古诗词

寄南仲

仇远

坡翁昔年五十二,翰林侍读为学士。pō wēng xī nián wǔ shí èr,hàn lín shì dú wèi xué shì。
溪翁年德与坡同,官职胡为未相似。xī wēng nián dé yǔ pō tóng,guān zhí hú wèi wèi xiāng shì。
我道闲人胜贵人,傥来轩冕溪云比。wǒ dào xián rén shèng guì rén,tǎng lái xuān miǎn xī yún bǐ。
翁今田园濑水上,颇胜求田阳羡里。wēng jīn tián yuán lài shuǐ shàng,pǒ shèng qiú tián yáng xiàn lǐ。
翁今有弟夜雨对床乐,颇胜卯君怀远驿中有感秋风起。wēng jīn yǒu dì yè yǔ duì chuáng lè,pǒ shèng mǎo jūn huái yuǎn yì zhōng yǒu gǎn qiū fēng qǐ。
有时笔床茶灶泛洮湖,柳外梅边从徙倚。yǒu shí bǐ chuáng chá zào fàn táo hú,liǔ wài méi biān cóng xǐ yǐ。
诗筒经卷静工夫,光景流连一弹指。shī tǒng jīng juǎn jìng gōng fū,guāng jǐng liú lián yī dàn zhǐ。
不论众醉与独醒,不问此非并彼是。bù lùn zhòng zuì yǔ dú xǐng,bù wèn cǐ fēi bìng bǐ shì。
客来不必及时事,有酒且斟无即止。kè lái bù bì jí shí shì,yǒu jiǔ qiě zhēn wú jí zhǐ。
从今笑傲五百年,铜狄铜驼皆敝屣。cóng jīn xiào ào wǔ bǎi nián,tóng dí tóng tuó jiē bì xǐ。
小山老桂敷秋香,下弦月照西风凉。xiǎo shān lǎo guì fū qiū xiāng,xià xián yuè zhào xī fēng liáng。
今夕如此好风月,胡不招邀坡翁霞佩同颉颃。jīn xī rú cǐ hǎo fēng yuè,hú bù zhāo yāo pō wēng xiá pèi tóng jié háng。
翁今放舟何所适,新诗漫表长相忆。wēng jīn fàng zhōu hé suǒ shì,xīn shī màn biǎo zhǎng xiāng yì。
舟中不可久留兮,盍早归来共赋碧云餐白石。zhōu zhōng bù kě jiǔ liú xī,hé zǎo guī lái gòng fù bì yún cān bái shí。

仇远

仇远(1247年~1326年),字仁近,一字仁父,钱塘(今浙江杭州)人。因居余杭溪上之仇山,自号山村、山村民,人称山村先生。元代文学家、书法家。元大德年间(1297~1307)五十八岁的他任溧阳儒学教授,不久罢归,遂在忧郁中游山河以终。 仇远的作品>>

猜您喜欢

题画竹

仇远

净洗碧娟娟,颜色如少年。jìng xǐ bì juān juān,yán sè rú shǎo nián。
窗前风收雨,阶下笋行鞭。chuāng qián fēng shōu yǔ,jiē xià sǔn xíng biān。

题画竹

仇远

直节老欲枯,初篁瘦而劲。zhí jié lǎo yù kū,chū huáng shòu ér jìn。
祖孙知几传,不改君子性。zǔ sūn zhī jǐ chuán,bù gǎi jūn zi xìng。

题画竹

仇远

新笋箨半含,节下粉犹绿。xīn sǔn tuò bàn hán,jié xià fěn yóu lǜ。
指日南风来,吹作阶庭玉。zhǐ rì nán fēng lái,chuī zuò jiē tíng yù。

五更

仇远

仆云月未落,或谓夜过半。pū yún yuè wèi luò,huò wèi yè guò bàn。
晓眠我正浓,漫漫何时旦。xiǎo mián wǒ zhèng nóng,màn màn hé shí dàn。

五更

仇远

一鸡一鸡鸣,梦觉天未晓。yī jī yī jī míng,mèng jué tiān wèi xiǎo。
谁较夜短长,我睡不可少。shuí jiào yè duǎn zhǎng,wǒ shuì bù kě shǎo。

五更

仇远

山寺钟未鸣,城楼角已奏。shān sì zhōng wèi míng,chéng lóu jiǎo yǐ zòu。
角声正可听,攲枕续残漏。jiǎo shēng zhèng kě tīng,qī zhěn xù cán lòu。

五更

仇远

月转参旗横,梅花梦方熟。yuè zhuǎn cān qí héng,méi huā mèng fāng shú。
罗浮山忽来,毋乃地脉缩。luó fú shān hū lái,wú nǎi dì mài suō。

五更

仇远

杭城打六更,市楼已攒点。háng chéng dǎ liù gèng,shì lóu yǐ zǎn diǎn。
流年莫催人,老色将冉冉。liú nián mò cuī rén,lǎo sè jiāng rǎn rǎn。

五更

仇远

丑夜方向寅,被衾冷如铁。chǒu yè fāng xiàng yín,bèi qīn lěng rú tiě。
江南贫者多,奈此霜加雪。jiāng nán pín zhě duō,nài cǐ shuāng jiā xuě。

五更

仇远

愁多怯长夜,况乃众病归。chóu duō qiè zhǎng yè,kuàng nǎi zhòng bìng guī。
何待六十年,老矣当知非。hé dài liù shí nián,lǎo yǐ dāng zhī fēi。

五更

仇远

雁鸣鹤亦鸣,不待鸡戒旦。yàn míng hè yì míng,bù dài jī jiè dàn。
平生善利心,一鸣思过半。píng shēng shàn lì xīn,yī míng sī guò bàn。

五更

仇远

宰相当此时,已入待漏院。zǎi xiāng dāng cǐ shí,yǐ rù dài lòu yuàn。
我辈独何人,拥被犹困倦。wǒ bèi dú hé rén,yōng bèi yóu kùn juàn。

五更

仇远

炉藏火尚红,雪映窗已白。lú cáng huǒ shàng hóng,xuě yìng chuāng yǐ bái。
梦游无色界,不知身是客。mèng yóu wú sè jiè,bù zhī shēn shì kè。

枕上

仇远

鸡鸣夜过半,霜气入孤衾。jī míng yè guò bàn,shuāng qì rù gū qīn。
岁时将脱屣,邻家方捣砧。suì shí jiāng tuō xǐ,lín jiā fāng dǎo zhēn。

枕上

仇远

出门鸡一鸣,仆马蹋晓冻。chū mén jī yī míng,pū mǎ tà xiǎo dòng。
岂知牧牛儿,正作维鱼梦。qǐ zhī mù niú ér,zhèng zuò wéi yú mèng。