古诗词

记三月十日西湖之游吕留卿主人孟君复方万里为客

方回

丙申上巳七日后,一主二宾夫岂偶。bǐng shēn shàng sì qī rì hòu,yī zhǔ èr bīn fū qǐ ǒu。
遣车却骑钱塘门,主人满船富殽酒。qiǎn chē què qí qián táng mén,zhǔ rén mǎn chuán fù xiáo jiǔ。
别唤轻船载仆从,大船品字著三友。bié huàn qīng chuán zài pū cóng,dà chuán pǐn zì zhù sān yǒu。
旁观指点知为谁,对峙玉人间白叟。páng guān zhǐ diǎn zhī wèi shuí,duì zhì yù rén jiān bái sǒu。
岂无识者讶此老,不愧妙年两贤守。qǐ wú shí zhě yà cǐ lǎo,bù kuì miào nián liǎng xián shǒu。
孟侯吕侯将相家,早绾金章纡紫绶。mèng hóu lǚ hóu jiāng xiāng jiā,zǎo wǎn jīn zhāng yū zǐ shòu。
方干云孙耸吟肩,左右鼎鼐中瓦缶。fāng gàn yún sūn sǒng yín jiān,zuǒ yòu dǐng nài zhōng wǎ fǒu。
虽然兰臭尚同心,剧谈锋起各虚受。suī rán lán chòu shàng tóng xīn,jù tán fēng qǐ gè xū shòu。
是日杭人诧佛事,焚寄冥财听僧诱。shì rì háng rén chà fú shì,fén jì míng cái tīng sēng yòu。
公子王孙倾城出,姆携艳女夫挈妇。gōng zi wáng sūn qīng chéng chū,mǔ xié yàn nǚ fū qiè fù。
放生亭远骛长堤,保叔塔高陟危阜。fàng shēng tíng yuǎn wù zhǎng dī,bǎo shū tǎ gāo zhì wēi fù。
居然红裙湿芳草,亦有瑜珥落宿莽。jū rán hóng qún shī fāng cǎo,yì yǒu yú ěr luò sù mǎng。
暖热已极天色变,大风滔天怒涛吼。nuǎn rè yǐ jí tiān sè biàn,dà fēng tāo tiān nù tāo hǒu。
篙师缭绕孤山背,倘佯里湖保无咎。gāo shī liáo rào gū shān bèi,tǎng yáng lǐ hú bǎo wú jiù。
百舠千舫第二桥,四圣观前依古柳。bǎi dāo qiān fǎng dì èr qiáo,sì shèng guān qián yī gǔ liǔ。
春色浓时良佳哉,游人聚处可拾否。chūn sè nóng shí liáng jiā zāi,yóu rén jù chù kě shí fǒu。
一杯一杯入醉乡,诙嘲谑笑无不有。yī bēi yī bēi rù zuì xiāng,huī cháo xuè xiào wú bù yǒu。
泉币重费忘多少,歌妓频呼杂妍丑。quán bì zhòng fèi wàng duō shǎo,gē jì pín hū zá yán chǒu。
似狂非狂痴非痴,何啻万众悉回首。shì kuáng fēi kuáng chī fēi chī,hé chì wàn zhòng xī huí shǒu。
我时颓然乎其间,看朱成碧辰至酉。wǒ shí tuí rán hū qí jiān,kàn zhū chéng bì chén zhì yǒu。
健啖晚菘兼早韭,快赏调冰仍雪藕。jiàn dàn wǎn sōng jiān zǎo jiǔ,kuài shǎng diào bīng réng xuě ǒu。
归途恍然了不记,晓窗半醒卧噎呕。guī tú huǎng rán le bù jì,xiǎo chuāng bàn xǐng wò yē ǒu。
一日之乐三日病,宁负衰躯护馋口。yī rì zhī lè sān rì bìng,níng fù shuāi qū hù chán kǒu。
愿从孟侯觞吕侯,更着百千沽十斗。yuàn cóng mèng hóu shāng lǚ hóu,gèng zhe bǎi qiān gū shí dòu。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

至后有感

方回

秋来意欲过江东,建子侵寻月已中。qiū lái yì yù guò jiāng dōng,jiàn zi qīn xún yuè yǐ zhōng。
晴日久之今雪作,老夫于此岂途穷。qíng rì jiǔ zhī jīn xuě zuò,lǎo fū yú cǐ qǐ tú qióng。
未嫌江泌衣生虱,尚许嵇康目送鸿。wèi xián jiāng mì yī shēng shī,shàng xǔ jī kāng mù sòng hóng。
可怪平生非一事,无劳咄咄漫书空。kě guài píng shēng fēi yī shì,wú láo duō duō màn shū kōng。

