古诗词

送赵子昂提调写金经

方回

青藜夜照玉堂直,外补已至二千石。qīng lí yè zhào yù táng zhí,wài bǔ yǐ zhì èr qiān shí。
不合自以艺能累,天下善书今第一。bù hé zì yǐ yì néng lèi,tiān xià shàn shū jīn dì yī。
魏晋力命王略帖,摹临有过无不及。wèi jìn lì mìng wáng lüè tiē,mó lín yǒu guò wú bù jí。
真行草外工篆隶,兼有与可伯时癖。zhēn xíng cǎo wài gōng zhuàn lì,jiān yǒu yǔ kě bó shí pǐ。
小者士庶携卷轴,大者王侯掷缣帛。xiǎo zhě shì shù xié juǎn zhóu,dà zhě wáng hóu zhì jiān bó。
门前踏断铁门限,苦向王孙觅真迹。mén qián tà duàn tiě mén xiàn,kǔ xiàng wáng sūn mì zhēn jì。
有时乘兴扫龙蛇,图画纸素动成疋。yǒu shí chéng xīng sǎo lóng shé,tú huà zhǐ sù dòng chéng pǐ。
有时厌俗三叹息,何乃以此为人役。yǒu shí yàn sú sān tàn xī,hé nǎi yǐ cǐ wèi rén yì。
如池如沟弃残墨,如冢如陵堆败笔。rú chí rú gōu qì cán mò,rú zhǒng rú líng duī bài bǐ。
太湖西畔松雪斋,七弦风清碧山碧。tài hú xī pàn sōng xuě zhāi,qī xián fēng qīng bì shān bì。
桃花水肥钓鳜鱼,春雨春风一蓑笠。táo huā shuǐ féi diào guì yú,chūn yǔ chūn fēng yī suō lì。
胡为拾此复尘埃,鸣鞭更上金台驿。hú wèi shí cǐ fù chén āi,míng biān gèng shàng jīn tái yì。
白马四十二章来,一大藏今五千帙。bái mǎ sì shí èr zhāng lái,yī dà cáng jīn wǔ qiān zhì。
订讹补讹重缮写,金字琅函较甲乙。dìng é bǔ é zhòng shàn xiě,jīn zì láng hán jiào jiǎ yǐ。
考工记属冬官卿,润文使专宰相职。kǎo gōng jì shǔ dōng guān qīng,rùn wén shǐ zhuān zǎi xiāng zhí。
北门学士董此事,一儒迥胜缁辈百。běi mén xué shì dǒng cǐ shì,yī rú jiǒng shèng zī bèi bǎi。
精神如玉鬓如漆,天上知己密如栉。jīng shén rú yù bìn rú qī,tiān shàng zhī jǐ mì rú zhì。
省台要官俱可得,还自管城子中出。shěng tái yào guān jù kě dé,hái zì guǎn chéng zi zhōng chū。
右军写经博白鹅,孰与明时见数多。yòu jūn xiě jīng bó bái é,shú yǔ míng shí jiàn shù duō。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

紫阳山下园五亩,一半教儿种菊花。zǐ yáng shān xià yuán wǔ mǔ,yī bàn jiào ér zhǒng jú huā。
霜渐浓时花更好,六年何事未还家。shuāng jiàn nóng shí huā gèng hǎo,liù nián hé shì wèi hái jiā。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

平生我解量人品,元亮真成晋伯夷。píng shēng wǒ jiě liàng rén pǐn,yuán liàng zhēn chéng jìn bó yí。
我欲招魂无别物,剩将酒洒菊花枝。wǒ yù zhāo hún wú bié wù,shèng jiāng jiǔ sǎ jú huā zhī。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

菊芳兰秀幸同时,汾水刘郎语最悲。jú fāng lán xiù xìng tóng shí,fén shuǐ liú láng yǔ zuì bēi。
谁果肖兰谁肖菊,未知黄落又为谁。shuí guǒ xiào lán shuí xiào jú,wèi zhī huáng luò yòu wèi shuí。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

