古诗词

题陈迦陵填词图,为张养如作醉花阴

易顺鼎

因甚的趁秋风换了南柯。yīn shén de chèn qiū fēng huàn le nán kē。
因甚的寻春梦误了东坡。yīn shén de xún chūn mèng wù le dōng pō。
莽风流自古受多磨。mǎng fēng liú zì gǔ shòu duō mó。
写生时已曾经过。xiě shēng shí yǐ céng jīng guò。
他拥越被朱颜婀娜。tā yōng yuè bèi zhū yán ē nà。
他倚胡床绿鬓婆娑。tā yǐ hú chuáng lǜ bìn pó suō。
到底来镜中花水中月,几曾真个。dào dǐ lái jìng zhōng huā shuǐ zhōng yuè,jǐ céng zhēn gè。
空则是展鸾绡挥象管,费他年醉眼摩挲。kōng zé shì zhǎn luán xiāo huī xiàng guǎn,fèi tā nián zuì yǎn mó sā。
便新词尽向旗亭播。biàn xīn cí jǐn xiàng qí tíng bō。
怕再世雏鬟发也皤。pà zài shì chú huán fā yě pó。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

洞仙歌·再用梅溪韵三首

易顺鼎

断肠词句,让银鹦偷读。duàn cháng cí jù,ràng yín yīng tōu dú。
一桁斜阳水边屋。yī héng xié yáng shuǐ biān wū。
把镜中,春影弦上秋心,都付与、小字回文诗幅。bǎ jìng zhōng,chūn yǐng xián shàng qiū xīn,dōu fù yǔ xiǎo zì huí wén shī fú。
紫房春梦醒,脆管清筝,谱出江南懊侬曲。zǐ fáng chūn mèng xǐng,cuì guǎn qīng zhēng,pǔ chū jiāng nán ào nóng qū。
庭院悄无人,惊蝶翩翩,又飞上、搔头红玉。tíng yuàn qiāo wú rén,jīng dié piān piān,yòu fēi shàng sāo tóu hóng yù。
但记取仙城路休迷,怕前度桃花,妒侬香福。dàn jì qǔ xiān chéng lù xiū mí,pà qián dù táo huā,dù nóng xiāng fú。

洞仙歌·再用梅溪韵三首

易顺鼎

虾须半卷,是月圆时候。xiā xū bàn juǎn,shì yuè yuán shí hòu。
六角屏山嫩凉逗。liù jiǎo píng shān nèn liáng dòu。
正心经诵罢,眉史修成,漫惹起、竹里春愁盈袖。zhèng xīn jīng sòng bà,méi shǐ xiū chéng,màn rě qǐ zhú lǐ chūn chóu yíng xiù。
画阑袖手处,私语多时,酒畔回眸更消受。huà lán xiù shǒu chù,sī yǔ duō shí,jiǔ pàn huí móu gèng xiāo shòu。
买得七香丝,除却平原,算只有、婵娟堪绣。mǎi dé qī xiāng sī,chú què píng yuán,suàn zhǐ yǒu chán juān kān xiù。
到烟雨迷离送归帆,怕指点红楼,一灯如豆。dào yān yǔ mí lí sòng guī fān,pà zhǐ diǎn hóng lóu,yī dēng rú dòu。

洞仙歌·再用梅溪韵三首

易顺鼎

珍丛销歇,镇分花拂柳。zhēn cóng xiāo xiē,zhèn fēn huā fú liǔ。
拟向东皇绿章奏。nǐ xiàng dōng huáng lǜ zhāng zòu。
记琴心惜别,鬓影伤春,挨过了、一树碧桃开后。jì qín xīn xī bié,bìn yǐng shāng chūn,āi guò le yī shù bì táo kāi hòu。
青衫无恙在,小杜才华,湖海飘零十年久。qīng shān wú yàng zài,xiǎo dù cái huá,hú hǎi piāo líng shí nián jiǔ。
钿约古难圆,化作胭脂,愿镇日、不离卿口。diàn yuē gǔ nán yuán,huà zuò yān zhī,yuàn zhèn rì bù lí qīng kǒu。
且手擘红蕉写新词,拚地老天荒,相思白首。qiě shǒu bāi hóng jiāo xiě xīn cí,pàn dì lǎo tiān huāng,xiāng sī bái shǒu。

