古诗词

送胡子游学正

方回

俗徒纷云云,章甫殊不竞。sú tú fēn yún yún,zhāng fǔ shū bù jìng。
不竞何以故,无奈二氏横。bù jìng hé yǐ gù,wú nài èr shì héng。
予曰实不然,请各言其行。yǔ yuē shí bù rán,qǐng gè yán qí xíng。
开辟古至今,儒道独也正。kāi pì gǔ zhì jīn,rú dào dú yě zhèng。
柱史玄牝门,专气保清净。zhù shǐ xuán pìn mén,zhuān qì bǎo qīng jìng。
末流诡长生,妄欲夺天命。mò liú guǐ zhǎng shēng,wàng yù duó tiān mìng。
灵山见作用,误认气为性。líng shān jiàn zuò yòng,wù rèn qì wèi xìng。
轮回岂有之,怪缪莫究竟。lún huí qǐ yǒu zhī,guài móu mò jiū jìng。
两俱可鄙者,巫觋事禳禜。liǎng jù kě bǐ zhě,wū xí shì ráng yǒng。
愚氓惑幻说,往往堕坑阱。yú máng huò huàn shuō,wǎng wǎng duò kēng jǐng。
既曰身出家,粉黛侈婚娉。jì yuē shēn chū jiā,fěn dài chǐ hūn pīng。
岂不交鬼神,酒肉厌膻蒏。qǐ bù jiāo guǐ shén,jiǔ ròu yàn shān you。
此曹浪夸毗,内衰外徒盛。cǐ cáo làng kuā pí,nèi shuāi wài tú shèng。
吾侪读何书,尧舜至孔孟。wú chái dú hé shū,yáo shùn zhì kǒng mèng。
抢攘干戈后,学校幸未屏。qiǎng rǎng gàn gē hòu,xué xiào xìng wèi píng。
穷者伏闾阎,甘忍饥寒并。qióng zhě fú lǘ yán,gān rěn jī hán bìng。
仕或为冷官,官冷亦何病。shì huò wèi lěng guān,guān lěng yì hé bìng。
宁戚半夜歌,曾点暮春咏。níng qī bàn yè gē,céng diǎn mù chūn yǒng。
求己胜求人,自重岂容轻。qiú jǐ shèng qiú rén,zì zhòng qǐ róng qīng。
东家子朱子,述作贯百圣。dōng jiā zi zhū zi,shù zuò guàn bǎi shèng。
遗言一一在,足可雪几映。yí yán yī yī zài,zú kě xuě jǐ yìng。
省察中为和,存养义由敬。shěng chá zhōng wèi hé,cún yǎng yì yóu jìng。
上溯周程张,例不颛宰柄。shàng sù zhōu chéng zhāng,lì bù zhuān zǎi bǐng。
乃有功斯文,如揭日月镜。nǎi yǒu gōng sī wén,rú jiē rì yuè jìng。
韶音一以还,二氏噪卫郑。sháo yīn yī yǐ hái,èr shì zào wèi zhèng。
榛蔓彼自迷,我此松柏劲。zhēn màn bǐ zì mí,wǒ cǐ sōng bǎi jìn。
历观史传间,不学行国政。lì guān shǐ chuán jiān,bù xué xíng guó zhèng。
丧亡窃威福,依附涉巧令。sàng wáng qiè wēi fú,yī fù shè qiǎo lìng。
异端伺罅隙,磨牙骋讥评。yì duān cì xià xì,mó yá chěng jī píng。
前哲贵内修,韫椟宁待聘。qián zhé guì nèi xiū,yùn dú níng dài pìn。
信有饭不足,未羡庖欲清。xìn yǒu fàn bù zú,wèi xiàn páo yù qīng。
勉哉子此行,始终抱渊靓。miǎn zāi zi cǐ xíng,shǐ zhōng bào yuān jìng。
万一际奇逢,定作苍生庆。wàn yī jì qí féng,dìng zuò cāng shēng qìng。
不然归去来,预戒菊径迎。bù rán guī qù lái,yù jiè jú jìng yíng。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

