古诗词

听孙鍊师琴

方回

名画元不出画工,善书决不属书史。míng huà yuán bù chū huà gōng,shàn shū jué bù shǔ shū shǐ。
子春伯牙非伶官,古能琴者必君子。zi chūn bó yá fēi líng guān,gǔ néng qín zhě bì jūn zi。
枕流漱石今孙郎,电眸冰齿霜髯张。zhěn liú shù shí jīn sūn láng,diàn móu bīng chǐ shuāng rán zhāng。
洒扫书室焚古香,信手为吾调宫商。sǎ sǎo shū shì fén gǔ xiāng,xìn shǒu wèi wú diào gōng shāng。
琮琮琤琤泉落涧,嗈嗈喈喈鸿度汉。cóng cóng chēng chēng quán luò jiàn,yōng yōng jiē jiē hóng dù hàn。
从容整暇未肯忙,小俟吟猱观抑按。cóng róng zhěng xiá wèi kěn máng,xiǎo qí yín náo guān yì àn。
急如快剑斫蛇分两截,琉璃瓶碎玉簪折。jí rú kuài jiàn zhuó shé fēn liǎng jié,liú lí píng suì yù zān zhé。
似有鸾胶再补完,细视冰弦元不绝。shì yǒu luán jiāo zài bǔ wán,xì shì bīng xián yuán bù jué。
又如电走雹飞驱霹雳,老树百丈龙爪入。yòu rú diàn zǒu báo fēi qū pī lì,lǎo shù bǎi zhàng lóng zhǎo rù。
得非獭髓灭瘢痕,依旧乌桐净如拭。dé fēi tǎ suǐ miè bān hén,yī jiù wū tóng jìng rú shì。
睥睨黠鼠伏狸奴,杀机一动与之俱。pì nì xiá shǔ fú lí nú,shā jī yī dòng yǔ zhī jù。
鹰扬颇类师尚父,牧野秉钺行天诛。yīng yáng pǒ lèi shī shàng fù,mù yě bǐng yuè xíng tiān zhū。
临河而闻杀鸣犊,曳轮不往反乎覆。lín hé ér wén shā míng dú,yè lún bù wǎng fǎn hū fù。
许由不受尧天下,一瓢虽无吾亦足。xǔ yóu bù shòu yáo tiān xià,yī piáo suī wú wú yì zú。
圣门此意传不传,耿耿精灵月在天。shèng mén cǐ yì chuán bù chuán,gěng gěng jīng líng yuè zài tiān。
孙郎何处得授受,长江秋霁印婵娟。sūn láng hé chù dé shòu shòu,zhǎng jiāng qiū jì yìn chán juān。
五音本无根舌齿,六律发挥凭手指。wǔ yīn běn wú gēn shé chǐ,liù lǜ fā huī píng shǒu zhǐ。
音律之外求七情,万变悉从心上起。yīn lǜ zhī wài qiú qī qíng,wàn biàn xī cóng xīn shàng qǐ。
孙郎胸次夫何如,贮储古今万卷馀。sūn láng xiōng cì fū hé rú,zhù chǔ gǔ jīn wàn juǎn yú。
孰谓七弦轸上之神圣,不本二尺檠边之功夫。shú wèi qī xián zhěn shàng zhī shén shèng,bù běn èr chǐ qíng biān zhī gōng fū。
少年学琴欲学渠,勿但弹琴当读书。shǎo nián xué qín yù xué qú,wù dàn dàn qín dāng dú shū。

方回

元朝诗人、诗论家。方回节操无可言者,为世所讥,然善论诗文,论诗主江西派,为江西诗派殿军(参见《中国文学史·第三卷·第六编·元代文学》)。字万里。徽州歙县(今属安徽)人。南宋理宗时登第,初以《梅花百咏》向权臣贾似道献媚,后见似道势败,又上似道十可斩之疏,得任严州(今浙江建德)知府。元兵将至,他高唱死守封疆之论,及元兵至,又望风迎降,得任建德路总管,不久罢官,即徜徉于杭州、歙县一带,晚年在杭州以卖文为生,以至老死。
方回罢官后,致力于诗,选唐、宋近体诗,加以评论,取名《瀛奎律髓》,共49卷。 方回的作品>>

