古诗词

丁丑重九前四日为余二十初度,制此书感,时在辰阳道中粉蝶儿

易顺鼎

新活计笔床茶灶。xīn huó jì bǐ chuáng chá zào。
旧行窝禅榻书巢。jiù xíng wō chán tà shū cháo。
愁来悔不一肩挑。chóu lái huǐ bù yī jiān tiāo。
江声今夜棹。jiāng shēng jīn yè zhào。
草色去年袍。cǎo sè qù nián páo。
尽留些雪泥爪。jǐn liú xiē xuě ní zhǎo。
易顺鼎

易顺鼎

易顺鼎(1858~1920)清末官员、诗人,寒庐七子之一。字实甫、实父、中硕,号忏绮斋、眉伽,晚号哭庵、一广居士等,龙阳(今湖南汉寿)人,易佩绅之子。光绪元年举人。曾被张之洞聘主两湖书院经史讲席。马关条约签订后,上书请罢和义。曾两去台湾,帮助刘永福抗战。庚子事变时,督江楚转运,此后在广西。云南、广东等地任道台。辛亥革命后去北京,与袁世凯之子袁克文交游,袁世凯称帝后,任印铸局长。帝制失败后,纵情于歌楼妓馆。工诗,讲究属对工巧,用意新颖,与樊增祥并称“樊易”,著有《琴志楼编年诗集》等。 易顺鼎的作品>>

猜您喜欢

重九前一日汉上酒楼独饮

易顺鼎

终日一编不去手,终岁不窥园外柳。zhōng rì yī biān bù qù shǒu,zhōng suì bù kuī yuán wài liǔ。
柳线黄金春色深,枝上流莺来劝酒。liǔ xiàn huáng jīn chūn sè shēn,zhī shàng liú yīng lái quàn jiǔ。
每岁花开不在家,今春花发如红霞。měi suì huā kāi bù zài jiā,jīn chūn huā fā rú hóng xiá。
阿母携孙花下戏,檐前晨鹊声喳喳。ā mǔ xié sūn huā xià xì,yán qián chén què shēng zhā zhā。
人道汉书下酒物,谁道读书如读律。rén dào hàn shū xià jiǔ wù,shuí dào dú shū rú dú lǜ。
刘向黄金铸不成,奇字子云徒口吃。liú xiàng huáng jīn zhù bù chéng,qí zì zi yún tú kǒu chī。
花落花开三万春,何如起舞北堂晨。huā luò huā kāi sān wàn chūn,hé rú qǐ wǔ běi táng chén。
新妇佳儿各一斗,醉中烂漫皆天真。xīn fù jiā ér gè yī dòu,zuì zhōng làn màn jiē tiān zhēn。
臣是酒醒解上寿,不是花民即酒民。chén shì jiǔ xǐng jiě shàng shòu,bù shì huā mín jí jiǔ mín。

入庐山

易顺鼎

名山别经岁,见面恒苦疏。míng shān bié jīng suì,jiàn miàn héng kǔ shū。
重寻意已欣,况有嘉客俱。zhòng xún yì yǐ xīn,kuàng yǒu jiā kè jù。
二州连荆扬,三宿异舟车。èr zhōu lián jīng yáng,sān sù yì zhōu chē。
嚣尘背江郭,夐睇凌霄隅。xiāo chén bèi jiāng guō,xiòng dì líng xiāo yú。
灵象纷在眼,造化为之枢。líng xiàng fēn zài yǎn,zào huà wèi zhī shū。
层阴漏云日,倏曶光景殊。céng yīn lòu yún rì,shū hū guāng jǐng shū。
仙人骑白龙,游戏于空虚。xiān rén qí bái lóng,yóu xì yú kōng xū。
峰峰各生烟,不辨谁香炉。fēng fēng gè shēng yān,bù biàn shuí xiāng lú。
天风入涧籁,万窍酣笙竽。tiān fēng rù jiàn lài,wàn qiào hān shēng yú。
灵雨木末来,萧飂满人裾。líng yǔ mù mò lái,xiāo liù mǎn rén jū。
岂敢怨沾湿,田歌欢有余。qǐ gǎn yuàn zhān shī,tián gē huān yǒu yú。
余亦自怡悦,兹游清可书。yú yì zì yí yuè,zī yóu qīng kě shū。