喜雪

方回

寒空雨止暂霏微,积渐随风散乱飞。hán kōng yǔ zhǐ zàn fēi wēi,jī jiàn suí fēng sàn luàn fēi。
夜气直能欺毯纩,晨光不待启窗扉。yè qì zhí néng qī tǎn kuàng,chén guāng bù dài qǐ chuāng fēi。
儿童踊跃欢声起,鸟雀摧藏过翼稀。ér tóng yǒng yuè huān shēng qǐ,niǎo què cuī cáng guò yì xī。
想见竹梢亚梅处,家人扫径望予归。xiǎng jiàn zhú shāo yà méi chù,jiā rén sǎo jìng wàng yǔ guī。

雪中忆昔五首

方回

忆昔浮蛆醉玉醅,天寒一日饮千杯。yì xī fú qū zuì yù pēi,tiān hán yī rì yǐn qiān bēi。
危楼拥妓临晴雪,联马呼僧认野梅。wēi lóu yōng jì lín qíng xuě,lián mǎ hū sēng rèn yě méi。
岂料暮年纫败絮,尚容永夜画残灰。qǐ liào mù nián rèn bài xù,shàng róng yǒng yè huà cán huī。
间关幸脱干戈死,落魄佯狂自可哀。jiān guān xìng tuō gàn gē sǐ,luò pò yáng kuáng zì kě āi。

雪中忆昔五首

方回

忆昔繁华侣俊游,宁知后死挂闲愁。yì xī fán huá lǚ jùn yóu,níng zhī hòu sǐ guà xián chóu。
无人复唱鱼儿曲,何处重寻燕子楼。wú rén fù chàng yú ér qū,hé chù zhòng xún yàn zi lóu。
张敞空思前汉尹,邵平谁识故秦侯。zhāng chǎng kōng sī qián hàn yǐn,shào píng shuí shí gù qín hóu。
定应冥漠犹遗恨,蔗节瓜犀启夜丘。dìng yīng míng mò yóu yí hèn,zhè jié guā xī qǐ yè qiū。

雪中忆昔五首

方回

忆昔华年气似云,雪湖终日醉醺醺。yì xī huá nián qì shì yún,xuě hú zhōng rì zuì xūn xūn。
室家未有儿和女,宾主相忘我与君。shì jiā wèi yǒu ér hé nǚ,bīn zhǔ xiāng wàng wǒ yǔ jūn。
岂信乱离生白发,犹思歌笑调红裙。qǐ xìn luàn lí shēng bái fā,yóu sī gē xiào diào hóng qún。
扁舟一问桃源路,治乱当时自此分。biǎn zhōu yī wèn táo yuán lù,zhì luàn dāng shí zì cǐ fēn。

雪中忆昔五首

方回

忆昔凌晨泛雪湖,明天净地一尘无。yì xī líng chén fàn xuě hú,míng tiān jìng dì yī chén wú。
略闻倩盼歌金缕,尽耸清扬倒玉壶。lüè wén qiàn pàn gē jīn lǚ,jǐn sǒng qīng yáng dào yù hú。
屡造庙朝终摈逐,偶登名第自囚拘。lǚ zào miào cháo zhōng bìn zhú,ǒu dēng míng dì zì qiú jū。
即今忍索梅花笑,死徙流离足叹吁。jí jīn rěn suǒ méi huā xiào,sǐ xǐ liú lí zú tàn xū。

雪中忆昔五首

方回

忆昔湖天雪最奇,画船朝出暮归迟。yì xī hú tiān xuě zuì qí,huà chuán cháo chū mù guī chí。
忍寒赏竹怜高节,踏湿寻梅致好枝。rěn hán shǎng zhú lián gāo jié,tà shī xún méi zhì hǎo zhī。
熟醉何尝知病酒,狂吟所至动成诗。shú zuì hé cháng zhī bìng jiǔ,kuáng yín suǒ zhì dòng chéng shī。
缡褷冻雀今相似,心欲高飞翅已垂。lí shī dòng què jīn xiāng shì,xīn yù gāo fēi chì yǐ chuí。

次韵景安提学谩成三首

方回

敢着寻常白眼看,壑冰峰雪照人寒。gǎn zhe xún cháng bái yǎn kàn,hè bīng fēng xuě zhào rén hán。
言诗已是登坛将,劝学聊为祭酒官。yán shī yǐ shì dēng tán jiāng,quàn xué liáo wèi jì jiǔ guān。
士类相推无异论,亲颜遥觉有馀欢。shì lèi xiāng tuī wú yì lùn,qīn yán yáo jué yǒu yú huān。
即今人物皆公等,岂不忧时意稍宽。jí jīn rén wù jiē gōng děng,qǐ bù yōu shí yì shāo kuān。

