古诗词

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

今日个山隐隐水迢迢。jīn rì gè shān yǐn yǐn shuǐ tiáo tiáo。
细瞧细瞧。xì qiáo xì qiáo。
者秋光为谁好。zhě qiū guāng wèi shuí hǎo。
猛添来绿鬓十年愁,算和那黄花一样造。měng tiān lái lǜ bìn shí nián chóu,suàn hé nà huáng huā yī yàng zào。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

秋蕊香·废庵访桂

易顺鼎

莫问黄絁翠帕。mò wèn huáng shī cuì pà。
佛火苔尘同化。fú huǒ tái chén tóng huà。
冷香不共万红嫁。lěng xiāng bù gòng wàn hóng jià。
依旧年年开也。yī jiù nián nián kāi yě。
斜阳尚瞷朱扉罅。xié yáng shàng jiàn zhū fēi xià。
飘残麝,广寒闻道月明夜。piāo cán shè,guǎng hán wén dào yuè míng yè。
终古无人系马。zhōng gǔ wú rén xì mǎ。

唐多令·道中二十二岁初度志感,时九月五日

易顺鼎

落拓少年场。luò tuò shǎo nián chǎng。
吴钩锦带装。wú gōu jǐn dài zhuāng。
叹人生、苦恋他乡。tàn rén shēng kǔ liàn tā xiāng。
今夜鸿天烧烛了,能几日,便重阳。jīn yè hóng tiān shāo zhú le,néng jǐ rì,biàn zhòng yáng。
万感比秋长。wàn gǎn bǐ qiū zhǎng。
谁家正酒香。shuí jiā zhèng jiǔ xiāng。
借东篱、自寿何妨。jiè dōng lí zì shòu hé fáng。
我与黄花同样命,消受得,者般霜。wǒ yǔ huáng huā tóng yàng mìng,xiāo shòu dé,zhě bān shuāng。

减兰

易顺鼎

山楼翠槛。shān lóu cuì kǎn。
此夜秋心随笛远。cǐ yè qiū xīn suí dí yuǎn。
江瘴黄茅。jiāng zhàng huáng máo。
何处滩声到枕高。hé chù tān shēng dào zhěn gāo。
离人悽断。lí rén qī duàn。
添个哀猿兼冷雁。tiān gè āi yuán jiān lěng yàn。
月意朦胧。yuè yì méng lóng。
也在愁中与梦中。yě zài chóu zhōng yǔ mèng zhōng。

扫花游晚秋梨花

易顺鼎

过骢路窄,怅坠影青旗,酒家临岸。guò cōng lù zhǎi,chàng zhuì yǐng qīng qí,jiǔ jiā lín àn。
寻芳意懒。xún fāng yì lǎn。
怎年年身是,离巢白燕。zěn nián nián shēn shì,lí cháo bái yàn。
不道秋深,还被花神冷看。bù dào qiū shēn,hái bèi huā shén lěng kàn。
梦云短。mèng yún duǎn。
便香早返魂,春命都换。biàn xiāng zǎo fǎn hún,chūn mìng dōu huàn。
悽恋。qī liàn。
流水远。liú shuǐ yuǎn。
似沦落天涯,个人初见。shì lún luò tiān yá,gè rén chū jiàn。
玉容乍浣。yù róng zhà huàn。
问新寒这样,几曾经惯。wèn xīn hán zhè yàng,jǐ céng jīng guàn。
素国红乡,可有三生旧伴。sù guó hóng xiāng,kě yǒu sān shēng jiù bàn。
雪般脸。xuě bān liǎn。
记东风、那回庭院。jì dōng fēng nà huí tíng yuàn。

夜行船

易顺鼎

冷浸空江星一个。lěng jìn kōng jiāng xīng yī gè。
正天边雁声凄堕。zhèng tiān biān yàn shēng qī duò。
今夜凭阑,何人擪笛,溪上小楼惟我。jīn yè píng lán,hé rén yè dí,xī shàng xiǎo lóu wéi wǒ。
暗里应流题叶过。àn lǐ yīng liú tí yè guò。
至瞒他闹红单舸。zhì mán tā nào hóng dān gě。
渔市船回,酒亭门闭,数点无聊灯火。yú shì chuán huí,jiǔ tíng mén bì,shù diǎn wú liáo dēng huǒ。

