古诗词

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

新活计笔床茶灶。xīn huó jì bǐ chuáng chá zào。
旧行窝禅榻书巢。jiù xíng wō chán tà shū cháo。
愁来悔不一肩挑。chóu lái huǐ bù yī jiān tiāo。
江声今夜棹。jiāng shēng jīn yè zhào。
草色去年袍。cǎo sè qù nián páo。
尽留些雪泥爪。jǐn liú xiē xuě ní zhǎo。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

齐天乐·吉祠秋集,分咏,得废池

易顺鼎

廿年乔木言兵倦,扬州旧游何许。niàn nián qiáo mù yán bīng juàn,yáng zhōu jiù yóu hé xǔ。
瘦鹭窥肩,枯蝉感鬓,来对荒波自语。shòu lù kuī jiān,kū chán gǎn bìn,lái duì huāng bō zì yǔ。
画阑在否。huà lán zài fǒu。
有飘泊春魂,落花曾住。yǒu piāo pō chūn hún,luò huā céng zhù。
不似宫沟,替人能寄怨红句。bù shì gōng gōu,tì rén néng jì yuàn hóng jù。
枯荷又兼暮雨。kū hé yòu jiān mù yǔ。
紫萍无赖甚,空自来去。zǐ píng wú lài shén,kōng zì lái qù。
太液秋风,昆明春水,回首汉家箫鼓。tài yè qiū fēng,kūn míng chūn shuǐ,huí shǒu hàn jiā xiāo gǔ。
他时倦旅。tā shí juàn lǚ。
怕一角寒漪,也无寻处。pà yī jiǎo hán yī,yě wú xún chù。
照影冰奁,素娥愁更苦。zhào yǐng bīng lián,sù é chóu gèng kǔ。

醉太平·山塘秋晴,花圃晚集

易顺鼎

瓜棚豆棚。guā péng dòu péng。
花塍菜塍。huā chéng cài chéng。
斜阳香雾如蒸。xié yáng xiāng wù rú zhēng。
晕秋窗一层。yūn qiū chuāng yī céng。
琴僧画僧。qín sēng huà sēng。
诗朋酒朋。shī péng jiǔ péng。
红阑隔水同凭。hóng lán gé shuǐ tóng píng。
看人家上灯。kàn rén jiā shàng dēng。

甘州和社友用玉田韵赠别

易顺鼎

恨行云只解向天涯,无意蘸芳洲。hèn xíng yún zhǐ jiě xiàng tiān yá,wú yì zhàn fāng zhōu。
正蘋花弄晚,南鸿西燕,相对悠悠。zhèng píng huā nòng wǎn,nán hóng xī yàn,xiāng duì yōu yōu。
一样凄凉残照,明日莫登楼。yī yàng qī liáng cán zhào,míng rì mò dēng lóu。
载得情多少,分付扁舟。zài dé qíng duō shǎo,fēn fù biǎn zhōu。
唤酒依然江上,把年华似锦,掷与轻鸥。huàn jiǔ yī rán jiāng shàng,bǎ nián huá shì jǐn,zhì yǔ qīng ōu。
看青山数点,点点是离愁。kàn qīng shān shù diǎn,diǎn diǎn shì lí chóu。
且休寄宫沟怨句,怕误他红叶尽飘流。qiě xiū jì gōng gōu yuàn jù,pà wù tā hóng yè jǐn piāo liú。
西风紧,断魂难觅,都化戍秋。xī fēng jǐn,duàn hún nán mì,dōu huà shù qiū。

桃源忆故人

易顺鼎

门前一尺桃花雨。mén qián yī chǐ táo huā yǔ。
因甚玉骢轻去。yīn shén yù cōng qīng qù。
点点春愁如絮。diǎn diǎn chūn chóu rú xù。
飘到眉心住。piāo dào méi xīn zhù。
灯边夜按红么谱。dēng biān yè àn hóng me pǔ。
尘满翠弦筝柱。chén mǎn cuì xián zhēng zhù。
分付啼鹃代诉。fēn fù tí juān dài sù。
宛转伤春语。wǎn zhuǎn shāng chūn yǔ。

