古诗词

月夜放歌

朱希晦

海云卷尽明月来,天光镜碧无纤埃。hǎi yún juǎn jǐn míng yuè lái,tiān guāng jìng bì wú xiān āi。
啸歌于此兴不浅,美人对坐飞琼杯。xiào gē yú cǐ xīng bù qiǎn,měi rén duì zuò fēi qióng bēi。
碧桃花香夜初静,露滴衣裳怯清冷。bì táo huā xiāng yè chū jìng,lù dī yī shang qiè qīng lěng。
安得两翼飞上天,为渠拂拭山河影。ān dé liǎng yì fēi shàng tiān,wèi qú fú shì shān hé yǐng。
乾坤一照越光明,就中杀却妖蟆精。qián kūn yī zhào yuè guāng míng,jiù zhōng shā què yāo má jīng。
上诉天公契人意,免教朔望生亏盈。shàng sù tiān gōng qì rén yì,miǎn jiào shuò wàng shēng kuī yíng。
玄霜捣成谁可食,好向仙娥问消息。xuán shuāng dǎo chéng shuí kě shí,hǎo xiàng xiān é wèn xiāo xī。
服之到老无饥渴,赢得读书眼常碧。fú zhī dào lǎo wú jī kě,yíng dé dú shū yǎn cháng bì。

朱希晦

元温州乐清人。顺帝至正末隐居瑶山,与四明吴主一、萧台赵彦铭吟咏雁山中,称雁山三老。明初荐于朝,命未至而卒。有《云松巢集》。 朱希晦的作品>>

猜您喜欢

次本之侯先生

朱希晦

忆昔抱长剑,去作东南游。yì xī bào zhǎng jiàn,qù zuò dōng nán yóu。
缑山高刺天,翠绕藏书楼。gōu shān gāo cì tiān,cuì rào cáng shū lóu。
修竹净三径,往来惟羊裘。xiū zhú jìng sān jìng,wǎng lái wéi yáng qiú。
苍龙未变化,紫凤曾栖不。cāng lóng wèi biàn huà,zǐ fèng céng qī bù。
上揽明月辉,下盼沧江流。shàng lǎn míng yuè huī,xià pàn cāng jiāng liú。
酒酣发长啸,万籁生清秋。jiǔ hān fā zhǎng xiào,wàn lài shēng qīng qiū。
别来难再晤,奈此人事稠。bié lái nán zài wù,nài cǐ rén shì chóu。
每怀招隐处,桂老山更幽。měi huái zhāo yǐn chù,guì lǎo shān gèng yōu。
隐士不可招,援桂聊淹留。yǐn shì bù kě zhāo,yuán guì liáo yān liú。
赋诗且自乐,斗禄乌足谋。fù shī qiě zì lè,dòu lù wū zú móu。

除夕

朱希晦

麒麟在灵圃,瑞世为祯祥。qí lín zài líng pǔ,ruì shì wèi zhēn xiáng。
五蹄而一角,形类非犬羊。wǔ tí ér yī jiǎo,xíng lèi fēi quǎn yáng。
西狩不得时,折足遭锄商。xī shòu bù dé shí,zhé zú zāo chú shāng。
宣尼空悲叹,涕泪沾襟裳。xuān ní kōng bēi tàn,tì lèi zhān jīn shang。

叹世

朱希晦

乾坤一开辟,日月常往来。qián kūn yī kāi pì,rì yuè cháng wǎng lái。
朱颜不再好,白发专相催。zhū yán bù zài hǎo,bái fā zhuān xiāng cuī。
旷视藐万古,荣名安在哉。kuàng shì miǎo wàn gǔ,róng míng ān zài zāi。
遁世有馀乐,何必求蓬莱。dùn shì yǒu yú lè,hé bì qiú péng lái。

江村冬日清景

朱希晦

屋外梅花的皪,篱边涧水潺湲。wū wài méi huā de lì,lí biān jiàn shuǐ chán yuán。
竟夕诗翁睡著,不知雪满前山。jìng xī shī wēng shuì zhù,bù zhī xuě mǎn qián shān。

寒江独钓

朱希晦

翠壁寒云淡薄,沧江老树萧疏。cuì bì hán yún dàn báo,cāng jiāng lǎo shù xiāo shū。
输与扁舟渔父,一生意钓忘鱼。shū yǔ biǎn zhōu yú fù,yī shēng yì diào wàng yú。

云山僧

朱希晦

树暝烟生绝壁,瀑流雨洒虚潭。shù míng yān shēng jué bì,pù liú yǔ sǎ xū tán。
他日来寻懒瓒,枯禅还许同参。tā rì lái xún lǎn zàn,kū chán hái xǔ tóng cān。

秋日客怀

朱希晦

百岁光阴石火,几番世事云萍。bǎi suì guāng yīn shí huǒ,jǐ fān shì shì yún píng。
试问谁人有药,能医白发重青。shì wèn shuí rén yǒu yào,néng yī bái fā zhòng qīng。

秋日客怀

朱希晦

梧叶声中夜雨,桂花香里秋风。wú yè shēng zhōng yè yǔ,guì huā xiāng lǐ qiū fēng。
巢幕偏惊客燕,寄书不见征鸿。cháo mù piān jīng kè yàn,jì shū bù jiàn zhēng hóng。

秋日客怀

朱希晦

桑落谁家有酒,荷蓑客子无衣。sāng luò shuí jiā yǒu jiǔ,hé suō kè zi wú yī。
斜日江楼北望,凉天鸿雁南归。xié rì jiāng lóu běi wàng,liáng tiān hóng yàn nán guī。

有所思

朱希晦

虚闻将帅拥彤戈,勇锐谁如马伏波。xū wén jiāng shuài yōng tóng gē,yǒng ruì shuí rú mǎ fú bō。
几处烽烟连夜急,四郊风雨向秋多。jǐ chù fēng yān lián yè jí,sì jiāo fēng yǔ xiàng qiū duō。
最怜绝汉歌《黄鹄》,却怪长安餍紫驼。zuì lián jué hàn gē huáng gǔ,què guài zhǎng ān yàn zǐ tuó。
俯仰乾坤增感慨,悠悠身世定如何。fǔ yǎng qián kūn zēng gǎn kǎi,yōu yōu shēn shì dìng rú hé。
130«3456789