风霜无畏最耐久,粪壤不资真自然。fēng shuāng wú wèi zuì nài jiǔ,fèn rǎng bù zī zhēn zì rán。
正则夕餐骨已换,凌江端作跨鳌仙。zhèng zé xī cān gǔ yǐ huàn,líng jiāng duān zuò kuà áo xiān。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

把之手香嚼齿香,饫之燕之香肺肠。bǎ zhī shǒu xiāng jué chǐ xiāng,yù zhī yàn zhī xiāng fèi cháng。
金英满泛日百盏,何必帝乡姑醉乡。jīn yīng mǎn fàn rì bǎi zhǎn,hé bì dì xiāng gū zuì xiāng。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

有酒泛菊釂美酒,无酒嗅菊倚阑干。yǒu jiǔ fàn jú jiào měi jiǔ,wú jiǔ xiù jú yǐ lán gàn。
时人谁会先生意,常把霜枝子细看。shí rén shuí huì xiān shēng yì,cháng bǎ shuāng zhī zi xì kàn。

久过重阳菊英粲然即事十首

方回

江南菊花差晚开,把酒前兰复后梅。jiāng nán jú huā chà wǎn kāi,bǎ jiǔ qián lán fù hòu méi。
天公何尝负此老,天下腐儒臣方回。tiān gōng hé cháng fù cǐ lǎo,tiān xià fǔ rú chén fāng huí。

漫兴九首

方回

吐纳谁能较故新,更须大药锻金银。tǔ nà shuí néng jiào gù xīn,gèng xū dà yào duàn jīn yín。
有诗传世书传子,自是人间不死人。yǒu shī chuán shì shū chuán zi,zì shì rén jiān bù sǐ rén。

漫兴九首

方回

汹汹战场元不惧,恓恓贫巷亦无忧。xiōng xiōng zhàn chǎng yuán bù jù,xī xī pín xiàng yì wú yōu。
千金浪费如泥土,今日何人识故侯。qiān jīn làng fèi rú ní tǔ,jīn rì hé rén shí gù hóu。

漫兴九首

方回

才到黄花有酒倾,今人动欲作渊明。cái dào huáng huā yǒu jiǔ qīng,jīn rén dòng yù zuò yuān míng。
瓶无储粟夜无被,此事知君学未成。píng wú chǔ sù yè wú bèi,cǐ shì zhī jūn xué wèi chéng。

漫兴九首

方回

饿信黥英遇汉皇,攀龙附凤化侯王。è xìn qíng yīng yù hàn huáng,pān lóng fù fèng huà hóu wáng。
河豚鱼毒亡身耳,何至身亡族亦亡。hé tún yú dú wáng shēn ěr,hé zhì shēn wáng zú yì wáng。

漫兴九首

方回

阴阴白昼似昏黄,平地愁城万里长。yīn yīn bái zhòu shì hūn huáng,píng dì chóu chéng wàn lǐ zhǎng。
稻卧三秋常是雨,菊残十月尚无霜。dào wò sān qiū cháng shì yǔ,jú cán shí yuè shàng wú shuāng。

漫兴九首

方回

枕上半醒中酒病,楼前时过卖花声。zhěn shàng bàn xǐng zhōng jiǔ bìng,lóu qián shí guò mài huā shēng。
千门万户俱更换,惟此依稀旧太平。qiān mén wàn hù jù gèng huàn,wéi cǐ yī xī jiù tài píng。

漫兴九首

方回

向人开口便言闲,每一题诗便说山。xiàng rén kāi kǒu biàn yán xián,měi yī tí shī biàn shuō shān。
请俸坐曹食粱肉,又闻满考转官班。qǐng fèng zuò cáo shí liáng ròu,yòu wén mǎn kǎo zhuǎn guān bān。

漫兴九首

方回

兴赋雍容诵麦陂,徐徐别颐用金椎。xīng fù yōng róng sòng mài bēi,xú xú bié yí yòng jīn chuí。
通身都是藏污罪,揖让如仪解说诗。tōng shēn dōu shì cáng wū zuì,yī ràng rú yí jiě shuō shī。