古诗词

记三月十日西湖之游吕留卿主人孟君复方万里为客

方回

丙申上巳七日后,一主二宾夫岂偶。bǐng shēn shàng sì qī rì hòu,yī zhǔ èr bīn fū qǐ ǒu。
遣车却骑钱塘门,主人满船富殽酒。qiǎn chē què qí qián táng mén,zhǔ rén mǎn chuán fù xiáo jiǔ。
别唤轻船载仆从,大船品字著三友。bié huàn qīng chuán zài pū cóng,dà chuán pǐn zì zhù sān yǒu。
旁观指点知为谁,对峙玉人间白叟。páng guān zhǐ diǎn zhī wèi shuí,duì zhì yù rén jiān bái sǒu。
岂无识者讶此老,不愧妙年两贤守。qǐ wú shí zhě yà cǐ lǎo,bù kuì miào nián liǎng xián shǒu。
孟侯吕侯将相家,早绾金章纡紫绶。mèng hóu lǚ hóu jiāng xiāng jiā,zǎo wǎn jīn zhāng yū zǐ shòu。
方干云孙耸吟肩,左右鼎鼐中瓦缶。fāng gàn yún sūn sǒng yín jiān,zuǒ yòu dǐng nài zhōng wǎ fǒu。
虽然兰臭尚同心,剧谈锋起各虚受。suī rán lán chòu shàng tóng xīn,jù tán fēng qǐ gè xū shòu。
是日杭人诧佛事,焚寄冥财听僧诱。shì rì háng rén chà fú shì,fén jì míng cái tīng sēng yòu。
公子王孙倾城出,姆携艳女夫挈妇。gōng zi wáng sūn qīng chéng chū,mǔ xié yàn nǚ fū qiè fù。
放生亭远骛长堤,保叔塔高陟危阜。fàng shēng tíng yuǎn wù zhǎng dī,bǎo shū tǎ gāo zhì wēi fù。
居然红裙湿芳草,亦有瑜珥落宿莽。jū rán hóng qún shī fāng cǎo,yì yǒu yú ěr luò sù mǎng。
暖热已极天色变,大风滔天怒涛吼。nuǎn rè yǐ jí tiān sè biàn,dà fēng tāo tiān nù tāo hǒu。
篙师缭绕孤山背,倘佯里湖保无咎。gāo shī liáo rào gū shān bèi,tǎng yáng lǐ hú bǎo wú jiù。
百舠千舫第二桥,四圣观前依古柳。bǎi dāo qiān fǎng dì èr qiáo,sì shèng guān qián yī gǔ liǔ。
春色浓时良佳哉,游人聚处可拾否。chūn sè nóng shí liáng jiā zāi,yóu rén jù chù kě shí fǒu。
一杯一杯入醉乡,诙嘲谑笑无不有。yī bēi yī bēi rù zuì xiāng,huī cháo xuè xiào wú bù yǒu。
泉币重费忘多少,歌妓频呼杂妍丑。quán bì zhòng fèi wàng duō shǎo,gē jì pín hū zá yán chǒu。
似狂非狂痴非痴,何啻万众悉回首。shì kuáng fēi kuáng chī fēi chī,hé chì wàn zhòng xī huí shǒu。
我时颓然乎其间,看朱成碧辰至酉。wǒ shí tuí rán hū qí jiān,kàn zhū chéng bì chén zhì yǒu。
健啖晚菘兼早韭,快赏调冰仍雪藕。jiàn dàn wǎn sōng jiān zǎo jiǔ,kuài shǎng diào bīng réng xuě ǒu。
归途恍然了不记,晓窗半醒卧噎呕。guī tú huǎng rán le bù jì,xiǎo chuāng bàn xǐng wò yē ǒu。
一日之乐三日病,宁负衰躯护馋口。yī rì zhī lè sān rì bìng,níng fù shuāi qū hù chán kǒu。
愿从孟侯觞吕侯,更着百千沽十斗。yuàn cóng mèng hóu shāng lǚ hóu,gèng zhe bǎi qiān gū shí dòu。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

