古诗词

满江红

陆游

疏蕊幽香,禁不过、晚寒愁绝。shū ruǐ yōu xiāng,jìn bù guò wǎn hán chóu jué。
那更是、巴东江上,楚山千叠。nà gèng shì bā dōng jiāng shàng,chǔ shān qiān dié。
敧帽闲寻西瀼路,亸鞭笑向南枝说。jī mào xián xún xī ráng lù,duǒ biān xiào xiàng nán zhī shuō。
恐使君、归去上銮坡,孤风月。kǒng shǐ jūn guī qù shàng luán pō,gū fēng yuè。
清镜里,悲华发。qīng jìng lǐ,bēi huá fā。
山驿外,溪桥侧。shān yì wài,xī qiáo cè。
凄然回首处,凤凰城阙。qī rán huí shǒu chù,fèng huáng chéng quē。
憔悴如今谁领略,飘零已是无颜色。qiáo cuì rú jīn shuí lǐng lüè,piāo líng yǐ shì wú yán sè。
问行厨、何日唤宾僚,犹堪折。wèn xíng chú hé rì huàn bīn liáo,yóu kān zhé。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋日郊居八首

陆游

儿童冬学闹比邻,据案愚儒却自珍。ér tóng dōng xué nào bǐ lín,jù àn yú rú què zì zhēn。
授罢村书闭门睡,终年不著面看人。shòu bà cūn shū bì mén shuì,zhōng nián bù zhù miàn kàn rén。

秋日郊居八首

陆游

两翁儿女旧论姻,酒担羊腔喜色新。liǎng wēng ér nǚ jiù lùn yīn,jiǔ dān yáng qiāng xǐ sè xīn。
不遣交情隔生死,固应世好等朱陈。bù qiǎn jiāo qíng gé shēng sǐ,gù yīng shì hǎo děng zhū chén。

夜不能寐复呼灯起坐戏作

陆游

吴中秋半暑未退,今岁雨多如许凉。wú zhōng qiū bàn shǔ wèi tuì,jīn suì yǔ duō rú xǔ liáng。
药鼎荧荧伴孤寂,三更袖手听啼螀。yào dǐng yíng yíng bàn gū jì,sān gèng xiù shǒu tīng tí jiāng。

新作南门

陆游

剪棘移门不费钱,好山无数碧巉然。jiǎn jí yí mén bù fèi qián,hǎo shān wú shù bì chán rán。
病夫愦愦真堪笑,反衣狐裘三十年。bìng fū kuì kuì zhēn kān xiào,fǎn yī hú qiú sān shí nián。

独饮

陆游

怪怪奇奇不自惩,晚途犹复气横膺。guài guài qí qí bù zì chéng,wǎn tú yóu fù qì héng yīng。
觥船那待清歌劝,酒到愁边量自增。gōng chuán nà dài qīng gē quàn,jiǔ dào chóu biān liàng zì zēng。

示儿

陆游

文能换骨馀无法,学但穷源自不疑。wén néng huàn gǔ yú wú fǎ,xué dàn qióng yuán zì bù yí。
齿豁头童方悟此,乃翁见事可怜迟。chǐ huō tóu tóng fāng wù cǐ,nǎi wēng jiàn shì kě lián chí。

松风

陆游

半岭松风破睡时,起看山月倚筇枝。bàn lǐng sōng fēng pò shuì shí,qǐ kàn shān yuè yǐ qióng zhī。
纵横满地髯龙影,尽是当年手自移。zòng héng mǎn dì rán lóng yǐng,jǐn shì dāng nián shǒu zì yí。

舍北望水乡风物戏作绝句

陆游

西风沙际矫轻鸥,落日桥边系钓舟。xī fēng shā jì jiǎo qīng ōu,luò rì qiáo biān xì diào zhōu。
乞与画工团扇本,青林红树一川秋。qǐ yǔ huà gōng tuán shàn běn,qīng lín hóng shù yī chuān qiū。

昼眠

陆游

困睫瞢腾老孝先,粗毡布被早霜天。kùn jié méng téng lǎo xiào xiān,cū zhān bù bèi zǎo shuāng tiān。
珥貂碧落应无分,且向人间作睡仙。ěr diāo bì luò yīng wú fēn,qiě xiàng rén jiān zuò shuì xiān。

夜读范至能揽辔录言中原父老见使者多挥涕感其事作绝句

陆游

公卿有党排宗泽,帷幄无人用岳飞。gōng qīng yǒu dǎng pái zōng zé,wéi wò wú rén yòng yuè fēi。
遗老不应知此恨,亦逢汉节解沾衣。yí lǎo bù yīng zhī cǐ hèn,yì féng hàn jié jiě zhān yī。

村东

陆游

村西行药到村东,沙路溪流曲折通。cūn xī xíng yào dào cūn dōng,shā lù xī liú qū zhé tōng。
莫问梅花开早晚,杖藜到处即春风。mò wèn méi huā kāi zǎo wǎn,zhàng lí dào chù jí chūn fēng。

十一月四日风雨大作(其一)

陆游

风卷江湖雨暗村,四山声作海涛翻。fēng juǎn jiāng hú yǔ àn cūn,sì shān shēng zuò hǎi tāo fān。
溪柴火软蛮毡暖,我与狸奴不出门。xī chái huǒ ruǎn mán zhān nuǎn,wǒ yǔ lí nú bù chū mén。

雨晴

陆游

山川炳焕似辟国,风雨退收如解严。shān chuān bǐng huàn shì pì guó,fēng yǔ tuì shōu rú jiě yán。
老子真成无一事,抱孙负日坐茆檐。lǎo zi zhēn chéng wú yī shì,bào sūn fù rì zuò máo yán。

病起

陆游

少年射虎南山下,恶马强弓看似无。shǎo nián shè hǔ nán shān xià,è mǎ qiáng gōng kàn shì wú。
老病即今那可说,出门十步要人扶。lǎo bìng jí jīn nà kě shuō,chū mén shí bù yào rén fú。

奉祠

陆游

明窗松石供琴荐,小鼎山泉煮药苗。míng chuāng sōng shí gōng qín jiàn,xiǎo dǐng shān quán zhǔ yào miáo。
乞得奉祠还自愧,犹将名姓到中朝。qǐ dé fèng cí hái zì kuì,yóu jiāng míng xìng dào zhōng cháo。