古诗词

范宽雪山图

鲜于枢

前山积雪深,隐约形体具。qián shān jī xuě shēn,yǐn yuē xíng tǐ jù。
后山雪不到,槎牙头角露。hòu shān xuě bù dào,chá yá tóu jiǎo lù。
远近复有千万山,一一倚空含太素。yuǎn jìn fù yǒu qiān wàn shān,yī yī yǐ kōng hán tài sù。
悬厓断溜风满壑,野店闭门风倒树。xuán yá duàn liū fēng mǎn hè,yě diàn bì mén fēng dào shù。
店前二客欲安往,一尚稍前一回步。diàn qián èr kè yù ān wǎng,yī shàng shāo qián yī huí bù。
仲冬胡为开此图,寒气满堂风景暮。zhòng dōng hú wèi kāi cǐ tú,hán qì mǎn táng fēng jǐng mù。
荆关以后世有人,几人能写山水真。jīng guān yǐ hòu shì yǒu rén,jǐ rén néng xiě shān shuǐ zhēn。
李郭惜墨固自好,晻霭但若浮空云。lǐ guō xī mò gù zì hǎo,àn ǎi dàn ruò fú kōng yún。
岂如宽也老笔夺造化,苍顽万仞手可扪,匡庐彭蠡雁荡穷海垠。qǐ rú kuān yě lǎo bǐ duó zào huà,cāng wán wàn rèn shǒu kě mén,kuāng lú péng lí yàn dàng qióng hǎi yín。
江南山水固潇洒,敢与嵩高泰华争雄尊。jiāng nán shān shuǐ gù xiāo sǎ,gǎn yǔ sōng gāo tài huá zhēng xióng zūn。
宽也生长嵩华间,下视庸史如埃尘。kuān yě shēng zhǎng sōng huá jiān,xià shì yōng shǐ rú āi chén。
乱离何处得此本,张侯好事轻千缗。luàn lí hé chù dé cǐ běn,zhāng hóu hǎo shì qīng qiān mín。
我家汴水湄,境与嵩华邻。wǒ jiā biàn shuǐ méi,jìng yǔ sōng huá lín。
平生亦有山水癖,爱而不见今十春。píng shēng yì yǒu shān shuǐ pǐ,ài ér bù jiàn jīn shí chūn。
他日思归不可遏,杖藜载酒来敲门。tā rì sī guī bù kě è,zhàng lí zài jiǔ lái qiāo mén。
鲜于枢

鲜于枢

鲜于枢(1246-1302),元代著名书法家。字伯机,晚年营室名“困学之斋”, 自号困学山民,又号寄直老人。祖籍金代德兴府(今张家口涿鹿县),生于汴梁(今河南开封)。汉族,大都(今北京)人,一说渔阳(今北京蓟县)人,先后寓居扬州、杭州。大德六年(1302)任太常典薄。元世祖至元年间以才选为浙东宣慰司经历,后改浙东省都事,晚年任太常典簿。好诗歌与古董,文名显于当时,书法成就最著。明朱权《太和正音谱》将其列于“词林英杰”一百五十人之中。《新元史》有传。 鲜于枢的作品>>

猜您喜欢

百步洪

鲜于枢

滟滪三蜀险,吕梁天下壮。yàn yù sān shǔ xiǎn,lǚ liáng tiān xià zhuàng。
我昔过彭门,舍舟步青嶂。wǒ xī guò péng mén,shě zhōu bù qīng zhàng。
酾酒神龙祠,凛乎不敢向。shāi jiǔ shén lóng cí,lǐn hū bù gǎn xiàng。
间关一叶下,号呼百人放。jiān guān yī yè xià,hào hū bǎi rén fàng。
篙师稍失律,身入鱼肠葬。gāo shī shāo shī lǜ,shēn rù yú cháng zàng。
至今仆夫辈,言之气辄丧。zhì jīn pū fū bèi,yán zhī qì zhé sàng。
危哉石梁洪,势与吕梁抗。wēi zāi shí liáng hóng,shì yǔ lǚ liáng kàng。
一石截中流,两山束惊浪。yī shí jié zhōng liú,liǎng shān shù jīng làng。
雷霆怒轰訇,鱼龙气慄怆。léi tíng nù hōng hōng,yú lóng qì lì chuàng。
轻船泛顺风,大舰必秋浪。qīng chuán fàn shùn fēng,dà jiàn bì qiū làng。
我行有期程,稽留速官谤。wǒ xíng yǒu qī chéng,jī liú sù guān bàng。
惭愧双白鸥,飘然淩滉漾。cán kuì shuāng bái ōu,piāo rán líng huàng yàng。

武陵胜集得总字

鲜于枢

穷冬十日雪,户外曾未踵。qióng dōng shí rì xuě,hù wài céng wèi zhǒng。
念我平生友,欲往恨不勇。niàn wǒ píng shēng yǒu,yù wǎng hèn bù yǒng。
兹晨剧命驾,相对腹一捧。zī chén jù mìng jià,xiāng duì fù yī pěng。
促招东林远,共念北海孔。cù zhāo dōng lín yuǎn,gòng niàn běi hǎi kǒng。
把酒望六合,琼瑶纷总总。bǎ jiǔ wàng liù hé,qióng yáo fēn zǒng zǒng。
兴极不知休,严城钟鼓动。xīng jí bù zhī xiū,yán chéng zhōng gǔ dòng。

窦璧诗

鲜于枢

谁言河水浊,鸣镝约秦境。shuí yán hé shuǐ zhuó,míng dī yuē qín jìng。
官军闹如蚁,城守申严警。guān jūn nào rú yǐ,chéng shǒu shēn yán jǐng。
窦璧一匹夫,欲汲困短绠。dòu bì yī pǐ fū,yù jí kùn duǎn gěng。
慷慨愿自效,行台可其请。kāng kǎi yuàn zì xiào,xíng tái kě qí qǐng。
从徒二十八,设伏独园静。cóng tú èr shí bā,shè fú dú yuán jìng。
逻骑百蹄翻,倏来落电影。luó qí bǎi tí fān,shū lái luò diàn yǐng。
勇士贵一决,犹豫失马猛。yǒng shì guì yī jué,yóu yù shī mǎ měng。
赏功不逾日,箫鼓喧市井。shǎng gōng bù yú rì,xiāo gǔ xuān shì jǐng。
英风激衰软,胡以倍凄冷。yīng fēng jī shuāi ruǎn,hú yǐ bèi qī lěng。
481234