古诗词

青山白云歌。思余嘉宾也,风尘澒洞,南北不通,音问隔绝,思而作之。嘉宾母梦吞云而生,小名云孙。

胡天游

青山之青无可名,有山以来无比青。qīng shān zhī qīng wú kě míng,yǒu shān yǐ lái wú bǐ qīng。
白云之白白如羽,倏忽变化腾青冥。bái yún zhī bái bái rú yǔ,shū hū biàn huà téng qīng míng。
我本青山人,结庐白云间。wǒ běn qīng shān rén,jié lú bái yún jiān。
白云长往来,青山淡无言。bái yún zhǎng wǎng lái,qīng shān dàn wú yán。
朝同白云出,暮共白云还。cháo tóng bái yún chū,mù gòng bái yún hái。
白云一旦舍我去,惟有青山相对间。bái yún yī dàn shě wǒ qù,wéi yǒu qīng shān xiāng duì jiān。
人言白云好,我爱青山佳。rén yán bái yún hǎo,wǒ ài qīng shān jiā。
青山何所有,细水泛桃花。qīng shān hé suǒ yǒu,xì shuǐ fàn táo huā。
白云何所之,金银宫阙天之涯。bái yún hé suǒ zhī,jīn yín gōng quē tiān zhī yá。
浮沉异世如尘泥,我思白云云不思。fú chén yì shì rú chén ní,wǒ sī bái yún yún bù sī。
洒扫青山石,高歌白云诗。sǎ sǎo qīng shān shí,gāo gē bái yún shī。
黄尘吹空暗江海,我但醉眠闻鼓鼙。huáng chén chuī kōng àn jiāng hǎi,wǒ dàn zuì mián wén gǔ pí。
愿随长风一息九千里,唤取白云还故庐。yuàn suí zhǎng fēng yī xī jiǔ qiān lǐ,huàn qǔ bái yún hái gù lú。
青山青山堪采芝,白云白云胡不归。qīng shān qīng shān kān cǎi zhī,bái yún bái yún hú bù guī。
商家霖雨久寂寞,卧龙不起畴其依。shāng jiā lín yǔ jiǔ jì mò,wò lóng bù qǐ chóu qí yī。
瑶姬老矣高台非,云兮云兮知不知。yáo jī lǎo yǐ gāo tái fēi,yún xī yún xī zhī bù zhī。
浮云万变果何益,不如深山抱石而幽栖。fú yún wàn biàn guǒ hé yì,bù rú shēn shān bào shí ér yōu qī。
噫嗟归来兮,帝乡须好不可以久居。yī jiē guī lái xī,dì xiāng xū hǎo bù kě yǐ jiǔ jū。

胡天游

元岳州平江人,名乘龙,以字行。号松竹主人,又号傲轩。有俊才,七岁能诗。遭元季乱,隐居不仕。有《傲轩吟稿》。 胡天游的作品>>

猜您喜欢

偶成

胡天游

郑虔官冷饭不足,杜陵高歌劝归来。zhèng qián guān lěng fàn bù zú,dù líng gāo gē quàn guī lái。
古人失意有如此,嗟我不去胡为哉。gǔ rén shī yì yǒu rú cǐ,jiē wǒ bù qù hú wèi zāi。
山中屋庐殊未破,门前稻秫已堪栽。shān zhōng wū lú shū wèi pò,mén qián dào shú yǐ kān zāi。
扶犁有子健如犊,不信石田荒绿苔。fú lí yǒu zi jiàn rú dú,bù xìn shí tián huāng lǜ tái。

观除目

胡天游

君王轻爵重艰虞,欲把铜山铸虎符。jūn wáng qīng jué zhòng jiān yú,yù bǎ tóng shān zhù hǔ fú。
天上故人修诏草,山中幽子看除书。tiān shàng gù rén xiū zhào cǎo,shān zhōng yōu zi kàn chú shū。
轩裳衮衮争先进,肉食纷纷愧远图。xuān shang gǔn gǔn zhēng xiān jìn,ròu shí fēn fēn kuì yuǎn tú。
戡乱扶颠今日事,不知廉蔺果何如。kān luàn fú diān jīn rì shì,bù zhī lián lìn guǒ hé rú。

庆李千户纳室

胡天游

辕门佳气晓氤氲,觱篥筵开酒半醺。yuán mén jiā qì xiǎo yīn yūn,bì lì yán kāi jiǔ bàn xūn。
鸾扇低回人似玉,虎牙颠倒从如云。luán shàn dī huí rén shì yù,hǔ yá diān dào cóng rú yún。
花开秾李春犹小,帐掩流苏夜正分。huā kāi nóng lǐ chūn yóu xiǎo,zhàng yǎn liú sū yè zhèng fēn。
从此谈兵应有助,木兰元是女将军。cóng cǐ tán bīng yīng yǒu zhù,mù lán yuán shì nǚ jiāng jūn。

寨居干粮吴景祥

胡天游

甑有尘埃釜有蛛,匡围未解意何如。zèng yǒu chén āi fǔ yǒu zhū,kuāng wéi wèi jiě yì hé rú。
西山紫蕨和云采,南谷黄精带雨锄。xī shān zǐ jué hé yún cǎi,nán gǔ huáng jīng dài yǔ chú。
门外更无千斛米,腹中空有五车书。mén wài gèng wú qiān hú mǐ,fù zhōng kōng yǒu wǔ chē shū。
吴江见说深如海,何惜馀波活鲋鱼。wú jiāng jiàn shuō shēn rú hǎi,hé xī yú bō huó fù yú。

