古诗词

为陆元德题撝谦斋

方回

四体非槁木,焉得常无为。sì tǐ fēi gǎo mù,yān dé cháng wú wèi。
下士蔑轨则,德人慎容仪。xià shì miè guǐ zé,dé rén shèn róng yí。
屈伸一时间,良复关安危。qū shēn yī shí jiān,liáng fù guān ān wēi。
举手一不当,尚难令童儿。jǔ shǒu yī bù dāng,shàng nán lìng tóng ér。
横目愚而神,岂可易指撝。héng mù yú ér shén,qǐ kě yì zhǐ huī。
造次肆亵慢,合沓来轻欺。zào cì sì xiè màn,hé dá lái qīng qī。
臂且有所使,衔袖未出时。bì qiě yǒu suǒ shǐ,xián xiù wèi chū shí。
恂恂君子心,于此先有思。xún xún jūn zi xīn,yú cǐ xiān yǒu sī。
脱若役吾仆,未容盛气施。tuō ruò yì wú pū,wèi róng shèng qì shī。
刚桀世讵乏,受侮宁无辞。gāng jié shì jù fá,shòu wǔ níng wú cí。
画一发狗纵,厥规曹也随。huà yī fā gǒu zòng,jué guī cáo yě suí。
年老益畏谨,请苑犹召疑。nián lǎo yì wèi jǐn,qǐng yuàn yóu zhào yí。
捉麈授生徒,秉钺行军师。zhuō zhǔ shòu shēng tú,bǐng yuè xíng jūn shī。
一如执玉恭,庶几无悔追。yī rú zhí yù gōng,shù jǐ wú huǐ zhuī。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

江望

方回

晴江望不极,滉漾照愁人。qíng jiāng wàng bù jí,huàng yàng zhào chóu rén。
黄鸟声初动,青梅味已新。huáng niǎo shēng chū dòng,qīng méi wèi yǐ xīn。
越乡惭古节,乐事负良辰。yuè xiāng cán gǔ jié,lè shì fù liáng chén。
独立高原上,霜毛飒垫巾。dú lì gāo yuán shàng,shuāng máo sà diàn jīn。

四月十三日立夏

方回

百年春一年,四月月将圆。bǎi nián chūn yī nián,sì yuè yuè jiāng yuán。
客邸淹长日,归途逼暑天。kè dǐ yān zhǎng rì,guī tú bī shǔ tiān。
莺声时一啭,蚕事欲三眠。yīng shēng shí yī zhuàn,cán shì yù sān mián。
节物还如旧,情怀自可怜。jié wù hái rú jiù,qíng huái zì kě lián。

梦觉闻舂

方回

湖海馀生在,桑榆暮景闲。hú hǎi yú shēng zài,sāng yú mù jǐng xián。
只堪娱老圃,焉用访名山。zhǐ kān yú lǎo pǔ,yān yòng fǎng míng shān。
邻屋晓舂急,客床乡梦还。lín wū xiǎo chōng jí,kè chuáng xiāng mèng hái。
江天啼鴂处,残月几回弯。jiāng tiān tí jué chù,cán yuè jǐ huí wān。

四月二十二日别江州谢送者

方回

出城烦送客,童稚亦相随。chū chéng fán sòng kè,tóng zhì yì xiāng suí。
貌比初来老,行因共语迟。mào bǐ chū lái lǎo,xíng yīn gòng yǔ chí。
桥边分手后,马上转头时。qiáo biān fēn shǒu hòu,mǎ shàng zhuǎn tóu shí。
欲识阳关曲,唯须诵此诗。yù shí yáng guān qū,wéi xū sòng cǐ shī。

唁织蓑翁

方回

系马篱边树,春初此叩扉。xì mǎ lí biān shù,chūn chū cǐ kòu fēi。
行人求茗饮,老父售蓑衣。xíng rén qiú míng yǐn,lǎo fù shòu suō yī。
忽已空无物,云何去不归。hū yǐ kōng wú wù,yún hé qù bù guī。
杵亡石臼破,残麦化蛾飞。chǔ wáng shí jiù pò,cán mài huà é fēi。

陈家冈

方回

倦马鞍鞯破,佣奴糗茹陈。juàn mǎ ān jiān pò,yōng nú qiǔ rú chén。
不为终老计,犹作远行身。bù wèi zhōng lǎo jì,yóu zuò yuǎn xíng shēn。
惶惑逢岐路,迟留俟过人。huáng huò féng qí lù,chí liú qí guò rén。
经时无可问,极目尽荆榛。jīng shí wú kě wèn,jí mù jǐn jīng zhēn。