霜花腴

易顺鼎

扣阑唤马恨玉钗,秋来不挂臣冠。kòu lán huàn mǎ hèn yù chāi,qiū lái bù guà chén guān。
朱户飞镂,翠微流水,今宵梦到俱难。zhū hù fēi lòu,cuì wēi liú shuǐ,jīn xiāo mèng dào jù nán。
雁绳暝宽。yàn shéng míng kuān。
怕断魂犹在风前。pà duàn hún yóu zài fēng qián。
甚吴天也替人愁,泪花飘雨一江寒。shén wú tiān yě tì rén chóu,lèi huā piāo yǔ yī jiāng hán。
双鬓绿波曾识,怎萧然独去,照影如蝉。shuāng bìn lǜ bō céng shí,zěn xiāo rán dú qù,zhào yǐng rú chán。
离墨偏浓,呼鸦题句,乱山为我铺笺。lí mò piān nóng,hū yā tí jù,luàn shān wèi wǒ pù jiān。
傍桥系船。bàng qiáo xì chuán。
对越娥妆镜婵娟。duì yuè é zhuāng jìng chán juān。
剩前头几树凉红,独欹霜枕看。shèng qián tóu jǐ shù liáng hóng,dú yī shuāng zhěn kàn。

霜花腴

易顺鼎

冷淞照影话旧游,霜枫醉倚貂冠。lěng sōng zhào yǐng huà jiù yóu,shuāng fēng zuì yǐ diāo guān。
温酒帘栊,背花行李,闲鸥去住偏难。wēn jiǔ lián lóng,bèi huā xíng lǐ,xián ōu qù zhù piān nán。
梦嫌水宽。mèng xián shuǐ kuān。
问甚时飞到镫前。wèn shén shí fēi dào dèng qián。
听春声似隔天涯,小楼吴语夜香寒。tīng chūn shēng shì gé tiān yá,xiǎo lóu wú yǔ yè xiāng hán。
那时载人双桨,载秋魂一个,未蜕枯蝉。nà shí zài rén shuāng jiǎng,zài qiū hún yī gè,wèi tuì kū chán。
怨叶初红,愁波空碧,问他可寄人笺。yuàn yè chū hóng,chóu bō kōng bì,wèn tā kě jì rén jiān。
隔云送船。gé yún sòng chuán。
谢远山眉黛娟娟。xiè yuǎn shān méi dài juān juān。
任苏台换尽斜阳,有情终耐看。rèn sū tái huàn jǐn xié yáng,yǒu qíng zhōng nài kàn。

罗敷媚

易顺鼎

画帘梦颤丝丝雨,银蒜深垂。huà lián mèng chàn sī sī yǔ,yín suàn shēn chuí。
燕子归时。yàn zi guī shí。
一点春寒恋被池。yī diǎn chūn hán liàn bèi chí。
镜尘不锁双鸾影,红泪调胭脂。jìng chén bù suǒ shuāng luán yǐng,hóng lèi diào yān zhī。
碧字题眉。bì zì tí méi。
小砑云笺写艳词。xiǎo yà yún jiān xiě yàn cí。

满庭芳·观演剧

易顺鼎

凤帕笼春,鹅笙炙晓,歌尘影碍红楼。fèng pà lóng chūn,é shēng zhì xiǎo,gē chén yǐng ài hóng lóu。
粉郎初到,纤指卷帘钩。fěn láng chū dào,xiān zhǐ juǎn lián gōu。
谁把垂杨种遍,系香骢竟日勾留。shuí bǎ chuí yáng zhǒng biàn,xì xiāng cōng jìng rì gōu liú。
应休怪行云遏碧,不向鬓边流。yīng xiū guài xíng yún è bì,bù xiàng bìn biān liú。
娇喉。jiāo hóu。
才一试,人间燕妒,天上鸾愁。cái yī shì,rén jiān yàn dù,tiān shàng luán chóu。
奈匆匆镜里,月散霞收。nài cōng cōng jìng lǐ,yuè sàn xiá shōu。
更借么弦传恨,料伤春也似悲秋。gèng jiè me xián chuán hèn,liào shāng chūn yě shì bēi qiū。
销凝处,青衫泪湿,肠断白江州。xiāo níng chù,qīng shān lèi shī,cháng duàn bái jiāng zhōu。

国香·买兰数本,香韵绝佳,为赋此解

易顺鼎

碧槛移春,甚真香幻影,参透情根。bì kǎn yí chūn,shén zhēn xiāng huàn yǐng,cān tòu qíng gēn。
屏边那回无睡,绿梦初醒。píng biān nà huí wú shuì,lǜ mèng chū xǐng。
谁道灵均去后,向人天、不返秋魂。shuí dào líng jūn qù hòu,xiàng rén tiān bù fǎn qiū hún。
年时目成处,有个词仙,吹瘦鹅笙。nián shí mù chéng chù,yǒu gè cí xiān,chuī shòu é shēng。
真妃犹忆否,漫神皋解佩,别馆留簪。zhēn fēi yóu yì fǒu,màn shén gāo jiě pèi,bié guǎn liú zān。
露寒烟悄,应念冷尽红心。lù hán yān qiāo,yīng niàn lěng jǐn hóng xīn。
还被东风一剪,剪愁痕、飘满湘云。hái bèi dōng fēng yī jiǎn,jiǎn chóu hén piāo mǎn xiāng yún。
凌波翠鸾杳,写入琴弦,江上峰青。líng bō cuì luán yǎo,xiě rù qín xián,jiāng shàng fēng qīng。