猜您喜欢

感事

方回

直道难容世,深言易绝交。zhí dào nán róng shì,shēn yán yì jué jiāo。
但称司马好,勿解子云嘲。dàn chēng sī mǎ hǎo,wù jiě zi yún cháo。
彼自盟黄棘,吾宁藉白茅。bǐ zì méng huáng jí,wú níng jí bái máo。
一竿至清水,归去老江郊。yī gān zhì qīng shuǐ,guī qù lǎo jiāng jiāo。

乙未六月大暑

方回

平分天四序,最苦是炎蒸。píng fēn tiān sì xù,zuì kǔ shì yán zhēng。
在我须无欲,于斯患不能。zài wǒ xū wú yù,yú sī huàn bù néng。
又应当闵雨,谁识始藏冰。yòu yīng dāng mǐn yǔ,shuí shí shǐ cáng bīng。
人力回元造,生生实所凭。rén lì huí yuán zào,shēng shēng shí suǒ píng。

赠吕肖卿三首

方回

虽未登三十,知君已几年。suī wèi dēng sān shí,zhī jūn yǐ jǐ nián。
先师斧修月,名父柱擎天。xiān shī fǔ xiū yuè,míng fù zhù qíng tiān。
失怙初周晬,耽吟早极玄。shī hù chū zhōu zuì,dān yín zǎo jí xuán。
孤身能自立,万卷绝芸编。gū shēn néng zì lì,wàn juǎn jué yún biān。

赠吕肖卿三首

方回

千万人丛里,应难一一寻。qiān wàn rén cóng lǐ,yīng nán yī yī xún。
政须真具眼,始可与关心。zhèng xū zhēn jù yǎn,shǐ kě yǔ guān xīn。
匠手斤忘垩,禅机芥遇针。jiàng shǒu jīn wàng è,chán jī jiè yù zhēn。
绝弦吾欲理,忽复有知音。jué xián wú yù lǐ,hū fù yǒu zhī yīn。

赠吕肖卿三首

方回

知己身俱老,逢君泪欲倾。zhī jǐ shēn jù lǎo,féng jūn lèi yù qīng。
不时思令舅,无可报难兄。bù shí sī lìng jiù,wú kě bào nán xiōng。
湓浦稀鱼素,阳山杳雁程。pén pǔ xī yú sù,yáng shān yǎo yàn chéng。
平安只消息,聊此慰羁情。píng ān zhǐ xiāo xī,liáo cǐ wèi jī qíng。

次韵吕肖卿讲学三首

方回

平生但力田,岂计不逢年。píng shēng dàn lì tián,qǐ jì bù féng nián。
吾道桴浮海,斯文笔补天。wú dào fú fú hǎi,sī wén bǐ bǔ tiān。
早能丹点铁,曾用白嘲玄。zǎo néng dān diǎn tiě,céng yòng bái cháo xuán。
万虑今亡矣,焚香易一编。wàn lǜ jīn wáng yǐ,fén xiāng yì yī biān。

次韵吕肖卿讲学三首

方回

玄珠在掌握,一失永难寻。xuán zhū zài zhǎng wò,yī shī yǒng nán xún。
岂不求成道,谁其办苦心。qǐ bù qiú chéng dào,shuí qí bàn kǔ xīn。
待时花结果,着力杵磨针。dài shí huā jié guǒ,zhe lì chǔ mó zhēn。
何幸忘年去,能鸣治世音。hé xìng wàng nián qù,néng míng zhì shì yīn。

