古诗词

盆梅

仇远

有客送苔梅,来自马塍里。yǒu kè sòng tái méi,lái zì mǎ chéng lǐ。
斜枝巧盘折,的皪数十蕊。xié zhī qiǎo pán zhé,de lì shù shí ruǐ。
意欲媚春风,宁免少屈己。yì yù mèi chūn fēng,níng miǎn shǎo qū jǐ。
独怜铁石肠,竟作柔绕指。dú lián tiě shí cháng,jìng zuò róu rào zhǐ。
他乡忽一见,少慰空谷喜。tā xiāng hū yī jiàn,shǎo wèi kōng gǔ xǐ。
何当解其缚,条直有妙理。hé dāng jiě qí fù,tiáo zhí yǒu miào lǐ。
幸不入俗眼,入俗梅亦耻。xìng bù rù sú yǎn,rù sú méi yì chǐ。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

怀方严州

仇远

八十一年休,云何不首丘。bā shí yī nián xiū,yún hé bù shǒu qiū。
岂无商女恨,肯作贾胡留。qǐ wú shāng nǚ hèn,kěn zuò jiǎ hú liú。
书籍从人卖,田园有子收。shū jí cóng rén mài,tián yuán yǒu zi shōu。
乌聊山在望,风雪去悠悠。wū liáo shān zài wàng,fēng xuě qù yōu yōu。

怀张似之

仇远

少日登山屐,中年上水船。shǎo rì dēng shān jī,zhōng nián shàng shuǐ chuán。
黄花犹自绿,白发若为玄。huáng huā yóu zì lǜ,bái fā ruò wèi xuán。
但觉杯行速,那知帽影偏。dàn jué bēi xíng sù,nà zhī mào yǐng piān。
南峰深秀处,回首重潸然。nán fēng shēn xiù chù,huí shǒu zhòng shān rán。

钓鳌亭

仇远

俯瞰秦淮水,前瞻鲁泮宫。fǔ kàn qín huái shuǐ,qián zhān lǔ pàn gōng。
明知倚阑者,不是钓鱼翁。míng zhī yǐ lán zhě,bù shì diào yú wēng。
古石棱棱长,春潮脉脉通。gǔ shí léng léng zhǎng,chūn cháo mài mài tōng。
状元真宰相,千古一吴公。zhuàng yuán zhēn zǎi xiāng,qiān gǔ yī wú gōng。

除夜新居

仇远

避喧迁出郭,岁晚尚担簦。bì xuān qiān chū guō,suì wǎn shàng dān dēng。
陋室大于斗,长途滑似冰。lòu shì dà yú dòu,zhǎng tú huá shì bīng。
岂无问字酒,共守读书灯。qǐ wú wèn zì jiǔ,gòng shǒu dú shū dēng。
老病须微禄,归田恨未能。lǎo bìng xū wēi lù,guī tián hèn wèi néng。

除夜新居

仇远

籸盆夹道明,爆竹小儿惊。shēn pén jiā dào míng,bào zhú xiǎo ér jīng。
但听窗前雪,不知楼上更。dàn tīng chuāng qián xuě,bù zhī lóu shàng gèng。
流年双羽急,深夜一鸡鸣。liú nián shuāng yǔ jí,shēn yè yī jī míng。
浅醉和衣睡,明朝要贺正。qiǎn zuì hé yī shuì,míng cháo yào hè zhèng。

除夜新居

仇远

茅檐盈尺雪,真是冷官居。máo yán yíng chǐ xuě,zhēn shì lěng guān jū。
穷巷稀人迹,今朝是岁除。qióng xiàng xī rén jì,jīn cháo shì suì chú。
聒厅无鼓吹,消夜足琴书。guā tīng wú gǔ chuī,xiāo yè zú qín shū。
晓冻冰桥滑,邻家借板舆。xiǎo dòng bīng qiáo huá,lín jiā jiè bǎn yú。