鄱阳道中

方回

舟楫仍鞍马,年年事远征。zhōu jí réng ān mǎ,nián nián shì yuǎn zhēng。
长禁波浪恶,罕见道途平。zhǎng jìn bō làng è,hǎn jiàn dào tú píng。
诗酒唯疏放,乾坤尚甲兵。shī jiǔ wéi shū fàng,qián kūn shàng jiǎ bīng。
吾衰甘已矣,正尔负平生。wú shuāi gān yǐ yǐ,zhèng ěr fù píng shēng。

淡竹岭农家

方回

茅坞石巉岩,无云亦有岚。máo wù shí chán yán,wú yún yì yǒu lán。
纸材槌稚竹,泉笕穴枯杉。zhǐ cái chuí zhì zhú,quán jiǎn xué kū shān。
跣足何曾袜,赪肩或不衫。xiǎn zú hé céng wà,chēng jiān huò bù shān。
邻家石茶磨,妇借自能担。lín jiā shí chá mó,fù jiè zì néng dān。

祁门界

方回

辛苦营花圃,他乡过一春。xīn kǔ yíng huā pǔ,tā xiāng guò yī chūn。
马兼人并老,仆笑主何贫。mǎ jiān rén bìng lǎo,pū xiào zhǔ hé pín。
尚忆桃符改,俄惊麦饭新。shàng yì táo fú gǎi,é jīng mài fàn xīn。
吾州才入望,山色碧无尘。wú zhōu cái rù wàng,shān sè bì wú chén。

大北早行

方回

重雾须髯湿,深林草树香。zhòng wù xū rán shī,shēn lín cǎo shù xiāng。
山中人未起,马上晓偏凉。shān zhōng rén wèi qǐ,mǎ shàng xiǎo piān liáng。
晴屋悬新麦,寒田莳晚秧。qíng wū xuán xīn mài,hán tián shí wǎn yāng。
近来兵事息,烟火渐微茫。jìn lái bīng shì xī,yān huǒ jiàn wēi máng。

早过牛头岭

方回

吾行十馀里,未有一人行。wú xíng shí yú lǐ,wèi yǒu yī rén xíng。
不见炊烟起,唯闻野水鸣。bù jiàn chuī yān qǐ,wéi wén yě shuǐ míng。
日轮山罅出,露点草头明。rì lún shān xià chū,lù diǎn cǎo tóu míng。
处处防豺虎,田家晏始耕。chù chù fáng chái hǔ,tián jiā yàn shǐ gēng。

鱼亭再赋

方回

山好如斯极,吾归亦可迟。shān hǎo rú sī jí,wú guī yì kě chí。
人间好吟者,马上细看之。rén jiān hǎo yín zhě,mǎ shàng xì kàn zhī。
莫讶回头数,端能具眼谁。mò yà huí tóu shù,duān néng jù yǎn shuí。
不随时事改,三叹紫微诗。bù suí shí shì gǎi,sān tàn zǐ wēi shī。

出歙港入睦界

方回

岚气湿征衣,千滩落翠微。lán qì shī zhēng yī,qiān tān luò cuì wēi。
悬崖樵屋小,破庙祭人稀。xuán yá qiáo wū xiǎo,pò miào jì rén xī。
岸犬看船立,溪禽贴水飞。àn quǎn kàn chuán lì,xī qín tiē shuǐ fēi。
乡心与客思,向晚重依依。xiāng xīn yǔ kè sī,xiàng wǎn zhòng yī yī。

舟中观马目乌龙山

方回

一从为郡后,来往十年间。yī cóng wèi jùn hòu,lái wǎng shí nián jiān。
自笑成何事,犹容看此山。zì xiào chéng hé shì,yóu róng kàn cǐ shān。
旧人多粗给,老子愿常闲。jiù rén duō cū gěi,lǎo zi yuàn cháng xián。
今晚归书屋,溪僧定叩关。jīn wǎn guī shū wū,xī sēng dìng kòu guān。

将至严陵

方回

汀洲渺渺长,野牧纵牛羊。tīng zhōu miǎo miǎo zhǎng,yě mù zòng niú yáng。
岛寺林间塔,溪船郭外樯。dǎo sì lín jiān tǎ,xī chuán guō wài qiáng。
得诗真是画,闻酒忽能香。dé shī zhēn shì huà,wén jiǔ hū néng xiāng。
新屋谁家者,高楼四面凉。xīn wū shuí jiā zhě,gāo lóu sì miàn liáng。