念奴娇·江南舟中作

易顺鼎

英雄往矣,对江山赢得,乱愁千斛。yīng xióng wǎng yǐ,duì jiāng shān yíng dé,luàn chóu qiān hú。
今古梦痕消不尽,付与败蕉残鹿。jīn gǔ mèng hén xiāo bù jǐn,fù yǔ bài jiāo cán lù。
醉里征诛,愁边歌舞,画就兴亡局。zuì lǐ zhēng zhū,chóu biān gē wǔ,huà jiù xīng wáng jú。
欲书遗恨,南山可惜无竹。yù shū yí hèn,nán shān kě xī wú zhú。
应念茂苑风花,台城烟草,萧瑟空云木。yīng niàn mào yuàn fēng huā,tái chéng yān cǎo,xiāo sè kōng yún mù。
曾倚舵漏闲眺望,惟见暮帆沙骛。céng yǐ duò lòu xián tiào wàng,wéi jiàn mù fān shā wù。
狸去祠荒,雀飞桥冷,悽断前朝曲。lí qù cí huāng,què fēi qiáo lěng,qī duàn qián cháo qū。
无情最是,秦淮一片寒绿。wú qíng zuì shì,qín huái yī piàn hán lǜ。

贺新凉

易顺鼎

憔悴江南客。qiáo cuì jiāng nán kè。
问六代繁华去后,竟无消息。wèn liù dài fán huá qù hòu,jìng wú xiāo xī。
一片孤城斜照里,剩有青山半壁。yī piàn gū chéng xié zhào lǐ,shèng yǒu qīng shān bàn bì。
听打岸寒潮正急。tīng dǎ àn hán cháo zhèng jí。
龙虎销残莺燕老,便英雄儿女皆陈迹。lóng hǔ xiāo cán yīng yàn lǎo,biàn yīng xióng ér nǚ jiē chén jì。
聊付与,隔江笛。liáo fù yǔ,gé jiāng dí。
桃花暗抱脂痕泣。táo huā àn bào zhī hén qì。
经几度移根换叶,嫩红犹湿。jīng jǐ dù yí gēn huàn yè,nèn hóng yóu shī。
廿四桥边眉样月,曾照琼娘夜立。niàn sì qiáo biān méi yàng yuè,céng zhào qióng niáng yè lì。
更不管玉箫声寂。gèng bù guǎn yù xiāo shēng jì。
流尽旧家帘幕影,恨秦淮总是无情碧。liú jǐn jiù jiā lián mù yǐng,hèn qín huái zǒng shì wú qíng bì。
摇画舫,到烟夕。yáo huà fǎng,dào yān xī。

瑞龙吟

易顺鼎

嫠蟾寂。lí chán jì。
曾照虎斗龙争,燕寻莺觅。céng zhào hǔ dòu lóng zhēng,yàn xún yīng mì。
谁知北府兵残,东山妓老,转头今昔。shuí zhī běi fǔ bīng cán,dōng shān jì lǎo,zhuǎn tóu jīn xī。
暮潮急。mù cháo jí。
淘尽兴亡无数,零钗断戟。táo jǐn xīng wáng wú shù,líng chāi duàn jǐ。
输他玉树春愁,琼花秋泪,一般陈迹。shū tā yù shù chūn chóu,qióng huā qiū lèi,yī bān chén jì。
几度婵娟浩劫,珊床喋血,鬼苔腥碧。jǐ dù chán juān hào jié,shān chuáng dié xuè,guǐ tái xīng bì。
多少倩魂夜阑,犹抱春泣。duō shǎo qiàn hún yè lán,yóu bào chūn qì。
干戈丛里,艳影搀云立。gàn gē cóng lǐ,yàn yǐng chān yún lì。
更休问、白门打桨,红桥吹笛。gèng xiū wèn bái mén dǎ jiǎng,hóng qiáo chuī dí。
水阁凉蛙夕。shuǐ gé liáng wā xī。
冷波成缬,暗摇帘隙。lěng bō chéng xié,àn yáo lián xì。
暝宿销凝极。míng sù xiāo níng jí。
篷背雨、和愁乱敲芦荻。péng bèi yǔ hé chóu luàn qiāo lú dí。
灯昏罗帐,有人相忆。dēng hūn luó zhàng,yǒu rén xiāng yì。

唐多令

易顺鼎

柳影蘸芳洲。liǔ yǐng zhàn fāng zhōu。
珠帘半上钩。zhū lián bàn shàng gōu。
把璚箫吹向小红楼。bǎ qióng xiāo chuī xiàng xiǎo hóng lóu。
燕子不知兴废事,漫相对,话春愁。yàn zi bù zhī xīng fèi shì,màn xiāng duì,huà chūn chóu。
江上锦帆收。jiāng shàng jǐn fān shōu。
花空烟水流。huā kōng yān shuǐ liú。
南朝旧梦付闲鸥。nán cháo jiù mèng fù xián ōu。
第四桥边还载酒,总孤负,少年游。dì sì qiáo biān hái zài jiǔ,zǒng gū fù,shǎo nián yóu。

