古诗词

奉同元学士以落月满屋梁犹疑照颜色为韵赋赠邓提举之官江浙一首

范梈

青天青如石,星辰何磊落。qīng tiān qīng rú shí,xīng chén hé lěi luò。
适见北斗高,忽复滞郊郭。shì jiàn běi dòu gāo,hū fù zhì jiāo guō。
感此流电惊,行迈孰为乐。gǎn cǐ liú diàn jīng,xíng mài shú wèi lè。
况值杪秋令,清商动凉幕。kuàng zhí miǎo qiū lìng,qīng shāng dòng liáng mù。
芳燕候朋亲,驱车背河朔。fāng yàn hòu péng qīn,qū chē bèi hé shuò。
登高望四野,下田毕新穫。dēng gāo wàng sì yě,xià tián bì xīn huò。
于时不同赏,惆怅睇云岳。yú shí bù tóng shǎng,chóu chàng dì yún yuè。
古人有云然,末契重交托。gǔ rén yǒu yún rán,mò qì zhòng jiāo tuō。
托契自有初,相晞在结发。tuō qì zì yǒu chū,xiāng xī zài jié fā。
请持交龙镜,比似空际月。qǐng chí jiāo lóng jìng,bǐ shì kōng jì yuè。
昔月三五盈,今夜三五缺。xī yuè sān wǔ yíng,jīn yè sān wǔ quē。
月盈自有时,徯君采薇蕨。yuè yíng zì yǒu shí,xī jūn cǎi wēi jué。
采薇陟崇冈,空筐不易满。cǎi wēi zhì chóng gāng,kōng kuāng bù yì mǎn。
季女怀朝饥,日下光纂纂。jì nǚ huái cháo jī,rì xià guāng zuǎn zuǎn。
岂无机杼思,十旬义一浣。qǐ wú jī zhù sī,shí xún yì yī huàn。
含悽就经纬,意长丝绪短。hán qī jiù jīng wěi,yì zhǎng sī xù duǎn。
路逢相识亲,要入鲛人馆。lù féng xiāng shí qīn,yào rù jiāo rén guǎn。
泣下仍成珠,更苦哀歌缓。qì xià réng chéng zhū,gèng kǔ āi gē huǎn。
缓歌浮云停,急歌流水促。huǎn gē fú yún tíng,jí gē liú shuǐ cù。
水流亦有宗,云散复成族。shuǐ liú yì yǒu zōng,yún sàn fù chéng zú。
踽踽行路子,离居振群肃。jǔ jǔ xíng lù zi,lí jū zhèn qún sù。
会合宁无期,载感时运速。huì hé níng wú qī,zài gǎn shí yùn sù。
晨风怀菀林,玄鸟辞华屋。chén fēng huái wǎn lín,xuán niǎo cí huá wū。
明发念飞蓬,秋声浙江曲。míng fā niàn fēi péng,qiū shēng zhè jiāng qū。
浙河名山水,在昔最馀杭。zhè hé míng shān shuǐ,zài xī zuì yú háng。
浩浩负海区,地绝川无梁。hào hào fù hǎi qū,dì jué chuān wú liáng。
执玉夸禹会,带甲宣吴疆。zhí yù kuā yǔ huì,dài jiǎ xuān wú jiāng。
慨彼仁义都,风俗殊兴亡。kǎi bǐ rén yì dōu,fēng sú shū xīng wáng。
末代缀繁会,周衢沸丝簧。mò dài zhuì fán huì,zhōu qú fèi sī huáng。
闻之虚庙閟,断雨生蛩螀。wén zhī xū miào bì,duàn yǔ shēng qióng jiāng。
幸及九域一,四民乐时康。xìng jí jiǔ yù yī,sì mín lè shí kāng。
游历须慎重,勿用多殒伤。yóu lì xū shèn zhòng,wù yòng duō yǔn shāng。
矧兹握新命,出布尧文章。shěn zī wò xīn mìng,chū bù yáo wén zhāng。
虽当日月远,足昭云汉光。suī dāng rì yuè yuǎn,zú zhāo yún hàn guāng。
凄其金气厉,嘉实方敛藏。qī qí jīn qì lì,jiā shí fāng liǎn cáng。
杨柳卧枉浦,蒹葭委严霜。yáng liǔ wò wǎng pǔ,jiān jiā wěi yán shuāng。
物情各有归,我独不得将。wù qíng gè yǒu guī,wǒ dú bù dé jiāng。
仰视云中雁,肃肃俱南翔。yǎng shì yún zhōng yàn,sù sù jù nán xiáng。
云雁鸣天中,回首顾齐州。yún yàn míng tiān zhōng,huí shǒu gù qí zhōu。
沙屿重绵互,竟复少迟留。shā yǔ zhòng mián hù,jìng fù shǎo chí liú。
欲知鸣雁心,黍稻非终谋。yù zhī míng yàn xīn,shǔ dào fēi zhōng móu。
视彼群飞者,矢心良不犹。shì bǐ qún fēi zhě,shǐ xīn liáng bù yóu。
不犹将谓何?岂复不如兹。bù yóu jiāng wèi hé?qǐ fù bù rú zī。
明年择圣蹈,既往无复疑。míng nián zé shèng dǎo,jì wǎng wú fù yí。
譬之騉蹄驹,昂藏养云姿。pì zhī kūn tí jū,áng cáng yǎng yún zī。
下乘岁百驾,逸足诚归谁。xià chéng suì bǎi jià,yì zú chéng guī shuí。
伯乐偶并世,当受知者知。bó lè ǒu bìng shì,dāng shòu zhī zhě zhī。
长鸣待俦侣,首路复安之。zhǎng míng dài chóu lǚ,shǒu lù fù ān zhī。
所之在东南,断水列风峤。suǒ zhī zài dōng nán,duàn shuǐ liè fēng jiào。
至人遗吏隐,出处惠兼妙。zhì rén yí lì yǐn,chū chù huì jiān miào。
干莫居匣中,千年逸神耀。gàn mò jū xiá zhōng,qiān nián yì shén yào。
一朝持入手,未言心相照。yī cháo chí rù shǒu,wèi yán xīn xiāng zhào。
照之千里外,如在咫尺间。zhào zhī qiān lǐ wài,rú zài zhǐ chǐ jiān。
明夜梦见君,怡怡越河关。míng yè mèng jiàn jūn,yí yí yuè hé guān。
惜去不须臾,念来亦循环。xī qù bù xū yú,niàn lái yì xún huán。
古时岐路人,何用涕潸潸。gǔ shí qí lù rén,hé yòng tì shān shān。
景岩草木断,虎豹啼空山。jǐng yán cǎo mù duàn,hǔ bào tí kōng shān。
方冰先春水,野饭维清湾。fāng bīng xiān chūn shuǐ,yě fàn wéi qīng wān。
买觞斮鱼鲜,甫谢金銮班。mǎi shāng cuò yú xiān,fǔ xiè jīn luán bān。
此行竟遂媾,亦慰亲友颜。cǐ xíng jìng suì gòu,yì wèi qīn yǒu yán。
天目扫烟岫,日夕飞禽还。tiān mù sǎo yān xiù,rì xī fēi qín hái。
山中桂树多,庶为故人攀。shān zhōng guì shù duō,shù wèi gù rén pān。
攀花贻远道,洵美道中轭。pān huā yí yuǎn dào,xún měi dào zhōng è。
若复无相忘,报之双白璧。ruò fù wú xiāng wàng,bào zhī shuāng bái bì。
美人如芙蓉,隔浦无相识。měi rén rú fú róng,gé pǔ wú xiāng shí。
旧交日已违,新交当日得。jiù jiāo rì yǐ wéi,xīn jiāo dāng rì dé。
各自有殷勤,初不在容色。gè zì yǒu yīn qín,chū bù zài róng sè。
俯水愧游鳞,仰空惭飞翼。fǔ shuǐ kuì yóu lín,yǎng kōng cán fēi yì。
眷言执手地,岁暮霜霰迫。juàn yán zhí shǒu dì,suì mù shuāng xiàn pò。
踟蹰复踟蹰,悽恻重悽恻。chí chú fù chí chú,qī cè zhòng qī cè。

