲三岛客,崎岖万死一生身。xiè hòu shí zhōu sān dǎo kè,qí qū wàn sǐ yī shēng shēn。
深斟满酌堪同醉,雪鬓霜髯愧不春。shēn zhēn mǎn zhuó kān tóng zuì,xuě bìn shuāng rán kuì bù chūn。
别后诗筒恐难数,何如聊尔倡酬频。bié hòu shī tǒng kǒng nán shù,hé rú liáo ěr chàng chóu pín。

送天台杨仲儒秀才如北

方回

送君诗者悉豪雄,男子身穷道不穷。sòng jūn shī zhě xī háo xióng,nán zi shēn qióng dào bù qióng。
为问何凭游海内,唯应所恃在胸中。wèi wèn hé píng yóu hǎi nèi,wéi yīng suǒ shì zài xiōng zhōng。
渡过淮水即河水,路背南风多北风。dù guò huái shuǐ jí hé shuǐ,lù bèi nán fēng duō běi fēng。
谁料褐衣抱珠璧,九霄夜月贯长虹。shuí liào hè yī bào zhū bì,jiǔ xiāo yè yuè guàn zhǎng hóng。

次韵赵云中饮呈孟君复二首

方回

旧业田荒百顷莱,眉头长与醉怀开。jiù yè tián huāng bǎi qǐng lái,méi tóu zhǎng yǔ zuì huái kāi。
春愁忍共金钗诀,夜禁偏嫌玉漏催。chūn chóu rěn gòng jīn chāi jué,yè jìn piān xián yù lòu cuī。
聚散有情都是梦,古今无物不成灰。jù sàn yǒu qíng dōu shì mèng,gǔ jīn wú wù bù chéng huī。
何时再觅狭邪路,白骨谁非塌井苔。hé shí zài mì xiá xié lù,bái gǔ shuí fēi tā jǐng tái。

次韵赵云中饮呈孟君复二首

方回

可遨昆阆步瀛莱,只爱钻腮笑靥开。kě áo kūn láng bù yíng lái,zhǐ ài zuān sāi xiào yè kāi。
暮雨朝云元易散,昏钟晓鼓故相催。mù yǔ cháo yún yuán yì sàn,hūn zhōng xiǎo gǔ gù xiāng cuī。
身如病鹤犹遗骨,心似焦桐亦未灰。shēn rú bìng hè yóu yí gǔ,xīn shì jiāo tóng yì wèi huī。
纵使吾曹不排闼,不应门阈上苍苔。zòng shǐ wú cáo bù pái tà,bù yīng mén yù shàng cāng tái。

丙申生日七十自赋二首

方回

先君无罪谪封川,天畀遗孤出瘴烟。xiān jūn wú zuì zhé fēng chuān,tiān bì yí gū chū zhàng yān。
忽到古希年七十,犹思上大化三千。hū dào gǔ xī nián qī shí,yóu sī shàng dà huà sān qiān。
苦吟足可编诗史,狂醉真宜号谪仙。kǔ yín zú kě biān shī shǐ,kuáng zuì zhēn yí hào zhé xiān。
五子传家无一物,聊将书册当青毡。wǔ zi chuán jiā wú yī wù,liáo jiāng shū cè dāng qīng zhān。

丙申生日七十自赋二首

方回

一尺光阴七寸馀,暗惊前路恐无馀。yī chǐ guāng yīn qī cùn yú,àn jīng qián lù kǒng wú yú。
匹如月欠三分满,又似蓂飘六片初。pǐ rú yuè qiàn sān fēn mǎn,yòu shì míng piāo liù piàn chū。
学问文章俱废忘,科名官职总空虚。xué wèn wén zhāng jù fèi wàng,kē míng guān zhí zǒng kōng xū。
诸孙中有小丁亥,十岁应能读我书。zhū sūn zhōng yǒu xiǎo dīng hài,shí suì yīng néng dú wǒ shū。

