古诗词

小饮张季野宅分韵得张字

方回

涂潦访远客,未免褰我裳。tú lǎo fǎng yuǎn kè,wèi miǎn qiān wǒ shang。
同行二三子,先后相扶将。tóng xíng èr sān zi,xiān hòu xiāng fú jiāng。
达官肯忘势,鳞次升高堂。dá guān kěn wàng shì,lín cì shēng gāo táng。
具言大雨水,民饥籴估昂。jù yán dà yǔ shuǐ,mín jī dí gū áng。
西成已无望,颜色俱恻怆。xī chéng yǐ wú wàng,yán sè jù cè chuàng。
斗升弃孩稚,此事真可伤。dòu shēng qì hái zhì,cǐ shì zhēn kě shāng。
今年劣足支,所虑明年荒。jīn nián liè zú zhī,suǒ lǜ míng nián huāng。
肉食念沟瘠,岂无筹策良。ròu shí niàn gōu jí,qǐ wú chóu cè liáng。
有司执所见,猾吏尤不臧。yǒu sī zhí suǒ jiàn,huá lì yóu bù zāng。
老夫颇涉历,意欲输毫芒。lǎo fū pǒ shè lì,yì yù shū háo máng。
窃虞水投石,徒用热中肠。qiè yú shuǐ tóu shí,tú yòng rè zhōng cháng。
不如归去来,涤闷寻杯觞。bù rú guī qù lái,dí mèn xún bēi shāng。
平生济物心,已施不复张。píng shēng jì wù xīn,yǐ shī bù fù zhāng。
尚于朋友间,未减诗酒狂。shàng yú péng yǒu jiān,wèi jiǎn shī jiǔ kuáng。
华屋旧公孙,燕室书画香。huá wū jiù gōng sūn,yàn shì shū huà xiāng。
娱琴适情性,悟棋知兴亡。yú qín shì qíng xìng,wù qí zhī xīng wáng。
万事不挂口,逍遥参蒙庄。wàn shì bù guà kǒu,xiāo yáo cān méng zhuāng。
缪忝相如右,终惭思旷傍。móu tiǎn xiāng rú yòu,zhōng cán sī kuàng bàng。
淫霖苦未已,积阴翳秋阳。yín lín kǔ wèi yǐ,jī yīn yì qiū yáng。
时艰近至此,盗贼将披猖。shí jiān jìn zhì cǐ,dào zéi jiāng pī chāng。
一醉岂易得,悲歌成短章。yī zuì qǐ yì dé,bēi gē chéng duǎn zhāng。
邂逅即分首,相思云树长。xiè hòu jí fēn shǒu,xiāng sī yún shù zhǎng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

东晋

方回

刘琨劝进岂无闻,王猛临终亦有云。liú kūn quàn jìn qǐ wú wén,wáng měng lín zhōng yì yǒu yún。
秽史汝能诬正统,老伧谁实莅馀分。huì shǐ rǔ néng wū zhèng tǒng,lǎo cāng shuí shí lì yú fēn。
山阴禊事流觞帖,彭泽归来植杖文。shān yīn xì shì liú shāng tiē,péng zé guī lái zhí zhàng wén。
二物万年终不泯,可能草木张吾军。èr wù wàn nián zhōng bù mǐn,kě néng cǎo mù zhāng wú jūn。

方回

倏忽还如晋灭吴,六朝宫殿永榛芜。shū hū hái rú jìn miè wú,liù cháo gōng diàn yǒng zhēn wú。
千娇玉座酣醽醁,一命青丝系辘轳。qiān jiāo yù zuò hān líng lù,yī mìng qīng sī xì lù lú。
早使阁中无贵嫔,未应阙下有蛮奴。zǎo shǐ gé zhōng wú guì pín,wèi yīng quē xià yǒu mán nú。
他时月夜逢杨广,衣钵相传不早无。tā shí yuè yè féng yáng guǎng,yī bō xiāng chuán bù zǎo wú。