范梈

梈字亨父,一字德机,临江清江人。家贫早孤,刻苦为文章,人罕知者。年三十六,辞家北游,卖卜燕市。荐为左卫教授,迁翰林院编修官。出为岭海廉访司照磨,历转江西湖东,选充翰林应奉,改闽海道知事,移疾归。徙家新喻百丈山,天历二年,授湖南岭北廉访经历,亲老不赴。其明年以母丧哀毁卒,年五十九。德机癯然清寒,若不胜衣,而持身廉正。为文雄健,追慕先汉古诗,尤好为歌行,工近体,蔼然见忠臣孝子之情焉。吴文正尝以东汉诸君子拟之。人称文白先生。所著有《燕然稿》、《东方稿》、《海康稿》、《豫章稿》、《侯官稿》、《江夏稿》、《百丈稿》,总十二卷,揭曼硕序之。以为虞伯生称德机如唐临晋帖,则终未逼真。改评之曰:范德机诗如秋空行云,晴雷捲雨,纵横变化,出入无朕。又如空山道者,辟谷学仙。瘦骨崚嶒,神气自若。又如豪鹰掠野,独鹤叫群。四顾无人,一碧万里。差可彷佛耳。德机诗学庐陵,杨中伯允得其骨,郡人傅若金与砺得其神,皆有盛名于时。欧阳原功曰:宋东都时,黄太史号江西诗派。南渡后,杨廷秀好为新体。宋末,刘会孟出于庐陵,而诗又一变。我元延祐以来,弥文日盛,京师诸名公一去宋金季世之弊,而趋于雅正。于是西江之士,亦各弃其旧习焉。盖以德机与曼硕为之倡也。 范梈的作品>>

猜您喜欢

十一月十六夜

范梈

本是圆时半不明,非缘掩冗复何情!běn shì yuán shí bàn bù míng,fēi yuán yǎn rǒng fù hé qíng!
更无云表真消息,钟鼓盆罂乱自鸣。gèng wú yún biǎo zhēn xiāo xī,zhōng gǔ pén yīng luàn zì míng。

