古诗词

送胡子游学正

方回

俗徒纷云云,章甫殊不竞。sú tú fēn yún yún,zhāng fǔ shū bù jìng。
不竞何以故,无奈二氏横。bù jìng hé yǐ gù,wú nài èr shì héng。
予曰实不然,请各言其行。yǔ yuē shí bù rán,qǐng gè yán qí xíng。
开辟古至今,儒道独也正。kāi pì gǔ zhì jīn,rú dào dú yě zhèng。
柱史玄牝门,专气保清净。zhù shǐ xuán pìn mén,zhuān qì bǎo qīng jìng。
末流诡长生,妄欲夺天命。mò liú guǐ zhǎng shēng,wàng yù duó tiān mìng。
灵山见作用,误认气为性。líng shān jiàn zuò yòng,wù rèn qì wèi xìng。
轮回岂有之,怪缪莫究竟。lún huí qǐ yǒu zhī,guài móu mò jiū jìng。
两俱可鄙者,巫觋事禳禜。liǎng jù kě bǐ zhě,wū xí shì ráng yǒng。
愚氓惑幻说,往往堕坑阱。yú máng huò huàn shuō,wǎng wǎng duò kēng jǐng。
既曰身出家,粉黛侈婚娉。jì yuē shēn chū jiā,fěn dài chǐ hūn pīng。
岂不交鬼神,酒肉厌膻蒏。qǐ bù jiāo guǐ shén,jiǔ ròu yàn shān you。
此曹浪夸毗,内衰外徒盛。cǐ cáo làng kuā pí,nèi shuāi wài tú shèng。
吾侪读何书,尧舜至孔孟。wú chái dú hé shū,yáo shùn zhì kǒng mèng。
抢攘干戈后,学校幸未屏。qiǎng rǎng gàn gē hòu,xué xiào xìng wèi píng。
穷者伏闾阎,甘忍饥寒并。qióng zhě fú lǘ yán,gān rěn jī hán bìng。
仕或为冷官,官冷亦何病。shì huò wèi lěng guān,guān lěng yì hé bìng。
宁戚半夜歌,曾点暮春咏。níng qī bàn yè gē,céng diǎn mù chūn yǒng。
求己胜求人,自重岂容轻。qiú jǐ shèng qiú rén,zì zhòng qǐ róng qīng。
东家子朱子,述作贯百圣。dōng jiā zi zhū zi,shù zuò guàn bǎi shèng。
遗言一一在,足可雪几映。yí yán yī yī zài,zú kě xuě jǐ yìng。
省察中为和,存养义由敬。shěng chá zhōng wèi hé,cún yǎng yì yóu jìng。
上溯周程张,例不颛宰柄。shàng sù zhōu chéng zhāng,lì bù zhuān zǎi bǐng。
乃有功斯文,如揭日月镜。nǎi yǒu gōng sī wén,rú jiē rì yuè jìng。
韶音一以还,二氏噪卫郑。sháo yīn yī yǐ hái,èr shì zào wèi zhèng。
榛蔓彼自迷,我此松柏劲。zhēn màn bǐ zì mí,wǒ cǐ sōng bǎi jìn。
历观史传间,不学行国政。lì guān shǐ chuán jiān,bù xué xíng guó zhèng。
丧亡窃威福,依附涉巧令。sàng wáng qiè wēi fú,yī fù shè qiǎo lìng。
异端伺罅隙,磨牙骋讥评。yì duān cì xià xì,mó yá chěng jī píng。
前哲贵内修,韫椟宁待聘。qián zhé guì nèi xiū,yùn dú níng dài pìn。
信有饭不足,未羡庖欲清。xìn yǒu fàn bù zú,wèi xiàn páo yù qīng。
勉哉子此行,始终抱渊靓。miǎn zāi zi cǐ xíng,shǐ zhōng bào yuān jìng。
万一际奇逢,定作苍生庆。wàn yī jì qí féng,dìng zuò cāng shēng qìng。
不然归去来,预戒菊径迎。bù rán guī qù lái,yù jiè jú jìng yíng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

