古诗词

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

一灯明古屋,四壁乱蛩声。yī dēng míng gǔ wū,sì bì luàn qióng shēng。
千里关河梦,五更风雨情。qiān lǐ guān hé mèng,wǔ gèng fēng yǔ qíng。

朱晞颜

朱晞颜(1132~1200年),字子渊、子囝,休宁(今属安徽)人,宋孝宗隆兴元年(1163年)进士,曾知靖州永平县,政绩颇好,当地为他立了生祠。隆兴元年调当阳尉。历知永平、广济县,通判阆州,知兴国军、吉州,广南西路、京西路转运判官。光宗绍熙四年,除知静江府。宁宗庆元二年除太府少卿,总领淮东军马钱粮。四年,迁权工部侍郎,俄兼实录院同修撰。五年,兼知临安府。六年卒,年六十六。著作已佚,仅《两宋名贤小集》卷二一七存《桂巖吟藁》一卷。事见《新安文献志》卷八二宋谈钥《朱公行状》。 朱晞颜的作品>>

猜您喜欢

题刘山驿和鲜于伯机韵

朱晞颜

我昔爱山水,嵩华扪绝顶。wǒ xī ài shān shuǐ,sōng huá mén jué dǐng。
临风发清啸,笙鹤吟夜永。lín fēng fā qīng xiào,shēng hè yín yè yǒng。
至今山屐踪,记忆犹故井。zhì jīn shān jī zōng,jì yì yóu gù jǐng。
三年东海滨,健步无由逞。sān nián dōng hǎi bīn,jiàn bù wú yóu chěng。
杖屦谢追游,真成杀风景。zhàng jù xiè zhuī yóu,zhēn chéng shā fēng jǐng。
东还腰膂轻,散策度苍岭。dōng hái yāo lǚ qīng,sàn cè dù cāng lǐng。
平生走黄埃,历此心顿醒。píng shēng zǒu huáng āi,lì cǐ xīn dùn xǐng。
万景毕横陈,妙处在君领。wàn jǐng bì héng chén,miào chù zài jūn lǐng。
危亭俯层冈,已觉异喧静。wēi tíng fǔ céng gāng,yǐ jué yì xuān jìng。
群峰互起伏,翠叠浪千顷。qún fēng hù qǐ fú,cuì dié làng qiān qǐng。
又如出万姝,列侍风鬟整。yòu rú chū wàn shū,liè shì fēng huán zhěng。
蜿蜒龙赴壑,赑屃龟负鼎。wān yán lóng fù hè,bì xì guī fù dǐng。
凭轩试凝眸,倏若丹青炳。píng xuān shì níng móu,shū ruò dān qīng bǐng。
众态备媸妍,造化机自警。zhòng tài bèi chī yán,zào huà jī zì jǐng。
雨晴春洗妆,木落秋脱颖。yǔ qíng chūn xǐ zhuāng,mù luò qiū tuō yǐng。
缅思旧经行,一一皆梦境。miǎn sī jiù jīng xíng,yī yī jiē mèng jìng。
畏途事崎岖,喟然发深省。wèi tú shì qí qū,kuì rán fā shēn shěng。
何当从冯公,山中奉朝请。hé dāng cóng féng gōng,shān zhōng fèng cháo qǐng。

觉衰呈汪桐阳教授四首

朱晞颜

清晨揽明镜,未觉朱颜非。qīng chén lǎn míng jìng,wèi jué zhū yán fēi。
珠盘莹赪⽟,色映虬髯辉。zhū pán yíng chēng,sè yìng qiú rán huī。
尚期青云到,肯将白日违。shàng qī qīng yún dào,kěn jiāng bái rì wéi。
胡为巾栉间,见此一缕微。hú wèi jīn zhì jiān,jiàn cǐ yī lǚ wēi。
初疑素丝委,渐作秋蓬飞。chū yí sù sī wěi,jiàn zuò qiū péng fēi。
苍苍化为白,鬒色日已希。cāng cāng huà wèi bái,zhěn sè rì yǐ xī。
念兹种种者,投老应无几。niàn zī zhǒng zhǒng zhě,tóu lǎo yīng wú jǐ。
颜朱岂能驻,并逐流年归。yán zhū qǐ néng zhù,bìng zhú liú nián guī。
回惭庭下花,妖艳争芬菲。huí cán tíng xià huā,yāo yàn zhēng fēn fēi。
春风互开落,不息生生机。chūn fēng hù kāi luò,bù xī shēng shēng jī。
吁嗟人世间,形悴神何依。xū jiē rén shì jiān,xíng cuì shén hé yī。
谁能资点染,取媚同脂韦。shuí néng zī diǎn rǎn,qǔ mèi tóng zhī wéi。
行将半簪雪,独钓秋风矶。xíng jiāng bàn zān xuě,dú diào qiū fēng jī。