雨中山行

易顺鼎

连山塞鸿蒙,万秀争一雨。lián shān sāi hóng méng,wàn xiù zhēng yī yǔ。
杳冥阴阳中,青苍割吴楚。yǎo míng yīn yáng zhōng,qīng cāng gē wú chǔ。
长飙吹玄云,散此鸦外缕。zhǎng biāo chuī xuán yún,sàn cǐ yā wài lǚ。
村偏行人稀,草木接太古。cūn piān xíng rén xī,cǎo mù jiē tài gǔ。
酣叶摇天声,怪石挟溪怒。hān yè yáo tiān shēng,guài shí xié xī nù。
百霆与千雷,暝斗林壑语。bǎi tíng yǔ qiān léi,míng dòu lín hè yǔ。
喧笑杂蛙黾,跬步窘蛟虎。xuān xiào zá wā mǐn,kuǐ bù jiǒng jiāo hǔ。
凄籁孤襟寒,湿路一线取。qī lài gū jīn hán,shī lù yī xiàn qǔ。
佳游虽愉快,僮仆已劳苦。jiā yóu suī yú kuài,tóng pū yǐ láo kǔ。
身穿云根幽,回首迷处所。shēn chuān yún gēn yōu,huí shǒu mí chù suǒ。

山村雨夜送罗二还南昌

易顺鼎

入门避雨屋打头,困眠一榻邻猪牛。rù mén bì yǔ wū dǎ tóu,kùn mián yī tà lín zhū niú。
雨脚遮檐万山黑,荒村四月寒如秋。yǔ jiǎo zhē yán wàn shān hēi,huāng cūn sì yuè hán rú qiū。
瓦镫在壁坐摇影,兀兀欲照分襟愁。wǎ dèng zài bì zuò yáo yǐng,wù wù yù zhào fēn jīn chóu。
范陈对宇阻泥潦,一街似隔千神州。fàn chén duì yǔ zǔ ní lǎo,yī jiē shì gé qiān shén zhōu。
通家卅载未相遇,遇君武昌今两度。tōng jiā sà zài wèi xiāng yù,yù jūn wǔ chāng jīn liǎng dù。
相携肝胆入名山,岂意山中送君去。xiāng xié gān dǎn rù míng shān,qǐ yì shān zhōng sòng jūn qù。
别梦宵沈庐阜云,愁心晓挂章门树。bié mèng xiāo shěn lú fù yún,chóu xīn xiǎo guà zhāng mén shù。
渊明慧远不可逢,高人去后惟青峰。yuān míng huì yuǎn bù kě féng,gāo rén qù hòu wéi qīng fēng。
昨宵与君连榻处,三生同听东林钟。zuó xiāo yǔ jūn lián tà chù,sān shēng tóng tīng dōng lín zhōng。
怜君病齿归思剧,试饮寒泉销内热。lián jūn bìng chǐ guī sī jù,shì yǐn hán quán xiāo nèi rè。
二轮风火足为灾,六凿根尘皆是贼。èr lún fēng huǒ zú wèi zāi,liù záo gēn chén jiē shì zéi。
知君净业持已深,一心颇似维摩诘。zhī jūn jìng yè chí yǐ shēn,yī xīn pǒ shì wéi mó jí。
养和学道与天游,他日见君当玉色。yǎng hé xué dào yǔ tiān yóu,tā rì jiàn jūn dāng yù sè。

雨行至通远驿

易顺鼎

蛟龙徙窟穴,平地生湫渊。jiāo lóng xǐ kū xué,píng dì shēng jiǎo yuān。
奔湍挟劲驽,倒射千山穿。bēn tuān xié jìn nú,dào shè qiān shān chuān。
玄云正朋兴,飞雨宙合悬。xuán yún zhèng péng xīng,fēi yǔ zhòu hé xuán。
下踏不测溪,上戴有漏天。xià tà bù cè xī,shàng dài yǒu lòu tiān。
行与雷电斗,万足莫敢前。xíng yǔ léi diàn dòu,wàn zú mò gǎn qián。
沾涂蔽四体,耳目玩已偏。zhān tú bì sì tǐ,ěr mù wán yǐ piān。
愧闻叱犊声,力尽垄上田。kuì wén chì dú shēng,lì jǐn lǒng shàng tián。
一饱庶可冀,前村有炊烟。yī bǎo shù kě jì,qián cūn yǒu chuī yān。