道山座主先生平章吕公挽歌辞五首

方回

大别登秋兴,南楼望战尘。dà bié dēng qiū xīng,nán lóu wàng zhàn chén。
兴亡元有数,生死不无神。xīng wáng yuán yǒu shù,shēng sǐ bù wú shén。
将相名千古,儿孙近百人。jiāng xiāng míng qiān gǔ,ér sūn jìn bǎi rén。
生灵活亿万,报岂止公身。shēng líng huó yì wàn,bào qǐ zhǐ gōng shēn。

跋高舍人钱舜举君选著色山水

方回

堆青仍积翠,山与水俱奇。duī qīng réng jī cuì,shān yǔ shuǐ jù qí。
毫发渔船远,寻常草舍卑。háo fā yú chuán yuǎn,xún cháng cǎo shě bēi。
喜君真好学,索我细题诗。xǐ jūn zhēn hǎo xué,suǒ wǒ xì tí shī。
卷轴频舒卷,明窗肯见思。juǎn zhóu pín shū juǎn,míng chuāng kěn jiàn sī。

送吴僧庆闲上人

方回

唐僧穷岛可,应是笔能追。táng sēng qióng dǎo kě,yīng shì bǐ néng zhuī。
投卷初来此,回船忽去之。tóu juǎn chū lái cǐ,huí chuán hū qù zhī。
味□工会合,情淡惯分离。wèi gōng huì hé,qíng dàn guàn fēn lí。
许读红楼集,昌黎亦赠诗。xǔ dú hóng lóu jí,chāng lí yì zèng shī。

送汪复心

方回

派出鱼龙氏,声摇虎豹关。pài chū yú lóng shì,shēng yáo hǔ bào guān。
两司千里泮,一退四年闲。liǎng sī qiān lǐ pàn,yī tuì sì nián xián。
学孔谁如孔,晞颜我亦颜。xué kǒng shuí rú kǒng,xī yán wǒ yì yán。
不应但携酒,日日看芝山。bù yīng dàn xié jiǔ,rì rì kàn zhī shān。

八月十八日天晓二首

方回

木犀花正盛,吹入满楼香。mù xī huā zhèng shèng,chuī rù mǎn lóu xiāng。
不是人无寐,焉知夜已长。bù shì rén wú mèi,yān zhī yè yǐ zhǎng。
树鸣秋雨急,潮过海天凉。shù míng qiū yǔ jí,cháo guò hǎi tiān liáng。
自觉衣裘少,侵寻近肃霜。zì jué yī qiú shǎo,qīn xún jìn sù shuāng。

八月十八日天晓二首

方回

河中船已动,岸亦有人行。hé zhōng chuán yǐ dòng,àn yì yǒu rén xíng。
城北钟声断,楼东鬼宿明。chéng běi zhōng shēng duàn,lóu dōng guǐ sù míng。
倚□□酒醒,搔首小诗成。yǐ jiǔ xǐng,sāo shǒu xiǎo shī chéng。
□□中秋热,今朝始渐清。zhōng qiū rè,jīn cháo shǐ jiàn qīng。

八月二十日天晓

方回

清晓潮初过,西风猎弊裘。qīng xiǎo cháo chū guò,xī fēng liè bì qiú。
肯为贫士地,偏觉老人愁。kěn wèi pín shì dì,piān jué lǎo rén chóu。
蟋蟀声弥急,梧桐色渐愁。xī shuài shēng mí jí,wú tóng sè jiàn chóu。
残星馀几点,吾独倚吾楼。cán xīng yú jǐ diǎn,wú dú yǐ wú lóu。

