古诗词

秋宵吟·越调

姜夔

古帘空,坠月皎。gǔ lián kōng,zhuì yuè jiǎo。
坐久西窗人悄。zuò jiǔ xī chuāng rén qiāo。
蛩吟苦,渐漏水丁丁,箭壶催晓。qióng yín kǔ,jiàn lòu shuǐ dīng dīng,jiàn hú cuī xiǎo。
引凉飔、动翠葆。yǐn liáng sī dòng cuì bǎo。
露脚斜飞云表。lù jiǎo xié fēi yún biǎo。
因嗟念,似去国情怀,暮帆烟草。yīn jiē niàn,shì qù guó qíng huái,mù fān yān cǎo。
带眼销磨,为近日、愁多顿老。dài yǎn xiāo mó,wèi jìn rì chóu duō dùn lǎo。
卫娘何在,宋玉归来,两地暗萦绕。wèi niáng hé zài,sòng yù guī lái,liǎng dì àn yíng rào。
摇落江枫早。yáo luò jiāng fēng zǎo。
嫩约无凭,幽梦又杳。nèn yuē wú píng,yōu mèng yòu yǎo。
但盈盈、泪洒单衣,今夕何夕恨未了。dàn yíng yíng lèi sǎ dān yī,jīn xī hé xī hèn wèi le。
姜夔

姜夔

姜夔,南宋文学家、音乐家。人品秀拔,体态清莹,气貌若不胜衣,望之若神仙中人。往来鄂、赣、皖、苏、浙间,与诗人词家杨万里、范成大、辛弃疾等交游。庆元中,曾上书乞正太常雅乐,他少年孤贫,屡试不第,终生未仕,一生转徙江湖,靠卖字和朋友接济为生。他多才多艺,精通音律,能自度曲,其词格律严密。其作品素以空灵含蓄著称,有《白石道人歌曲》等。姜夔对诗词、散文、书法、音乐,无不精善,是继苏轼之后又一难得的艺术全才。 姜夔的作品>>

猜您喜欢

题华亭钱参园池

姜夔

花里藏仙宅,帘边驻客舟。huā lǐ cáng xiān zhái,lián biān zhù kè zhōu。
浦涵沧海润,云接洞庭秋。pǔ hán cāng hǎi rùn,yún jiē dòng tíng qiū。
草木山山秀,阑干处处幽。cǎo mù shān shān xiù,lán gàn chù chù yōu。
机云韬世业,暇日此夷犹。jī yún tāo shì yè,xiá rì cǐ yí yóu。

同朴翁登卧龙山

姜夔

龙尾回平野,檐牙出翠微。lóng wěi huí píng yě,yán yá chū cuì wēi。
望山怜绿远,坐树觉春归。wàng shān lián lǜ yuǎn,zuò shù jué chūn guī。
草合平吴路,鸥忘霸越机。cǎo hé píng wú lù,ōu wàng bà yuè jī。
午凉松影乱,白羽对禅衣。wǔ liáng sōng yǐng luàn,bái yǔ duì chán yī。

坐上和约斋

姜夔

句入冰轮冷,愁因玉宇开。jù rù bīng lún lěng,chóu yīn yù yǔ kāi。
可无如此客,犹恨不能杯。kě wú rú cǐ kè,yóu hèn bù néng bēi。
好句长城立,寒鸦结阵来。hǎo jù zhǎng chéng lì,hán yā jié zhèn lái。
箜篌莫停手,?却断肠回。kōng hóu mò tíng shǒu,pīn què duàn cháng huí。

出北关

姜夔

吴儿临水宅,四面见行舟。wú ér lín shuǐ zhái,sì miàn jiàn xíng zhōu。
蒲叶侵鹅项,杨枝蘸马头。pú yè qīn é xiàng,yáng zhī zhàn mǎ tóu。
年年人去国,夜夜月窥楼。nián nián rén qù guó,yè yè yuè kuī lóu。
传语城中客,功名半是愁。chuán yǔ chéng zhōng kè,gōng míng bàn shì chóu。

答沈器之二首

姜夔

江汉乘流客,乾坤不系舟。jiāng hàn chéng liú kè,qián kūn bù xì zhōu。
玉琴虚素月,金剑落清秋。yù qín xū sù yuè,jīn jiàn luò qīng qiū。
野鹿知随草,饥鹰故上鞲。yě lù zhī suí cǎo,jī yīng gù shàng gōu。
风流大堤曲,一唱使人愁。fēng liú dà dī qū,yī chàng shǐ rén chóu。

答沈器之二首

姜夔

涉远身良苦,登高望欲迷。shè yuǎn shēn liáng kǔ,dēng gāo wàng yù mí。
试吟青玉案,不是白铜鞮。shì yín qīng yù àn,bù shì bái tóng dī。
露下秋虫怨,风高北马嘶。lù xià qiū chóng yuàn,fēng gāo běi mǎ sī。
槎头有新味,人在太湖西。chá tóu yǒu xīn wèi,rén zài tài hú xī。

悼石湖三首

姜夔

身退诗仍健,官高病已侵。shēn tuì shī réng jiàn,guān gāo bìng yǐ qīn。
江山平日眼,花鸟暮年心。jiāng shān píng rì yǎn,huā niǎo mù nián xīn。
九转终无助,三高竟欲寻。jiǔ zhuǎn zhōng wú zhù,sān gāo jìng yù xún。
尚留巾垫角,异国有知音。shàng liú jīn diàn jiǎo,yì guó yǒu zhī yīn。