西河·金陵怀古,用清真原韵

易顺鼎

歌舞地。gē wǔ dì。
秦淮旧曲曾记。qín huái jiù qū céng jì。
烧残玉树阵云红,春愁暗起。shāo cán yù shù zhèn yún hóng,chūn chóu àn qǐ。
一弯眉月柳边楼,凤箫声远天际。yī wān méi yuè liǔ biān lóu,fèng xiāo shēng yuǎn tiān jì。
画栏悄,谁共倚。huà lán qiāo,shuí gòng yǐ。
筝船载梦犹系。zhēng chuán zài mèng yóu xì。
银屏金屋几千家,都成战垒。yín píng jīn wū jǐ qiān jiā,dōu chéng zhàn lěi。
断魂桃叶久飘零,相思惟见烟水。duàn hún táo yè jiǔ piāo líng,xiāng sī wéi jiàn yān shuǐ。
艳晨选醉锦绣市。yàn chén xuǎn zuì jǐn xiù shì。
望江南、芳草千里。wàng jiāng nán fāng cǎo qiān lǐ。
酒醒不知何世。jiǔ xǐng bù zhī hé shì。
只斜阳、惨碧无言,相对惯阅兴亡,荒城里。zhǐ xié yáng cǎn bì wú yán,xiāng duì guàn yuè xīng wáng,huāng chéng lǐ。

清商怨

易顺鼎

谁谱凤箫新怨。shuí pǔ fèng xiāo xīn yuàn。
又玉楼春晚。yòu yù lóu chūn wǎn。
分付凉蟾,画相思一点。fēn fù liáng chán,huà xiāng sī yī diǎn。
料得翠扉双掩。liào dé cuì fēi shuāng yǎn。
回文句、字字和愁剪。huí wén jù zì zì hé chóu jiǎn。
镜里眉山,比天涯更远。jìng lǐ méi shān,bǐ tiān yá gèng yuǎn。

解连环

易顺鼎

窄鸳寻径。zhǎi yuān xún jìng。
怅红栏半角,挂春无影。chàng hóng lán bàn jiǎo,guà chūn wú yǐng。
还记得、隔水幽坊,有唤酒轻盈,窥帘端正。hái jì dé gé shuǐ yōu fāng,yǒu huàn jiǔ qīng yíng,kuī lián duān zhèng。
蓦地相逢,卿一笑、惹侬千恨。mò dì xiāng féng,qīng yī xiào rě nóng qiān hèn。
到脸愁晕帕,唇语颤灯,坠欢重省。dào liǎn chóu yūn pà,chún yǔ chàn dēng,zhuì huān zhòng shěng。
而今旧瓶碍井。ér jīn jiù píng ài jǐng。
算人随月远,梦与云近。suàn rén suí yuè yuǎn,mèng yǔ yún jìn。
回首处、紫曲门荒,但亸凤辞钗,破鸾留镜。huí shǒu chù zǐ qū mén huāng,dàn duǒ fèng cí chāi,pò luán liú jìng。
换叶移根,应悔却、桃花心性。huàn yè yí gēn,yīng huǐ què táo huā xīn xìng。
又见在、银屏睡起,翠鬟不整。yòu jiàn zài yín píng shuì qǐ,cuì huán bù zhěng。

玲珑四犯·用姜白石体

易顺鼎

鸥话夜寒,雁惊秋瘦,催成愁色如许。ōu huà yè hán,yàn jīng qiū shòu,cuī chéng chóu sè rú xǔ。
魂从沙尾断,泪趁潮头住。hún cóng shā wěi duàn,lèi chèn cháo tóu zhù。
荒湾旧横笛处。huāng wān jiù héng dí chù。
漫惊起、冷枫红舞。màn jīng qǐ lěng fēng hóng wǔ。
吴棹莼香,楚衣荷脆,飘泊甚情绪。wú zhào chún xiāng,chǔ yī hé cuì,piāo pō shén qíng xù。
年时小桃吹雨。nián shí xiǎo táo chuī yǔ。
记残筝水阁,同剪灯语。jì cán zhēng shuǐ gé,tóng jiǎn dēng yǔ。
酒边身世断,寸烛消磨去。jiǔ biān shēn shì duàn,cùn zhú xiāo mó qù。
烟堤立马重呼渡。yān dī lì mǎ zhòng hū dù。
有谁念、空江行旅。yǒu shuí niàn kōng jiāng xíng lǚ。
凭记取。píng jì qǔ。
还须钓珊瑚海树。hái xū diào shān hú hǎi shù。

