古诗词

题刘山驿和鲜于伯机韵

朱晞颜

我昔爱山水,嵩华扪绝顶。wǒ xī ài shān shuǐ,sōng huá mén jué dǐng。
临风发清啸,笙鹤吟夜永。lín fēng fā qīng xiào,shēng hè yín yè yǒng。
至今山屐踪,记忆犹故井。zhì jīn shān jī zōng,jì yì yóu gù jǐng。
三年东海滨,健步无由逞。sān nián dōng hǎi bīn,jiàn bù wú yóu chěng。
杖屦谢追游,真成杀风景。zhàng jù xiè zhuī yóu,zhēn chéng shā fēng jǐng。
东还腰膂轻,散策度苍岭。dōng hái yāo lǚ qīng,sàn cè dù cāng lǐng。
平生走黄埃,历此心顿醒。píng shēng zǒu huáng āi,lì cǐ xīn dùn xǐng。
万景毕横陈,妙处在君领。wàn jǐng bì héng chén,miào chù zài jūn lǐng。
危亭俯层冈,已觉异喧静。wēi tíng fǔ céng gāng,yǐ jué yì xuān jìng。
群峰互起伏,翠叠浪千顷。qún fēng hù qǐ fú,cuì dié làng qiān qǐng。
又如出万姝,列侍风鬟整。yòu rú chū wàn shū,liè shì fēng huán zhěng。
蜿蜒龙赴壑,赑屃龟负鼎。wān yán lóng fù hè,bì xì guī fù dǐng。
凭轩试凝眸,倏若丹青炳。píng xuān shì níng móu,shū ruò dān qīng bǐng。
众态备媸妍,造化机自警。zhòng tài bèi chī yán,zào huà jī zì jǐng。
雨晴春洗妆,木落秋脱颖。yǔ qíng chūn xǐ zhuāng,mù luò qiū tuō yǐng。
缅思旧经行,一一皆梦境。miǎn sī jiù jīng xíng,yī yī jiē mèng jìng。
畏途事崎岖,喟然发深省。wèi tú shì qí qū,kuì rán fā shēn shěng。
何当从冯公,山中奉朝请。hé dāng cóng féng gōng,shān zhōng fèng cháo qǐng。

朱晞颜

朱晞颜(1132~1200年),字子渊、子囝,休宁(今属安徽)人,宋孝宗隆兴元年(1163年)进士,曾知靖州永平县,政绩颇好,当地为他立了生祠。隆兴元年调当阳尉。历知永平、广济县,通判阆州,知兴国军、吉州,广南西路、京西路转运判官。光宗绍熙四年,除知静江府。宁宗庆元二年除太府少卿,总领淮东军马钱粮。四年,迁权工部侍郎,俄兼实录院同修撰。五年,兼知临安府。六年卒,年六十六。著作已佚,仅《两宋名贤小集》卷二一七存《桂巖吟藁》一卷。事见《新安文献志》卷八二宋谈钥《朱公行状》。 朱晞颜的作品>>

猜您喜欢

题夹山玄真渔钓图

朱晞颜

榔板从喧寂,丝缗自浅深。láng bǎn cóng xuān jì,sī mín zì qiǎn shēn。
烟波同是客,谁识得鱼心。yān bō tóng shì kè,shuí shí dé yú xīn。

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

零露下阶草,闲庭月影空。líng lù xià jiē cǎo,xián tíng yuè yǐng kōng。
独眠浑不寐,一雁度西风。dú mián hún bù mèi,yī yàn dù xī fēng。

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

区区乘传客,得似贾胡留。qū qū chéng chuán kè,dé shì jiǎ hú liú。
我亦黄埃底,空惭鲈鲙秋。wǒ yì huáng āi dǐ,kōng cán lú kuài qiū。

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

一灯明古屋,四壁乱蛩声。yī dēng míng gǔ wū,sì bì luàn qióng shēng。
千里关河梦,五更风雨情。qiān lǐ guān hé mèng,wǔ gèng fēng yǔ qíng。

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

翩翩沙际鸟,冲雨去何之。piān piān shā jì niǎo,chōng yǔ qù hé zhī。
羡杀前汀鹭,翛然立水涯。xiàn shā qián tīng lù,xiāo rán lì shuǐ yá。

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

马龁枯萁晓,梦回山月残。mǎ hé kū qí xiǎo,mèng huí shān yuè cán。
一鞯秋色里,偏觉毳袍寒。yī jiān qiū sè lǐ,piān jué cuì páo hán。

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

路转村逾僻,江平岸欲无。lù zhuǎn cūn yú pì,jiāng píng àn yù wú。
片帆明夕照,天遣画成图。piàn fān míng xī zhào,tiān qiǎn huà chéng tú。

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

古驿经过少,空庭鸟雀多。gǔ yì jīng guò shǎo,kōng tíng niǎo què duō。
我来正摇落,奈此岁年何。wǒ lái zhèng yáo luò,nài cǐ suì nián hé。

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

西风波浩渺,我欲访三高。xī fēng bō hào miǎo,wǒ yù fǎng sān gāo。
安得翼鸿顺,归舟捷似舠。ān dé yì hóng shùn,guī zhōu jié shì dāo。

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

江花随意碧,照水可怜生。jiāng huā suí yì bì,zhào shuǐ kě lián shēng。
不见采莲女,映妆羞月明。bù jiàn cǎi lián nǚ,yìng zhuāng xiū yuè míng。

市汊驿十绝次韵

朱晞颜

丈夫四方志,不识别离愁。zhàng fū sì fāng zhì,bù shí bié lí chóu。
风里挂帆去,宁辞云路修。fēng lǐ guà fān qù,níng cí yún lù xiū。

咏蕙

朱晞颜

居然丈夫质,嶷嶷萧艾中。jū rán zhàng fū zhì,yí yí xiāo ài zhōng。
自非铅华种,桃李若为容。zì fēi qiān huá zhǒng,táo lǐ ruò wèi róng。

古意二首

朱晞颜

妾有古明镜,光彩分妍媸。qiè yǒu gǔ míng jìng,guāng cǎi fēn yán chī。
君面虽可照,君心未必知。jūn miàn suī kě zhào,jūn xīn wèi bì zhī。

古意二首

朱晞颜

妾心如镜背,苍翠磨不灭。qiè xīn rú jìng bèi,cāng cuì mó bù miè。
君心似镜心,妍丑随人设。jūn xīn shì jìng xīn,yán chǒu suí rén shè。

曹娥纯孝祠

朱晞颜

纯孝祠荒草自春,江山依约髻鬟青。chún xiào cí huāng cǎo zì chūn,jiāng shān yī yuē jì huán qīng。
行人不识夫人意,只把金钱愿乞灵。xíng rén bù shí fū rén yì,zhǐ bǎ jīn qián yuàn qǐ líng。