古诗词

奉酬段御史登岳阳楼之作时分理盗贼至海康

范梈

谁能手铺湘水平,刬却君山看洞庭。shuí néng shǒu pù xiāng shuǐ píng,chǎn què jūn shān kàn dòng tíng。
昔人已骑黄鹤去,楼前乱芷春兰青。xī rén yǐ qí huáng hè qù,lóu qián luàn zhǐ chūn lán qīng。
岂知绣衣后千载,远违凤阙来江城。qǐ zhī xiù yī hòu qiān zài,yuǎn wéi fèng quē lái jiāng chéng。
凭高吊古落日紫,领客置酒开云屏。píng gāo diào gǔ luò rì zǐ,lǐng kè zhì jiǔ kāi yún píng。
酒酣点笔赋新句,薄海传诵令人惊。jiǔ hān diǎn bǐ fù xīn jù,báo hǎi chuán sòng lìng rén jīng。
忆我初游白玉京,与君联步趋承明。yì wǒ chū yóu bái yù jīng,yǔ jūn lián bù qū chéng míng。
手宣皇猷敷帝绩,济济学士如登瀛。shǒu xuān huáng yóu fū dì jì,jì jì xué shì rú dēng yíng。
一行竟堕万里外,回首沧浪思濯缨。yī xíng jìng duò wàn lǐ wài,huí shǒu cāng làng sī zhuó yīng。
守官区区事无补,惟有白发欺人生。shǒu guān qū qū shì wú bǔ,wéi yǒu bái fā qī rén shēng。
䍧牱水外万竹底,四时鸟语烟边鸣。gē shuǐ wài wàn zhú dǐ,sì shí niǎo yǔ yān biān míng。
忽忽此地复相见,恍如幽梦求仙灵。hū hū cǐ dì fù xiāng jiàn,huǎng rú yōu mèng qiú xiān líng。
中宵秣马不遑暇,君又北乡予南征。zhōng xiāo mò mǎ bù huáng xiá,jūn yòu běi xiāng yǔ nán zhēng。
如兹后会复何日,念之使我双涕零。rú zī hòu huì fù hé rì,niàn zhī shǐ wǒ shuāng tì líng。
宫中圣人总四溟,所过海岳须澄清。gōng zhōng shèng rén zǒng sì míng,suǒ guò hǎi yuè xū chéng qīng。
铁冠峨峨望天下,青霄快展皆修程。tiě guān é é wàng tiān xià,qīng xiāo kuài zhǎn jiē xiū chéng。
由来豺虎伏仁兽,况有鹰隼当秋横。yóu lái chái hǔ fú rén shòu,kuàng yǒu yīng sǔn dāng qiū héng。
明夜相思隔云岛,月落高台闻笛声。míng yè xiāng sī gé yún dǎo,yuè luò gāo tái wén dí shēng。

范梈

梈字亨父,一字德机,临江清江人。家贫早孤,刻苦为文章,人罕知者。年三十六,辞家北游,卖卜燕市。荐为左卫教授,迁翰林院编修官。出为岭海廉访司照磨,历转江西湖东,选充翰林应奉,改闽海道知事,移疾归。徙家新喻百丈山,天历二年,授湖南岭北廉访经历,亲老不赴。其明年以母丧哀毁卒,年五十九。德机癯然清寒,若不胜衣,而持身廉正。为文雄健,追慕先汉古诗,尤好为歌行,工近体,蔼然见忠臣孝子之情焉。吴文正尝以东汉诸君子拟之。人称文白先生。所著有《燕然稿》、《东方稿》、《海康稿》、《豫章稿》、《侯官稿》、《江夏稿》、《百丈稿》,总十二卷,揭曼硕序之。以为虞伯生称德机如唐临晋帖,则终未逼真。改评之曰:范德机诗如秋空行云,晴雷捲雨,纵横变化,出入无朕。又如空山道者,辟谷学仙。瘦骨崚嶒,神气自若。又如豪鹰掠野,独鹤叫群。四顾无人,一碧万里。差可彷佛耳。德机诗学庐陵,杨中伯允得其骨,郡人傅若金与砺得其神,皆有盛名于时。欧阳原功曰:宋东都时,黄太史号江西诗派。南渡后,杨廷秀好为新体。宋末,刘会孟出于庐陵,而诗又一变。我元延祐以来,弥文日盛,京师诸名公一去宋金季世之弊,而趋于雅正。于是西江之士,亦各弃其旧习焉。盖以德机与曼硕为之倡也。 范梈的作品>>