四月二十日客言兵所不至麦有黑虫食之

方回

望望遥峰外,行行茂树中。wàng wàng yáo fēng wài,xíng xíng mào shù zhōng。
愁添诗鬓白,旱觉战尘红。chóu tiān shī bìn bái,hàn jué zhàn chén hóng。
已叹桑无茧,何期麦有虫。yǐ tàn sāng wú jiǎn,hé qī mài yǒu chóng。
南薰元不改,千古舜弦风。nán xūn yuán bù gǎi,qiān gǔ shùn xián fēng。

四月二十六日雨后添严军南击贼寨

方回

端许忧差减,宁容病寖侵。duān xǔ yōu chà jiǎn,níng róng bìng jìn qīn。
添兵薅草寇,垂早降梅霖。tiān bīng hāo cǎo kòu,chuí zǎo jiàng méi lín。
寨破山无险,田高水亦深。zhài pò shān wú xiǎn,tián gāo shuǐ yì shēn。
著书垂不朽,或可遂初心。zhù shū chuí bù xiǔ,huò kě suì chū xīn。

四月二十七日梅雨甚骤

方回

黄梅三日雨,漏屋使人愁。huáng méi sān rì yǔ,lòu wū shǐ rén chóu。
无饭不遑恤,有书犹欲修。wú fàn bù huáng xù,yǒu shū yóu yù xiū。
绵延蜂虿贼,震动犬牙州。mián yán fēng chài zéi,zhèn dòng quǎn yá zhōu。
兵甲从今洗,民穷尚可忧。bīng jiǎ cóng jīn xǐ,mín qióng shàng kě yōu。

五月初二日闻祁门县四月二十七日大水没鼓楼蛟龙斗争溺死者多休宁县江潭等处亦多漂溺

方回

今岁知何处,天刑亦惨哉。jīn suì zhī hé chù,tiān xíng yì cǎn zāi。
潢池犹未静,洚水复为灾。huáng chí yóu wèi jìng,jiàng shuǐ fù wèi zāi。
民叛非无说,官贪有自来。mín pàn fēi wú shuō,guān tān yǒu zì lái。
祁门郑龙斗,此祸又谁胎。qí mén zhèng lóng dòu,cǐ huò yòu shuí tāi。

五月二十一夜雨未止六昼夜水涨寇阻无人入城

方回

昼夜雨滂沱,平畴变海河。zhòu yè yǔ pāng tuó,píng chóu biàn hǎi hé。
地如随水去,天岂厌人多。dì rú suí shuǐ qù,tiān qǐ yàn rén duō。
讨叛犹输粟,攻坚未掩戈。tǎo pàn yóu shū sù,gōng jiān wèi yǎn gē。
积阴凝杀气,玄造意如何。jī yīn níng shā qì,xuán zào yì rú hé。

五月二十三日甲子交六月节稍晴三四五复大雨贼寨未下

方回

每日看天色,今年厌雨声。měi rì kàn tiān sè,jīn nián yàn yǔ shēng。
重新六甲换,喜得一朝晴。zhòng xīn liù jiǎ huàn,xǐ dé yī cháo qíng。
疲卒淹穷谷,饥民守坏城。pí zú yān qióng gǔ,jī mín shǒu huài chéng。
竹深荷净处,犹忆旧承平。zhú shēn hé jìng chù,yóu yì jiù chéng píng。

六月初七日雨始止初八日始晴

方回

昨夕星初见,兹晨雾亦披。zuó xī xīng chū jiàn,zī chén wù yì pī。
徯闻平贼报,先赋喜晴诗。xī wén píng zéi bào,xiān fù xǐ qíng shī。
□□犹如旧,新蝉未觉迟。yóu rú jiù,xīn chán wèi jué chí。
皇天已悔祸,小丑复奚为。huáng tiān yǐ huǐ huò,xiǎo chǒu fù xī wèi。