绛都春·为琴绮赋

易顺鼎

么弦独理。me xián dú lǐ。
把万古东风,赚成商意。bǎ wàn gǔ dōng fēng,zhuàn chéng shāng yì。
灯畔梦痕,镜里年华都如水。dēng pàn mèng hén,jìng lǐ nián huá dōu rú shuǐ。
人天旧怨浑弹碎。rén tiān jiù yuàn hún dàn suì。
算苦了粉郎葱指。suàn kǔ le fěn láng cōng zhǐ。
鬘云夜堕,几番憔悴,萼华仙子。mán yún yè duò,jǐ fān qiáo cuì,è huá xiān zi。
应是。yīng shì。
海山韵杳,尽愁心、付与断红鸾尾。hǎi shān yùn yǎo,jǐn chóu xīn fù yǔ duàn hóng luán wěi。
冷到玉徽,便觉相思真无味。lěng dào yù huī,biàn jué xiāng sī zhēn wú wèi。
桐丝一寸秋魂死。tóng sī yī cùn qiū hún sǐ。
更休向、爨余飘泪。gèng xiū xiàng cuàn yú piāo lèi。
最怜兰恨将销,笼鹦唤起。zuì lián lán hèn jiāng xiāo,lóng yīng huàn qǐ。

归国谣

易顺鼎

春去粉约,脂期愁里度。chūn qù fěn yuē,zhī qī chóu lǐ dù。
画栏飘满芳絮。huà lán piāo mǎn fāng xù。
瘦鹃啼不住。shòu juān tí bù zhù。
银屏梦云无据。yín píng mèng yún wú jù。
艳宵容易曙。yàn xiāo róng yì shǔ。
香骢知在何处。xiāng cōng zhī zài hé chù。
碧桃花外路。bì táo huā wài lù。

戚氏

易顺鼎

嫩寒天。nèn hán tiān。
钿箫吹起凤城烟。diàn xiāo chuī qǐ fèng chéng yān。
拂柳穿花,舞台惊蝶,影翩翩。fú liǔ chuān huā,wǔ tái jīng dié,yǐng piān piān。
芳筵。fāng yán。
镇留连。zhèn liú lián。
飘零赢得伴婵娟。piāo líng yíng dé bàn chán juān。
紫骝乌帽轻俊,歌尘一道碍香鞯。zǐ liú wū mào qīng jùn,gē chén yī dào ài xiāng jiān。
鸾帕题句,貂裘换酒,离愁忽堕尊边。luán pà tí jù,diāo qiú huàn jiǔ,lí chóu hū duò zūn biān。
怪银屏按曲,谁写别调,搀入湘弦。guài yín píng àn qū,shuí xiě bié diào,chān rù xiāng xián。
示我图画清妍。shì wǒ tú huà qīng yán。
仙阙缥缈,云外笑香悬。xiān quē piāo miǎo,yún wài xiào xiāng xuán。
琼楼迥,雕阑枕水,翠槛骑山。qióng lóu jiǒng,diāo lán zhěn shuǐ,cuì kǎn qí shān。
有温泉,当日妃子,华清浴罢,腻染冰莲。yǒu wēn quán,dāng rì fēi zi,huá qīng yù bà,nì rǎn bīng lián。
敲残羯鼓,舞破霓裳,遗恨天上人间。qiāo cán jié gǔ,wǔ pò ní shang,yí hèn tiān shàng rén jiān。
往事都成梦,离宫系马,废苑鸣蝉。wǎng shì dōu chéng mèng,lí gōng xì mǎ,fèi yuàn míng chán。
春冷万花深处,把红心点点付啼鹃。chūn lěng wàn huā shēn chù,bǎ hóng xīn diǎn diǎn fù tí juān。
君看树密攒钿,波圆拭镜,黛映眉峰敛。jūn kàn shù mì zǎn diàn,bō yuán shì jìng,dài yìng méi fēng liǎn。
怕隔花人比天涯远。pà gé huā rén bǐ tiān yá yuǎn。
又斜阳、孤骑黔关。yòu xié yáng gū qí qián guān。
漫等闲,湿尽青衫。màn děng xián,shī jǐn qīng shān。
听玉骢、嘶别更悽然。tīng yù cōng sī bié gèng qī rán。
且兰□去,也应回首,画里长安。qiě lán qù,yě yīng huí shǒu,huà lǐ zhǎng ān。