愁倚阑令

易顺鼎

红阑外,锦鸳鸯。hóng lán wài,jǐn yuān yāng。
一行行。yī xíng xíng。
认取湘湾三百曲,是回肠。rèn qǔ xiāng wān sān bǎi qū,shì huí cháng。
软波曾照啼妆。ruǎn bō céng zhào tí zhuāng。
知他住、第几横塘。zhī tā zhù dì jǐ héng táng。
只恐江干黄竹子,又成箱。zhǐ kǒng jiāng gàn huáng zhú zi,yòu chéng xiāng。

扬州慢

易顺鼎

宝瑟弹冰,琼壶敲月,人天一例悲秋。bǎo sè dàn bīng,qióng hú qiāo yuè,rén tiān yī lì bēi qiū。
记江南载酒,似小杜扬州。jì jiāng nán zài jiǔ,shì xiǎo dù yáng zhōu。
有前度冷莺犹说,挥金意气,惜玉风流。yǒu qián dù lěng yīng yóu shuō,huī jīn yì qì,xī yù fēng liú。
恨悠悠。hèn yōu yōu。
便逐歌云,飞上秦楼。biàn zhú gē yún,fēi shàng qín lóu。
横塘暮雨,算而今听到孤舟。héng táng mù yǔ,suàn ér jīn tīng dào gū zhōu。
漫写怨琵琶,小怜无恙,重见湾头。màn xiě yuàn pí pá,xiǎo lián wú yàng,zhòng jiàn wān tóu。
谁信东园梦醒,花间蝶、不解春愁。shuí xìn dōng yuán mèng xǐng,huā jiān dié bù jiě chūn chóu。
乞坤灵、鸳谱璇宫,双证兰修。qǐ kūn líng yuān pǔ xuán gōng,shuāng zhèng lán xiū。

惜黄花慢

易顺鼎

雁影亭皋。yàn yǐng tíng gāo。
正低篷短烛,听雨枫桥。zhèng dī péng duǎn zhú,tīng yǔ fēng qiáo。
瑶琴弹碎,珠珰望杳,湘天锁恨,一碧迢迢。yáo qín dàn suì,zhū dāng wàng yǎo,xiāng tiān suǒ hèn,yī bì tiáo tiáo。
璇宫不递西风信,写秋意、偷付蘋梢。xuán gōng bù dì xī fēng xìn,xiě qiū yì tōu fù píng shāo。
傍虹腰。bàng hóng yāo。
冷鸳拥被,错认兰桡。lěng yuān yōng bèi,cuò rèn lán ráo。
谁怜卖药文箫。shuí lián mài yào wén xiāo。
记仙城路远,桂简曾招。jì xiān chéng lù yuǎn,guì jiǎn céng zhāo。
主家楼苑,霞荒月老,愁边笛语,误堕银霄。zhǔ jiā lóu yuàn,xiá huāng yuè lǎo,chóu biān dí yǔ,wù duò yín xiāo。
泪花洒遍芳沟叶,怨红字、犹恋寒涛。lèi huā sǎ biàn fāng gōu yè,yuàn hóng zì yóu liàn hán tāo。
想云翘。xiǎng yún qiào。
眉山青到丽谯。méi shān qīng dào lì qiáo。

凤凰台上忆吹箫

易顺鼎

镜里鸾孤,箫边凤老,情天几度秋风。jìng lǐ luán gū,xiāo biān fèng lǎo,qíng tiān jǐ dù qiū fēng。
换摩登小劫,绮障才空。huàn mó dēng xiǎo jié,qǐ zhàng cái kōng。
酒醒碧桃花下,春何处、蝶梦无踪。jiǔ xǐng bì táo huā xià,chūn hé chù dié mèng wú zōng。
都灰尽、铜盘烛泪,一寸啼虹。dōu huī jǐn tóng pán zhú lèi,yī cùn tí hóng。
筝篷十年听雨,漫减了苕姿,歇了兰悰。zhēng péng shí nián tīng yǔ,màn jiǎn le sháo zī,xiē le lán cóng。
把聪明忏到,玉锁鹦笼。bǎ cōng míng chàn dào,yù suǒ yīng lóng。
拟倩鹅笙吹恨,凄清意、说与璇宫。nǐ qiàn é shēng chuī hèn,qī qīng yì shuō yǔ xuán gōng。
琴心冷、湘云夜愁,江上孤峰。qín xīn lěng xiāng yún yè chóu,jiāng shàng gū fēng。