雨霁隘口山行

易顺鼎

云根吹阴晴,日脚递隐见。yún gēn chuī yīn qíng,rì jiǎo dì yǐn jiàn。
欲持并州刀,剪取丝雨断。yù chí bìng zhōu dāo,jiǎn qǔ sī yǔ duàn。
风翻万叶背,雾走千峰面。fēng fān wàn yè bèi,wù zǒu qiān fēng miàn。
灵岳犹混茫,初烟与为冠。líng yuè yóu hùn máng,chū yān yǔ wèi guān。
谁能扫氛霾,复此东南观。shuí néng sǎo fēn mái,fù cǐ dōng nán guān。
天开崖嶂古,愁破岚霞绚。tiān kāi yá zhàng gǔ,chóu pò lán xiá xuàn。
仆夫指前溪,石濑已可乱。pū fū zhǐ qián xī,shí lài yǐ kě luàn。
杂花飘空林,客眼误霜霰。zá huā piāo kōng lín,kè yǎn wù shuāng xiàn。
讵惜泥沾衣,徘徊为芳瓣。jù xī ní zhān yī,pái huái wèi fāng bàn。

青玉峡龙潭

易顺鼎

苍崖天一围,径转吐雄瀑。cāng yá tiān yī wéi,jìng zhuǎn tǔ xióng pù。
灵山孕真源,金膏出其腹。líng shān yùn zhēn yuán,jīn gāo chū qí fù。
奔云从空来,数里势屡曲。bēn yún cóng kōng lái,shù lǐ shì lǚ qū。
意嫌鸿蒙隘,未肯受迫束。yì xián hóng méng ài,wèi kěn shòu pò shù。
化工惜元气,万古与之蓄。huà gōng xī yuán qì,wàn gǔ yǔ zhī xù。
跌为孤潭幽,神物有起伏。diē wèi gū tán yōu,shén wù yǒu qǐ fú。
纡徐向平川,余响戛寒玉。yū xú xiàng píng chuān,yú xiǎng jiá hán yù。
谁云一泓窘,百宝可沐浴。shuí yún yī hóng jiǒng,bǎi bǎo kě mù yù。
倒穿大瀛底,日月入亦绿。dào chuān dà yíng dǐ,rì yuè rù yì lǜ。
地深云霞幽,自暮抵朝旭。dì shēn yún xiá yōu,zì mù dǐ cháo xù。
如闻清猿啼,下饮涧水渌。rú wén qīng yuán tí,xià yǐn jiàn shuǐ lù。
兹区实琴德,幽接轩与顼。zī qū shí qín dé,yōu jiē xuān yǔ xū。
遂令遗世士,无言转温肃。suì lìng yí shì shì,wú yán zhuǎn wēn sù。
镌痕洗春苔,万石尽可读。juān hén xǐ chūn tái,wàn shí jǐn kě dú。
我游岂云多,终老难餍足。wǒ yóu qǐ yún duō,zhōng lǎo nán yàn zú。
绵暖天地心,清寥在奇服。mián nuǎn tiān dì xīn,qīng liáo zài qí fú。

