古诗词

次韵全君玉和高士马虚中道院

方回

古人无欲非引年,古无有欲之圣贤,曰无欲者无私欲。gǔ rén wú yù fēi yǐn nián,gǔ wú yǒu yù zhī shèng xián,yuē wú yù zhě wú sī yù。
昊皇鲁叟画系传,柱下木子知止足。hào huáng lǔ sǒu huà xì chuán,zhù xià mù zi zhī zhǐ zú。
岂谓出神凌紫烟,骖鸾驾鹤事恍惚。qǐ wèi chū shén líng zǐ yān,cān luán jià hè shì huǎng hū。
别异道家分神仙,浅之又浅伯阳契,痴儿妄诧玄又玄。bié yì dào jiā fēn shén xiān,qiǎn zhī yòu qiǎn bó yáng qì,chī ér wàng chà xuán yòu xuán。
内丹水火一升降,髑髅立变童颜妍。nèi dān shuǐ huǒ yī shēng jiàng,dú lóu lì biàn tóng yán yán。
三载告成夺天地,汝拖肠鼠能攀牵。sān zài gào chéng duó tiān dì,rǔ tuō cháng shǔ néng pān qiān。
私欲如此大莫大,破入寒狱赦倒悬。sī yù rú cǐ dà mò dà,pò rù hán yù shè dào xuán。
遨昆登阆谓不死,终然白骨埋黄泉。áo kūn dēng láng wèi bù sǐ,zhōng rán bái gǔ mái huáng quán。
腐儒一笑了万事,何谓赤明龙汉前。fǔ rú yī xiào le wàn shì,hé wèi chì míng lóng hàn qián。
号召风师呼雨伯,杖剑叱喝急急律。hào zhào fēng shī hū yǔ bó,zhàng jiàn chì hē jí jí lǜ。
四时饭啖百花香,万间厦入一壶窄。sì shí fàn dàn bǎi huā xiāng,wàn jiān shà rù yī hú zhǎi。
洞天有天魂兮来,弱水元无跬步隔。dòng tiān yǒu tiān hún xī lái,ruò shuǐ yuán wú kuǐ bù gé。
拄杖化龙舄作凫,意所不求忽自得。zhǔ zhàng huà lóng xì zuò fú,yì suǒ bù qiú hū zì dé。
醉眼暂作如是观,谁识咏归暮春瑟。zuì yǎn zàn zuò rú shì guān,shuí shí yǒng guī mù chūn sè。
和同光尘亦一法,岂敢訑訑见颜色。hé tóng guāng chén yì yī fǎ,qǐ gǎn yí yí jiàn yán sè。
为问今生贺知章,孰两杜甫双李白。wèi wèn jīn shēng hè zhī zhāng,shú liǎng dù fǔ shuāng lǐ bái。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

紫阳山下园五亩,一半教儿种菊花。zǐ yáng shān xià yuán wǔ mǔ,yī bàn jiào ér zhǒng jú huā。
霜渐浓时花更好,六年何事未还家。shuāng jiàn nóng shí huā gèng hǎo,liù nián hé shì wèi hái jiā。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

平生我解量人品,元亮真成晋伯夷。píng shēng wǒ jiě liàng rén pǐn,yuán liàng zhēn chéng jìn bó yí。
我欲招魂无别物,剩将酒洒菊花枝。wǒ yù zhāo hún wú bié wù,shèng jiāng jiǔ sǎ jú huā zhī。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

菊芳兰秀幸同时,汾水刘郎语最悲。jú fāng lán xiù xìng tóng shí,fén shuǐ liú láng yǔ zuì bēi。
谁果肖兰谁肖菊,未知黄落又为谁。shuí guǒ xiào lán shuí xiào jú,wèi zhī huáng luò yòu wèi shuí。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