觉衰呈汪桐阳教授四首

朱晞颜

有生异飞搏,独恃齿牙强。yǒu shēng yì fēi bó,dú shì chǐ yá qiáng。
配兹柔胹舌,饮啖充胃肠。pèi zī róu ér shé,yǐn dàn chōng wèi cháng。
固知刚早折,何乃先唇亡。gù zhī gāng zǎo zhé,hé nǎi xiān chún wáng。
今年渐摇动,颇与食物妨。jīn nián jiàn yáo dòng,pǒ yǔ shí wù fáng。
盘飧忘乾肉,鼎脔珍我肪。pán sūn wàng qián ròu,dǐng luán zhēn wǒ fáng。
愁吟怜饼餤,歌笑嘲疏狂。chóu yín lián bǐng tán,gē xiào cháo shū kuáng。
槎牙怯漱水,龃龉艰焚香。chá yá qiè shù shuǐ,jǔ yǔ jiān fén xiāng。
时时畏脱落,对案心彷徨。shí shí wèi tuō luò,duì àn xīn páng huáng。
翻怜髫龀时,齿毁儿不伤。fān lián tiáo chèn shí,chǐ huǐ ér bù shāng。
及兹才一落,不复夸坚良。jí zī cái yī luò,bù fù kuā jiān liáng。
只愁落向空,状类同吃羌。zhǐ chóu luò xiàng kōng,zhuàng lèi tóng chī qiāng。
从今并嚼蜡,世味俱相忘。cóng jīn bìng jué là,shì wèi jù xiāng wàng。

觉衰呈汪桐阳教授四首

朱晞颜

平生判青白,好丑悬心胸。píng shēng pàn qīng bái,hǎo chǒu xuán xīn xiōng。
看朱忽成碧,转首今一翁。kàn zhū hū chéng bì,zhuǎn shǒu jīn yī wēng。
绝怜窗底月,坐废诗书工。jué lián chuāng dǐ yuè,zuò fèi shī shū gōng。
磨研正亥豕,反覆寻鱼虫。mó yán zhèng hài shǐ,fǎn fù xún yú chóng。
当时擅轻俊,下目一纸空。dāng shí shàn qīng jùn,xià mù yī zhǐ kōng。
天工忘听察,障此阿堵中。tiān gōng wàng tīng chá,zhàng cǐ ā dǔ zhōng。
文章不可恃,信足欺盲聋。wén zhāng bù kě shì,xìn zú qī máng lóng。
欲求一匕药,刮膜开双瞳。yù qiú yī bǐ yào,guā mó kāi shuāng tóng。
尝闻先达言,目与心神通。cháng wén xiān dá yán,mù yǔ xīn shén tōng。
废书减思虑,远胜金篦功。fèi shū jiǎn sī lǜ,yuǎn shèng jīn bì gōng。
便当逐一散,挥弦送飞鸿。biàn dāng zhú yī sàn,huī xián sòng fēi hóng。

