古诗词

听孙鍊师琴

方回

名画元不出画工,善书决不属书史。míng huà yuán bù chū huà gōng,shàn shū jué bù shǔ shū shǐ。
子春伯牙非伶官,古能琴者必君子。zi chūn bó yá fēi líng guān,gǔ néng qín zhě bì jūn zi。
枕流漱石今孙郎,电眸冰齿霜髯张。zhěn liú shù shí jīn sūn láng,diàn móu bīng chǐ shuāng rán zhāng。
洒扫书室焚古香,信手为吾调宫商。sǎ sǎo shū shì fén gǔ xiāng,xìn shǒu wèi wú diào gōng shāng。
琮琮琤琤泉落涧,嗈嗈喈喈鸿度汉。cóng cóng chēng chēng quán luò jiàn,yōng yōng jiē jiē hóng dù hàn。
从容整暇未肯忙,小俟吟猱观抑按。cóng róng zhěng xiá wèi kěn máng,xiǎo qí yín náo guān yì àn。
急如快剑斫蛇分两截,琉璃瓶碎玉簪折。jí rú kuài jiàn zhuó shé fēn liǎng jié,liú lí píng suì yù zān zhé。
似有鸾胶再补完,细视冰弦元不绝。shì yǒu luán jiāo zài bǔ wán,xì shì bīng xián yuán bù jué。
又如电走雹飞驱霹雳,老树百丈龙爪入。yòu rú diàn zǒu báo fēi qū pī lì,lǎo shù bǎi zhàng lóng zhǎo rù。
得非獭髓灭瘢痕,依旧乌桐净如拭。dé fēi tǎ suǐ miè bān hén,yī jiù wū tóng jìng rú shì。
睥睨黠鼠伏狸奴,杀机一动与之俱。pì nì xiá shǔ fú lí nú,shā jī yī dòng yǔ zhī jù。
鹰扬颇类师尚父,牧野秉钺行天诛。yīng yáng pǒ lèi shī shàng fù,mù yě bǐng yuè xíng tiān zhū。
临河而闻杀鸣犊,曳轮不往反乎覆。lín hé ér wén shā míng dú,yè lún bù wǎng fǎn hū fù。
许由不受尧天下,一瓢虽无吾亦足。xǔ yóu bù shòu yáo tiān xià,yī piáo suī wú wú yì zú。
圣门此意传不传,耿耿精灵月在天。shèng mén cǐ yì chuán bù chuán,gěng gěng jīng líng yuè zài tiān。
孙郎何处得授受,长江秋霁印婵娟。sūn láng hé chù dé shòu shòu,zhǎng jiāng qiū jì yìn chán juān。
五音本无根舌齿,六律发挥凭手指。wǔ yīn běn wú gēn shé chǐ,liù lǜ fā huī píng shǒu zhǐ。
音律之外求七情,万变悉从心上起。yīn lǜ zhī wài qiú qī qíng,wàn biàn xī cóng xīn shàng qǐ。
孙郎胸次夫何如,贮储古今万卷馀。sūn láng xiōng cì fū hé rú,zhù chǔ gǔ jīn wàn juǎn yú。
孰谓七弦轸上之神圣,不本二尺檠边之功夫。shú wèi qī xián zhěn shàng zhī shén shèng,bù běn èr chǐ qíng biān zhī gōng fū。
少年学琴欲学渠,勿但弹琴当读书。shǎo nián xué qín yù xué qú,wù dàn dàn qín dāng dú shū。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

渔家

方回

全家居小艇,面色总成黧。quán jiā jū xiǎo tǐng,miàn sè zǒng chéng lí。
何事偏多子,平生仅一妻。hé shì piān duō zi,píng shēng jǐn yī qī。
螺羹兼蚬肉,稗粥和粳粞。luó gēng jiān xiǎn ròu,bài zhōu hé jīng xī。
细省庄周语,逍遥理未齐。xì shěng zhuāng zhōu yǔ,xiāo yáo lǐ wèi qí。

复过临平

方回

岸上频呼喝,船中剧荡摇。àn shàng pín hū hē,chuán zhōng jù dàng yáo。
倒桅将过市,落牵为逢桥。dào wéi jiāng guò shì,luò qiān wèi féng qiáo。
蟹断非羲卦,渔榔即舜韶。xiè duàn fēi xī guà,yú láng jí shùn sháo。
客愁元历历,诗思亦飘飘。kè chóu yuán lì lì,shī sī yì piāo piāo。

过许村

方回

长安才上堰,风物似微饶。zhǎng ān cái shàng yàn,fēng wù shì wēi ráo。
野老能相认,轻船不待招。yě lǎo néng xiāng rèn,qīng chuán bù dài zhāo。
炊菱开甑热,秤鲫满篮跳。chuī líng kāi zèng rè,chèng jì mǎn lán tiào。
偶有樽中物,何为靳一浇。ǒu yǒu zūn zhōng wù,hé wèi jìn yī jiāo。

仇仁近之姑苏别后奉寄

方回

诗眼到姑苏,今愁古恨俱。shī yǎn dào gū sū,jīn chóu gǔ hèn jù。
台惊吴后鹿,江问汉时鲈。tái jīng wú hòu lù,jiāng wèn hàn shí lú。
矫夺风应息,怀襄气未苏。jiǎo duó fēng yīng xī,huái xiāng qì wèi sū。
梅边早回首,飞鹤望林逋。méi biān zǎo huí shǒu,fēi hè wàng lín bū。