悼石湖三首

姜夔

未作龙蛇梦,惊闻露电身。wèi zuò lóng shé mèng,jīng wén lù diàn shēn。
百年无此老,千首属何人。bǎi nián wú cǐ lǎo,qiān shǒu shǔ hé rén。
安得公长健,那知事转新。ān dé gōng zhǎng jiàn,nà zhī shì zhuǎn xīn。
酸风忧国泪,高冢卧麒麟。suān fēng yōu guó lèi,gāo zhǒng wò qí lín。

悼石湖三首

姜夔

未定情钟痛,何堪更悼亡。wèi dìng qíng zhōng tòng,hé kān gèng dào wáng。
遗书知伏枕,来吊只空堂。yí shū zhī fú zhěn,lái diào zhǐ kōng táng。
雪里评诗句,梅边按乐章。xuě lǐ píng shī jù,méi biān àn lè zhāng。
沉思酒杯落,天阔意茫茫。chén sī jiǔ bēi luò,tiān kuò yì máng máng。

送朝天续集归诚斋时在金陵

姜夔

翰墨场中老斫轮,真能一笔扫千军。hàn mò chǎng zhōng lǎo zhuó lún,zhēn néng yī bǐ sǎo qiān jūn。
年年花月无闲日,处处山川怕见君。nián nián huā yuè wú xián rì,chù chù shān chuān pà jiàn jūn。
箭在的中非尔力,风行水上自成文。jiàn zài de zhōng fēi ěr lì,fēng xíng shuǐ shàng zì chéng wén。
先生只可三千首,回首江东日暮云。xiān shēng zhǐ kě sān qiān shǒu,huí shǒu jiāng dōng rì mù yún。

寄上张参政

姜夔

姑苏台下梅花树,应为调羹故早开。gū sū tái xià méi huā shù,yīng wèi diào gēng gù zǎo kāi。
燕寝休夸香雾重,鸳行却望衮衣来。yàn qǐn xiū kuā xiāng wù zhòng,yuān xíng què wàng gǔn yī lái。
前时甲第仍垂柳,今度沙堤已种槐。qián shí jiǎ dì réng chuí liǔ,jīn dù shā dī yǐ zhǒng huái。
应念无枝夜飞鹊,月寒风劲羽毛摧。yīng niàn wú zhī yè fēi què,yuè hán fēng jìn yǔ máo cuī。

京口留别张思顺

姜夔

伯劳飞燕若为忙,还忆东斋夜共床。bó láo fēi yàn ruò wèi máng,hái yì dōng zhāi yè gòng chuáng。
别后无书非弃我,春前会面却他乡。bié hòu wú shū fēi qì wǒ,chūn qián huì miàn què tā xiāng。
连宵为说经忧患,异日相逢各老苍。lián xiāo wèi shuō jīng yōu huàn,yì rì xiāng féng gè lǎo cāng。
更欲少留天不许,晓风吹艇入垂杨。gèng yù shǎo liú tiān bù xǔ,xiǎo fēng chuī tǐng rù chuí yáng。

次朴翁游兰亭韵

姜夔

亚字桥亭面面风,六人同坐树阴中。yà zì qiáo tíng miàn miàn fēng,liù rén tóng zuò shù yīn zhōng。
松交归路如留客,石碍流杯故恼公。sōng jiāo guī lù rú liú kè,shí ài liú bēi gù nǎo gōng。
山色最怜秦望绿,野花只作晋时红。shān sè zuì lián qín wàng lǜ,yě huā zhǐ zuò jìn shí hóng。
夕阳啼鸟人将散,俯仰兴怀自昔同。xī yáng tí niǎo rén jiāng sàn,fǔ yǎng xīng huái zì xī tóng。

次韵胡仲方因杨伯子见寄

姜夔

此去庐陵定几程,向来邛杖未经行。cǐ qù lú líng dìng jǐ chéng,xiàng lái qióng zhàng wèi jīng xíng。
悬知征棹云边集,大有吟情雪里生。xuán zhī zhēng zhào yún biān jí,dà yǒu yín qíng xuě lǐ shēng。
楚渡食萍应甚美,舜祠吹玉直能清。chǔ dù shí píng yīng shén měi,shùn cí chuī yù zhí néng qīng。
二君即日青冥上,惟我春山带雨耕。èr jūn jí rì qīng míng shàng,wéi wǒ chūn shān dài yǔ gēng。

贺张肖翁参政

姜夔

太乙图书客屡谈,已知上相出淮南。tài yǐ tú shū kè lǚ tán,yǐ zhī shàng xiāng chū huái nán。
银台日月非虚过,金鼎功名得细参。yín tái rì yuè fēi xū guò,jīn dǐng gōng míng dé xì cān。
从此与人为雨露,应怜有客卧云岚。cóng cǐ yǔ rén wèi yǔ lù,yīng lián yǒu kè wò yún lán。
明朝起为苍生贺,旋著藤冠紫竹簪。míng cháo qǐ wèi cāng shēng hè,xuán zhù téng guān zǐ zhú zān。