次韵吕肖卿讲学三首

方回

忽复机锋对,真堪底里倾。hū fù jī fēng duì,zhēn kān dǐ lǐ qīng。
果能成伏老,时许唤殷兄。guǒ néng chéng fú lǎo,shí xǔ huàn yīn xiōng。
可惜兹逢晚,相期不计程。kě xī zī féng wǎn,xiāng qī bù jì chéng。
受恩凡两世,焉敢恝无情。shòu ēn fán liǎng shì,yān gǎn jiá wú qíng。

赠方太初三首

方回

秋崖宗老在,馀子眇乡原。qiū yá zōng lǎo zài,yú zi miǎo xiāng yuán。
奎壁悬文宿,嵩衡镇厚坤。kuí bì xuán wén sù,sōng héng zhèn hòu kūn。
求田饶许汜,叱驭笑王尊。qiú tián ráo xǔ sì,chì yù xiào wáng zūn。
贤与愚俱尽,天难问九门。xián yǔ yú jù jǐn,tiān nán wèn jiǔ mén。

赠方太初三首

方回

秋崖仙去久,犹有竹溪君。qiū yá xiān qù jiǔ,yóu yǒu zhú xī jūn。
合草金銮诏,频惊铁马群。hé cǎo jīn luán zhào,pín jīng tiě mǎ qún。
川遥鱼素断,风急雁行分。chuān yáo yú sù duàn,fēng jí yàn xíng fēn。
贺忽翻为吊,伤心寄些文。hè hū fān wèi diào,shāng xīn jì xiē wén。

赠方太初三首

方回

秋崖元不死,梦寐想仪刑。qiū yá yuán bù sǐ,mèng mèi xiǎng yí xíng。
纵使长松倒,终殊众草零。zòng shǐ zhǎng sōng dào,zhōng shū zhòng cǎo líng。
群儿夺朱紫,之子出蓝青。qún ér duó zhū zǐ,zhī zi chū lán qīng。
可惜科场废,难徼笔砚灵。kě xī kē chǎng fèi,nán jiǎo bǐ yàn líng。

追怀秋崖吏部知郡宗伯

方回

崖仙终牖下,壑鬼死漳南。yá xiān zhōng yǒu xià,hè guǐ sǐ zhāng nán。
人品谁今识,朝端汝岂堪。rén pǐn shuí jīn shí,cháo duān rǔ qǐ kān。
杞崩溶子口,鲧殛木绵庵。qǐ bēng róng zi kǒu,gǔn jí mù mián ān。
犹忆弄权日,湖山极宴酣。yóu yì nòng quán rì,hú shān jí yàn hān。

哭川无竭禅师二首

方回

师令题画像,圆寂十朝前。shī lìng tí huà xiàng,yuán jì shí cháo qián。
拙句应曾见,微疴竟不痊。zhuō jù yīng céng jiàn,wēi kē jìng bù quán。
笑谈犹可想,偈颂总堪传。xiào tán yóu kě xiǎng,jì sòng zǒng kān chuán。
千柱攒金碧,辛勤二十年。qiān zhù zǎn jīn bì,xīn qín èr shí nián。

哭川无竭禅师二首

方回

几登潇洒阁,共坐听松风。jǐ dēng xiāo sǎ gé,gòng zuò tīng sōng fēng。
异骨癯僧健,多魔老守穷。yì gǔ qú sēng jiàn,duō mó lǎo shǒu qióng。
是身终有死,何物不成空。shì shēn zhōng yǒu sǐ,hé wù bù chéng kōng。
岂料龙钟老,题诗先哭公。qǐ liào lóng zhōng lǎo,tí shī xiān kū gōng。

老而健贫而诗自志其喜八首

方回

弱冠至休致,日须成一诗。ruò guān zhì xiū zhì,rì xū chéng yī shī。
贫犹常饮客,老幸不招医。pín yóu cháng yǐn kè,lǎo xìng bù zhāo yī。
节欲无真病,轻财似太痴。jié yù wú zhēn bìng,qīng cái shì tài chī。
此吟得佳句,新买早梅枝。cǐ yín dé jiā jù,xīn mǎi zǎo méi zhī。