唐明皇

方回

突虎冲蛇献荔枝,冰皴雾瘴覆全师。tū hǔ chōng shé xiàn lì zhī,bīng cūn wù zhàng fù quán shī。
艳妃有弟堪为相,叛将无君懵不知。yàn fēi yǒu dì kān wèi xiāng,pàn jiāng wú jūn měng bù zhī。
嗣后已成灵武篡,旧臣空复曲江思。sì hòu yǐ chéng líng wǔ cuàn,jiù chén kōng fù qū jiāng sī。
太平可似花开易,羯鼓三声唤得来。tài píng kě shì huā kāi yì,jié gǔ sān shēng huàn dé lái。

南唐

方回

中原赤气已龙兴,岂必桥江罪若冰。zhōng yuán chì qì yǐ lóng xīng,qǐ bì qiáo jiāng zuì ruò bīng。
花不忍看春哭后,金何曾惜岁斋僧。huā bù rěn kàn chūn kū hòu,jīn hé céng xī suì zhāi sēng。
失身亡国非无痛,保士全民尚可矜。shī shēn wáng guó fēi wú tòng,bǎo shì quán mín shàng kě jīn。
复遇大梁爱文艺,馀臣往往与瀛登。fù yù dà liáng ài wén yì,yú chén wǎng wǎng yǔ yíng dēng。

长安

方回

客从函谷过南州,略说长安旧日愁。kè cóng hán gǔ guò nán zhōu,lüè shuō zhǎng ān jiù rì chóu。
仙隐有峰存紫阁,僧居无寺问红楼。xiān yǐn yǒu fēng cún zǐ gé,sēng jū wú sì wèn hóng lóu。
兰亭古瘗藏狐貉,椒壁遗基牧马牛。lán tíng gǔ yì cáng hú háo,jiāo bì yí jī mù mǎ niú。
万古不随人事改,独馀清渭向东流。wàn gǔ bù suí rén shì gǎi,dú yú qīng wèi xiàng dōng liú。

半山

方回

力引豺狼噬九州,獾郎于世果何仇。lì yǐn chái láng shì jiǔ zhōu,huān láng yú shì guǒ hé chóu。
青苗法令初为祟,玉斧封疆半已休。qīng miáo fǎ lìng chū wèi suì,yù fǔ fēng jiāng bàn yǐ xiū。
绍圣南行多不返,靖康北狩欲谁尤。shào shèng nán xíng duō bù fǎn,jìng kāng běi shòu yù shuí yóu。
儿时曾读前朝史,几夜寒灯见泪流。ér shí céng dú qián cháo shǐ,jǐ yè hán dēng jiàn lèi liú。

老悔

方回

前世何知后世长,老年合悔少年狂。qián shì hé zhī hòu shì zhǎng,lǎo nián hé huǐ shǎo nián kuáng。
即今安在凌烟阁,毕竟无非审雨堂。jí jīn ān zài líng yān gé,bì jìng wú fēi shěn yǔ táng。
脚底东西南北路,樽前三万六千场。jiǎo dǐ dōng xī nán běi lù,zūn qián sān wàn liù qiān chǎng。
谪仙落魄人谁识,终许诗名死后香。zhé xiān luò pò rén shuí shí,zhōng xǔ shī míng sǐ hòu xiāng。

傍观

方回

老桧长松玉立身,雪摧霜挫不争春。lǎo guì zhǎng sōng yù lì shēn,xuě cuī shuāng cuò bù zhēng chūn。
但须处士杯中物,可用明公壁后人。dàn xū chù shì bēi zhōng wù,kě yòng míng gōng bì hòu rén。
自审诗肩无骨相,或称书眼尚精神。zì shěn shī jiān wú gǔ xiāng,huò chēng shū yǎn shàng jīng shén。
南山射虎非吾事,亦复傍观野水滨。nán shān shè hǔ fēi wú shì,yì fù bàng guān yě shuǐ bīn。

乌聊山庙登览

方回

寒斋兀兀味残书,一上崔嵬计未疏。hán zhāi wù wù wèi cán shū,yī shàng cuī wéi jì wèi shū。
下界喧卑离市井,平皋洒落见樵渔。xià jiè xuān bēi lí shì jǐng,píng gāo sǎ luò jiàn qiáo yú。
断鸿淮汉三江外,古树隋唐五代馀。duàn hóng huái hàn sān jiāng wài,gǔ shù suí táng wǔ dài yú。
忽忆浮溪偃王句,顾瞻遗庙意踌躇。hū yì fú xī yǎn wáng jù,gù zhān yí miào yì chóu chú。