忆孟兄季弟

胡天游

兄弟相看各一方,别来俱各鬓成霜。xiōng dì xiāng kàn gè yī fāng,bié lái jù gè bìn chéng shuāng。
江山千里犹比屋,风雨几番能对床。jiāng shān qiān lǐ yóu bǐ wū,fēng yǔ jǐ fān néng duì chuáng。
海燕年深长作客,塞鸿天远不成行。hǎi yàn nián shēn zhǎng zuò kè,sāi hóng tiān yuǎn bù chéng xíng。
擎杯莫负黄花酒,来看南塘万竹长。qíng bēi mò fù huáng huā jiǔ,lái kàn nán táng wàn zhú zhǎng。

诣石牛寨谒汤元帅

胡天游

函谷门开隼脱鞲,独携霜骨傲穷秋。hán gǔ mén kāi sǔn tuō gōu,dú xié shuāng gǔ ào qióng qiū。
故无六祖三间屋,羞上元龙百尺楼。gù wú liù zǔ sān jiān wū,xiū shàng yuán lóng bǎi chǐ lóu。
老禇独怜胜翠被,布衣犹待解貂裘。lǎo zhě dú lián shèng cuì bèi,bù yī yóu dài jiě diāo qiú。
明朝拟访林边竹,还许吟驴借我否。míng cháo nǐ fǎng lín biān zhú,hái xǔ yín lǘ jiè wǒ fǒu。

送县官之京

胡天游

五鼓船开不可攀,金门报政几时还。wǔ gǔ chuán kāi bù kě pān,jīn mén bào zhèng jǐ shí hái。
半帆花雨征裳重,满院松风午梦闲。bàn fān huā yǔ zhēng shang zhòng,mǎn yuàn sōng fēng wǔ mèng xián。
名字竟通青琐闼,恩荣暂造紫宸班。míng zì jìng tōng qīng suǒ tà,ēn róng zàn zào zǐ chén bān。
重来拟望苏民瘼,倚杖江头听佩环。zhòng lái nǐ wàng sū mín mò,yǐ zhàng jiāng tóu tīng pèi huán。

七岁游法兴寺

胡天游

山色摇光入袖凉,松阴十丈印回廊。shān sè yáo guāng rù xiù liáng,sōng yīn shí zhàng yìn huí láng。
老僧读罢楞严咒,一殿神风柏子香。lǎo sēng dú bà léng yán zhòu,yī diàn shén fēng bǎi zi xiāng。

横桥阻水

胡天游

浮江积雨水连天,杨柳依依一钓船。fú jiāng jī yǔ shuǐ lián tiān,yáng liǔ yī yī yī diào chuán。
白发篙师多意气,向人先索渡江钱。bái fā gāo shī duō yì qì,xiàng rén xiān suǒ dù jiāng qián。

冬暖

胡天游

冬令偷春多得暖,灞桥无思可吟诗。dōng lìng tōu chūn duō dé nuǎn,bà qiáo wú sī kě yín shī。
江梅一树都开遍,不问南枝与北枝。jiāng méi yī shù dōu kāi biàn,bù wèn nán zhī yǔ běi zhī。

春词和韵

胡天游

绿窗红烛制春衣,宫样花纱要入时。lǜ chuāng hóng zhú zhì chūn yī,gōng yàng huā shā yào rù shí。
玉手怕裁双凤破,并刀欲下更迟迟。yù shǒu pà cái shuāng fèng pò,bìng dāo yù xià gèng chí chí。

春词和韵

胡天游

日射珠帘试晓晴,隙光斜上宝钗明。rì shè zhū lián shì xiǎo qíng,xì guāng xié shàng bǎo chāi míng。
碧纱窗下无消息,闲数吴蚕几个生。bì shā chuāng xià wú xiāo xī,xián shù wú cán jǐ gè shēng。

春词和韵

胡天游

自寻蜀纸写吴歌,小字斜行未省多。zì xún shǔ zhǐ xiě wú gē,xiǎo zì xié xíng wèi shěng duō。
娇懒却嫌春战冷,手拈牙笔倩人呵。jiāo lǎn què xián chūn zhàn lěng,shǒu niān yá bǐ qiàn rén hē。

春词和韵

胡天游

暖风深巷卖花天,争买繁华袅鬓边。nuǎn fēng shēn xiàng mài huā tiān,zhēng mǎi fán huá niǎo bìn biān。
拣得一枝红踯躅,隔帘抛与沈郎钱。jiǎn dé yī zhī hóng zhí zhú,gé lián pāo yǔ shěn láng qián。

春词和韵

胡天游

双鹓不惜涴泥沙,闲逐吴姬斗草芽。shuāng yuān bù xī wò ní shā,xián zhú wú jī dòu cǎo yá。
赢得阿娇金半臂,背人含笑入桃花。yíng dé ā jiāo jīn bàn bì,bèi rén hán xiào rù táo huā。
931234567