觉衰呈汪桐阳教授四首

朱晞颜

小少慕崔李,结交俱欲仙。xiǎo shǎo mù cuī lǐ,jié jiāo jù yù xiān。
任达日纵饮,醉袒冠裳偏。rèn dá rì zòng yǐn,zuì tǎn guān shang piān。
相嗔问斗石,鲸吸供百川。xiāng chēn wèn dòu shí,jīng xī gōng bǎi chuān。
谁知鸬鹚杓,近断山翁缘。shuí zhī lú cí biāo,jìn duàn shān wēng yuán。
千钟愧昔守,百榼惭前贤。qiān zhōng kuì xī shǒu,bǎi kē cán qián xián。
诗豪逊醉白,草圣讹张颠。shī háo xùn zuì bái,cǎo shèng é zhāng diān。
深杯辞百罚,一引先颓然。shēn bēi cí bǎi fá,yī yǐn xiān tuí rán。
平生持螯手,坐觉成拘挛。píng shēng chí áo shǒu,zuò jué chéng jū luán。
傍无骂坐客,恶语相嘲喧。bàng wú mà zuò kè,è yǔ xiāng cháo xuān。
又无执法吏,秉笔当樽前。yòu wú zhí fǎ lì,bǐng bǐ dāng zūn qián。
得非肠胃间,有物今飞蜒。dé fēi cháng wèi jiān,yǒu wù jīn fēi yán。
座中发深省,年已居人先。zuò zhōng fā shēn shěng,nián yǐ jū rén xiān。
自怜腰膂弱,不复浮酒船。zì lián yāo lǚ ruò,bù fù fú jiǔ chuán。
为问荷锸人,醒醉谁能全。wèi wèn hé chā rén,xǐng zuì shuí néng quán。
臣今亦知趣,差胜馋流涎。chén jīn yì zhī qù,chà shèng chán liú xián。

箫台周心乐以濓溪自家意思扁其所居之室为赋短诗

朱晞颜

真人绝浮伪,一室逃虚空。zhēn rén jué fú wěi,yī shì táo xū kōng。
轩窗敞寥廓,八面俱玲珑。xuān chuāng chǎng liáo kuò,bā miàn jù líng lóng。
悠然会众妙,纳此灵襟中。yōu rán huì zhòng miào,nà cǐ líng jīn zhōng。
鸣琴弄秋月,洒墨吟春风。míng qín nòng qiū yuè,sǎ mò yín chūn fēng。
至令千载闲,默与前人通。zhì lìng qiān zài xián,mò yǔ qián rén tōng。
驴鸣共草色,是乐真融融。lǘ míng gòng cǎo sè,shì lè zhēn róng róng。
痴人不解事,说梦追前踪。chī rén bù jiě shì,shuō mèng zhuī qián zōng。
蒙头但熟睡,日影东窗红。méng tóu dàn shú shuì,rì yǐng dōng chuāng hóng。

答汪桐阳所和觉衰四首

朱晞颜

朝看青如丝,暮看雪满颠。cháo kàn qīng rú sī,mù kàn xuě mǎn diān。
高堂几何人,掩镜悲徂年。gāo táng jǐ hé rén,yǎn jìng bēi cú nián。
吾生亦何悲,所悲乃吾天。wú shēng yì hé bēi,suǒ bēi nǎi wú tiān。
周公不我梦,楚凤犹高骞。zhōu gōng bù wǒ mèng,chǔ fèng yóu gāo qiān。
璠玙与钟鼎,事业将谁传。fán yú yǔ zhōng dǐng,shì yè jiāng shuí chuán。
逝者信如斯,一白何由玄。shì zhě xìn rú sī,yī bái hé yóu xuán。
相期努筋力,犹有童心焉。xiāng qī nǔ jīn lì,yóu yǒu tóng xīn yān。

答汪桐阳所和觉衰四首

朱晞颜

吾闻汪夫子,失笑韩昌黎。wú wén wāng fū zi,shī xiào hán chāng lí。
朝起抄烂饭,合口稳送之。cháo qǐ chāo làn fàn,hé kǒu wěn sòng zhī。
当其仕四门,竟死遭时讥。dāng qí shì sì mén,jìng sǐ zāo shí jī。
公今已退休,仕进非所期。gōng jīn yǐ tuì xiū,shì jìn fēi suǒ qī。
嗟余落宦途,两车牙莫支。jiē yú luò huàn tú,liǎng chē yá mò zhī。
鱼虾不能饱,大肉将安为。yú xiā bù néng bǎo,dà ròu jiāng ān wèi。
终当迹公去,漱石沧江湄。zhōng dāng jì gōng qù,shù shí cāng jiāng méi。

