古诗词

丁戊行

方回

丁日释奠集儒士,戊日赛社驩农民。dīng rì shì diàn jí rú shì,wù rì sài shè huān nóng mín。
四海干戈万事革,独此仿佛殷周因。sì hǎi gàn gē wàn shì gé,dú cǐ fǎng fú yīn zhōu yīn。
古礼仅存吏治落,农极憔悴儒尤贫。gǔ lǐ jǐn cún lì zhì luò,nóng jí qiáo cuì rú yóu pín。
章甫行市笑骂众,夫须服田科敛频。zhāng fǔ xíng shì xiào mà zhòng,fū xū fú tián kē liǎn pín。
今年五月大霖雨,旧谷已□新□□。jīn nián wǔ yuè dà lín yǔ,jiù gǔ yǐ xīn。
精凿有之敢靳价,万钱不得五斗陈。jīng záo yǒu zhī gǎn jìn jià,wàn qián bù dé wǔ dòu chén。
青衿生徒□困馁,白首父老空颦呻。qīng jīn shēng tú kùn něi,bái shǒu fù lǎo kōng pín shēn。
仲秋甲子雨益甚,山怀河溢阴逾旬。zhòng qiū jiǎ zi yǔ yì shén,shān huái hé yì yīn yú xún。
庭酹坛献想草草,瘠牲酸酒羞明神。tíng lèi tán xiàn xiǎng cǎo cǎo,jí shēng suān jiǔ xiū míng shén。
一旦警急盗贼起,生聚未保明年春。yī dàn jǐng jí dào zéi qǐ,shēng jù wèi bǎo míng nián chūn。
钱塘儿女长市井,书灯耕耒两不亲。qián táng ér nǚ zhǎng shì jǐng,shū dēng gēng lěi liǎng bù qīn。
但知佚乐逐浮末,岂料离乱遭风尘。dàn zhī yì lè zhú fú mò,qǐ liào lí luàn zāo fēng chén。
丁戊二祭实素昧,竞诧潮过天凉新。dīng wù èr jì shí sù mèi,jìng chà cháo guò tiān liáng xīn。
肯念道傍横死人,芙蓉金菊迎佳辰。kěn niàn dào bàng héng sǐ rén,fú róng jīn jú yíng jiā chén。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

治圃杂书二十首

方回

远石疑堪取,层崖试共登。yuǎn shí yí kān qǔ,céng yá shì gòng dēng。
偶游梵王舍,略话祖师灯。ǒu yóu fàn wáng shě,lüè huà zǔ shī dēng。
怪象撑狞盼,残碑拓坏棱。guài xiàng chēng níng pàn,cán bēi tuò huài léng。
世间何不有,巢贼亦斋僧。shì jiān hé bù yǒu,cháo zéi yì zhāi sēng。

治圃杂书二十首

方回

芍药抽红锐,荼蘼缒绿长。sháo yào chōu hóng ruì,tú mí zhuì lǜ zhǎng。
几家蚕落纸,比屋燕分梁。jǐ jiā cán luò zhǐ,bǐ wū yàn fēn liáng。
谷雨深春近,茶烟永日香。gǔ yǔ shēn chūn jìn,chá yān yǒng rì xiāng。
诗成懒磨墨,拄杖画苔墙。shī chéng lǎn mó mò,zhǔ zhàng huà tái qiáng。

治圃杂书二十首

方回

圃事亦儿嬉,因成二十诗。pǔ shì yì ér xī,yīn chéng èr shí shī。
似蒙神物助,堪作画图披。shì méng shén wù zhù,kān zuò huà tú pī。
南面开书阁,东偏浚墨池。nán miàn kāi shū gé,dōng piān jùn mò chí。
土功恐难极,莫可且随宜。tǔ gōng kǒng nán jí,mò kě qiě suí yí。

寄题九仙俞君竹屋

方回

竹绕屋之外,屋中人定贤。zhú rào wū zhī wài,wū zhōng rén dìng xián。
戛风疑有客,搅雨不妨禅。jiá fēng yí yǒu kè,jiǎo yǔ bù fáng chán。
勿起青奴想,毋垂玉版涎。wù qǐ qīng nú xiǎng,wú chuí yù bǎn xián。
新梢添秀色,长日照吟编。xīn shāo tiān xiù sè,zhǎng rì zhào yín biān。

初夏六首

方回

衰懒新诗少,芳菲急景过。shuāi lǎn xīn shī shǎo,fāng fēi jí jǐng guò。
来牟初饼饵,科斗已笙歌。lái móu chū bǐng ěr,kē dòu yǐ shēng gē。
独幸闲扃户,谁方远荷戈。dú xìng xián jiōng hù,shuí fāng yuǎn hé gē。
隔墙落金弹,但避勿谁何。gé qiáng luò jīn dàn,dàn bì wù shuí hé。