风霜无畏最耐久,粪壤不资真自然。fēng shuāng wú wèi zuì nài jiǔ,fèn rǎng bù zī zhēn zì rán。
正则夕餐骨已换,凌江端作跨鳌仙。zhèng zé xī cān gǔ yǐ huàn,líng jiāng duān zuò kuà áo xiān。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

把之手香嚼齿香,饫之燕之香肺肠。bǎ zhī shǒu xiāng jué chǐ xiāng,yù zhī yàn zhī xiāng fèi cháng。
金英满泛日百盏,何必帝乡姑醉乡。jīn yīng mǎn fàn rì bǎi zhǎn,hé bì dì xiāng gū zuì xiāng。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

有酒泛菊釂美酒,无酒嗅菊倚阑干。yǒu jiǔ fàn jú jiào měi jiǔ,wú jiǔ xiù jú yǐ lán gàn。
时人谁会先生意,常把霜枝子细看。shí rén shuí huì xiān shēng yì,cháng bǎ shuāng zhī zi xì kàn。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

江南菊花差晚开,把酒前兰复后梅。jiāng nán jú huā chà wǎn kāi,bǎ jiǔ qián lán fù hòu méi。
天公何尝负此老,天下腐儒臣方回。tiān gōng hé cháng fù cǐ lǎo,tiān xià fǔ rú chén fāng huí。

漫兴九首

方回

吐纳谁能较故新,更须大药锻金银。tǔ nà shuí néng jiào gù xīn,gèng xū dà yào duàn jīn yín。
有诗传世书传子,自是人间不死人。yǒu shī chuán shì shū chuán zi,zì shì rén jiān bù sǐ rén。

漫兴九首

方回

汹汹战场元不惧,恓恓贫巷亦无忧。xiōng xiōng zhàn chǎng yuán bù jù,xī xī pín xiàng yì wú yōu。
千金浪费如泥土,今日何人识故侯。qiān jīn làng fèi rú ní tǔ,jīn rì hé rén shí gù hóu。

漫兴九首

方回

才到黄花有酒倾,今人动欲作渊明。cái dào huáng huā yǒu jiǔ qīng,jīn rén dòng yù zuò yuān míng。
瓶无储粟夜无被,此事知君学未成。píng wú chǔ sù yè wú bèi,cǐ shì zhī jūn xué wèi chéng。

漫兴九首

方回

饿信黥英遇汉皇,攀龙附凤化侯王。è xìn qíng yīng yù hàn huáng,pān lóng fù fèng huà hóu wáng。
河豚鱼毒亡身耳,何至身亡族亦亡。hé tún yú dú wáng shēn ěr,hé zhì shēn wáng zú yì wáng。

漫兴九首

方回

阴阴白昼似昏黄,平地愁城万里长。yīn yīn bái zhòu shì hūn huáng,píng dì chóu chéng wàn lǐ zhǎng。
稻卧三秋常是雨,菊残十月尚无霜。dào wò sān qiū cháng shì yǔ,jú cán shí yuè shàng wú shuāng。

漫兴九首

方回

枕上半醒中酒病,楼前时过卖花声。zhěn shàng bàn xǐng zhōng jiǔ bìng,lóu qián shí guò mài huā shēng。
千门万户俱更换,惟此依稀旧太平。qiān mén wàn hù jù gèng huàn,wéi cǐ yī xī jiù tài píng。

漫兴九首

方回

向人开口便言闲,每一题诗便说山。xiàng rén kāi kǒu biàn yán xián,měi yī tí shī biàn shuō shān。
请俸坐曹食粱肉,又闻满考转官班。qǐng fèng zuò cáo shí liáng ròu,yòu wén mǎn kǎo zhuǎn guān bān。

漫兴九首

方回

兴赋雍容诵麦陂,徐徐别颐用金椎。xīng fù yōng róng sòng mài bēi,xú xú bié yí yòng jīn chuí。
通身都是藏污罪,揖让如仪解说诗。tōng shēn dōu shì cáng wū zuì,yī ràng rú yí jiě shuō shī。