答汪桐阳所和觉衰四首

朱晞颜

人生具两眼,自可观奇书。rén shēng jù liǎng yǎn,zì kě guān qí shū。
奇书苦易尽,两眼光有馀。qí shū kǔ yì jǐn,liǎng yǎn guāng yǒu yú。
天上何早计,盗我明月珠。tiān shàng hé zǎo jì,dào wǒ míng yuè zhū。
因书渐废眼,因眼书益疏。yīn shū jiàn fèi yǎn,yīn yǎn shū yì shū。
眼废心自明,书废贤亦愚。yǎn fèi xīn zì míng,shū fèi xián yì yú。
但当减思虑,朝夕痛扫除。dàn dāng jiǎn sī lǜ,cháo xī tòng sǎo chú。
倦来枕书卧,莫为看花驱。juàn lái zhěn shū wò,mò wèi kàn huā qū。

答汪桐阳所和觉衰四首

朱晞颜

幽居谢人事,门径绝送迎。yōu jū xiè rén shì,mén jìng jué sòng yíng。
曲生真解事,入室如有情。qū shēng zhēn jiě shì,rù shì rú yǒu qíng。
呼儿供细酌,我歌尔其聆。hū ér gōng xì zhuó,wǒ gē ěr qí líng。
歌词非不佳,未乐愁先并。gē cí fēi bù jiā,wèi lè chóu xiān bìng。
谁能逐愁去,千日时一醒。shuí néng zhú chóu qù,qiān rì shí yī xǐng。
君家富良田,种秫当早成。jūn jiā fù liáng tián,zhǒng shú dāng zǎo chéng。
翁虽不解饮,持以慰狂生。wēng suī bù jiě yǐn,chí yǐ wèi kuáng shēng。
但当师饮湿,细糁东坡羹。dàn dāng shī yǐn shī,xì sǎn dōng pō gēng。

题苏上人庵前古松

朱晞颜

人生百岁间,忧患长苦半。rén shēng bǎi suì jiān,yōu huàn zhǎng kǔ bàn。
况乃万境殊,天咎不可玩。kuàng nǎi wàn jìng shū,tiān jiù bù kě wán。
每思山水佳,安得一汗漫。měi sī shān shuǐ jiā,ān dé yī hàn màn。
信知樗散姿,天意良有惮。xìn zhī chū sàn zī,tiān yì liáng yǒu dàn。
日师古佛流,一慧破诸暗。rì shī gǔ fú liú,yī huì pò zhū àn。
颇资象教力,春花悟空幻。pǒ zī xiàng jiào lì,chūn huā wù kōng huàn。
露袒憩长松,老结林下伴。lù tǎn qì zhǎng sōng,lǎo jié lín xià bàn。
风寒梵呗腾,日夕钗影乱。fēng hán fàn bei téng,rì xī chāi yǐng luàn。
谁将露电身,植此冰雪干。shuí jiāng lù diàn shēn,zhí cǐ bīng xuě gàn。
似闻入山初,苍髯手堪挽。shì wén rù shān chū,cāng rán shǒu kān wǎn。
只今根下苓,磊砢凫鹤满。zhǐ jīn gēn xià líng,lěi kē fú hè mǎn。
颓光倘能延,俗骨安可换。tuí guāng tǎng néng yán,sú gǔ ān kě huàn。
慎勿假斧斤,绋缚共一爨。shèn wù jiǎ fǔ jīn,fú fù gòng yī cuàn。

古心斋为朱鉴子明赋

朱晞颜

世俗相诟病,美刺非妍媸。shì sú xiāng gòu bìng,měi cì fēi yán chī。
纡徐极狡好,肮脏多瑰奇。yū xú jí jiǎo hǎo,āng zàng duō guī qí。
我面宁似子,子我不自知。wǒ miàn níng shì zi,zi wǒ bù zì zhī。
至哉虚灵中,有物窈莫推。zhì zāi xū líng zhōng,yǒu wù yǎo mò tuī。
羊狠类渥丹,麟绂生蒙倛。yáng hěn lèi wò dān,lín fú shēng méng qī。
圣狂惟自克,是故几于危。shèng kuáng wéi zì kè,shì gù jǐ yú wēi。
尧舜去已远,厥鉴犹可师。yáo shùn qù yǐ yuǎn,jué jiàn yóu kě shī。
明德始自明,令闻日四驰。míng dé shǐ zì míng,lìng wén rì sì chí。
咨嗟今之人,方寸有险夷。zī jiē jīn zhī rén,fāng cùn yǒu xiǎn yí。
作诗以铭子,聊用自解颐。zuò shī yǐ míng zi,liáo yòng zì jiě yí。