猜您喜欢

寿宫

范梈

武帝初行祀灶方,祠官宫女俨分行。wǔ dì chū xíng sì zào fāng,cí guān gōng nǚ yǎn fēn xíng。
石阑井井通金殿,金盖童童出画墙。shí lán jǐng jǐng tōng jīn diàn,jīn gài tóng tóng chū huà qiáng。
但见扰龙呼作相,未闻骑鹤拜为郎。dàn jiàn rǎo lóng hū zuò xiāng,wèi wén qí hè bài wèi láng。
只今松柏缘原庙,时接云軿下大荒。zhǐ jīn sōng bǎi yuán yuán miào,shí jiē yún píng xià dà huāng。

赠陈提举

范梈

便令回首绾青银,已负南宫第一人。biàn lìng huí shǒu wǎn qīng yín,yǐ fù nán gōng dì yī rén。
文武既兴殷士贡,申辕犹比汉儒真。wén wǔ jì xīng yīn shì gòng,shēn yuán yóu bǐ hàn rú zhēn。
离鸿苦事风霜急,伏骥深心道路亲。lí hóng kǔ shì fēng shuāng jí,fú jì shēn xīn dào lù qīn。
若遇清溪寻旧隐,洗觞犹及艾陵春。ruò yù qīng xī xún jiù yǐn,xǐ shāng yóu jí ài líng chūn。

题张果老骑驴图

范梈

细柳官桥路,骑驴不用鞭。xì liǔ guān qiáo lù,qí lǘ bù yòng biān。
先生诚有道,此去亦千年。xiān shēng chéng yǒu dào,cǐ qù yì qiān nián。

题竹树图

范梈

老树半垂叶,疏篁斜露根。lǎo shù bàn chuí yè,shū huáng xié lù gēn。
若无烟雾隔,应见石西村。ruò wú yān wù gé,yīng jiàn shí xī cūn。

秋江

范梈

秋生洲渚静,露下蒲荷晚。qiū shēng zhōu zhǔ jìng,lù xià pú hé wǎn。
忽忆钓鱼时,人家楚乡远。hū yì diào yú shí,rén jiā chǔ xiāng yuǎn。

题二仙图

范梈

明月万山空,溪桥暗路通。míng yuè wàn shān kōng,xī qiáo àn lù tōng。
不知何洞府?bù zhī hé dòng fǔ?
终夕坐松风。zhōng xī zuò sōng fēng。

看东亭新笋

范梈

问竹何年有,亲曾共岁寒。wèn zhú hé nián yǒu,qīn céng gòng suì hán。
昨传新笋发,扶杖绕林看。zuó chuán xīn sǔn fā,fú zhàng rào lín kàn。

建昌小湖望庐阜二首

范梈

青云覆叠巘,白鸟度平湖。qīng yún fù dié yǎn,bái niǎo dù píng hú。
钓屿夜来雨,山深知有无?diào yǔ yè lái yǔ,shān shēn zhī yǒu wú?

建昌小湖望庐阜二首

范梈

我怀贞炼士,多在岩谷阴。wǒ huái zhēn liàn shì,duō zài yán gǔ yīn。
惟有高林月,长知望远心。wéi yǒu gāo lín yuè,zhǎng zhī wàng yuǎn xīn。

送别

范梈

为君垂别泪,更向杨花侧。wèi jūn chuí bié lèi,gèng xiàng yáng huā cè。
斗酒问离鸿:几时归故国?dòu jiǔ wèn lí hóng jǐ shí guī gù guó?

绝句六首

范梈

障拥芙蓉竞,灯随榉柳移。zhàng yōng fú róng jìng,dēng suí jǔ liǔ yí。
繁星临迥野,疏雨过高池。fán xīng lín jiǒng yě,shū yǔ guò gāo chí。

绝句六首

范梈

江上打鱼船,有头那无尾。jiāng shàng dǎ yú chuán,yǒu tóu nà wú wěi。
与卿相见时,不望如鱼水。yǔ qīng xiāng jiàn shí,bù wàng rú yú shuǐ。

绝句六首

范梈

乡路西州是,延平那向东。xiāng lù xī zhōu shì,yán píng nà xiàng dōng。
片帆侬会使,只是怕随风。piàn fān nóng huì shǐ,zhǐ shì pà suí fēng。

绝句六首

范梈

水清滩自急,荡桨直须人。shuǐ qīng tān zì jí,dàng jiǎng zhí xū rén。
劝卿休恨水,多为不知津。quàn qīng xiū hèn shuǐ,duō wèi bù zhī jīn。

绝句六首

范梈

水如青铜镜,山色绿芙蓉。shuǐ rú qīng tóng jìng,shān sè lǜ fú róng。
中天明月上,此处好相逢。zhōng tiān míng yuè shàng,cǐ chù hǎo xiāng féng。