戏题二牛

范梈

燕山丈人年九十,戏笔扫此双犁牛。yàn shān zhàng rén nián jiǔ shí,xì bǐ sǎo cǐ shuāng lí niú。
江南夜半春雨作,老农惊起为君愁。jiāng nán yè bàn chūn yǔ zuò,lǎo nóng jīng qǐ wèi jūn chóu。

离扬州

范梈

孤篷如磨绕汀沙,叶满平湖藕未花。gū péng rú mó rào tīng shā,yè mǎn píng hú ǒu wèi huā。
回首竹西亭渐远,一江烟雨酒旗斜。huí shǒu zhú xī tíng jiàn yuǎn,yī jiāng yān yǔ jiǔ qí xié。

赠裴氏二子

范梈

有后深知晋国贤,伤心不为海南边。yǒu hòu shēn zhī jìn guó xián,shāng xīn bù wèi hǎi nán biān。
相逢莫笑无多赠,犹是词垣旧俸钱。xiāng féng mò xiào wú duō zèng,yóu shì cí yuán jiù fèng qián。

过三合驿

范梈

一春归计又蹉跎,穷粤风光奈病何。yī chūn guī jì yòu cuō tuó,qióng yuè fēng guāng nài bìng hé。
总有青山千万叠,行人长少鹧鸪多。zǒng yǒu qīng shān qiān wàn dié,xíng rén zhǎng shǎo zhè gū duō。

江阁雨望图

范梈

高阁秋风树半枯,连山更带雨馍糊。gāo gé qiū fēng shù bàn kū,lián shān gèng dài yǔ mó hú。
幽人把钓空江上,纵有扁舟不受呼。yōu rén bǎ diào kōng jiāng shàng,zòng yǒu biǎn zhōu bù shòu hū。

见观西人家石榴

范梈

石榴始华实已红,橘柚照日青玲珑。shí liú shǐ huá shí yǐ hóng,jú yòu zhào rì qīng líng lóng。
自来南州感风物,赖得邻人生意同。zì lái nán zhōu gǎn fēng wù,lài dé lín rén shēng yì tóng。

十月十一夜,东署闻雁

范梈

久别云林旧草亭,南江都邑岁雕零。jiǔ bié yún lín jiù cǎo tíng,nán jiāng dōu yì suì diāo líng。
可怜此夜长空雁,正在青松树底听。kě lián cǐ yè zhǎng kōng yàn,zhèng zài qīng sōng shù dǐ tīng。

诘朝,进书西宫,问卢九修撰借马戏奉绝句

范梈

作书太史具有喜,徒步拾遗方可忧。zuò shū tài shǐ jù yǒu xǐ,tú bù shí yí fāng kě yōu。
明日待朝天上去,何由赠我紫骅骝?míng rì dài cháo tiān shàng qù,hé yóu zèng wǒ zǐ huá liú?

高斋

范梈

俗客过门应有数,只言浑似野人家。sú kè guò mén yīng yǒu shù,zhǐ yán hún shì yě rén jiā。
小斋高接万林杪,坐见城南城北花。xiǎo zhāi gāo jiē wàn lín miǎo,zuò jiàn chéng nán chéng běi huā。

候孔校书

范梈

承闻舟楫向河干,久别深思再见难。chéng wén zhōu jí xiàng hé gàn,jiǔ bié shēn sī zài jiàn nán。
已具一尊林下酌,好来共慰百华寒。yǐ jù yī zūn lín xià zhuó,hǎo lái gòng wèi bǎi huá hán。

悼节

范梈

百华高下拥晴天,竹屋方床兴悄然。bǎi huá gāo xià yōng qíng tiān,zhú wū fāng chuáng xīng qiāo rán。
忽忆逝人泉下冷,学烧楮火作新烟。hū yì shì rén quán xià lěng,xué shāo chǔ huǒ zuò xīn yān。

清明后,闻邻庄牡丹尽发,馆中独迟。雨晴,忽开一枝,咏以志赏

范梈

千山飒飒雨无风,憔悴群芳二月中。qiān shān sà sà yǔ wú fēng,qiáo cuì qún fāng èr yuè zhōng。
整待人家春事过,小亭特放状元红。zhěng dài rén jiā chūn shì guò,xiǎo tíng tè fàng zhuàng yuán hóng。

题杨补之墨梅

范梈

学到逃禅自一家,洗空尘墨印江沙。xué dào táo chán zì yī jiā,xǐ kōng chén mò yìn jiāng shā。
笔端不有兰亭骨,莫写园林雪后花。bǐ duān bù yǒu lán tíng gǔ,mò xiě yuán lín xuě hòu huā。

江东晚泊

范梈

云间列岫映朱楼,江水东来打石头。yún jiān liè xiù yìng zhū lóu,jiāng shuǐ dōng lái dǎ shí tóu。
不是行人惜光景,人心旧有帝王州。bù shì xíng rén xī guāng jǐng,rén xīn jiù yǒu dì wáng zhōu。