初夏六首

方回

梅熟枇杷肥,山寒更衲衣。méi shú pí pá féi,shān hán gèng nà yī。
爨童锄菜去,饥雀入厨飞。cuàn tóng chú cài qù,jī què rù chú fēi。
湖海归来晚,亲朋乱后稀。hú hǎi guī lái wǎn,qīn péng luàn hòu xī。
可容无定力,事事与心违。kě róng wú dìng lì,shì shì yǔ xīn wéi。

初夏六首

方回

近午初微暑,侵晨尚薄寒。jìn wǔ chū wēi shǔ,qīn chén shàng báo hán。
暗窗蚕绩响,危栋燕泥乾。àn chuāng cán jì xiǎng,wēi dòng yàn ní qián。
问价纤絺贵,寻盟旧扇完。wèn jià xiān chī guì,xún méng jiù shàn wán。
野人言麦熟,出郭好同看。yě rén yán mài shú,chū guō hǎo tóng kàn。

初夏六首

方回

茂密逾千树,深幽仅一家。mào mì yú qiān shù,shēn yōu jǐn yī jiā。
新蝉初蜕壳,稚菊始分桠。xīn chán chū tuì ké,zhì jú shǐ fēn yā。
润气青阴石,晴光白湿沙。rùn qì qīng yīn shí,qíng guāng bái shī shā。
晚凉督园叟,添竹引篱瓜。wǎn liáng dū yuán sǒu,tiān zhú yǐn lí guā。

初夏六首

方回

窗皎日穿纸,巾凉风透纱。chuāng jiǎo rì chuān zhǐ,jīn liáng fēng tòu shā。
捕虫怜斗雀,蚀果去馋蜗。bǔ chóng lián dòu què,shí guǒ qù chán wō。
肠滑嫌灰酒,脾虚已未茶。cháng huá xián huī jiǔ,pí xū yǐ wèi chá。
暑天仍老境,强饭庶无他。shǔ tiān réng lǎo jìng,qiáng fàn shù wú tā。

初夏六首

方回

霹雳疑天裂,滂?剧海翻。pī lì yí tiān liè,pāng tuó jù hǎi fān。
势来能许怒,事过了无痕。shì lái néng xǔ nù,shì guò le wú hén。
朱已泥樱核,青还茁韭根。zhū yǐ ní yīng hé,qīng hái zhuó jiǔ gēn。
晚晴听人说,溪涨近城门。wǎn qíng tīng rén shuō,xī zhǎng jìn chéng mén。

书歙县楚明府送行诗轴

方回

俸尽青钱少,衣惟白苎粗。fèng jǐn qīng qián shǎo,yī wéi bái zhù cū。
赁楼邻羽客,买锦护梅图。lìn lóu lín yǔ kè,mǎi jǐn hù méi tú。
棋每藏高著,诗曾断几须。qí měi cáng gāo zhù,shī céng duàn jǐ xū。
生祠谁画得,清苦一臞儒。shēng cí shuí huà dé,qīng kǔ yī qú rú。

听客话二首

方回

一叟西郊至,农谈半日闲。yī sǒu xī jiāo zhì,nóng tán bàn rì xián。
但容身少健,未觉世多艰。dàn róng shēn shǎo jiàn,wèi jué shì duō jiān。
役倚淘金免,逋期穫麦还。yì yǐ táo jīn miǎn,bū qī huò mài hái。
苦辛仍节俭,聊得老田闲。kǔ xīn réng jié jiǎn,liáo dé lǎo tián xián。

听客话二首

方回

客言乱时事,可骇不堪闻。kè yán luàn shí shì,kě hài bù kān wén。
田主戕凶佃,民妻掠乱军。tián zhǔ qiāng xiōng diàn,mín qī lüè luàn jūn。
草高城里屋,树赭垄头坟。cǎo gāo chéng lǐ wū,shù zhě lǒng tóu fén。
降盗多珍贿,人传大将分。jiàng dào duō zhēn huì,rén chuán dà jiāng fēn。

闻盗发亡男雷孙墓

方回

得非阿瞒党,忍作发丘郎。dé fēi ā mán dǎng,rěn zuò fā qiū láng。
谁实驱为贼,官今视若常。shuí shí qū wèi zéi,guān jīn shì ruò cháng。
故无金碗出,岂有竹书藏。gù wú jīn wǎn chū,qǐ yǒu zhú shū cáng。
风俗衰如此,非徒痛此殇。fēng sú shuāi rú cǐ,fēi tú tòng cǐ shāng。

赠相士蔡槐

方回

肠腹自蝉龟,从渠作庙牺。cháng fù zì chán guī,cóng qú zuò miào xī。
讵应身食肉,乃使世攒眉。jù yīng shēn shí ròu,nǎi shǐ shì zǎn méi。
子勿工皮相,吾终欠口医。zi wù gōng pí xiāng,wú zhōng qiàn kǒu yī。
华亭唳秋鹤,今复几人思。huá tíng lì qiū hè,jīn fù jǐ rén sī。