圆通峰顶

仇远

结亭孤绝处,登眺不辞劳。jié tíng gū jué chù,dēng tiào bù cí láo。
万木俯在下,一峰如此高。wàn mù fǔ zài xià,yī fēng rú cǐ gāo。
山围湖面小,藤络树根牢。shān wéi hú miàn xiǎo,téng luò shù gēn láo。
挥手红尘表,天风欲跨鳌。huī shǒu hóng chén biǎo,tiān fēng yù kuà áo。

雪花

仇远

仙人初剪水,欲下复迟迟。xiān rén chū jiǎn shuǐ,yù xià fù chí chí。
半夜忽自落,东风竟不知。bàn yè hū zì luò,dōng fēng jìng bù zhī。
无香黏客袖,有意补春枝。wú xiāng nián kè xiù,yǒu yì bǔ chūn zhī。
却忆江南柳,飘绵送子时。què yì jiāng nán liǔ,piāo mián sòng zi shí。

渡越

仇远

苍烟迷古道,白水满平畴。cāng yān mí gǔ dào,bái shuǐ mǎn píng chóu。
落雁湘湖月,孤砧粤树秋。luò yàn xiāng hú yuè,gū zhēn yuè shù qiū。
壮心消蜡屐,老泪入貂裘。zhuàng xīn xiāo là jī,lǎo lèi rù diāo qiú。
市饮成凄断,何人识马周。shì yǐn chéng qī duàn,hé rén shí mǎ zhōu。

韶华

仇远

韶华已如此,冉冉积芳尘。sháo huá yǐ rú cǐ,rǎn rǎn jī fāng chén。
石润先知雨,山浓浑是春。shí rùn xiān zhī yǔ,shān nóng hún shì chūn。
钓鱼临积水,隔柳见行人。diào yú lín jī shuǐ,gé liǔ jiàn xíng rén。
应有忘归者,扁舟采白蘋。yīng yǒu wàng guī zhě,biǎn zhōu cǎi bái píng。

和曹之才

仇远

山林不可住,欲隐更何之。shān lín bù kě zhù,yù yǐn gèng hé zhī。
春去已多日,客愁无了时。chūn qù yǐ duō rì,kè chóu wú le shí。
斜阳依树下,明月到门迟。xié yáng yī shù xià,míng yuè dào mén chí。
闲事谁消遣,陶潜一卷诗。xián shì shuí xiāo qiǎn,táo qián yī juǎn shī。

镇海亭

仇远

海塘三十里,此屋独巍然。hǎi táng sān shí lǐ,cǐ wū dú wēi rán。
有浪方知水,无云总是天。yǒu làng fāng zhī shuǐ,wú yún zǒng shì tiān。
苔痕封石柱,帆影下楼船。tái hén fēng shí zhù,fān yǐng xià lóu chuán。
闲忆童男女,悠悠去几年。xián yì tóng nán nǚ,yōu yōu qù jǐ nián。

寄潘怀古

仇远

园林摇落夜,静独奈秋何。yuán lín yáo luò yè,jìng dú nài qiū hé。
黄叶下不止,青苔扫更多。huáng yè xià bù zhǐ,qīng tái sǎo gèng duō。
回风喧地籁,浓露洗天河。huí fēng xuān dì lài,nóng lù xǐ tiān hé。
怀楚思无极,长箫按九歌。huái chǔ sī wú jí,zhǎng xiāo àn jiǔ gē。

石窗

仇远

玲珑千丈崖,高处倚蓬莱。líng lóng qiān zhàng yá,gāo chù yǐ péng lái。
山月照得白,天风吹不开。shān yuè zhào dé bái,tiān fēng chuī bù kāi。
渴龙栖古井,病鹤下苍苔。kě lóng qī gǔ jǐng,bìng hè xià cāng tái。
只有麻衣叟,时时把易来。zhǐ yǒu má yī sǒu,shí shí bǎ yì lái。

为如镜净上人赋

仇远

一片灵台月,圆明适中规。yī piàn líng tái yuè,yuán míng shì zhōng guī。
谁知相对者,曾悟未磨时。shuí zhī xiāng duì zhě,céng wù wèi mó shí。
去垢元来净,观空了不疑。qù gòu yuán lái jìng,guān kōng le bù yí。
水边闲独立,照见白须眉。shuǐ biān xián dú lì,zhào jiàn bái xū méi。