归宗寺看月

易顺鼎

碧空无云雨所洗,长风舒波一万里。bì kōng wú yún yǔ suǒ xǐ,zhǎng fēng shū bō yī wàn lǐ。
大月入户天苍凉,幽人揽衣坐惊起。dà yuè rù hù tiān cāng liáng,yōu rén lǎn yī zuò jīng qǐ。
孤光远映金轮峰,唤取空山生海水。gū guāng yuǎn yìng jīn lún fēng,huàn qǔ kōng shān shēng hǎi shuǐ。
是时孟夏甫过望,太阴未觉亏全体。shì shí mèng xià fǔ guò wàng,tài yīn wèi jué kuī quán tǐ。
老蟾飞镜入匡庐,骊龙吐珠出彭蠡。lǎo chán fēi jìng rù kuāng lú,lí lóng tǔ zhū chū péng lí。
一片愁心天地青,半空岛色星辰绮。yī piàn chóu xīn tiān dì qīng,bàn kōng dǎo sè xīng chén qǐ。
法宫钟鼓宵沈沈,雄压天声万山趾。fǎ gōng zhōng gǔ xiāo shěn shěn,xióng yā tiān shēng wàn shān zhǐ。
长廊可饭数百僧,浊酒相呼二三子。zhǎng láng kě fàn shù bǎi sēng,zhuó jiǔ xiāng hū èr sān zi。
夜深人稀声籁绝,犬吠虫吟清可喜。yè shēn rén xī shēng lài jué,quǎn fèi chóng yín qīng kě xǐ。
诸天寂寂守龙象,下界纷纷斗牛蚁。zhū tiān jì jì shǒu lóng xiàng,xià jiè fēn fēn dòu niú yǐ。
诸僧鼾睡了不闻,佛亦无言垂两耳。zhū sēng hān shuì le bù wén,fú yì wú yán chuí liǎng ěr。
绕庭千遍看未足,更欲开门觅山鬼。rào tíng qiān biàn kàn wèi zú,gèng yù kāi mén mì shān guǐ。
愁入天边坏塔孤,梦飞海外神州几。chóu rù tiān biān huài tǎ gū,mèng fēi hǎi wài shén zhōu jǐ。
吾闻世界本沤浮,何况人身一稊米。wú wén shì jiè běn ōu fú,hé kuàng rén shēn yī tí mǐ。
百年易尽如风镫,聚散死生皆偶尔。bǎi nián yì jǐn rú fēng dèng,jù sàn sǐ shēng jiē ǒu ěr。
要持屡劫妙明心,一学昭文绝成毁。yào chí lǚ jié miào míng xīn,yī xué zhāo wén jué chéng huǐ。
君知今夕是何年,佛在虚堂正弹指。jūn zhī jīn xī shì hé nián,fú zài xū táng zhèng dàn zhǐ。

喷雪亭瀑

易顺鼎

惊雷破山龙衙衙,数里已闻飞瀑哗。jīng léi pò shān lóng yá yá,shù lǐ yǐ wén fēi pù huā。
隔山两重可望见,犹被青嶂微相遮。gé shān liǎng zhòng kě wàng jiàn,yóu bèi qīng zhàng wēi xiāng zhē。
连冈叠岭起又伏,其径屈曲常山蛇。lián gāng dié lǐng qǐ yòu fú,qí jìng qū qū cháng shān shé。
先闻绝境早神往,一旦得路如奔麚。xiān wén jué jìng zǎo shén wǎng,yī dàn dé lù rú bēn jiā。
适逢绝壁梯磴险,以手代足相钩爬。shì féng jué bì tī dèng xiǎn,yǐ shǒu dài zú xiāng gōu pá。
满山石镜亦可悦,日光照耀莹丹霞。mǎn shān shí jìng yì kě yuè,rì guāng zhào yào yíng dān xiá。
三步回看五步坐,远衔鄱岭明金沙。sān bù huí kàn wǔ bù zuò,yuǎn xián pó lǐng míng jīn shā。
力穷足茧瀑始出,两谷跌断中谽谺。lì qióng zú jiǎn pù shǐ chū,liǎng gǔ diē duàn zhōng hān xiā。
观龙垂胡各叫绝,乃叹述者言非夸。guān lóng chuí hú gè jiào jué,nǎi tàn shù zhě yán fēi kuā。
泣珠恍探泉客窟,织绡疑入鲛人家。qì zhū huǎng tàn quán kè kū,zhī xiāo yí rù jiāo rén jiā。
细如烟纨袭雾縠,危若冰柱转雪车。xì rú yān wán xí wù hú,wēi ruò bīng zhù zhuǎn xuě chē。
何年共工陷鳌极,海水倾向东南斜。hé nián gòng gōng xiàn áo jí,hǎi shuǐ qīng xiàng dōng nán xié。
九州天惊雨脚逗,袖手颇复哀神娲。jiǔ zhōu tiān jīng yǔ jiǎo dòu,xiù shǒu pǒ fù āi shén wā。
青霄倒垂星宿海,客欲往泛愁无槎。qīng xiāo dào chuí xīng sù hǎi,kè yù wǎng fàn chóu wú chá。
力穿深潭九地破,对足或抵欧罗巴。lì chuān shēn tán jiǔ dì pò,duì zú huò dǐ ōu luó bā。
横飞水气百步外,色有黛绿兼赪霞。héng fēi shuǐ qì bǎi bù wài,sè yǒu dài lǜ jiān chēng xiá。
凄寒惊成满肌粟,奇幻疑是双眼花。qī hán jīng chéng mǎn jī sù,qí huàn yí shì shuāng yǎn huā。
石梁界空何代造,我意未较天台差。shí liáng jiè kōng hé dài zào,wǒ yì wèi jiào tiān tái chà。
其旁独树张大盖,太古冰霰融根芽。qí páng dú shù zhāng dà gài,tài gǔ bīng xiàn róng gēn yá。
偶非神参茁五叶,否则奇卉开三丫。ǒu fēi shén cān zhuó wǔ yè,fǒu zé qí huì kāi sān yā。
小僮相从颇解事,支炉煮瀑烹新茶。xiǎo tóng xiāng cóng pǒ jiě shì,zhī lú zhǔ pù pēng xīn chá。
瀑似天龙下听讲,我如敷坐围袈裟。pù shì tiān lóng xià tīng jiǎng,wǒ rú fū zuò wéi jiā shā。
更从石屋访遗迹,残砖坏藓空盘蜗。gèng cóng shí wū fǎng yí jì,cán zhuān huài xiǎn kōng pán wō。
士有山林往不返,问名与氏知谁耶。shì yǒu shān lín wǎng bù fǎn,wèn míng yǔ shì zhī shuí yé。
吾侪疏懒本天放,晚殉一壑非穷奢。wú chái shū lǎn běn tiān fàng,wǎn xùn yī hè fēi qióng shē。
奔腾不归少至老,人海一堕终无涯。bēn téng bù guī shǎo zhì lǎo,rén hǎi yī duò zhōng wú yá。
诛茅枕流愿莫遂,相对惟有长咨嗟。zhū máo zhěn liú yuàn mò suì,xiāng duì wéi yǒu zhǎng zī jiē。