夜下富阳不寐二首

方回

橹声戛鹅鹳,风紧已为霜。lǔ shēng jiá é guàn,fēng jǐn yǐ wèi shuāng。
少假愁人寐,焉知旅夜长。shǎo jiǎ chóu rén mèi,yān zhī lǚ yè zhǎng。
天寒星烨煜,江阔树微茫。tiān hán xīng yè yù,jiāng kuò shù wēi máng。
底用胥涛急,吴亡越不亡。dǐ yòng xū tāo jí,wú wáng yuè bù wáng。

丙戌十一月二十八日南至寓杭

方回

卧厌邻人聒,晨兴亦喜晴。wò yàn lín rén guā,chén xīng yì xǐ qíng。
心知云气好,眼眩日华明。xīn zhī yún qì hǎo,yǎn xuàn rì huá míng。
吾事元无节,南方暂偃兵。wú shì yuán wú jié,nán fāng zàn yǎn bīng。
新妆小儿女,谁识旧承平。xīn zhuāng xiǎo ér nǚ,shuí shí jiù chéng píng。

至后

方回

三历推周正,今当七帙开。sān lì tuī zhōu zhèng,jīn dāng qī zhì kāi。
不应嫌老迫,更用著愁催。bù yīng xián lǎo pò,gèng yòng zhù chóu cuī。
酒竭倾浑滓,炉残恋暖灰。jiǔ jié qīng hún zǐ,lú cán liàn nuǎn huī。
故园归去好,移树及春栽。gù yuán guī qù hǎo,yí shù jí chūn zāi。

雪后楼望

方回

健走看肥马,饥号念冻乌。jiàn zǒu kàn féi mǎ,jī hào niàn dòng wū。
聊须辟窗户,何敢犯泥涂。liáo xū pì chuāng hù,hé gǎn fàn ní tú。
枯木痴如死,遥山淡欲无。kū mù chī rú sǐ,yáo shān dàn yù wú。
寒天古城外,谁共醉澄湖。hán tiān gǔ chéng wài,shuí gòng zuì chéng hú。

送师好古归青社

方回

姓字喧吟社,吟须亦未生。xìng zì xuān yín shè,yín xū yì wèi shēng。
更能十年读,讵止一时名。gèng néng shí nián dú,jù zhǐ yī shí míng。
政尔推英俊,终然要老成。zhèng ěr tuī yīng jùn,zhōng rán yào lǎo chéng。
闻韶问遗俗,肯学饭牛声。wén sháo wèn yí sú,kěn xué fàn niú shēng。

雪霁冒寒

方回

苦寒犹强忍,空阔倚楼前。kǔ hán yóu qiáng rěn,kōng kuò yǐ lóu qián。
春欲回江国,人皆喜雪天。chūn yù huí jiāng guó,rén jiē xǐ xuě tiān。
病须攻此老,穷已极今年。bìng xū gōng cǐ lǎo,qióng yǐ jí jīn nián。
乘兴吾何往,西归问钓船。chéng xīng wú hé wǎng,xī guī wèn diào chuán。

送程侍御

方回

乘传来江表,观风遍斗南。chéng chuán lái jiāng biǎo,guān fēng biàn dòu nán。
年丰仍物贵,民瘠为官贪。nián fēng réng wù guì,mín jí wèi guān tān。
浩浩良难测,元元恐弗堪。hào hào liáng nán cè,yuán yuán kǒng fú kān。
二星奏天陛,勿谓此常谈。èr xīng zòu tiān bì,wù wèi cǐ cháng tán。

