古诗词

满江红

陆游

疏蕊幽香,禁不过、晚寒愁绝。shū ruǐ yōu xiāng,jìn bù guò wǎn hán chóu jué。
那更是、巴东江上,楚山千叠。nà gèng shì bā dōng jiāng shàng,chǔ shān qiān dié。
敧帽闲寻西瀼路,亸鞭笑向南枝说。jī mào xián xún xī ráng lù,duǒ biān xiào xiàng nán zhī shuō。
恐使君、归去上銮坡,孤风月。kǒng shǐ jūn guī qù shàng luán pō,gū fēng yuè。
清镜里,悲华发。qīng jìng lǐ,bēi huá fā。
山驿外,溪桥侧。shān yì wài,xī qiáo cè。
凄然回首处,凤凰城阙。qī rán huí shǒu chù,fèng huáng chéng quē。
憔悴如今谁领略,飘零已是无颜色。qiáo cuì rú jīn shuí lǐng lüè,piāo líng yǐ shì wú yán sè。
问行厨、何日唤宾僚,犹堪折。wèn xíng chú hé rì huàn bīn liáo,yóu kān zhé。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

雪晴欲出而路泞未通戏作二首

陆游

欲觅溪头路,春泥不可行。yù mì xī tóu lù,chūn ní bù kě xíng。
归来小窗下,袖手看新晴。guī lái xiǎo chuāng xià,xiù shǒu kàn xīn qíng。

雪晴欲出而路泞未通戏作二首

陆游

雪消重作雨,冰释又成泥。xuě xiāo zhòng zuò yǔ,bīng shì yòu chéng ní。
已败筇枝兴,高眠听午鸡。yǐ bài qióng zhī xīng,gāo mián tīng wǔ jī。

春日

陆游

冷饼细生菜,老翁殊未衰。lěng bǐng xì shēng cài,lǎo wēng shū wèi shuāi。
仍寻旧幡胜,一笑伴诸儿。réng xún jiù fān shèng,yī xiào bàn zhū ér。

小疾治药偶书二首

陆游

御戎虚上策,治疾阙全功。yù róng xū shàng cè,zhì jí quē quán gōng。
安得如神禹,常行无事中。ān dé rú shén yǔ,cháng xíng wú shì zhōng。

小疾治药偶书二首

陆游

揠苗农害稼,过剂药伤人。yà miáo nóng hài jià,guò jì yào shāng rén。
此理君能造,无为万物春。cǐ lǐ jūn néng zào,wú wèi wàn wù chūn。

春寒二首

陆游

滔天来洚水,震瓦战昆阳。tāo tiān lái jiàng shuǐ,zhèn wǎ zhàn kūn yáng。
此敌犹能御,春寒不可当。cǐ dí yóu néng yù,chūn hán bù kě dāng。

春寒二首

陆游

高楼坠绿珠,恶客碎珊瑚。gāo lóu zhuì lǜ zhū,è kè suì shān hú。
未抵春寒夜,贫翁丧故襦。wèi dǐ chūn hán yè,pín wēng sàng gù rú。

野步二首

陆游

堤上淡黄柳,水中花白鹅。dī shàng dàn huáng liǔ,shuǐ zhōng huā bái é。
诗情随处有,此地得偏多。shī qíng suí chù yǒu,cǐ dì dé piān duō。

野步二首

陆游

水生已抹堤,草长复侵路。shuǐ shēng yǐ mǒ dī,cǎo zhǎng fù qīn lù。
小蝶仍可怜,欲下却飞去。xiǎo dié réng kě lián,yù xià què fēi qù。

大雨排闷二首

陆游

地润础流水,气蒸人脱裘。dì rùn chǔ liú shuǐ,qì zhēng rén tuō qiú。
前知暴雨至,孰解老农忧。qián zhī bào yǔ zhì,shú jiě lǎo nóng yōu。

大雨排闷二首

陆游

三日断行路,束薪无处求。sān rì duàn xíng lù,shù xīn wú chù qiú。
床头周易在,且复送悠悠。chuáng tóu zhōu yì zài,qiě fù sòng yōu yōu。

陆游

一夕山阴道,真成白玉京。yī xī shān yīn dào,zhēn chéng bái yù jīng。
衰残失壮观,拥被听窗声。shuāi cán shī zhuàng guān,yōng bèi tīng chuāng shēng。

采菊

陆游

秋花莫插鬓,虽好亦凄凉。qiū huā mò chā bìn,suī hǎo yì qī liáng。
采菊还挼却,空馀满袖香。cǎi jú hái ruá què,kōng yú mǎn xiù xiāng。

社日

陆游

坎坎迎神鼓,儿童喜欲颠。kǎn kǎn yíng shén gǔ,ér tóng xǐ yù diān。
放翁无社酒,闭户课残编。fàng wēng wú shè jiǔ,bì hù kè cán biān。

樵夫

陆游

酸涩涧边果,青红岩际花。suān sè jiàn biān guǒ,qīng hóng yán jì huā。
贪随狙狖去,风雨未还家。tān suí jū yòu qù,fēng yǔ wèi hái jiā。