古诗词

题徐仲彬达观亭

方回

乾涵坤毓万汇夥,独得为人赖钧播。qián hán kūn yù wàn huì huǒ,dú dé wèi rén lài jūn bō。
八尺身为天地赘,一寸心将天地裹。bā chǐ shēn wèi tiān dì zhuì,yī cùn xīn jiāng tiān dì guǒ。
道眼自应非肉眼,以心观物无不可。dào yǎn zì yīng fēi ròu yǎn,yǐ xīn guān wù wú bù kě。
灵台光洁日月悬,肯使一丝挂尘堁。líng tái guāng jié rì yuè xuán,kěn shǐ yī sī guà chén kè。
老寿龟鹤夭蠛蠓,博大鹏鲲小蜾蠃。lǎo shòu guī hè yāo miè měng,bó dà péng kūn xiǎo guǒ luǒ。
王侯云霄纵翱翔,奴隶泥涂淹坎轲。wáng hóu yún xiāo zòng áo xiáng,nú lì ní tú yān kǎn kē。
雷霆起蛰春生儿,霜露敛华秋结果。léi tíng qǐ zhé chūn shēng ér,shuāng lù liǎn huá qiū jié guǒ。
防风九亩霸十围,痿痹支离蹒跚跛。fáng fēng jiǔ mǔ bà shí wéi,wěi bì zhī lí pán shān bǒ。
二五之精形相禅,彼胡魁梧此么么。èr wǔ zhī jīng xíng xiāng chán,bǐ hú kuí wú cǐ me me。
天所赋予各有命,女子岂羡弧矢左。tiān suǒ fù yǔ gè yǒu mìng,nǚ zi qǐ xiàn hú shǐ zuǒ。
蝼蚁君臣雁弟兄,道理大处无细琐。lóu yǐ jūn chén yàn dì xiōng,dào lǐ dà chù wú xì suǒ。
洪纤各遂逍遥游,续凫之颈尔其叵。hóng xiān gè suì xiāo yáo yóu,xù fú zhī jǐng ěr qí pǒ。
徐侯读书得玉匙,圣人门户启关锁。xú hóu dú shū dé yù shi,shèng rén mén hù qǐ guān suǒ。
用宾屡扬北上鞭,大隐荐鼓南游柁。yòng bīn lǚ yáng běi shàng biān,dà yǐn jiàn gǔ nán yóu duò。
筑室金陵割钟山,临川僻学百义堕。zhù shì jīn líng gē zhōng shān,lín chuān pì xué bǎi yì duò。
千古子在川上心,想见解衣盘礴裸。qiān gǔ zi zài chuān shàng xīn,xiǎng jiàn jiě yī pán bó luǒ。
梧桐杨柳竹阴间,菱荷叠重花婀娜。wú tóng yáng liǔ zhú yīn jiān,líng hé dié zhòng huā ē nà。
弄丸一卷经世书,内篇外篇夜灯火。nòng wán yī juǎn jīng shì shū,nèi piān wài piān yè dēng huǒ。
静寂动感来无穷,昭布森列俱帖妥。jìng jì dòng gǎn lái wú qióng,zhāo bù sēn liè jù tiē tuǒ。
通达居然今贾傅,岂容栖迟老江沱。tōng dá jū rán jīn jiǎ fù,qǐ róng qī chí lǎo jiāng tuó。
乘流止坎大厥观,进退久速不预揣。chéng liú zhǐ kǎn dà jué guān,jìn tuì jiǔ sù bù yù chuāi。
熏天富贵腊毒味,涎讵肯流颐敢朵。xūn tiān fù guì là dú wèi,xián jù kěn liú yí gǎn duǒ。
窗前草青鹿共眠,槛外沙白鸥同坐。chuāng qián cǎo qīng lù gòng mián,kǎn wài shā bái ōu tóng zuò。
忘机得意茅三间,焉用陶朱西施舸。wàng jī dé yì máo sān jiān,yān yòng táo zhū xī shī gě。
况又义方延硕师,乃父析薪子克荷。kuàng yòu yì fāng yán shuò shī,nǎi fù xī xīn zi kè hé。
此诗擿抉宇宙秘,察君襟抱吾亦颇。cǐ shī tī jué yǔ zhòu mì,chá jūn jīn bào wú yì pǒ。
世间俗物未必识,我知鱼乐子非我。shì jiān sú wù wèi bì shí,wǒ zhī yú lè zi fēi wǒ。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

七十翁吟七言十首

方回

幼孤何敢事儿嬉,闻道惟惭性钝迟。yòu gū hé gǎn shì ér xī,wén dào wéi cán xìng dùn chí。
早尚虚文迷释老,晚参实学溯濂伊。zǎo shàng xū wén mí shì lǎo,wǎn cān shí xué sù lián yī。
五更灯火芸千卷,两世冠裳桂一枝。wǔ gèng dēng huǒ yún qiān juǎn,liǎng shì guān shang guì yī zhī。
梦幻无成吾不怨,庾愁江恨鬓丝丝。mèng huàn wú chéng wú bù yuàn,yǔ chóu jiāng hèn bìn sī sī。