万杉寺五爪樟

易顺鼎

万杉化去无一杉,惟有寺前老樟在。wàn shān huà qù wú yī shān,wéi yǒu sì qián lǎo zhāng zài。
樟分五体同一本,身历百龄更千载。zhāng fēn wǔ tǐ tóng yī běn,shēn lì bǎi líng gèng qiān zài。
旁达涧壑根已深,直干霄空气不馁。páng dá jiàn hè gēn yǐ shēn,zhí gàn xiāo kōng qì bù něi。
云垂太阴逗雷霆,风翻白日动光彩。yún chuí tài yīn dòu léi tíng,fēng fān bái rì dòng guāng cǎi。
危柯半入烟冥冥,细叶还铺雪皠皠。wēi kē bàn rù yān míng míng,xì yè hái pù xuě cuǐ cuǐ。
化人伟奇丈六身,猛士雄健尺八腿。huà rén wěi qí zhàng liù shēn,měng shì xióng jiàn chǐ bā tuǐ。
全张数爪鳞之而,俯视众木身傀儡。quán zhāng shù zhǎo lín zhī ér,fǔ shì zhòng mù shēn guī lěi。
古来贤豪谁抚摩,其人已往不相待。gǔ lái xián háo shuí fǔ mó,qí rén yǐ wǎng bù xiāng dài。
惟有五老之奇峰,共对青天无倦怠。wéi yǒu wǔ lǎo zhī qí fēng,gòng duì qīng tiān wú juàn dài。
虽言乾坤要支拄,未免得罪庸与猥。suī yán qián kūn yào zhī zhǔ,wèi miǎn dé zuì yōng yǔ wěi。
下穿已愁伤地媪,上拿又恐妨真宰。xià chuān yǐ chóu shāng dì ǎo,shàng ná yòu kǒng fáng zhēn zǎi。
独立无友大哉謷,众人皆忌甚矣殆。dú lì wú yǒu dà zāi áo,zhòng rén jiē jì shén yǐ dài。
自是刀斧莫能入,皮坚有类披铁铠。zì shì dāo fǔ mò néng rù,pí jiān yǒu lèi pī tiě kǎi。
大材讵肯腐山林,神物犹思避菹醢。dà cái jù kěn fǔ shān lín,shén wù yóu sī bì jū hǎi。
吾闻豫章生七年,便可与龙斗沧海。wú wén yù zhāng shēng qī nián,biàn kě yǔ lóng dòu cāng hǎi。
何况此树世希有,寿过凡樟逾百倍。hé kuàng cǐ shù shì xī yǒu,shòu guò fán zhāng yú bǎi bèi。
愿为楼船击西夷,知君九死终不悔。yuàn wèi lóu chuán jī xī yí,zhī jūn jiǔ sǐ zhōng bù huǐ。