次韵景安提学谩成三首

方回

豪釐俗事不留情,诗律峥嵘骨骼清。háo lí sú shì bù liú qíng,shī lǜ zhēng róng gǔ gé qīng。
初仅传闻心已服,每当展玩眼尤明。chū jǐn chuán wén xīn yǐ fú,měi dāng zhǎn wán yǎn yóu míng。
笑谈足使千军扫,移斡真能九鼎轻。xiào tán zú shǐ qiān jūn sǎo,yí wò zhēn néng jiǔ dǐng qīng。
焉得夜檠对吟影,同听急雪打窗声。yān dé yè qíng duì yín yǐng,tóng tīng jí xuě dǎ chuāng shēng。

次韵景安提学谩成三首

方回

岁晚江空野泬寥,冲寒访我不辞遥。suì wǎn jiāng kōng yě jué liáo,chōng hán fǎng wǒ bù cí yáo。
褰裳却马从泥溅,掬水烹茶待雪消。qiān shang què mǎ cóng ní jiàn,jū shuǐ pēng chá dài xuě xiāo。
百战奚为蜗左角,一炊未办米长腰。bǎi zhàn xī wèi wō zuǒ jiǎo,yī chuī wèi bàn mǐ zhǎng yāo。
寻梅端许忘车笠,握手城西遍六桥。xún méi duān xǔ wàng chē lì,wò shǒu chéng xī biàn liù qiáo。

永乐沽酒

方回

大寒岂可无杯酒,欲致多多恨未能。dà hán qǐ kě wú bēi jiǔ,yù zhì duō duō hèn wèi néng。
楮币破悭捐一券,瓦壶绝少约三升。chǔ bì pò qiān juān yī quàn,wǎ hú jué shǎo yuē sān shēng。
村沽太薄全如水,冻面微温尚带冰。cūn gū tài báo quán rú shuǐ,dòng miàn wēi wēn shàng dài bīng。
爨仆篙工莫相讶,向来曾有肉如陵。cuàn pū gāo gōng mò xiāng yà,xiàng lái céng yǒu ròu rú líng。

闻舟人既畏寒复畏盗

方回

缥缈凌空一叶船,闭篷端类管窥天。piāo miǎo líng kōng yī yè chuán,bì péng duān lèi guǎn kuī tiān。
千林尽赭当寒月,万室俱枵更俭年。qiān lín jǐn zhě dāng hán yuè,wàn shì jù xiāo gèng jiǎn nián。
未必风饕真堕指,其如草窃正垂涎。wèi bì fēng tāo zhēn duò zhǐ,qí rú cǎo qiè zhèng chuí xián。
瓶梅斗汲山斋夜,曷不归欤枕石眠。píng méi dòu jí shān zhāi yè,hé bù guī yú zhěn shí mián。

小长桥书事

方回

似觉晴光稍不同,天成奇句与衰翁。shì jué qíng guāng shāo bù tóng,tiān chéng qí jù yǔ shuāi wēng。
雪滋死草芽先绿,冰浴新鹅掌倍红。xuě zī sǐ cǎo yá xiān lǜ,bīng yù xīn é zhǎng bèi hóng。
荏苒客途惊岁暮,凄凉家事忆江东。rěn rǎn kè tú jīng suì mù,qī liáng jiā shì yì jiāng dōng。
小长桥畔谁知许,一棹孤舟万籁风。xiǎo zhǎng qiáo pàn shuí zhī xǔ,yī zhào gū zhōu wàn lài fēng。

太湖观雪

方回

平生不信有升天,今日临风似欲仙。píng shēng bù xìn yǒu shēng tiān,jīn rì lín fēng shì yù xiān。
海内百年诗客眼,雪中一叶太湖船。hǎi nèi bǎi nián shī kè yǎn,xuě zhōng yī yè tài hú chuán。
绵绵草树渔汀远,续续茅茨野屋偏。mián mián cǎo shù yú tīng yuǎn,xù xù máo cí yě wū piān。
定是丹青不能画,一浇殊欠酒如泉。dìng shì dān qīng bù néng huà,yī jiāo shū qiàn jiǔ rú quán。

步雪过长桥

方回

太湖三万八千顷,物色分明为我饶。tài hú sān wàn bā qiān qǐng,wù sè fēn míng wèi wǒ ráo。
风急落帆临古塔,雪深著屐渡长桥。fēng jí luò fān lín gǔ tǎ,xuě shēn zhù jī dù zhǎng qiáo。
一蓑灭没渔家乐,数字攲斜雁路遥。yī suō miè méi yú jiā lè,shù zì qī xié yàn lù yáo。
小立忍寒不能去,百年壮观尽今朝。xiǎo lì rěn hán bù néng qù,bǎi nián zhuàng guān jǐn jīn cháo。