古诗词

野趣居士杨公远令其子依竹似孙为予写真赠以长句

方回

尔来画工工画花,俗眼所识惟纷华。ěr lái huà gōng gōng huà huā,sú yǎn suǒ shí wéi fēn huá。
牡丹百卉哄蜂蝶,芙蓉鸳鸯相交加。mǔ dān bǎi huì hǒng fēng dié,fú róng yuān yāng xiāng jiāo jiā。
大为屏帐小卷轴,堆红积绿供□奢。dà wèi píng zhàng xiǎo juǎn zhóu,duī hóng jī lǜ gōng shē。
高人瞥见付一笑,妇女小儿争惊夸。gāo rén piē jiàn fù yī xiào,fù nǚ xiǎo ér zhēng jīng kuā。
我爱杨君画山水,要自胸中有妙理。wǒ ài yáng jūn huà shān shuǐ,yào zì xiōng zhōng yǒu miào lǐ。
巴东巫峡猿夜鸣,洞庭潇湘雁秋起。bā dōng wū xiá yuán yè míng,dòng tíng xiāo xiāng yàn qiū qǐ。
皓月明河万里天,淡墨扫成顷刻耳。hào yuè míng hé wàn lǐ tiān,dàn mò sǎo chéng qǐng kè ěr。
旧与结交三十年,今老而归识其子。jiù yǔ jié jiāo sān shí nián,jīn lǎo ér guī shí qí zi。
是父是子皆诗人,每一相逢佳句新。shì fù shì zi jiē shī rén,měi yī xiāng féng jiā jù xīn。
西风萧寺父谓子,写此前朝朝士真。xī fēng xiāo sì fù wèi zi,xiě cǐ qián cháo cháo shì zhēn。
自言画是作诗法,状貌之外观精神。zì yán huà shì zuò shī fǎ,zhuàng mào zhī wài guān jīng shén。
忽似老夫对明镜,翛然雪鬓乌纱巾。hū shì lǎo fū duì míng jìng,xiāo rán xuě bìn wū shā jīn。
野态愁容本难画,问言何得此奇怪。yě tài chóu róng běn nán huà,wèn yán hé dé cǐ qí guài。
得诸苦心熟在手,郢人斤斧由基射。dé zhū kǔ xīn shú zài shǒu,yǐng rén jīn fǔ yóu jī shè。
腰围不用黄金带,象笏紫袍贫已卖。yāo wéi bù yòng huáng jīn dài,xiàng hù zǐ páo pín yǐ mài。
只消结束作樵翁,看山独立长松下。zhǐ xiāo jié shù zuò qiáo wēng,kàn shān dú lì zhǎng sōng xià。
大杨居士醉曰然,小杨居士呼来前。dà yáng jū shì zuì yuē rán,xiǎo yáng jū shì hū lái qián。
眉间更着□毫一,缥缈诗仙仍酒仙。méi jiān gèng zhe háo yī,piāo miǎo shī xiān réng jiǔ xiān。
汝不逢我作郡年,此直当酬百万钱。rǔ bù féng wǒ zuò jùn nián,cǐ zhí dāng chóu bǎi wàn qián。
今既无此无可言,聊复赠之歌一篇。jīn jì wú cǐ wú kě yán,liáo fù zèng zhī gē yī piān。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

刘元辉来三首

方回

君宅蒲荷岸,吾庐槿菊篱。jūn zhái pú hé àn,wú lú jǐn jú lí。
相望能几步,不见动逾时。xiāng wàng néng jǐ bù,bù jiàn dòng yú shí。
老更甘清苦,闲应笑拙痴。lǎo gèng gān qīng kǔ,xián yīng xiào zhuō chī。
门迎到花底,衔袖有新诗。mén yíng dào huā dǐ,xián xiù yǒu xīn shī。

刘元辉来三首

方回

浪出惭何益,深居悔已迟。làng chū cán hé yì,shēn jū huǐ yǐ chí。
积忧□□□,□□定非痴。jī yōu,dìng fēi chī。
暗事人能料,幽怀世不知。àn shì rén néng liào,yōu huái shì bù zhī。
叩门有斯客,急以酒浇之。kòu mén yǒu sī kè,jí yǐ jiǔ jiāo zhī。

刘元辉来三首

方回

闻筑船亭就,能来共看花。wén zhù chuán tíng jiù,néng lái gòng kàn huā。
鲞枯庖海物,豆乳买邻家。xiǎng kū páo hǎi wù,dòu rǔ mǎi lín jiā。
稍可从容饮,犹当委曲赊。shāo kě cóng róng yǐn,yóu dāng wěi qū shē。
归途有底急,不肯后昏鸦。guī tú yǒu dǐ jí,bù kěn hòu hūn yā。

园感

方回

栽培逾一纪,补苴又三年。zāi péi yú yī jì,bǔ jū yòu sān nián。
树倚根株在,花凭种子传。shù yǐ gēn zhū zài,huā píng zhǒng zi chuán。
斡移随变幻,颠倒恣颇偏。wò yí suí biàn huàn,diān dào zì pǒ piān。
纵不经兵革,谁能保十全。zòng bù jīng bīng gé,shuí néng bǎo shí quán。