还琴志楼山居赠陈大范二罗二

易顺鼎

昔行万里登峨眉,雪山挂眼穷坤维。xī xíng wàn lǐ dēng é méi,xuě shān guà yǎn qióng kūn wéi。
神州积气不可辨,俯视下界心魂悲。shén zhōu jī qì bù kě biàn,fǔ shì xià jiè xīn hún bēi。
周郎陆弟共携手,看云听瀑贪恢奇。zhōu láng lù dì gòng xié shǒu,kàn yún tīng pù tān huī qí。
一别名山迹如扫,梦飞不度天彭道。yī bié míng shān jì rú sǎo,mèng fēi bù dù tiān péng dào。
同游数子各风烟,此意苍茫令人老。tóng yóu shù zi gè fēng yān,cǐ yì cāng máng lìng rén lǎo。
前年投劾去大梁,尘土凝面须眉黄。qián nián tóu hé qù dà liáng,chén tǔ níng miàn xū méi huáng。
不须物憎早自废,径欲往诣无何乡。bù xū wù zēng zǎo zì fèi,jìng yù wǎng yì wú hé xiāng。
尚怜匡庐在人境,手剪莱棘开山堂。shàng lián kuāng lú zài rén jìng,shǒu jiǎn lái jí kāi shān táng。
昨依帅府客武昌,时复走入崔嵬藏。zuó yī shuài fǔ kè wǔ chāng,shí fù zǒu rù cuī wéi cáng。
宗雷陶谢岂并世,令我望古神惨伤。zōng léi táo xiè qǐ bìng shì,lìng wǒ wàng gǔ shén cǎn shāng。
自分山中侣麋鹿,岂期世外同衣裳。zì fēn shān zhōng lǚ mí lù,qǐ qī shì wài tóng yī shang。
陈兄高奇范兄伟,罗弟思心偏斐亹。chén xiōng gāo qí fàn xiōng wěi,luó dì sī xīn piān fěi wěi。
揽佩褰裾无旧新,顾我痴愚犹我韪。lǎn pèi qiān jū wú jiù xīn,gù wǒ chī yú yóu wǒ wěi。
俱怀逸兴干烟霄,共走穷山触蛇虺。jù huái yì xīng gàn yān xiāo,gòng zǒu qióng shān chù shé huī。
弥空际宙心期在,未觉乾坤委荒隘。mí kōng jì zhòu xīn qī zài,wèi jué qián kūn wěi huāng ài。
万壑天风答笑声,千林海月窥襟带。wàn hè tiān fēng dá xiào shēng,qiān lín hǎi yuè kuī jīn dài。
怜余鬓发久苍浪,提挈雄肝聊一快。lián yú bìn fā jiǔ cāng làng,tí qiè xióng gān liáo yī kuài。
默数欢游已得双,休惊壮齿难成再。mò shù huān yóu yǐ dé shuāng,xiū jīng zhuàng chǐ nán chéng zài。
龙藏麟见圣无权,一壑悠悠自可专。lóng cáng lín jiàn shèng wú quán,yī hè yōu yōu zì kě zhuān。
我悟支离为道本,君知拥肿得身全。wǒ wù zhī lí wèi dào běn,jūn zhī yōng zhǒng dé shēn quán。
酒乾烛烬无言说,五老同忘旦暮年。jiǔ qián zhú jìn wú yán shuō,wǔ lǎo tóng wàng dàn mù nián。

栖贤涧石歌

易顺鼎

栖贤涧谷有奇石,倒卧青冥神所擘。qī xián jiàn gǔ yǒu qí shí,dào wò qīng míng shén suǒ bāi。
鳌背惊翻海水飞,龙髯陡接天云立。áo bèi jīng fān hǎi shuǐ fēi,lóng rán dǒu jiē tiān yún lì。
奔霆日夜摇撼之,万古空山皆霹雳。bēn tíng rì yè yáo hàn zhī,wàn gǔ kōng shān jiē pī lì。
跌势纷如矢坠空,涓流巧作珠穿隙。diē shì fēn rú shǐ zhuì kōng,juān liú qiǎo zuò zhū chuān xì。
其旁清稳百盘陀,倚涧临流可敷席。qí páng qīng wěn bǎi pán tuó,yǐ jiàn lín liú kě fū xí。
水石相遭岂不平,自从天籁发噌吰。shuǐ shí xiāng zāo qǐ bù píng,zì cóng tiān lài fā cēng hóng。
道人两耳痴聋久,问是水鸣还石鸣。dào rén liǎng ěr chī lóng jiǔ,wèn shì shuǐ míng hái shí míng。
试抚孤琴动山响,方知水石两无声。shì fǔ gū qín dòng shān xiǎng,fāng zhī shuǐ shí liǎng wú shēng。