大雪约程以忠不至次日以诗问之

方回

御寒时著火文武,等醉岂拘杯圣贤。yù hán shí zhù huǒ wén wǔ,děng zuì qǐ jū bēi shèng xián。
土润春应萌有日,尘清野更洁于天。tǔ rùn chūn yīng méng yǒu rì,chén qīng yě gèng jié yú tiān。
谁呵冻笔诗能画,独上高岗意欲仙。shuí hē dòng bǐ shī néng huà,dú shàng gāo gǎng yì yù xiān。
剩有篱根未消处,试裒枯筱取茶煎。shèng yǒu lí gēn wèi xiāo chù,shì póu kū xiǎo qǔ chá jiān。

雪霁次韵以忠见和

方回

霁色寒光滉诗眼,谢家旧赋果谁贤。jì sè hán guāng huàng shī yǎn,xiè jiā jiù fù guǒ shuí xián。
无声忽讶潮包地,不夜常疑月在天。wú shēng hū yà cháo bāo dì,bù yè cháng yí yuè zài tiān。
溪上过桥僧似画,楼头把酒妓如仙。xī shàng guò qiáo sēng shì huà,lóu tóu bǎ jiǔ jì rú xiān。
老夫幸有瓶笙在,更扫空阶落叶煎。lǎo fū xìng yǒu píng shēng zài,gèng sǎo kōng jiē luò yè jiān。

雪后小园

方回

纸色光新耸坏棂,履声松脆兀闲庭。zhǐ sè guāng xīn sǒng huài líng,lǚ shēng sōng cuì wù xián tíng。
饥禽啐砌留奇迹,枯树拿空失丑形。jī qín cuì qì liú qí jì,kū shù ná kōng shī chǒu xíng。
早与花根添曲糵,可容画手著丹青。zǎo yǔ huā gēn tiān qū niè,kě róng huà shǒu zhù dān qīng。
溪西冻瀑融晴滴,欲问岩僧借净瓶。xī xī dòng pù róng qíng dī,yù wèn yán sēng jiè jìng píng。

次韵雪后

方回

檐澌馀滴溅风棂,三日晴犹剩半庭。yán sī yú dī jiàn fēng líng,sān rì qíng yóu shèng bàn tíng。
足使蝗蝻俱屏迹,未妨莺燕尚潜形。zú shǐ huáng nǎn jù píng jì,wèi fáng yīng yàn shàng qián xíng。
调盐冻字难为墨,透瓦炊烟渐放青。diào yán dòng zì nán wèi mò,tòu wǎ chuī yān jiàn fàng qīng。
共笑爱梅痴老子,夜深温水换铜瓶。gòng xiào ài méi chī lǎo zi,yè shēn wēn shuǐ huàn tóng píng。

甲申元日

方回

春光几度九十日,人寿都卢一百年。chūn guāng jǐ dù jiǔ shí rì,rén shòu dōu lú yī bǎi nián。
老圃地宽花富贵,醉乡天阔酒神仙。lǎo pǔ dì kuān huā fù guì,zuì xiāng tiān kuò jiǔ shén xiān。
谁能晚节消闲福,时喜新诗得警联。shuí néng wǎn jié xiāo xián fú,shí xǐ xīn shī dé jǐng lián。
晓色欲红拜元造,炉熏一炷鹊声前。xiǎo sè yù hóng bài yuán zào,lú xūn yī zhù què shēng qián。

怀秋崖

方回

崖仙忆昔手予携,音响如钟气吐蜺。yá xiān yì xī shǒu yǔ xié,yīn xiǎng rú zhōng qì tǔ ní。
槐国诸公千梦蚁,瓮天馀子一醯鸡。huái guó zhū gōng qiān mèng yǐ,wèng tiān yú zi yī xī jī。
满浮芳酒春梅动,朗诵新诗夜月低。mǎn fú fāng jiǔ chūn méi dòng,lǎng sòng xīn shī yè yuè dī。
倏三十年如一瞬,东坡门下愧双溪。shū sān shí nián rú yī shùn,dōng pō mén xià kuì shuāng xī。