送程侍御

方回

大门贤叔父,共载曲江春。dà mén xián shū fù,gòng zài qū jiāng chūn。
谈笑今如梦,东南有此人。tán xiào jīn rú mèng,dōng nán yǒu cǐ rén。
竹林犹小阮,莲社已遗民。zhú lín yóu xiǎo ruǎn,lián shè yǐ yí mín。
老死看公等,烟霄要路津。lǎo sǐ kàn gōng děng,yān xiāo yào lù jīn。

赠鲜于伯几

方回

闻名今子骏,所至见公诗。wén míng jīn zi jùn,suǒ zhì jiàn gōng shī。
数步元非远,相看岂可迟。shù bù yuán fēi yuǎn,xiāng kàn qǐ kě chí。
吟鞍霜跌后,谈麈日闲时。yín ān shuāng diē hòu,tán zhǔ rì xián shí。
此客差同味,萧斋许一窥。cǐ kè chà tóng wèi,xiāo zhāi xǔ yī kuī。

送赵子昂

方回

文赋早知名,君今陆士衡。wén fù zǎo zhī míng,jūn jīn lù shì héng。
真能辨龙鲊,未可忘莼羹。zhēn néng biàn lóng zhǎ,wèi kě wàng chún gēng。
剩喜修途辟,深防俗目惊。shèng xǐ xiū tú pì,shēn fáng sú mù jīng。
时闻黄耳信,缓步取公卿。shí wén huáng ěr xìn,huǎn bù qǔ gōng qīng。

送刘元鼎

方回

高密非逢世,才堪学掾为。gāo mì fēi féng shì,cái kān xué yuàn wèi。
稍容请禄米,聊复隐书帷。shāo róng qǐng lù mǐ,liáo fù yǐn shū wéi。
要路终多险,清官未觉卑。yào lù zhōng duō xiǎn,qīng guān wèi jué bēi。
莼丝春正美,早寄鉴湖诗。chún sī chūn zhèng měi,zǎo jì jiàn hú shī。

丙戌除夕次韵仁近二首

方回

岁穷犹此客,不早见几微。suì qióng yóu cǐ kè,bù zǎo jiàn jǐ wēi。
岂易赊邻酝,何惭典故衣。qǐ yì shē lín yùn,hé cán diǎn gù yī。
馀寒当有几,小忍未为非。yú hán dāng yǒu jǐ,xiǎo rěn wèi wèi fēi。
野烧回青润,春山饱蕨薇。yě shāo huí qīng rùn,chūn shān bǎo jué wēi。

丙戌除夕次韵仁近二首

方回

盆梅开欲尽,翠干已苔深。pén méi kāi yù jǐn,cuì gàn yǐ tái shēn。
物极容春蛰,人穷自陆沈。wù jí róng chūn zhé,rén qióng zì lù shěn。
钟知浮世事,灯识老儒心。zhōng zhī fú shì shì,dēng shí lǎo rú xīn。
冶陌饶芳草,衰迟肯重寻。yě mò ráo fāng cǎo,shuāi chí kěn zhòng xún。

除夕再用韵答仁近二首

方回

多公二十岁,筋力早衰微。duō gōng èr shí suì,jīn lì zǎo shuāi wēi。
弃物犹残历,童心更美衣。qì wù yóu cán lì,tóng xīn gèng měi yī。
春光终古在,人事逐时非。chūn guāng zhōng gǔ zài,rén shì zhú shí fēi。
但愿干戈息,无庸咏戍薇。dàn yuàn gàn gē xī,wú yōng yǒng shù wēi。

丁亥元日二首

方回

元日如常日,闲人更老人。yuán rì rú cháng rì,xián rén gèng lǎo rén。
后杯真寿酒,便服胜朝绅。hòu bēi zhēn shòu jiǔ,biàn fú shèng cháo shēn。
何物称三品,今朝过六旬。hé wù chēng sān pǐn,jīn cháo guò liù xún。
候门怜稚子,莫放杏梢春。hòu mén lián zhì zi,mò fàng xìng shāo chūn。