范二赋琴志楼诗并寄由甫感其相爱作此答之

易顺鼎

走昔万事不挂眼,黄金散尽千无忧。zǒu xī wàn shì bù guà yǎn,huáng jīn sàn jǐn qiān wú yōu。
西蹑峨眉眺雪岭,东登泰岱观瀛洲。xī niè é méi tiào xuě lǐng,dōng dēng tài dài guān yíng zhōu。
途穷日暮一掉头,匡庐来弄松风秋。tú qióng rì mù yī diào tóu,kuāng lú lái nòng sōng fēng qiū。
不能专城且专壑,有此木末三间楼。bù néng zhuān chéng qiě zhuān hè,yǒu cǐ mù mò sān jiān lóu。
阿父悬车不出户,板舆自奉安仁母。ā fù xuán chē bù chū hù,bǎn yú zì fèng ān rén mǔ。
杜陵弟妹黔娄妻,相携共入云深处。dù líng dì mèi qián lóu qī,xiāng xié gòng rù yún shēn chù。
屏风宴坐百重霞,布水经行四时雨。píng fēng yàn zuò bǎi zhòng xiá,bù shuǐ jīng xíng sì shí yǔ。
此福差堪傲世人,全家冰雪清忘暑。cǐ fú chà kān ào shì rén,quán jiā bīng xuě qīng wàng shǔ。
名山重到忽经春,旧雨陈侯君雨新。míng shān zhòng dào hū jīng chūn,jiù yǔ chén hóu jūn yǔ xīn。
忆弟每看三峡月,思亲常对五峰云。yì dì měi kàn sān xiá yuè,sī qīn cháng duì wǔ fēng yún。
君家门外浮天水,门内三龙头腹尾。jūn jiā mén wài fú tiān shuǐ,mén nèi sān lóng tóu fù wěi。
楼船过汝不相闻,握手神州几千里。lóu chuán guò rǔ bù xiāng wén,wò shǒu shén zhōu jǐ qiān lǐ。
两家兄弟感天末,嗟我与君皆仲子。liǎng jiā xiōng dì gǎn tiān mò,jiē wǒ yǔ jūn jiē zhòng zi。
我兄已殁十九年,惟余我弟私相怜。wǒ xiōng yǐ mò shí jiǔ nián,wéi yú wǒ dì sī xiāng lián。
知君三人亦共命,梦飞海色迷吴燕。zhī jūn sān rén yì gòng mìng,mèng fēi hǎi sè mí wú yàn。
山楼十日共欢谑,阑干坐懒岩花落。shān lóu shí rì gòng huān xuè,lán gàn zuò lǎn yán huā luò。
屐齿千峰异笑啼,酒杯万古同哀乐。jī chǐ qiān fēng yì xiào tí,jiǔ bēi wàn gǔ tóng āi lè。
君言龙眠山水幽,意拟移家住灊霍。jūn yán lóng mián shān shuǐ yōu,yì nǐ yí jiā zhù qián huò。
后者三茅前二匡,他年姓氏都成岳。hòu zhě sān máo qián èr kuāng,tā nián xìng shì dōu chéng yuè。