河渎神·题江上伏波庙

易顺鼎

祠枕夜滩哗。cí zhěn yè tān huā。
铜鼓声中楚些。tóng gǔ shēng zhōng chǔ xiē。
云台星座绣苔华。yún tái xīng zuò xiù tái huá。
年年庙火神鸦。nián nián miào huǒ shén yā。
雪路飞涛帆影白。xuě lù fēi tāo fān yǐng bái。
山入五溪愁碧。shān rù wǔ xī chóu bì。
我是旧南征客。wǒ shì jiù nán zhēng kè。
夕阳江上吹笛。xī yáng jiāng shàng chuī dí。

丑奴儿船窗坐雨,兼闻雁声

易顺鼎

影儿守著灯儿坐,风太无聊。yǐng ér shǒu zhù dēng ér zuò,fēng tài wú liáo。
雨太无聊。yǔ tài wú liáo。
欺负侬家是此宵。qī fù nóng jiā shì cǐ xiāo。
相逢吴楚孤篷路,人也魂销。xiāng féng wú chǔ gū péng lù,rén yě hún xiāo。
雁也魂销。yàn yě hún xiāo。
愁水愁山一样遥。chóu shuǐ chóu shān yī yàng yáo。

河满子·闻雁

易顺鼎

太液何时雪尽,洞庭此日波荒。tài yè hé shí xuě jǐn,dòng tíng cǐ rì bō huāng。
水碧沙明苔两岸,湖天古怨微茫。shuǐ bì shā míng tái liǎng àn,hú tiān gǔ yuàn wēi máng。
枫叶蓼花多处,勾留半在红乡。fēng yè liǎo huā duō chù,gōu liú bàn zài hóng xiāng。
一路冲开雨密,数声拖得秋长。yī lù chōng kāi yǔ mì,shù shēng tuō dé qiū zhǎng。
只有渔翁浑不管,中流自起鸣榔。zhǐ yǒu yú wēng hún bù guǎn,zhōng liú zì qǐ míng láng。
几处高楼怕听,谁教错住潇湘。jǐ chù gāo lóu pà tīng,shuí jiào cuò zhù xiāo xiāng。

摸鱼儿

易顺鼎

锁湘南万重幽绿,被侬两桨寻到。suǒ xiāng nán wàn zhòng yōu lǜ,bèi nóng liǎng jiǎng xún dào。
芦花雪雁摇秋响,旧国新添愁料。lú huā xuě yàn yáo qiū xiǎng,jiù guó xīn tiān chóu liào。
瑶瑟调。yáo sè diào。
和恨水离烟,谱出伤心稿。hé hèn shuǐ lí yān,pǔ chū shāng xīn gǎo。
来将屈吊。lái jiāng qū diào。
也不学袁宏,不随范蠡,不访戴安道。yě bù xué yuán hóng,bù suí fàn lí,bù fǎng dài ān dào。
垂竿钓。chuí gān diào。
自署渔师雅号。zì shǔ yú shī yǎ hào。
却怜汀鹭先老。què lián tīng lù xiān lǎo。
斜阳隔岸溪童唱,打鼓伏波祠庙。xié yáng gé àn xī tóng chàng,dǎ gǔ fú bō cí miào。
人语闹。rén yǔ nào。
甚青史功多,只付鱼天好。shén qīng shǐ gōng duō,zhǐ fù yú tiān hǎo。
冷枫红笑。lěng fēng hóng xiào。
笑柁阁炊羹,船窗唤酒,此客又来了。xiào duò gé chuī gēng,chuán chuāng huàn jiǔ,cǐ kè yòu lái le。

清平乐·因忆成梦

易顺鼎

才松衣扣。cái sōng yī kòu。
已有浓香透。yǐ yǒu nóng xiāng tòu。
一味醉人香似酒。yī wèi zuì rén xiāng shì jiǔ。
酥得魂儿厮勾。sū dé hún ér sī gōu。
梦中罗帐灯昏。mèng zhōng luó zhàng dēng hūn。
鸳楼锦瑟清尘。yuān lóu jǐn sè qīng chén。
仿佛还亲玉体,怪他红被无温。fǎng fú hái qīn yù tǐ,guài tā hóng bèi wú wēn。