送杨复之归吾里

方回

四十青春七十翁,客楼时得一樽同。sì shí qīng chūn qī shí wēng,kè lóu shí dé yī zūn tóng。
子将仕矣云霄上,我合归欤涧谷中。zi jiāng shì yǐ yún xiāo shàng,wǒ hé guī yú jiàn gǔ zhōng。
凉夜岁星守南斗,丰年江国喜西风。liáng yè suì xīng shǒu nán dòu,fēng nián jiāng guó xǐ xī fēng。
许追父老鸡豚社,为说犹能醉颊红。xǔ zhuī fù lǎo jī tún shè,wèi shuō yóu néng zuì jiá hóng。

七十翁吟七言十首

方回

莫笑衰颓七十翁,老来柔外尚刚中。mò xiào shuāi tuí qī shí wēng,lǎo lái róu wài shàng gāng zhōng。
评诗青眼时虽白,借酒苍颜也自红。píng shī qīng yǎn shí suī bái,jiè jiǔ cāng yán yě zì hóng。
轻薄交游翻手雨,艰难仕宦打头风。qīng báo jiāo yóu fān shǒu yǔ,jiān nán shì huàn dǎ tóu fēng。
休官至此六逢闰,能忍穷人不送穷。xiū guān zhì cǐ liù féng rùn,néng rěn qióng rén bù sòng qióng。

七十翁吟七言十首

方回

自笑衰颓七十翁,全将拙钝易豪雄。zì xiào shuāi tuí qī shí wēng,quán jiāng zhuō dùn yì háo xióng。
犹贤乎已思诗苦,不失其驰饮酒恭。yóu xián hū yǐ sī shī kǔ,bù shī qí chí yǐn jiǔ gōng。
女嫁男婚俱失望,廷胪殿对总书空。nǚ jià nán hūn jù shī wàng,tíng lú diàn duì zǒng shū kōng。
倚楼夜夜看星斗,未了昏钟又晓钟。yǐ lóu yè yè kàn xīng dòu,wèi le hūn zhōng yòu xiǎo zhōng。

七十翁吟七言十首

方回

一鸣场屋老书生,晚节蹉跎百不成。yī míng chǎng wū lǎo shū shēng,wǎn jié cuō tuó bǎi bù chéng。
旧试卷忘涂注乙,新吟稿漫草真行。jiù shì juǎn wàng tú zhù yǐ,xīn yín gǎo màn cǎo zhēn xíng。
柄臣全似逢崔胤,座主徒劳识李程。bǐng chén quán shì féng cuī yìn,zuò zhǔ tú láo shí lǐ chéng。
第五阿房关许事,樊川终自有诗名。dì wǔ ā fáng guān xǔ shì,fán chuān zhōng zì yǒu shī míng。

七十翁吟七言十首

方回

饱观代谢四时成,勿讶阴晴小变更。bǎo guān dài xiè sì shí chéng,wù yà yīn qíng xiǎo biàn gèng。
何许三牲聊淡食,向来五马亦徒行。hé xǔ sān shēng liáo dàn shí,xiàng lái wǔ mǎ yì tú xíng。
长哦王粲登楼作,浪得朱云请剑名。zhǎng ó wáng càn dēng lóu zuò,làng dé zhū yún qǐng jiàn míng。
我死故应非短命,彼饕谁果是长生。wǒ sǐ gù yīng fēi duǎn mìng,bǐ tāo shuí guǒ shì zhǎng shēng。

七十翁吟七言十首

方回

千古斯文未陆沉,夏因周继太骎骎。qiān gǔ sī wén wèi lù chén,xià yīn zhōu jì tài qīn qīn。
瓜分缪主獾郎学,灰烬阴传桧贼心。guā fēn móu zhǔ huān láng xué,huī jìn yīn chuán guì zéi xīn。
江总不惭同北狩,钟仪何限尚南音。jiāng zǒng bù cán tóng běi shòu,zhōng yí hé xiàn shàng nán yīn。
一龛花院伤前事,犹胜棺穿蔓草深。yī kān huā yuàn shāng qián shì,yóu shèng guān chuān màn cǎo shēn。