追次仇仁近韵谩成三首

方回

儒冠谁使著,何至动言贫。rú guān shuí shǐ zhù,hé zhì dòng yán pín。
此事须吾党,相期到古人。cǐ shì xū wú dǎng,xiāng qī dào gǔ rén。
衰颜犹可镜,短发仅堪巾。shuāi yán yóu kě jìng,duǎn fā jǐn kān jīn。
举世无知者,孤灯夜独亲。jǔ shì wú zhī zhě,gū dēng yè dú qīn。

追次仇仁近韵谩成三首

方回

卧思身世事,无夜不更深。wò sī shēn shì shì,wú yè bù gèng shēn。
脱难泅登岸,逃名影就阴。tuō nán qiú dēng àn,táo míng yǐng jiù yīn。
樽中醉鲁酒,弦外自陶琴。zūn zhōng zuì lǔ jiǔ,xián wài zì táo qín。
诗就谁能赏,徒劳太古吟。shī jiù shuí néng shǎng,tú láo tài gǔ yín。

追次仇仁近韵谩成三首

方回

风云乘变化,微贱忽公孤。fēng yún chéng biàn huà,wēi jiàn hū gōng gū。
内足穷过达,多求智返愚。nèi zú qióng guò dá,duō qiú zhì fǎn yú。
谈锋椎衍奭,笔阵扫孙吴。tán fēng chuí yǎn shì,bǐ zhèn sǎo sūn wú。
时彦当如此,吾归钓雪鲈。shí yàn dāng rú cǐ,wú guī diào xuě lú。

送杜景齐归平阳二首

方回

每忆东瓯郡,柑花入梦香。měi yì dōng ōu jùn,gān huā rù mèng xiāng。
市人无素服,田妇亦红妆。shì rén wú sù fú,tián fù yì hóng zhuāng。
鲎蟹丰渔户,犀珠聚䌖商。hòu xiè fēng yú hù,xī zhū jù jié shāng。
年登犹足乐,何必殢钱塘。nián dēng yóu zú lè,hé bì tì qián táng。

送杜景齐归平阳二首

方回

君住平阳县,无家不读书。jūn zhù píng yáng xiàn,wú jiā bù dú shū。
计偕今已废,师授未应疏。jì xié jīn yǐ fèi,shī shòu wèi yīng shū。
兵革崩腾后,衣冠丧荡馀。bīng gé bēng téng hòu,yī guān sàng dàng yú。
别怀似难写,吾道竟何如。bié huái shì nán xiě,wú dào jìng hé rú。

寒夜

方回

薪粲常相迫,衾裘本自单。xīn càn cháng xiāng pò,qīn qiú běn zì dān。
至分惊屡改,去住觉俱难。zhì fēn jīng lǚ gǎi,qù zhù jué jù nán。
愁与思妨寐,霜兼雪倍寒。chóu yǔ sī fáng mèi,shuāng jiān xuě bèi hán。
百年谁不尽,一夕独堪叹。bǎi nián shuí bù jǐn,yī xī dú kān tàn。

寒朝

方回

甚欲常晴日,何堪复暗云。shén yù cháng qíng rì,hé kān fù àn yún。
树寒禽缩项,雨冻瓦成纹。shù hán qín suō xiàng,yǔ dòng wǎ chéng wén。
归路非嫌泞,行庖岂厌荤。guī lù fēi xián nìng,xíng páo qǐ yàn hūn。
独能知此意,朝镜白纷纷。dú néng zhī cǐ yì,cháo jìng bái fēn fēn。

十一月十四夜听雨为霰听霰为雪久之雪后为骤雨自昏达旦无寐

方回

雨声更霰雪,昏听达清晨。yǔ shēng gèng xiàn xuě,hūn tīng dá qīng chén。
自笑能吟客,常为不寐人。zì xiào néng yín kè,cháng wèi bù mèi rén。
絮寒勤拭涕,箦响惧翻身。xù hán qín shì tì,zé xiǎng jù fān shēn。
苦语知谁会,应堪泣鬼神。kǔ yǔ zhī shuí huì,yīng kān qì guǐ shén。

十一月十五日

方回

倏忽何庸诘,参差未易齐。shū hū hé yōng jí,cān chà wèi yì qí。
树枯元不死,雪尽竟为泥。shù kū yuán bù sǐ,xuě jǐn jìng wèi ní。
岂谓身才老,从来意欲西。qǐ wèi shēn cái lǎo,cóng lái yì yù xī。
一穷宁骨立,九殒未头低。yī qióng níng gǔ lì,jiǔ yǔn wèi tóu dī。

十一月十五夜

方回

竟与鳏鱼似,无由浊蚁持。jìng yǔ guān yú shì,wú yóu zhuó yǐ chí。
百为元有命,一往复何疑。bǎi wèi yuán yǒu mìng,yī wǎng fù hé yí。
残梦终难续,深忧暗自知。cán mèng zhōng nán xù,shēn yōu àn zì zhī。
邻雏夜啼急,吾亦忆吾儿。lín chú yè tí jí,wú yì yì wú ér。

得存心书诉贫

方回

务得终多惧,图全敢叹穷。wù dé zhōng duō jù,tú quán gǎn tàn qióng。
懒能争口腹,差觉负儿童。lǎn néng zhēng kǒu fù,chà jué fù ér tóng。
客久丛咨怨,年衰绝变通。kè jiǔ cóng zī yuàn,nián shuāi jué biàn tōng。
云台少冯衍,未必尽人雄。yún tái shǎo féng yǎn,wèi bì jǐn rén xióng。