大酺京邸送王梦湘下第旋济南

易顺鼎

对水边镂,花下馆,芳踪草草无据。duì shuǐ biān lòu,huā xià guǎn,fāng zōng cǎo cǎo wú jù。
艳才都减尽,只尊前添得,鬓丝如许。yàn cái dōu jiǎn jǐn,zhǐ zūn qián tiān dé,bìn sī rú xǔ。
彩笔花残,青衫叶冷,憔悴凤城羁旅。cǎi bǐ huā cán,qīng shān yè lěng,qiáo cuì fèng chéng jī lǚ。
飘零犹自好,问因甚啼鹃,尽催归去。piāo líng yóu zì hǎo,wèn yīn shén tí juān,jǐn cuī guī qù。
又叙别筝堂,湘弦断雁,写成悽语。yòu xù bié zhēng táng,xiāng xián duàn yàn,xiě chéng qī yǔ。
征轮还暂驻。zhēng lún hái zàn zhù。
愁回首、但见离亭树。chóu huí shǒu dàn jiàn lí tíng shù。
君认取、银屏六曲。jūn rèn qǔ yín píng liù qū。
水叠云重,分明画出天涯路。shuǐ dié yún zhòng,fēn míng huà chū tiān yá lù。
料吟魂一点,直销到、乱山深处。liào yín hún yī diǎn,zhí xiāo dào luàn shān shēn chù。
谁念铜驼俊侣。shuí niàn tóng tuó jùn lǚ。
转瞬东风,吹作海天萍絮。zhuǎn shùn dōng fēng,chuī zuò hǎi tiān píng xù。
相思几回朝暮。xiāng sī jǐ huí cháo mù。

天香

易顺鼎

燕外芳丛,鸳边靓侣,花天嫩约重践。yàn wài fāng cóng,yuān biān jìng lǚ,huā tiān nèn yuē zhòng jiàn。
紫曲迷香,红么按谱,十幅凤帘低卷。zǐ qū mí xiāng,hóng me àn pǔ,shí fú fèng lián dī juǎn。
眉心晕碧,镇飘出、愁痕两点。méi xīn yūn bì,zhèn piāo chū chóu hén liǎng diǎn。
寒浅春衫乍试,谈深夜灯频剪。hán qiǎn chūn shān zhà shì,tán shēn yè dēng pín jiǎn。
银屏殢云半掩。yín píng tì yún bàn yǎn。
照筝堂、嫠蟾初满。zhào zhēng táng lí chán chū mǎn。
漫倚缃桃话别,春魂太短。màn yǐ xiāng táo huà bié,chūn hún tài duǎn。
待与商量吟管。dài yǔ shāng liàng yín guǎn。
奈赋恨江郎病怀懒。nài fù hèn jiāng láng bìng huái lǎn。
一片笙歌,绿杨天远。yī piàn shēng gē,lǜ yáng tiān yuǎn。

天香

易顺鼎

萍海鸥盟,花天蝶约,算来一例辜负。píng hǎi ōu méng,huā tiān dié yuē,suàn lái yī lì gū fù。
万里题诗,五陵结客,赢得头颅如许。wàn lǐ tí shī,wǔ líng jié kè,yíng dé tóu lú rú xǔ。
青衫湿遍,已倦听、琵琶秋浦。qīng shān shī biàn,yǐ juàn tīng pí pá qiū pǔ。
迢递熊湘归梦,飘零凤城羁旅。tiáo dì xióng xiāng guī mèng,piāo líng fèng chéng jī lǚ。
应怜艳晨易午。yīng lián yàn chén yì wǔ。
尽招邀、俊游俦侣。jǐn zhāo yāo jùn yóu chóu lǚ。
埋尽英雄输与,软红尘土。mái jǐn yīng xióng shū yǔ,ruǎn hóng chén tǔ。
为问鹴裘在否。wèi wèn shuāng qiú zài fǒu。
直典到荷衣意良苦。zhí diǎn dào hé yī yì liáng kǔ。
枉把黄金,铸成愁语。wǎng bǎ huáng jīn,zhù chéng chóu yǔ。