早起

方回

窗曙书灯暗,闲居免报衙。chuāng shǔ shū dēng àn,xián jū miǎn bào yá。
争鸣百舌鸟,各占一枝花。zhēng míng bǎi shé niǎo,gè zhàn yī zhī huā。
寝内儿犹睡,厨中物未赊。qǐn nèi ér yóu shuì,chú zhōng wù wèi shē。
露寒衫袖湿,倚遍石栏斜。lù hán shān xiù shī,yǐ biàn shí lán xié。

感昔

方回

古郡峰峦拥,吾家望最奇。gǔ jùn fēng luán yōng,wú jiā wàng zuì qí。
水疑无去处,树少不阴时。shuǐ yí wú qù chù,shù shǎo bù yīn shí。
岘首名犹在,西州意自悲。xiàn shǒu míng yóu zài,xī zhōu yì zì bēi。
典刑与风景,宁复后人知。diǎn xíng yǔ fēng jǐng,níng fù hòu rén zhī。

回愚

方回

人云回也乐,愚亦定何如。rén yún huí yě lè,yú yì dìng hé rú。
瘠产今无几,荒园尚有馀。jí chǎn jīn wú jǐ,huāng yuán shàng yǒu yú。
离骚香草木,尔雅古虫鱼。lí sāo xiāng cǎo mù,ěr yǎ gǔ chóng yú。
名数谁能记,年来懒著书。míng shù shuí néng jì,nián lái lǎn zhù shū。

感叹三首

方回

浪说千军战,空登二纪名。làng shuō qiān jūn zhàn,kōng dēng èr jì míng。
乾坤恩甚大,毫发事无成。qián kūn ēn shén dà,háo fā shì wú chéng。
长日柴门掩,闲人俗眼轻。zhǎng rì chái mén yǎn,xián rén sú yǎn qīng。
窃花无力护,笑道近专城。qiè huā wú lì hù,xiào dào jìn zhuān chéng。

感叹三首

方回

长歌归去来,无乃已迟哉。zhǎng gē guī qù lái,wú nǎi yǐ chí zāi。
遇事佯如聩,从人唤作呆。yù shì yáng rú kuì,cóng rén huàn zuò dāi。
胡僧需酒肉,戍卒借亭台。hú sēng xū jiǔ ròu,shù zú jiè tíng tái。
岂不二千石,闲居自可咍。qǐ bù èr qiān shí,xián jū zì kě hāi。

感叹三首

方回

孰识维摩病,犹疑子夏肥。shú shí wéi mó bìng,yóu yí zi xià féi。
少曾逢顺境,动辄履危机。shǎo céng féng shùn jìng,dòng zhé lǚ wēi jī。
奕局雨斜湿,吟笺风急飞。yì jú yǔ xié shī,yín jiān fēng jí fēi。
夜寒逢恶客,酒尽未云归。yè hán féng è kè,jiǔ jǐn wèi yún guī。

观圃

方回

行行观我圃,物理析秋毫。xíng xíng guān wǒ pǔ,wù lǐ xī qiū háo。
日夜新花发,春秋老树高。rì yè xīn huā fā,chūn qiū lǎo shù gāo。
力耕何所获,瓮灌未为劳。lì gēng hé suǒ huò,wèng guàn wèi wèi láo。
天地一樽酒,螟蛉视尔曹。tiān dì yī zūn jiǔ,míng líng shì ěr cáo。

首夏二首

方回

晒茧未缫丝,晴天麦最宜。shài jiǎn wèi sāo sī,qíng tiān mài zuì yí。
树阴常独立,禽语不吾疑。shù yīn cháng dú lì,qín yǔ bù wú yí。
苦笋烹胜肉,新茶嗅醒脾。kǔ sǔn pēng shèng ròu,xīn chá xiù xǐng pí。
薰风吹此句,突过一春诗。xūn fēng chuī cǐ jù,tū guò yī chūn shī。

首夏二首

方回

寒燠分时序,生成续化工。hán yù fēn shí xù,shēng chéng xù huà gōng。
窃迟登麦日,肯怨落花风。qiè chí dēng mài rì,kěn yuàn luò huā fēng。
春气何曾绝,天机岂易穷。chūn qì hé céng jué,tiān jī qǐ yì qióng。
谁云老圃淡,早著石榴红。shuí yún lǎo pǔ dàn,zǎo zhù shí liú hóng。

诗思

方回

野眺荒山外,诗愁细雨中。yě tiào huāng shān wài,shī chóu xì yǔ zhōng。
肯令一字俗,已拚百年穷。kěn lìng yī zì sú,yǐ pàn bǎi nián qióng。
病体皮肤皱,寒庖糗饵空。bìng tǐ pí fū zhòu,hán páo qiǔ ěr kōng。
戎葵独何事,故作向人红。róng kuí dú hé shì,gù zuò xiàng rén hóng。

百忧

方回

病骨真如削,耕畴已尽捐。bìng gǔ zhēn rú xuē,gēng chóu yǐ jǐn juān。
终随万形弊,何用百忧煎。zhōng suí wàn xíng bì,hé yòng bǎi yōu jiān。
常肯事如意,恐无诗可传。cháng kěn shì rú yì,kǒng wú shī kě chuán。
屈伸判成败,吾亦听之天。qū shēn pàn chéng bài,wú yì tīng zhī tiān。