三峡涧连理松歌

易顺鼎

张公所佩双神龙,何年飞入匡庐峰。zhāng gōng suǒ pèi shuāng shén lóng,hé nián fēi rù kuāng lú fēng。
化为奇峰号双剑,复化山中连理松。huà wèi qí fēng hào shuāng jiàn,fù huà shān zhōng lián lǐ sōng。
元气为浆相灌溉,欲呼五老论年辈。yuán qì wèi jiāng xiāng guàn gài,yù hū wǔ lǎo lùn nián bèi。
冰雪常含太古心,云雷自转诸天盖。bīng xuě cháng hán tài gǔ xīn,yún léi zì zhuǎn zhū tiān gài。
托根磊砢幽涧边,听瀑看云忘岁年。tuō gēn lěi kē yōu jiàn biān,tīng pù kàn yún wàng suì nián。
涧声万古入其腹,清籁时时还一宣。jiàn shēng wàn gǔ rù qí fù,qīng lài shí shí hái yī xuān。
荆蛮采药苍茫意,伯仲同行因让季。jīng mán cǎi yào cāng máng yì,bó zhòng tóng xíng yīn ràng jì。
后来高节又夷齐,掉头不肯称周帝。hòu lái gāo jié yòu yí qí,diào tóu bù kěn chēng zhōu dì。
匡君亦是伤心人,同气相携争避世。kuāng jūn yì shì shāng xīn rén,tóng qì xiāng xié zhēng bì shì。
对松惆怅想千春,若见当时好兄弟。duì sōng chóu chàng xiǎng qiān chūn,ruò jiàn dāng shí hǎo xiōng dì。
我从前年辞大梁,织畚佣舂携孟光。wǒ cóng qián nián cí dà liáng,zhī běn yōng chōng xié mèng guāng。
偶来并立此松下,习习微风吹鬓凉。ǒu lái bìng lì cǐ sōng xià,xí xí wēi fēng chuī bìn liáng。
白首同归约异日,青山信美真吾乡。bái shǒu tóng guī yuē yì rì,qīng shān xìn měi zhēn wú xiāng。
至今有此数椽屋,为感此松幽意长。zhì jīn yǒu cǐ shù chuán wū,wèi gǎn cǐ sōng yōu yì zhǎng。
万物从来有龙蠖,名材且莫憎岩壑。wàn wù cóng lái yǒu lóng huò,míng cái qiě mò zēng yán hè。
吾辈还期共死生,世人那得知哀乐。wú bèi hái qī gòng sǐ shēng,shì rén nà dé zhī āi lè。
正直终蒙造化扶,孤高亦受神明托。zhèng zhí zhōng méng zào huà fú,gū gāo yì shòu shén míng tuō。
请诵山中《招隐》篇,海水天风一时作。qǐng sòng shān zhōng zhāo yǐn piān,hǎi shuǐ tiān fēng yī shí zuò。

张知县凤冈相访赠诗走笔答和

易顺鼎

众生何痴愚,造物真狡狯。zhòng shēng hé chī yú,zào wù zhēn jiǎo kuài。
投其所嗜好,相诱令破戒。tóu qí suǒ shì hǎo,xiāng yòu lìng pò jiè。
世间耳目玩,山水尤称最。shì jiān ěr mù wán,shān shuǐ yóu chēng zuì。
此癖尚未除,难游天地外。cǐ pǐ shàng wèi chú,nán yóu tiān dì wài。
应知种种相,即是种种碍。yīng zhī zhǒng zhǒng xiāng,jí shì zhǒng zhǒng ài。
昔年官君乡,面目自憎怪。xī nián guān jūn xiāng,miàn mù zì zēng guài。
牵丝尘土中,若逐傀儡赛。qiān sī chén tǔ zhōng,ruò zhú guī lěi sài。
衣冠强束缚,四体无一快。yī guān qiáng shù fù,sì tǐ wú yī kuài。
嵩岳与太行,徒劳梦魂挂。sōng yuè yǔ tài xíng,tú láo mèng hún guà。
自知猿鹤性,雅不宜轩盖。zì zhī yuán hè xìng,yǎ bù yí xuān gài。
浩然入匡庐,藉了名山债。hào rán rù kuāng lú,jí le míng shān zhài。
泉石可枕漱,妻子相负戴。quán shí kě zhěn shù,qī zi xiāng fù dài。
诛茅依甘棠,亦得勿剪拜。zhū máo yī gān táng,yì dé wù jiǎn bài。
至今屋数椽,留作樵牧话。zhì jīn wū shù chuán,liú zuò qiáo mù huà。
岂期山亭幽,得与君晤对。qǐ qī shān tíng yōu,dé yǔ jūn wù duì。
足音破空谷,高咏喧奇籁。zú yīn pò kōng gǔ,gāo yǒng xuān qí lài。
行当布霖雪,沾润吴楚界。xíng dāng bù lín xuě,zhān rùn wú chǔ jiè。
变化犹神龙,勿效鄙夫介。biàn huà yóu shén lóng,wù xiào bǐ fū jiè。