诗思十首

方回

大雅嗟麟笔,离骚叹凤弦。dà yǎ jiē lín bǐ,lí sāo tàn fèng xián。
猗那谁与敌,羌蹇尚堪传。yī nà shuí yǔ dí,qiāng jiǎn shàng kān chuán。
步仰曹刘独,名歆李杜专。bù yǎng cáo liú dú,míng xīn lǐ dù zhuān。
无时吾不梦,携酒访斜川。wú shí wú bù mèng,xié jiǔ fǎng xié chuān。

诗思十首

方回

老子持公论,评诗众勿惊。lǎo zi chí gōng lùn,píng shī zhòng wù jīng。
更无双子美,止有一渊明。gèng wú shuāng zi měi,zhǐ yǒu yī yuān míng。
响接东坡和,肩随太白名。xiǎng jiē dōng pō hé,jiān suí tài bái míng。
吾尝图画像,释菜四先生。wú cháng tú huà xiàng,shì cài sì xiān shēng。

诗思十首

方回

万古陶兼杜,谁堪配飨之。wàn gǔ táo jiān dù,shuí kān pèi xiǎng zhī。
赦还儋耳海,谪死瘴城宜。shè hái dān ěr hǎi,zhé sǐ zhàng chéng yí。
无己玉堂冻,去非榕岭驰。wú jǐ yù táng dòng,qù fēi róng lǐng chí。
更添韩与柳,欲筑八贤祠。gèng tiān hán yǔ liǔ,yù zhù bā xián cí。

诗思十首

方回

满眼诗无数,斯须忽失之。mǎn yǎn shī wú shù,sī xū hū shī zhī。
精深元要熟,玄妙不因思。jīng shēn yuán yào shú,xuán miào bù yīn sī。
默契如神助,冥搜有鬼知。mò qì rú shén zhù,míng sōu yǒu guǐ zhī。
平生天相我,得句匪人为。píng shēng tiān xiāng wǒ,dé jù fěi rén wèi。

诗思十首

方回

素甚鄙南岳,幸尝忝雪窗。sù shén bǐ nán yuè,xìng cháng tiǎn xuě chuāng。
格高为第一,意到自无双。gé gāo wèi dì yī,yì dào zì wú shuāng。
倏忽千军阵,雍容九鼎扛。shū hū qiān jūn zhèn,yōng róng jiǔ dǐng káng。
僧敲作手势,吾可贾长江。sēng qiāo zuò shǒu shì,wú kě jiǎ zhǎng jiāng。

诗思十首

方回

杨刘昆体变,谁实擅元功。yáng liú kūn tǐ biàn,shuí shí shàn yuán gōng。
万古推梅老,三辰仰醉翁。wàn gǔ tuī méi lǎo,sān chén yǎng zuì wēng。
穆修先汉笔,魏野盛唐风。mù xiū xiān hàn bǐ,wèi yě shèng táng fēng。
今日何人悟,江湖恸阮穷。jīn rì hé rén wù,jiāng hú tòng ruǎn qióng。

诗思十首

方回

俗子欺诗客,诗成未易工。sú zi qī shī kè,shī chéng wèi yì gōng。
虚声难忝窃,生理早穷空。xū shēng nán tiǎn qiè,shēng lǐ zǎo qióng kōng。
谣诼无庸听,谆谵尔未通。yáo zhuó wú yōng tīng,zhūn zhān ěr wèi tōng。
阮公青白眼,留取送飞鸿。ruǎn gōng qīng bái yǎn,liú qǔ sòng fēi hóng。

诗思十首

方回

忝窃严陵郡,依稀陆放翁。tiǎn qiè yán líng jùn,yī xī lù fàng wēng。
作诗逾万首,浪仕只千穷。zuò shī yú wàn shǒu,làng shì zhǐ qiān qióng。
醉卧三更后,闲吟两纪中。zuì wò sān gèng hòu,xián yín liǎng jì zhōng。
时时落幽梦,渔笛鉴湖东。shí shí luò yōu mèng,yú dí jiàn hú dōng。