六月二十二日守陴百姓始下城

方回

本不食官粟,亦令登敌楼。běn bù shí guān sù,yì lìng dēng dí lóu。
鸣桴木杪急,传箭夜深愁。míng fú mù miǎo jí,chuán jiàn yè shēn chóu。
暗蹑蛇缠膝,尘搔虱满头。àn niè shé chán xī,chén sāo shī mǎn tóu。
传闻贼寨破,今日得归休。chuán wén zéi zhài pò,jīn rì dé guī xiū。

六月二十三日立秋喜闻贼平镇将凯回归府官俱还

方回

乱起杏花落,贼平梧叶飞。luàn qǐ xìng huā luò,zéi píng wú yè fēi。
顿忘三伏暑,竟解万山围。dùn wàng sān fú shǔ,jìng jiě wàn shān wéi。
大将伤流矢,诸军曳血衣。dà jiāng shāng liú shǐ,zhū jūn yè xuè yī。
先登不如此,焉得凯歌归。xiān dēng bù rú cǐ,yān dé kǎi gē guī。

美许孝子

方回

圣善已云远,义方犹此亲。shèng shàn yǐ yún yuǎn,yì fāng yóu cǐ qīn。
须尝许止药,未老窦郎椿。xū cháng xǔ zhǐ yào,wèi lǎo dòu láng chūn。
竹院深床稳,烟庖垢面尘。zhú yuàn shēn chuáng wěn,yān páo gòu miàn chén。
曾参养曾皙,剩阅舞雩春。céng cān yǎng céng xī,shèng yuè wǔ yú chūn。

丞相大观文马公先生

方回

四载咸淳相,艰哉去国情。sì zài xián chún xiāng,jiān zāi qù guó qíng。
极知几事密,或遂好谋成。jí zhī jǐ shì mì,huò suì hǎo móu chéng。
董卓徵荀爽,陈桓免晏婴。dǒng zhuó zhēng xún shuǎng,chén huán miǎn yàn yīng。
为公翻左汉,尚觉寸丹明。wèi gōng fān zuǒ hàn,shàng jué cùn dān míng。

丞相大观文马公先生

方回

病笃辞台席,明年遂失襄。bìng dǔ cí tái xí,míng nián suì shī xiāng。
少容公展布,岂遽国危亡。shǎo róng gōng zhǎn bù,qǐ jù guó wēi wáng。
此老为微子,吾君类偃王。cǐ lǎo wèi wēi zi,wú jūn lèi yǎn wáng。
欺孤木绵鬼,寸斩亦何伤。qī gū mù mián guǐ,cùn zhǎn yì hé shāng。

丞相大观文马公先生

方回

天地干戈阻,门生合会丧。tiān dì gàn gē zǔ,mén shēng hé huì sàng。
谓传和相钵,有腼陆公庄。wèi chuán hé xiāng bō,yǒu miǎn lù gōng zhuāng。
衰钝辜陶冶,危疑去庙廊。shuāi dùn gū táo yě,wēi yí qù miào láng。
空怀精卫意,无奈海茫茫。kōng huái jīng wèi yì,wú nài hǎi máng máng。

不寐十首

方回

清寒雪夜天,攲枕暗灯前。qīng hán xuě yè tiān,qī zhěn àn dēng qián。
总为多思虑,常令少睡眠。zǒng wèi duō sī lǜ,cháng lìng shǎo shuì mián。
著书传后世,讲学绍先贤。zhù shū chuán hòu shì,jiǎng xué shào xiān xián。
老死将无日,空闲十二年。lǎo sǐ jiāng wú rì,kōng xián shí èr nián。

不寐十首

方回

孤灯深夜半,何乃抚床为。gū dēng shēn yè bàn,hé nǎi fǔ chuáng wèi。
道左时难料,心方世岂知。dào zuǒ shí nán liào,xīn fāng shì qǐ zhī。
孰刊前代史,肯作近人诗。shú kān qián dài shǐ,kěn zuò jìn rén shī。
黠鬼应相笑,乾坤一老痴。xiá guǐ yīng xiāng xiào,qián kūn yī lǎo chī。