七十翁吟七言十首

方回

神奇臭腐变穷通,宇宙纷纭醉眼中。shén qí chòu fǔ biàn qióng tōng,yǔ zhòu fēn yún zuì yǎn zhōng。
邓禹第堪文学掾,刘歆早作国师公。dèng yǔ dì kān wén xué yuàn,liú xīn zǎo zuò guó shī gōng。
干戈世故千岐异,礼乐民彝万古同。gàn gē shì gù qiān qí yì,lǐ lè mín yí wàn gǔ tóng。
造化岂应全聩聩,秋来依旧有西风。zào huà qǐ yīng quán kuì kuì,qiū lái yī jiù yǒu xī fēng。

七十翁吟七言十首

方回

几夜楼东晓望时,长庚缺月傍参旗。jǐ yè lóu dōng xiǎo wàng shí,zhǎng gēng quē yuè bàng cān qí。
江湖已满焉能久,天地将秋更不疑。jiāng hú yǐ mǎn yān néng jiǔ,tiān dì jiāng qiū gèng bù yí。
暑渐变凉差可喜,老难重少自堪悲。shǔ jiàn biàn liáng chà kě xǐ,lǎo nán zhòng shǎo zì kān bēi。
年来辈行凋零尽,诗卷中多赋挽诗。nián lái bèi xíng diāo líng jǐn,shī juǎn zhōng duō fù wǎn shī。

七十翁吟七言十首

方回

三十科名续父灯,岂知七十老无能。sān shí kē míng xù fù dēng,qǐ zhī qī shí lǎo wú néng。
儿童半长馀犹幼,门户中衰久未兴。ér tóng bàn zhǎng yú yóu yòu,mén hù zhōng shuāi jiǔ wèi xīng。
南亩尽捐犹有宅,白头垂秃已如僧。nán mǔ jǐn juān yóu yǒu zhái,bái tóu chuí tū yǐ rú sēng。
平生诗力秋尤健,万里霜天击怒鹰。píng shēng shī lì qiū yóu jiàn,wàn lǐ shuāng tiān jī nù yīng。

七十翁吟七言十首

方回

颓龄侥幸古来稀,休致多年但欠归。tuí líng jiǎo xìng gǔ lái xī,xiū zhì duō nián dàn qiàn guī。
决不再思龟左顾,幸犹免赋雉朝飞。jué bù zài sī guī zuǒ gù,xìng yóu miǎn fù zhì cháo fēi。
江山如旧几寒暑,天地无情多是非。jiāng shān rú jiù jǐ hán shǔ,tiān dì wú qíng duō shì fēi。
能办东篱一杯酒,可须疏傅有金挥。néng bàn dōng lí yī bēi jiǔ,kě xū shū fù yǒu jīn huī。

六月二十八日立秋

方回

平生为客太匆匆,已上西江又复东。píng shēng wèi kè tài cōng cōng,yǐ shàng xī jiāng yòu fù dōng。
只信一朝飞舴艋,何知五度落梧桐。zhǐ xìn yī cháo fēi zé měng,hé zhī wǔ dù luò wú tóng。
绝怜牛女常遭谤,粗足莼鲈不叹穷。jué lián niú nǚ cháng zāo bàng,cū zú chún lú bù tàn qióng。
世外世间异天壤,政须深谷卧秋风。shì wài shì jiān yì tiān rǎng,zhèng xū shēn gǔ wò qiū fēng。

张老山御史寄七夕诗今近中秋奉问

方回

笼鹤囊琴驾短篷,夏初言别又秋中。lóng hè náng qín jià duǎn péng,xià chū yán bié yòu qiū zhōng。
一天遥共团圆月,两地相忘矍铄翁。yī tiān yáo gòng tuán yuán yuè,liǎng dì xiāng wàng jué shuò wēng。
朝廷还公黄阁相,江湖乞我白蘋风。cháo tíng hái gōng huáng gé xiāng,jiāng hú qǐ wǒ bái píng fēng。
金台乍到朋簪盍,肯系吟笺寄早鸿。jīn tái zhà dào péng zān hé,kěn xì yín jiān jì zǎo hóng。

呈吕使君二首

方回

中川孤屿称诗才,雁荡龙湫遍赏来。zhōng chuān gū yǔ chēng shī cái,yàn dàng lóng jiǎo biàn shǎng lái。
千骑君侯鸣竞病,五年朋友共敲推。qiān qí jūn hóu míng jìng bìng,wǔ nián péng yǒu gòng qiāo tuī。
旧题谢守池边草,新寓逋仙屋角梅。jiù tí xiè shǒu chí biān cǎo,xīn yù bū xiān wū jiǎo méi。
欲叩吟窗看奇句,不应相遇只衔杯。yù kòu yín chuāng kàn qí jù,bù yīng xiāng yù zhǐ xián bēi。