眼儿媚

易顺鼎

海山仙阁贮风鬟。hǎi shān xiān gé zhù fēng huán。
人在有无间。rén zài yǒu wú jiān。
将伊比作,明驼青冢,不望生还。jiāng yī bǐ zuò,míng tuó qīng zhǒng,bù wàng shēng hái。
多情小玉归何处,翻恨未成烟。duō qíng xiǎo yù guī hé chù,fān hèn wèi chéng yān。
绿窗寻梦,红绡感泪,此后难闲。lǜ chuāng xún mèng,hóng xiāo gǎn lèi,cǐ hòu nán xián。

宴清都·桃花源

易顺鼎

十载迷津客。shí zài mí jīn kè。
斜阳外、旧红曾否相识。xié yáng wài jiù hóng céng fǒu xiāng shí。
幽源访路,闲门隔坞,古春长閟。yōu yuán fǎng lù,xián mén gé wù,gǔ chūn zhǎng bì。
桃花流水依然,但几换渔郎家国。táo huā liú shuǐ yī rán,dàn jǐ huàn yú láng jiā guó。
奈人世、别有东风,吹老三户豪杰。nài rén shì bié yǒu dōng fēng,chuī lǎo sān hù háo jié。
阿房暮燹飞残,绣苔辇道,焦土犹热。ā fáng mù xiǎn fēi cán,xiù tái niǎn dào,jiāo tǔ yóu rè。
仙家一笑,湘山自赭,海山空碧。xiān jiā yī xiào,xiāng shān zì zhě,hǎi shān kōng bì。
避秦月亦千年,定懒照、长城白骨。bì qín yuè yì qiān nián,dìng lǎn zhào zhǎng chéng bái gǔ。
便邀来、共话前朝,风林散发。biàn yāo lái gòng huà qián cháo,fēng lín sàn fā。

临江仙·夜行桃源坞中

易顺鼎

一径苍寒人迹断,松毛覆满琴床。yī jìng cāng hán rén jì duàn,sōng máo fù mǎn qín chuáng。
笼灯深入白云乡。lóng dēng shēn rù bái yún xiāng。
水田听闹蛤,山寺惹惊尨。shuǐ tián tīng nào há,shān sì rě jīng máng。
绝顶天风吹不住,此时散发吟商。jué dǐng tiān fēng chuī bù zhù,cǐ shí sàn fā yín shāng。
翠微诗境自生凉。cuì wēi shī jìng zì shēng liáng。
行歌秦代月,坐啸楚天霜。xíng gē qín dài yuè,zuò xiào chǔ tiān shuāng。

夜游宫·暝憩会仙桥,土人云:春时犹有桃花流出也

易顺鼎

竹路还鸣暗水,问流出、空山何意。zhú lù hái míng àn shuǐ,wèn liú chū kōng shān hé yì。
应为桃花恋人世。yīng wèi táo huā liàn rén shì。
漫相思,旧渔郎,浑老矣。màn xiāng sī,jiù yú láng,hún lǎo yǐ。
小坐幽篁里。xiǎo zuò yōu huáng lǐ。
看松顶、月飞清气。kàn sōng dǐng yuè fēi qīng qì。
万绿中间一亭子。wàn lǜ zhōng jiān yī tíng zi。
有谁知,抱孤琴,来到此。yǒu shuí zhī,bào gū qín,lái dào cǐ。

满江红·所租艇名

易顺鼎

小小红船,恰好是、吴江平底。xiǎo xiǎo hóng chuán,qià hǎo shì wú jiāng píng dǐ。
早倚作、风波同命,水云知己。zǎo yǐ zuò fēng bō tóng mìng,shuǐ yún zhī jǐ。
但得南人如使马,不愁西子难随蠡。dàn dé nán rén rú shǐ mǎ,bù chóu xī zi nán suí lí。
到中流、篷背响诗声,鸥飞起。dào zhōng liú péng bèi xiǎng shī shēng,ōu fēi qǐ。
高七尺,伸腰抵。gāo qī chǐ,shēn yāo dǐ。
宽五尺,摩肩挤。kuān wǔ chǐ,mó jiān jǐ。
算最堪惊者,四边无地。suàn zuì kān jīng zhě,sì biān wú dì。
白月一床渔器具,青山六代侬行李。bái yuè yī chuáng yú qì jù,qīng shān liù dài nóng xíng lǐ。
快撑开、蠡壳两旁窗,山来矣。kuài chēng kāi lí ké liǎng páng chuāng,shān lái yǐ。
5641234567»