中秋不见月

朱晞颜

今年端正月,不见白⽟盘。jīn nián duān zhèng yuè,bù jiàn bái pán。
封姨约丰隆,苦意相作难。fēng yí yuē fēng lóng,kǔ yì xiāng zuò nán。
似疑妒孀娥,婵娟满人间。shì yí dù shuāng é,chán juān mǎn rén jiān。
凝尘掩明镜,舞影停双鸾。níng chén yǎn míng jìng,wǔ yǐng tíng shuāng luán。
林间金背蟆,纳景泥蹒跚。lín jiān jīn bèi má,nà jǐng ní pán shān。
何如草根萤,熠熠明夜阑。hé rú cǎo gēn yíng,yì yì míng yè lán。
绝怜风枝鹊,飞绕何时安。jué lián fēng zhī què,fēi rào hé shí ān。
嗟余老无术,戏挟清光寒。jiē yú lǎo wú shù,xì xié qīng guāng hán。
会须期隔岁,飞步凌天坛。huì xū qī gé suì,fēi bù líng tiān tán。

题松泉卷录

朱晞颜

青松生崇冈,抱负岩壑姿。qīng sōng shēng chóng gāng,bào fù yán hè zī。
上披苍龙角,下绝黑地维。shàng pī cāng lóng jiǎo,xià jué hēi dì wéi。
沦涟散清影,蔚若玄云垂。lún lián sàn qīng yǐng,wèi ruò xuán yún chuí。
中潜飞腾意,鱼鸟不敢窥。zhōng qián fēi téng yì,yú niǎo bù gǎn kuī。
馀辉被寸草,一一含华滋。yú huī bèi cùn cǎo,yī yī hán huá zī。
愿言敦令德,永此终岁期。yuàn yán dūn lìng dé,yǒng cǐ zhōng suì qī。

题春晴会饮分得石字韵

朱晞颜

江亭枕烦嚣,积雨断行客。jiāng tíng zhěn fán xiāo,jī yǔ duàn xíng kè。
奔流疾征驶,浮鹢散沙碛。bēn liú jí zhēng shǐ,fú yì sàn shā qì。
我虞课计虚,愁坐意转剧。wǒ yú kè jì xū,chóu zuò yì zhuǎn jù。
凭谁排云手,为拯阳乌厄。píng shuí pái yún shǒu,wèi zhěng yáng wū è。
兹晨天破悭,初日下林隙。zī chén tiān pò qiān,chū rì xià lín xì。
波摇金破碎,花委锦堆积。bō yáo jīn pò suì,huā wěi jǐn duī jī。
岂无行乐心,苔径妨醉策。qǐ wú xíng lè xīn,tái jìng fáng zuì cè。
小人居近市,朝夕谋有益。xiǎo rén jū jìn shì,cháo xī móu yǒu yì。
拥彗过高轩,门巷多辙迹。yōng huì guò gāo xuān,mén xiàng duō zhé jì。
殷勤接杯酒,谈谐慰离索。yīn qín jiē bēi jiǔ,tán xié wèi lí suǒ。
侧闻埙篪音,远胜瓦釜百。cè wén xūn chí yīn,yuǎn shèng wǎ fǔ bǎi。
共称会面难,此日良可惜。gòng chēng huì miàn nán,cǐ rì liáng kě xī。
乃知朋游欢,讲解资丽泽。nǎi zhī péng yóu huān,jiǎng jiě zī lì zé。
北里足笙竽,门阑溢春色。běi lǐ zú shēng yú,mén lán yì chūn sè。
列屋贮娇妍,黛绿仍粉白。liè wū zhù jiāo yán,dài lǜ réng fěn bái。
平生浮华姿,许史久通籍。píng shēng fú huá zī,xǔ shǐ jiǔ tōng jí。
丈夫各有志,重宝匪金璧。zhàng fū gè yǒu zhì,zhòng bǎo fěi jīn bì。
嗟余晚闻道,无行可干泽。jiē yú wǎn wén dào,wú xíng kě gàn zé。
朱墨手自操,豚鱼争寸尺。zhū mò shǒu zì cāo,tún yú zhēng cùn chǐ。
终当老清颍,投竿坐矶石。zhōng dāng lǎo qīng yǐng,tóu gān zuò jī shí。
160«567891011