呈吕使君二首

方回

纷纷衮衮笑儒酸,独爱齑盐远绮纨。fēn fēn gǔn gǔn xiào rú suān,dú ài jī yán yuǎn qǐ wán。
国手文章无敌手,将坛家世上诗坛。guó shǒu wén zhāng wú dí shǒu,jiāng tán jiā shì shàng shī tán。
海艘荡寇鲸波静,江寺除凶鬼胆寒。hǎi sōu dàng kòu jīng bō jìng,jiāng sì chú xiōng guǐ dǎn hán。
才调极高心转小,近时人物此尤难。cái diào jí gāo xīn zhuǎn xiǎo,jìn shí rén wù cǐ yóu nán。

寄平江王元俞治中并呈孟君复总管

方回

两玉人俱出相家,一时顿有富才华。liǎng yù rén jù chū xiāng jiā,yī shí dùn yǒu fù cái huá。
登楼赋咏追王粲,落帽风流致孟嘉。dēng lóu fù yǒng zhuī wáng càn,luò mào fēng liú zhì mèng jiā。
未肯一茎生白发,相逢九日醉黄花。wèi kěn yī jīng shēng bái fā,xiāng féng jiǔ rì zuì huáng huā。
苏台欲往何由得,独立吴山眺晚霞。sū tái yù wǎng hé yóu dé,dú lì wú shān tiào wǎn xiá。

呈李让臣就寄翰林阎学士

方回

鞭霆来自紫皇宫,天上纶言播德风。biān tíng lái zì zǐ huáng gōng,tiān shàng lún yán bō dé fēng。
为报玉堂真学士,犹怜雪鬓老诗翁。wèi bào yù táng zhēn xué shì,yóu lián xuě bìn lǎo shī wēng。
星明斗极璇霄北,水注蓬莱碧海东。xīng míng dòu jí xuán xiāo běi,shuǐ zhù péng lái bì hǎi dōng。
身不能飞心独往,承颜常在梦魂中。shēn bù néng fēi xīn dú wǎng,chéng yán cháng zài mèng hún zhōng。

循分

方回

闲与苍穹酹一杯,誓将坦荡答疏恢。xián yǔ cāng qióng lèi yī bēi,shì jiāng tǎn dàng dá shū huī。
谁非身住蓬莱岛,汝自心生滟滪堆。shuí fēi shēn zhù péng lái dǎo,rǔ zì xīn shēng yàn yù duī。
事久终难逃定论,运亨岂必藉高才。shì jiǔ zhōng nán táo dìng lùn,yùn hēng qǐ bì jí gāo cái。
堕肤裂指河冰合,自有春风到早梅。duò fū liè zhǐ hé bīng hé,zì yǒu chūn fēng dào zǎo méi。

日长至寓杭

方回

闲身不想入鹓行,家近何分客与乡。xián shēn bù xiǎng rù yuān xíng,jiā jìn hé fēn kè yǔ xiāng。
所喜今年年最稔,又逢此日日初长。suǒ xǐ jīn nián nián zuì rěn,yòu féng cǐ rì rì chū zhǎng。
云容顿改不为雨,雪意尚悭仍作霜。yún róng dùn gǎi bù wèi yǔ,xuě yì shàng qiān réng zuò shuāng。
岂意老翁开八帙,朋来聊与共清觞。qǐ yì lǎo wēng kāi bā zhì,péng lái liáo yǔ gòng qīng shāng。

日长至寓杭

方回

自从丱角至童颠,是事无心总听天。zì cóng guàn jiǎo zhì tóng diān,shì shì wú xīn zǒng tīng tiān。
今日喜逢长至日,来年恰遇古希年。jīn rì xǐ féng zhǎng zhì rì,lái nián qià yù gǔ xī nián。
一官三纪闲居半,万马千军命偶全。yī guān sān jì xián jū bàn,wàn mǎ qiān jūn mìng ǒu quán。
适有蜜蜂肯伴我,晴香烂醉玉梅前。shì yǒu mì fēng kěn bàn wǒ,qíng xiāng làn zuì yù méi qián。

寄集贤阎子静学士

方回

新年七十一衰翁,此道心知万折东。xīn nián qī shí yī shuāi wēng,cǐ dào xīn zhī wàn zhé dōng。
名位集贤唐学士,文章内相陆宣公。míng wèi jí xián táng xué shì,wén zhāng nèi xiāng lù xuān gōng。
两朝纶浡倾前古,四海绅緌立下风。liǎng cháo lún bó qīng qián gǔ,sì hǎi shēn ruí lì xià fēng。
手把一枝梅欲寄,江南岁暮待春鸿。shǒu bǎ yī zhī méi yù jì,jiāng nán suì mù dài chūn hóng。